Trở lại văn phòng khu ủy, Đinh Trường Sinh lần đầu tiên đến phòng làm việc của bên tổ chức cán bộ, Lương Khả Ý cũng đang muốn tìm hắn nói chuyện, Đinh Trường Sinh gia hỏa kia chính là người chuyên gây họa, hắn chỉ biết gây phiền toái cho mình, thậm chí, thời gian trước đó, còn nói muốn sắp xếp đối với cán bộ khu, dứt khoát thay đổi những cán bộ khống trong sạch cùng với năng lực yếu kém, xác định lại có thích hợp cương vị trước mắt hay không, vì việc này mà Lương Khả Ý phải bị buộc vào tại bên trong văn phòng để dò xét điều tra.
Nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiến đến, Lương Khả Ý đối với một cán bộ đang làm việc nói:
– Trước hết trao đổi đến đây, anh trở về suy nghĩ lại hành vi của mình, rồi viết báo cáo cho tôi…
Đinh Trường Sinh nhìn người cán bộ kia hoảng sợ rời đi, cười cười nói:
– Thích hợp với cương vị mới rất nhanh, thật là không có ngờ đến a.
– Đừng có nói mỉa nữa, nghe nói em kết hôn rồi, không ở nhà hưởng thụ tân hôn sung sướng đi, chạy lung tung khắp nơi làm cái gì, hay là cô dâu quá lợi hại, làm em đuối sức phải chạy trốn hả?
Lương Khả Ý lời nói này có chút chua xót, Đinh Trường Sinh tên gia hỏa này thật tài giỏi, cái vòng tròn trên kinh thành có nhiều nam nhân đối với Tần Mặc như hổ rình mồi, không nói đâu xa, ngay chính anh trai của mình đối với Tần Mặc của ưa thích không rời, không nghĩ tới Đinh Trường Sinh cứ như vậy âm thầm không tiếng cầm lấy rồi, tin tức này có thể chưa truyền đến kinh thành, nếu không phỏng chừng trên đó đã là một mảnh kêu rên…
– Em cũng muốn hưởng thụ tân hôn sung sướng, nhưng kẻ địch không cho em cái này cơ hội, một chút khoảnh khắc cũng không được yên tĩnh, không có biện pháp, chỉ đành mặc áo giáp ra trận mà thôi…
Đinh Trường Sinh lẩm bẩm, nhìn Lương Khả Ý thâm ý nói.
Lương Khả Ý cực kỳ thông minh, tin tức lại linh thông, chắc cũng đã sớm biết sự tình cuộc họp thường ủy, hơn nữa Lâm Nhất Đạo cũng có nhắc tới vấn đề phân công cán bộ trẻ tuổi, trong này lại có liên quan đến việc Lương Khả Ý nhậm chức chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ khu, cho nên Lương Khả Ý đối với lời nói của Đinh Trường Sinh liền nhất thanh nhị sở.
Lấy bất biến ứng vạn biến, nghe Đinh Trường Sinh vừa nói như vậy, Lương Khả Ý rất vững vàng, một câu chưa nói, chờ đợi Đinh Trường Sinh nói tiếp…
– Em muốn nhờ chị giúp cho chút việc…
Đinh Trường Sinh cuối cùng lòi đuôi.
– Nói đi, để chị xem có thể giúp em được không?
Lương Khả Ý cười nói.
– Chị dầu gì cũng là đệ nhất thiên kim của tỉnh Trung Nam, giúp em tìm người hỏi một chút, vợ của Lâm Nhất Đạo đang có phải ở tại tỉnh thành hay không, nếu có thì hỏi giùm em phương thức liên lạc…
Lương Khả Ý còn cho rằng Đinh Trường Sinh muốn mình giúp việc gì quan trọng, không ngờ lại là việc này, nàng thật sự là có chút hơi thất vọng.
– Em tìm nàng để làm gì?
Lương Khả Ý không rõ ràng cho lắm, hỏi.
– Ai, Lâm chủ tịch không biết vì sao đối với em bất mãn, đối với em cứ là từng bước ép sát, cuộc họp thường ủy tỉnh mới đây chắc chị đã biết, em thấy từ chỗ của Lâm chủ tịch, nếu em có giải thích thì ông ta cũng không chịu nghe em nói, thành lũy dễ dàng công phá nhất là từ bên trong nội bộ, cho nên em chuẩn bị áp dụng phương pháp này với vợ của ông ta…
Đinh Trường Sinh lắc đầu cười khổ nói.
Lương Khả Ý vừa nghe Đinh Trường Sinh nói lời này, nhìn nhìn ngoài cửa, nhỏ giọng nói:
– Này Đinh bí thư, em đã kết hôn rồi, đừng nói là chuẩn bị dùng mỹ nam kế a?
Nói xong gương mặt cổ quái nhìn Đinh Trường Sinh.
Lúc này Đinh Trường Sinh vừa uống một hớp nước, “phốc” một cái bị sặc nước toàn bộ phun ra ngoài, Lương Khả Ý nhanh chóng đứng dậy đóng cửa lại, chớp mắt liền truyền ra tiếng Đinh Trường Sinh ho kịch liệt…
Trải qua một lúc, Đinh Trường Sinh mới bớt sặc, nhìn chằm chằm Lương Khả Ý nói:
– Chuyện vậy mà chị cũng nghĩ ra được, chị muốn em bị sặc nước chết sao?
Lương Khả Ý cười cười không nói, cầm điện thoại lên đi ra ngoài gọi, giọng nói rất nhỏ nhẹ, lại gọn gàng, một hồi sau liền cúp điện thoại.
– Chị nói cho em biết, muốn trước tiếp gặp Lâm phu nhân không dễ đâu, Chung Lâm Phong có tiếng khó dây dưa, nếu em muốn tìm nàng, trừ phi emi có nước cờ đầu tốt, nếu không, căn bản không đùa được, còn tự rước lấy nhục.
Lương Khả Ý nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Em biết, nhưng trước mắt nhìn, xác thực không còn có phương thức nào rồi, cũng chỉ có thể là đi bước này, dùng cách khác thì không có đáng tin cậy, người ta là vợ chủ tịch tỉnh, em chỉ là một cán bộ cấp huyện, cách nhau đến vài cấp, không có giá trị gì…
Thật ra thì Lương Khả Ý dự định nếu Đinh Trường Sinh cầu mình, thì mình liền có thể quay trở về tỉnh thành, tìm cha mình nhờ giúp cho Đinh Trường Sinh, dù nói thế nào, Lâm Nhất Đạo đúng là phách lối, nếu như cha mình ra mặt bảo vệ cho Đinh Trường Sinh, Lâm Nhất Đạo cũng không thể làm được cái gì, nhưng tên Đinh Trường Sinh này quật cường không mở cái miệng ra nói, mà mình tự nhiên lại đi giúp hắn, hắn đã kết hôn rồi, mình thì chưa lập gia đình, có khả năng làm cho người ta hiểu lầm, nói mình đối với Đinh Trường Sinh có ý tứ, phá hư gia đình của người ta, mình không kham nổi cái thanh danh này đâu.
Chỉ trong chốc lát, điện thoại Lương Khả Ý vang lên, nàng cầm điện thoại lên:
– A lô… nói đi.
Lương Khả Ý vừa nghe, một bên lấy ra một tờ giấy, ghi lại, sau đó liền cúp điện thoại, ngay cả một tiếng cảm ơn cũng không có, nhìn đến người này là người thân cận của nàng, nếu không thì nàng không có tùy tiện như vậy, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có cảm giác được Lương Khả Ý so trong tưởng tượng của hắn càng cường đại hơn, không phải đây là cơ bắp của Lương Văn Tường sao? Nghĩ vậy, Đinh Trường Sinh không rét mà run, mặt sau những đại nhân vật này còn có bao nhiêu việc, thật sự là không dám tưởng tượng…
– Đây là số di động của nàng, chị chỉ có thể giúp em đến đây mà thôi…
Lương Khả Ý đem tờ giấy đưa cho Đinh Trường Sinh, phía trên chính là dãy số điện thoại.
Đinh Trường Sinh định tiếp nhận, nhưng Lương Khả Ý lại rụt tờ giấy trở về, cô gái này thật sự đúng là hầu tinh, mình chỉ có lấy ra điện thoại lưu số điện thoại lại, sau đó nhìn thấy Lương Khả Ý đem tờ giấy này quăng vào máy hủy giấy tờ, trong chớp mắt nát vụn…
– Cảm tạ chị nhé…
Đinh Trường Sinh đứng lên rời đi.
Lương Khả Ý cũng đứng lên, thời điểm đi tới cửa, Lương Khả Ý nói:
– Nếu cần giúp đỡ cái gì, cứ việc nói, nếu như có thể giúp, chị sẽ tận lực giúp em…
Đinh Trường Sinh không quay đầu, chỉ nói tiếng cảm ơn.
Đinh Trường Sinh vừa đi, Lương Khả Ý hận không thể khâu cái miệng mình lại, chính mình tại sao lại cứ có ý muốn giúp hắn chứ, là có cảm tình với hắn hay sao? Nếu quả thật vậy thì quá ti tiện rồi, nàng thở phì phì ngồi ở đó, nâng chén trà lên uống, phát hiện đây là chén trà Đinh Trường Sinh dùng miệng uống qua, nàng liền ném vào bên trong thùng rác.
Không thể không nói, người Tiểu Lâm tìm theo dõi Đinh Trường Sinh đúng là lợi hại, Đinh Trường Sinh rời khỏi cổng không bao lâu, liền có cảm giác mặt sau có người đang theo lấy mình, tuy rằng đổi xe, nhưng Đinh Trường Sinh cảm giác không sai.
Đinh Trường Sinh cũng bình thản, một đường chạy nhanh, đến trạm xe lửa cao tốc, sau đó đem xe gửi vào bãi đỗ xe, lên xe lửa cao tốc, hắn mới nhìn rõ kẻ theo lấy chính mình chính là ai, Đinh Trường Sinh vẫn luôn tìm cách như thế nào bỏ rơi gia hỏa kia, chuyện mình gặp Chung Lâm Phong việc phải tiến hành bí mật, không thể để cho bất luận kẻ nào biết.
Đến trạm cao tốc trên tỉnh, Đinh Trường Sinh rất nhanh tránh vào một nhà vệ sinh công công, tên kia cũng đi theo vào rồi, ngay trong lúc hắn hắn nhìn cái toilet trống rỗng sững sờ, thì có người theo từ cánh cửa mặt sau ghìm chặt cổ của hắn, cảm giác hít thở không thông trong chớp mắt tập kích đến, tay hắn giữ lấy sợi dây ghìm chặt cổ mình, chân liên tục không ngừng duỗi đạp, nhưng dần dần thì không còn có khí lực.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
Nơi này là nơi công cộng, tùy lúc đều có thể có người tiến đến, cho nên không thể trì hoãn quá lâu, hắn cũng không muốn lấy mạng của tên này, Đinh Trường Sinh thấy tên gia hỏa kia không còn có năng lực phản kháng, liền buông lỏng tay, kéo lên nhét vào trong cái toilet cách vách, gia hỏa kia bắt đầu hô hấp kịch liệt, ho khan.
Chờ hắn lúc tỉnh lại, thì Đinh Trường Sinh đã biến mất vô ảnh vô tung.
Đinh Trường Sinh tại bên cạnh lộ mua một cái điện thoại Nokia một trăm đồng cùng một sim điện thoại mới, dựa theo dãy số điện thoại Lương Khả Ý đưa, gọi tới.
– A lo… là vị nào?
Đối diện truyền đến một tiếng đàn bà thanh thúy.
– Là Lâm phu nhân phải không?
– Là tôi… ai gọi vậy?
– Xin chào, tôi là ai không trọng yếu, nhưng hiện nay trên tay tôi có thứ có thể phu nhân cảm thấy hứng thú, đó là về con trai của phu nhân, một khi bộc lộ ra ngoài, chẳng những là con trai của phu nhân, ngay cả chồng của phu nhân cũng có thể bị ảnh hưởng, tốt nhất là phu nhân đi ra ngoài một chút, chúng ta gặp mặt nói chuyện, để xem phải làm cái gì bây giờ.
Đinh Trường Sinh nói.
– Anh là ai?
Nữ nhân âm thanh sắc nhọn, hỏi ngược lại.
– Tôi là ai không trọng yếu, nếu như con trai của phu nhân có mặt ở nhà, hỏi hắn, hắn có phải lúc ở tại Bạch Sơn đã làm ra chuyện xấu xa, tôi chờ điện thoại của phu nhân, nhớ kỹ, không được báo cảnh sát, không cần nói cho chồng phu nhân biết, nếu không hậu quả như thế nào thì phu nhân cũng biết.
Nói xong, Đinh Trường Sinh liền cúp điện thoại, thời gian vừa vặn chỉ tầm ba mươi giây.
Nghe điện thoại đúng là Chung Lâm Phong, nhìn trong tay điện thoại, nàng sửng sốt, về chuyện của con trai mình? Con trai mình làm sao vậy? Hai ngày này con theo Bạch Sơn trở về, vẫn luôn là rầu rĩ không vui, cũng không đi ra ngoài gây chuyện hỗn đản, nàng còn cho rằng con trai mình đổi tính, chẳng lẽ là tại Bạch Sơn đã xảy ra chuyện.
Chung Lâm Phong vội vã lên lầu, nhìn thấy con đang chơi game, vì thế hỏi:
– Con, có phải lúc ở tại Bạch Sơn lại gây họa rồi?
– Cái gì? Cái gì gây họa, làm gì mà có chứ…
Lâm Bình Nam thề thốt phủ nhận nói.
Nhưng hiểu con không ai bằng mẹ, ngay vừa rồi, Chung Lâm Phong rõ ràng nhìn đến bàn tay của Lâm Bình Nam run run một cái, đang chơi trò chơi bắn súng bị bắn trật, lập tức bị người khác bắn trả trúng ngay, Chung Lâm Phong cũng thừa biết, đứa con trai này từ nhỏ đã bị hư rồi, tính tình quái đản vô cùng.
– Con, nếu đã gây nên chuyện gì, nói cho mẹ biết, mẹ sẽ giúp con xử lý, nếu không nói ra, đợi đến lúc người ta tìm đến cửa, thì chúng ta sẽ không còn có đường lui.
– Ai da… con đã nói không có việc gì, thật không có việc gì, không tin mẹ hỏi đám Thành Công thì biết, con có thể gây chuyện gì chứ?
Lâm Bình Nam không kiên nhẫn nói.
Chung Lâm Phong gặp Lâm Bình Nam nói như vậy, chứng minh thật là có việc đang giấu diếm mình, nhưng nếu hắn không chịu nói, mình có hỏi cũng là bằng không, vì thế nàng xuống lầu dưới, dựa theo cái số điện thoại kia gọi lại…
– Lâm phu nhân, nhanh như vậy liền xác minh rồi sao?
Đinh Trường Sinh mang kính râm, đang đi ở bên trong khu trung tâm thương mại lớn nhất Giang Đô, một bên vừa đi dạo, một bên vừa trả lời điện thoại Chung Lâm Phong.
– Anh rốt cuộc là ai, anh muốn như thế nào đây?
– Đi đến gặp mặt, yên tâm, tôi chỉ là có một số việc cần nhờ Lâm phu nhân giúp đỡ, mặt khác nếu Lâm phu nhân cảm thấy không cần thiết, thì không cần đến đây, tôi đang ở tại trung tâm thương mại Giang Đô chờ Lâm phu nhân, nhớ kỹ, chỉ có một mình Lâm phu nhân đến…
Nói xong, Đinh Trường Sinh cúp điện thoại.
Chung Lâm Phong bất đắc dĩ, theo trực giác của nàng, con mình nhất định đã gây nên cái gì, từ nhỏ đến lớn, Chung Lâm Phong rất hiểu rõ chính đứa con trai này của mình, có chí lớn nhưng tài mọn, đến tuổi trưởng thành càng là sống phóng túng, nhưng khi ở trên kinh thành thì còn có người nhà quản, cũng không có làm ra chuyện gì xấu, nhưng lúc này đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chung Lâm Phong không kêu xe riêng, mà thuê xe taxi đi đến khu trung tâm thương mại Giang Đô, nếu con trai mình rốt cuộc đã gây ra chuyện gì, càng thêm mấu chốt chính là còn dính líu đến chồng mình, đây là vấn đề tàn khốc mà nàng lo lắng nhất…
Đinh Trường Sinh lo lắng có người nghe lén chính mình, cho nên khi điện thoại chấn động, nhanh chóng vào trong phòng thử đồ, nghe điện thoại:
– A lo… tôi đã đến, anh đang ở đâu?
– Lâm phu nhân lên đến lầu hai, tại cửa hàng bán quần áo lớn, đến lúc đó tôi liền liên hệ…
Đinh Trường Sinh cúp điện thoại, đi ra ngoài phòng thử đồ, bắt đầu lựa chọn quần áo.
Đinh Trường Sinh cẩn thận như vậy, trong mắt hắn nhìn đến, Lâm Nhất Đạo đắc tội nhiều người như vậy, vợ của ông ta xuất môn, thế nào cũng có bảo vệ âm thầm bảo hộ, cho nên Đinh Trường Sinh một bên giả vờ lựa chọn quần áo, một bên quan sát nhìn người đi lên.
Lúc sau có một người đàn bà lên đến nhìn quanh, đó là một người đàn bà hơn 40 tuổi, trang điểm ung dung hoa quý, một thân khí chất, nghiêm nghị không thể chạm đến, chỉ thấy đại mỹ nhân dáng người thon dài, hai hang lá liễu mi cong, cái mũi thẳng tắp tú lệ, mũi thở phảng phất hơi chút kích động, dưới mũi là cái miệng anh đào đầy đặn hồng nhuận, phảng phất thành thục tùy thời có thể ngắt lấy mật đào, làm cho người có một loại dục vọng nghĩ đến hôn ngấu nghiến lên đôi môi chiếm hữu, dưới cổ xinh đẹp từ bên trong áo đứng vững hai bầu vú cao ngất, xuống chút nữa là cái mông tròn lớn, cặp đùi thon dài, màu da trắng nõn, lực đàn hồi mười phần, có vẻ thập phần gợi cảm, nhiệt lực tỏa ra bốn phía.
Đinh Trường Sinh nhận định có khả năng người đàn bà đẹp này chính là Chung Lâm Phong.
Nhưng để xác nhận, Đinh Trường Sinh vẫn phải gọi điện thoại cho nàng, đợi lúc nàng muốn lấy điện thoại bấm nghe, Đinh Trường Sinh sau khi xác định, liền đi hơi chút xa, ẩn mình ở một mặt sau cái cây cột, gọi điện thoại cho Chung Lâm Phong, nói:
– Đến rất nhanh a, chọn lựa một bộ quần áo, đến phòng thử đồ số hai mươi bảy, đi vào chờ đợi.
Đinh Trường Sinh một bên nhìn chằm chằm Chung Lâm Phong, một bên nhìn xung quanh có người hướng nàng tới gần hay không, nhưng nhìn một hồi vẫn không có bất kỳ người nào đi theo nàng, điều này lại làm cho Đinh Trường Sinh có chút không tin, chẳng lẽ Chung Lâm Phong xuất môn mà không có người theo trong bóng tối bảo hộ hay sao?
Toàn bộ lầu hai khu trung tâm thương mại Giang Đô đều bán quần áo đủ loại kiểu dáng, chọn lựa xong thì vào phòng thử đồ thử quần áo, xong rồi vừa ý mới thanh toán tiền…
Chung Lâm Phong cầm đại một bộ váy áo hướng về phóng thử đồ số hai mươi bảy đi đến, nội tâm của nàng không yên, chính mình chưa từng có làm qua việc như vậy, hiện tại nàng bắt đầu có chút hối hận rồi, chính mình nếu như bị lừa gạt thì làm sao bây giờ? Nếu có người đối với mình bất lợi, thì mình lại không có cách nào khác đối phó…
Nhưng có hối hận cũng đã muộn rồi, ngay lúc nàng vừa mới vừa vào phòng thử đồ, liền có người cũng cầm lấy quần áo đi vào, một nam nhân còn rất trẻ mang kính râm, nàng sợ tới mức thiếu chút nữa thét lên chói tai, nhưng lập tức bị nam nhân kia chụp kín miệng lại.
– Hừ… nếu Lâm phu nhân phát ra âm thanh, thì giao dịch của chúng ta liền hủy bỏ…
Đinh Trường Sinh nói.
– Cậu là ai?
Chung Lâm Phong mặc dù không có thét chói tai, nhưng vẫn bảo trì cảnh giác, hai tay bảo vệ trước hai bầu vú của mình, giống như là sợ Đinh Trường Sinh cưỡng hiếp vậy.
– Lâm phu nhân trước cứ nhìn hang đi, sau đó chúng ta trao đổi cũng không muộn.
Nói xong, Đinh Trường Sinh theo tay của mình đưa điện thoại ra mở một đoạn video, đưa cho Chung Lâm Phong nhìn xem, đây là cách có thể để cho người đàn bà này an tĩnh lại…
Chung Lâm Phong tiếp nhận, nhất thời ngẩn ra, phim ảnh trên điện thoại tuy nhỏ, nhưng đủ để nhận ra, đó chính là con trai của mình, điều này làm cho nàng có chút mặt đỏ lên, bởi vì bên trong phim, con trai của mình thân không mảnh vải, đang đưa dương vật vào âm đạo của một cô gái còn quá trẻ, vừa giao cấu vừa hành hạ, đối mặt với hình ảnh này, thân làm mẹ, nàng không biết làm sao đối mặt.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234