– Ngồi đi.
Lâm Nhất Đạo mắt nhìn Diêm Bồi Công nói.
Diêm Bồi Công vẫn không nói gì, hướng về một bên ghế sofa, liền ngồi xuống, lão đang chờ đợi Lâm Nhất Đạo ngả bài, bởi vì lão hiểu được, nếu Lâm Nhất Đạo kêu mình đến, chắc chắn là có liên quan đến sự tình Vũ Văn gia, mà vẫn chưa nắm bắt mình ngay, vấn đề này đã nói lên, Lâm Nhất Đạo vẫn chưa nghĩ ra cách làm sao bây giờ, hoặc là đối với mình cũng còn ôm lấy kỳ vọng.
– Lão Diêm, lão giấu mình đủ sâu đấy, tại tỉnh Trung Bắc nhiều năm như vậy, lão vẫn luôn giả vờ là một người thành thật, tôi đã bị lão lừa gạt qua mặt, nếu trong tay lão đã có nhiều tiền như vậy, sao không tìm một chỗ dưỡng lão nghỉ ngơi đi? Ngâm mình vào vũng nước đục để làm gì? Ông có tính toán gì đây?
Lâm Nhất Đạo cười tủm tỉm nhìn Diêm Bồi Công, hỏi.
– Lâm chủ tịch, tôi không rõ ông có ý tứ gì? Tôi là một người kinh doanh hợp pháp, làm cái gì cũng là hợp pháp, hình như Lâm chủ tịch đối với tôi không hài lòng?
Diêm Bồi Công lúc này trong tâm dần dần an định, bởi vì lão nghĩ đến lúc Đinh Trường Sinh phân tích, nếu như Lâm Nhất Đạo muốn đối với lão xuống tay, chỉ sợ bây giờ có muốn chạy thì cũng trễ rồi, nhưng Lâm Nhất Đạo bây giờ còn không còn có đại năng lực như trước nữa, đồng thời bởi vì hắn vừa đến đến tỉnh Trung Nam, cánh chim không có gió, muốn điều người từ tỉnh Trung Bắc đến bên này, thì phải còn cần một chút thời gian, cho nên, đoạn thời gian ngắn này, Diêm Bồi Công nhất định phải bảo vệ cho tới cùng điểm mấu chốt.
Có chết cũng không nhận bất cứ cái gì, một cái khía cạnh khác chính là đem ủy ban thành phố Hồ Châu cùng mình gắt gao trói chặt, Trọng Hải cùng La Bàn Hạ đều đã đồng ý phối hợp hỗ trợ về phương diện ngân hàng để mình vay tiền, như vậy cũng xem như thành công bước đầu tiên.
– Diêm Bồi Công, tôi chỉ hỏi lão một câu, Vũ Văn Linh Chi hiện đang ở nơi nào? Lão hãy đem nàng giao ra, tất cả những việc làm của lão tôi sẽ không động đến, tài sản của lão bây giờ cũng khá lớn mà, phải không?
Lâm Nhất Đạo xanh mặt hỏi.
– Lâm chủ tịch, tuy rằng trước kia tôi cùng Vũ Văn Linh Chi là bằng hữu, nhưng nói thật, đã nhiều năm nay tôi không gặp nàng, thời gian cũng cải biến rất nhiều, ví như nếu như Vũ Văn Linh Chi đã giải phẩu thẩm mỹ chỉnh sửa lại khuôn mặt khác rồi, vậy còn ai biết nàng ta sao? Đừng nói là nàng không tới tìm tôi, mà nếu nhìn thấy tôi, có thể tôi cũng không nhận ra nàng là ai nữa đấy…
Diêm Bồi Công hướng đến Lâm Nhất Đạo truyền một tin tức giả tạo, là sau này lão chưa từng gặp qua Vũ Văn Linh Chi, hơn nữa Vũ Văn Linh Chi có khả năng đã chỉnh dung rồi.
– Lão thật chưa nhìn thấy qua nàng?
Lâm Nhất Đạo đương nhiên không tin lời Diêm Bồi Công nói.
– Lâm chủ tịch, nàng là người nào, trong khi tôi hiện tại có thân phận như thế nào, làm gì gặp mặt được, hơn nữa, nàng là một tội phạm bị truy nã, đang hoảng sợ lẩn trốn, làm sao có khả năng tới tìm tôi chứ?
Diêm Bồi Công phân tích có lý.
Lâm Nhất nghe Diêm Bồi Công nói như vậy, nhìn lão nói:
– Lão Diêm, tôi rất thất vọng với lão rồi, nếu lão chưa thấy qua Vũ Văn Linh Chi, như vậy tôi sẽ nói chuyện kế tiếp, lão đã có thể triệu tập đến Hồ Châu nhiều tài chính như vậy để đầu tư, thế thì Hồ Châu cho ông cái chỗ tốt gì?
– À… đó là ưu đãi các loại a, còn có chính là do Hồ Châu có ưu thế về khu vực.
– Nếu là như vậy, lão Diêm, Lâm gia cũng cần ông đầu tư như vậy, ông cảm thấy nếu theo lấy Lâm gia thì như thế nào đây? Trước kia do Kỳ Phượng Trúc không nghe lời, muốn làm lung tung loạn lên nên mới nhận hậu quả, bây giờ nếu lão đến Lâm gia, tôi sẽ cung cấp quyền lực, lão cung cấp tài chính, cả hai đều có lợi ích, như thế nào đây?
Lâm Nhất Đạo nói những lời dụ dỗ, nhưng cũng đồng thời là uy hiếp, bởi vì Kỳ Phượng Trúc không nghe lời, cho nên đến bây giờ còn phải ở tù, đây không phải là uy hiếp đây là cái gì?
– Cảm ơn Lâm chủ tịch ưu ái, bất quá tôi chỉ là một người kinh doanh mua bán, đối với việc chính trị không có hứng thú, cho nên cảm ơn Lâm chủ tịch, tôi không có bản lĩnh để làm những việc khác…
Diêm Bồi Công không chấp nhận hạ mình nói.
– Như thế nào, Lâm gia không mặt mũi sao?
Lâm Nhất Đạo sửng sốt, âm thanh tăng lên, hỏi.
– Không phải… Lâm chủ tịch, tôi đã nói rồi, tôi không có bản lĩnh, sợ là hưởng không nổi cái phúc khí mà Lâm chủ tịch ưu ái mà thôi.
Diêm Bồi Công cường điệu thái độ của mình, nói.
– Diêm Bồi Công, tôi bây giờ là chủ tịch tỉnh, có thể còn ở tại tỉnh Trung Nam này trong thời gian rất dài, lão cần phải suy nghĩ kỹ, một khi cự tuyệt thì sẽ biết ý vị như thế nào chứ?
Lâm Nhất Đạo sắc mặt rất khó nhìn, đây là lần đầu tiên Lâm Nhất Đạo bị người khác cự tuyệt ngay trước mặt, hơn nữa lại có lời nói lưu loát, ngay một chút sơ hở cũng đều không có.
– Lâm chủ tịch, tôi hiểu rất rõ ràng, ông chớ trách, tôi chỉ là một người kinh doanh đơn giản, làm không đến cái loại sự tình đấu đá lẫn nhau, cho nên tôi có nguyên tắc của mình, việc buôn bán tuyệt không liên quan gì đến chính trị…
Diêm Bồi Công nhìn Lâm Nhất, nghiêm trang nói.
– Tốt lắm, Diêm Bồi Công, vậy lão sau này đừng có hối hận, lão đi đi, thay tôi chuyển lời cho Vũ Văn Linh Chi, nói tôi thực muốn gặp nàng, bảo nàng nếu cói thời gian thì tới gặp tôi, còn bằng không, chờ nhặt xác Kỳ Phượng Trúc đi a.
Lâm Nhất Đạo nói trầm thấp, nhưng lộ ra hàn khí, Diêm Bồi Công nghe được, giống như thần kinh của mình đều bị đóng băng lại.
– Lâm chủ tịch… tái kiến, nhưng những lời chuyển này, tôi sợ là mang không đến được cho Vũ Văn Linh Chi, xin thứ lỗi.
Nói xong Diêm Bồi Công đứng dậy ly khai chỗ ở gian phòng của Lâm Nhất Đạo, lão vừa ly khai, thư ký liền tiến vào gian phòng Lâm Nhất Đạo.
Lâm Nhất Đạo nổi giận, đem văn kiện trong tay hung hăng đập lên phía trên sofa, nhìn thư ký, nói:
– Nhớ kỹ người này, từ hôm nay trở đi, bí mật điều tra, vô luận là về phương diện kia, tìm ra sơ hở, lập tức nói cho tôi biết…
– Vâng, tôi lập tức đi an bài.
Thư ký nhìn lão bản sắc mặt không tốt, cũng nhanh đi ra ngoài.
Chờ đợi lúc trong phòng không có người, Lâm Nhất Đạo căm tức vỗ vỗ cái trán của mình, Diêm Bồi Công, thật đúng là một khối xương cứng, vốn cho rằng chính mình nhanh và gọn có thể bắt giữ lão được, nhưng hiện tại nhìn đến, lão gia hỏa này chính là tảng đá hầm cầu, vừa cứng lại vừa thối…
Vấn đề là lão gia hỏa kia liên hiệp với nhiều người như vậy, tại Hồ Châu hiện nay đầu tư có thể nói là hết sức quan trọng, hiện tại nếu động đến lão, sợ là không dễ dàng như vậy, chẳng những là lãnh đạo của Hồ Châu sẽ phản đối, cho dù là lãnh đạo trên tỉnh, cũng sẽ có người không ủng hộ mình, cho nên việc này phải làm chậm một chút, nếu không được nhược điểm, thật đúng là không thể động vào…
Lâm Nhất Đạo đang suy nghĩ thì truyền đến tiếng gõ cửa, ông kêu vào, thì người đẩy cửa tiến đến lại là Thạch Ái Quốc.
– Thạch chủ tịch, mau đến ngồi…
Lâm Nhất Đạo so với Thạch Ái Quốc tuổi còn trẻ, cho nên đối với Thạch Ái Quốc rất tôn trọng, ít nhất bề mặt ngoài là như vậy…
– Lâm chủ tịch, đi thôi, các lãnh đạo Hồ Châu đã chuẩn bị cơm nước, chúng ta đi ăn chút đi, tại Hồ Châu vẫn có không ít thức ăn đặc sắc đấy…
Thạch Ái Quốc cười nói.
– Tốt… chúng ta đi thôi, hưởng thụ một chút.
Nói xong hai người cười ha ha, nếu như không biết nội tình, đều cho rằng hai người này có quan hệ không giống bình thường đâu…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
Lâm Nhất Đạo đột nhiên thị sát, đối với thành phố Bạch Sơn đó là đột nhiên bị tập kích, bởi vì hơn nửa năm nay không có lãnh đạo thượng cấp đến nơi này thị sát, chủ yếu là do Bạch Sơn phát triển vẫn luôn ổn định, không gây ra nhiễu loạn gì quan trọng.
Mà bây giờ đang vào thời khắc mấu chốt trong việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp, phố lớn ngõ nhỏ của Bạch Sơn đều tu sửa, những nơi không sạch sẽ đều đã được thanh lý sạch sẽ…
Nhận được thông tri, Đường Bỉnh Khôn đem hai vị chủ quản khu Bạch Sơn là Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn gọi vào văn phòng thành ủy gặp mặt, chủ yếu là tốt công tác tiếp đón lãnh đạo tỉnh, cố gắng làm được cho tận thiện tận mỹ, nhưng Đinh Trường Sinh trong lòng thì suy nghĩ, Lâm Nhất Đạo đến Hồ Châu còn chưa tính, nhất định là hướng đến Diêm Bồi Công, nhưng ông ta đến Bạch Sơn, đây là hướng ai mà đến?
– Đường bí thư, Lâm chủ tịch lần đầu tiên đi thị sát, liền đến Hồ Châu cùng Bạch Sơn, như vậy Bạch Sơn chúng ta cũng đủ mặt mũi, được lãnh đạo coi trọng như vậy.
Trần Kính Sơn nói.
– Hai người nghe kỹ, lần này nghênh tiếp lãnh đạo đến kiểm tra, trăm vạn không thể để xảy ra bất kỳ cái gì sai lầm, từ giờ trở đi, trực ban suốt hai mươi tư giờ, nếu ai xảy ra vấn đề, tôi tuyệt không ra mặt chống đỡ hộ đâu…
Đường Bỉnh Khôn mặt xanh nói.
Lúc Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn đi về, Đường Bỉnh Khôn mồi điếu thuốc, đứng ở cửa sổ, phun ra làn khói mù mịt, lần này chủ tịch Lâm Nhất Đạo đột nhiên đến thị sát, làm ông rất khó chịu, không phải là khó chịu việc Lâm Nhất Đạo đến, mà là khó chịu vì Thành Thiên Hạc tự chủ trương, lúc nhận được thông báo vì Thành Thiên Hạc âm thầm lên đỉnh, không lâu sau chính mình gọi điện thoại cho bằng hữu trên tỉnh, dò hỏi một chút.
Kết quả thăm dò đó là Thành Thiên Hạc lúc lên tỉnh, hình như đã đi gặp Lâm Nhất Đạo, điều này không phải là sự tình đã rõ ràng sao? Lâm Nhất Đạo đến đây là do Thành Thiên Hạc mời tới, tuy rằng Đường Bỉnh Khôn không biết bên trong có giao dịch gì, nhưng không nghi ngờ lần này Lâm Nhất Đạo đến Bạch Sơn, khẳng định không phải là cổ vũ cho mình, nếu thế thì chỉ là đến đây để nâng đỡ cho Thành Thiên Hạc rồi.
Cái gọi là nhất chiêu của mình, đến bây giờ cũng chưa có bắt đầu bất cứ tác dụng gì, đó chính là đề bạt Lương Khả Ý đảm nhiệm làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn, không biết bí thư tỉnh ủy Lương Văn Tường có thể nhìn đến mặt này của mình hay không?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
Đinh Trường Sinh quyết định đêm nay nghỉ ngơi tại văn phòng, vạn nhất có chuyện gì cũng có thể lấy tốc độ nhanh nhất mà ứng phó, cũng nhìn ra được, Đường Bỉnh Khôn đối với sự việc Lâm Nhất Đạo đột nhiên tới thị sát hình như cũng rất bất mãn, đừng nói là ông ta, mình cũng khó chịu, hiện tại cảnh tượng thành phố Bạch Sơn, toàn bộ chẳng khác gì một cái đại công trình, khắp nơi đều là các công trình công cộng đang sửa gấp, vậy đến đây để làm gì, là vì muốn ngửi bụi bặm sao?
Đang trong lúc nhàm chán nhìn chằm chằm máy tính chơi game, thì điện thoại có một tin nhắn, đây là một số xa lạ, chỉ có một hàng chữ:
“Đêm nay có hàng đến giao dịch, hậu viện…”
Đinh Trường Sinh nhíu mày một chút, lập tức ý thức được, có khả năng là An Nhân gửi đến, nhưng con người của An Nhân rốt cuộc có tin được không? Điểm này thì mình rất khó tin tưởng vào An Nhân, vạn nhất đây là một cái bẫy, lúc này quá sớm để đả thảo kinh xà, đến lúc đó muốn bắt được Hạ Phi dĩ nhiên là không thể nào, bởi vì gia hỏa kia quá giảo hoạt, nếu như không có được nội ứng, muốn điều tra hắn cơ hồ là không có khả năng.
Cuối cùng thì Đinh Trường Sinh cũng xuất môn, chạy thẳng đến câu lạc bộ Thiên Lý Mã.
Nơi này vẫn là đèn đuốc sáng trưng, ngoài cổng ngừng lại không ít các loại xe sang trọng, nơi này đã là trung tâm giải trí của thành phố Bạch Sơn, không vì cái gì khác, chính là bởi vì nơi này cung cấp các loại ăn chơi mà nơi khác không dám phục vụ, nam nhân nếu muốn tìm các cô gái trẻ để được kích thích, đến nơi này thì là thoải mái nhất.
Lúc này đang nhộn nhịp có rất người, đêm nay sẽ hướng đến trong này giao dịch bao nhiêu tiền đây? Thật có thể nói là là mỗi ngày kiếm đấu vàng a, Đinh Trường Sinh bây giờ đang ẩn nấp ở sau một gốc cây đối diện đường cái, nhìn bao quát toàn bộ nơi này, cảm khái thầm nghĩ…
Đột nhiên, có hai bóng người quen thuộc xuất hiện ở dưới ánh sáng đèn cổng, hơn nữa bọn ở giữa bọn họ còn đi chung với một người, điều này làm cho Đinh Trường Sinh nhăn lông mày lại.
Hai bóng người quen thuộc kia là Thành Công cùng Kha Tử Hoa, nhưng tên ở giữa kia là ai, nhìn Kha Tử Hoa đối với người này rất để ý, thỉnh thoảng gật đầu, mà Thành Công cũng là như vậy, ba người cùng song song đi, nhưng không hề nghi ngờ, tên trẻ tuổi ở giữa tuyệt đối là nhân vật chính.
Đinh Trường Sinh không có nhìn lầm, hai người kia đúng là Thành Công cùng Kha Tử Hoa, nhưng người ở giữa thì hắn không nhận ra, bởi vì thời gian rất lâu đã chưa gặp lại người kia, chính là người mà lúc ở tại tỉnh Trung Bắc hắn đã từng có gặp mặt một lần, đáng tiếc chính là lần đó trời không chiều lòng người, không có thể đánh ngã té chết tên đó, kết quả là gia hỏa kia bây giờ lại đang xuất hiện tại Bạch Sơn.
Hắn chính là Lâm Bình Nam con trai của Lâm Nhất Đạo, một tên chỉ biết ăn chơi trác táng, sau khi ông nội của hắn chết đi, Lâm Nhất Đạo liền đem hắn mang đến tỉnh Trung Nam, trên kinh thành thế cục phức tạp, dù không nói khắp nơi là hang hố, nhưng Lâm Bình Nam không có đầu, rất dễ dàng bị rơi vào hang hổ của người khác giăng ra, Lâm Nhất Đạo đương nhiên biết kinh thành nguy hiểm, cho nên đem con mang theo ở tại bên người.
Thành Thiên Hạc thì thực thi theo chiến lược gia đình, lúc ông gặp được Lâm Nhất Đạo, đem Thành Công cùng Điền Quế Như lưu tại tỉnh, Thành Công đối với chuyến đi này đã biết mục đích của cha mình, không phí bao nhiêu khí lực liền gặp được Lâm Bình Nam…
Cho nên Lâm Bình Nam đến Bạch Sơn, cũng là do Thành Công mời đến chơi, Lâm Bình Nam đương nhiên biết mục đích Thành Công, nếu lão tử của mình không phải là chủ tịch tỉnh, Thành Công sẽ không có khả năng nịnh bợ mình, nếu nhân gia có cái nhu cầu này, mà mình cũng có nhu cầu đồng dạng, cho nên ăn nhịp với nhau, hơn nữa từ lúc đến tỉnh thành ăn chơi cũng đã rồi, bây giờ đến nông thôn thay đổi khẩu vị bên dưới địa phương.
Lâm Bình Nam giấu diếm cha mình tự theo lấy Thành Công đến Bạch Sơn, vốn là Thành Công muốn chiêu đãi Lâm Bình Nam tại trong hội sở của mình, nhưng Lâm Bình Nam đối với hội sở của Thành Công thì không có hứng thú…
Thành Công vừa nhìn qua điệu bộ này, nếu chiêu đãi không tốt, thì mình sẽ không thu hoạch được gì, có Kha Tử Hoa thì lão thủ về phương diện này, nên hắn lặng lẽ nói cho Thành Công hãy đến câu lạc bộ Thiên Lý Mã, vốn Thành Công không phải là không biết nơi này, nhưng Hạ Phi cùng mình vẫn luôn không hòa hợp, không có biện pháp nào khác, Hạ Minh Tuyên là người theo sát Đường Bỉnh Khôn, cùng Thành Thiên Hạc không cùng một phe cánh, cho nên đó là lý do mà bọn họ không thể đi chung đường…
Lâm Bình Nam thì nghe qua câu lạc bộ Thiên Lý Mã thì rất ái mộ, Thành Công bất đắc dĩ, chỉ đành phải bồi tiếp, quả nhiên, vừa vào bên trong, hai hàng các cô gái trẻ đẹp cao từ 1m7, thuần một sắc sườn xám màu hồng, xẻ tà đều đến bẹn đùi còn thấy thấp thoáng cả những cái quần lót ren, nhìn qua cảnh tượng này, làm Thành Công cũng cảm khái, mình làm lâu năm trong nghề giải trí ăn chơi, nhưng hiện tại nhìn thấy, xác thực mình đúng là lạc hậu.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234