Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 81

Cưu Ma Trí lúc này cũng đang hoảng sợ, binh khí đối phương là một thanh xà kiếm, chiêu thức ác liệt ảo diệu, nội công cũng thâm dầy vô cùng, trong chớp mắt, hai người giao thủ mười mấy chiêu, bất phân thắng bại.

Võ lâm Trung Nguyên làm sao có nhiều cao thủ trẻ tuổi như vậy? Cưu Ma Trí không còn dám kiêu ngạo nữa, nam Mộ Dung ngược thì không nói, tuy rằng võ công cũng tạm được, nhưng so với lời đồn đãi trên chốn giang hồ lưu truyền thì uy danh cách biệt quá xa, chỉ đến khi đụng độ với Tống Thanh Thư thì lão tăng không dám khinh thường anh hùng trong thiên hạ, hôm nay thì lại đụng với một cao thủ võ công không kém chính mình.

– Kim Xà vương Viên Thừa Chí?

Binh khí đối phương có điểm quá đặc thù, Cưu Ma Trí rốt cục cũng nghĩ tới đối phương là ai.

– Không biết các hạ là cao nhân phương nào?

Viên Thừa Chí mặt trầm như nước, mấy năm qua võ công của y tiến nhanh phi thường, cũng tự cho là trong chốn giang hồ ít có địch thủ, không ngờ tới hôm nay gặp phải một phiên tăng bình thường đánh ngang tay với mình.

– Thổ Phồn quốc sư, Pháp Luân Minh Vương Cưu Ma Trí.

Cưu Ma Trí chấp tay hành lễ, âm thầm vận lên tuyệt học Hỏa Diễm đao.

Viên Thừa Chí vận công vào thân kiếm, tiếng ngân kêu của Kim Xà kiếm nhẹ nhàng như tiếng rồng ngâm, cũng đang quan sát kẽ hở của đối phương.

– Phiên tăng quá lợi hại, để tại hạ ở lại cản hắn, các vị liên thủ, tốc chiến tốc thắng, nếu không kịp thì quan binh Thanh kéo đến thì nguy đấy.

Viên Thừa Chí trầm giọng nói.

Cưu Ma Trí thấy miệng của Viên Thừa Chí lẩm bẩm, biết chân khí của y nhiều ít bị ảnh hưởng, ánh mắt sáng ngời, nhân cơ hội tốt liền nghiêng người tấn công tới.

Viên Thừa Chí đối với Hỏa Diễm đao thì chưa từng giao thủ nên có chút kiêng kỵ, Cưu Ma Trí cũng bị kiếm pháp quái dị của y làm trong lòng hơi run sợ, bởi vậy Viên Thừa Chí tuy mất tiên cơ, nhưng vẫn có thể bình thủ không mất.

Cưu Ma Trí nóng lòng, đang bị đối phương ngăn cản, muốn phân ra thắng bại, e rằng không dưới mấy trăm chiêu, cùng lúc ba người kia đều là võ công đại cao thủ cùng hợp sức đánh Tống Thanh Thư, có khả năng hắn sẽ chịu không nỗi.

Lúc này Đa Long thấy tình huống không ổn, lặng lẽ chạy ra bên ngoài, triệu hoán binh mã kỵ binh.

Hồng An Thông cùng Huyết Đao lão tổ và Tang Kết lạt ma chậm rãi đi tới bao vây Tống Thanh Thư vào giữa.

– Ba người các ngươi ở trong võ lâm đều có lai lịch lớn, niên kỷ gộp lại so với công tử nhà chúng ta lớn hơn không chỉ mười lần, còn đến vây công đánh hắn, thật là xấu hổ!

Thủy Sinh đang chuẩn bị chạy trốn, lại nhìn thấy Tống Thanh Thư bị ba người vây vào giữa, liền châm chọc nói.

– Tiểu cô nương này xinh đẹp, rất đúng khẩu vị của ta đấy.

Huyết Đao lão tổ bình thường phá hỏng vô số trinh tiết khuê nữ, làm gì mà không nhìn ra nàng là gái giả trai, đôi mắt tham lam háo sắc nhìn qua Thủy Sinh.

Tang Kết lạt ma vừa đụng phải Cưu Ma Trí suýt nữa tóe máu, trong lòng đang căm giận không nơi phát tiết, thấy hai người kia vẫn chưa động thủ, muốn chứng tỏ ở trước mặt hai người kia cứu vãn oai phong, song chưởng đưa lên, vừa ra tay liền dùng chiêu Đại Quang minh ấn chính là cong phu uy lực mạnh mẽ nhất của võ công Đại thủ ấn.

Khoãng cách vẫn còn xa mà Tống Thanh Thư cảm giác được quanh thân mình không gian tựa hồ bắt đầu ngưng đọng lại, liền biến sắc mặt, cấp tốc xuất kiếm đâm thẳng lên trên không trung mấy điểm.

Tang Kết lạt ma hoảng hốt, tên này trẻ tuổi, ánh mắt lại dường như là của đại tông sư một phái, hắn chỉ nhẹ nhàng như mây đâm xuyên lên mấy mũi kiếm, vừa vặn điểm điểm trúng nơi khí tràng yếu kém nhất bên trên, đặc điểm lớn nhất Đại thủ ấn chính là rất nhanh tạo thành xung quanh mấy thước một trường lực, trường lực dày dặc thì càng mạnh, đối phương phản kích càng là vô nghĩa.

Trong lúc Đại Quang minh ấn đang hình thành trường lực, thì trường lực liền bị kiếm khí bén nhọn của đối phương đâm tán ra, Tang Kết rên lên một tiếng, khóe miệng rỉ máu, gã đã bị nội thương không nhẹ.

Tống Thanh Thư cũng không dễ chịu hơn gì, hắn dùng mũi kiếm xuyên thủng trường lực, ngay lập tức phá được chiêu Đại Quang minh ấn của đối phương, thế nhưng Tang Kết lạt ma chính là đệ nhất cao thủ Chân Ngôn Tông của Tây Tạng mật tông, còn Huyết Đao lão tổ nhãn lực cỡ nào cao minh, vừa nhìn thấy liền biết tình hình ngay, lập tức múa đao phóng người tới.

– Tống công tử cẩn thận!

Đứng một bên Vương Ngữ Yên liền kinh hô.

Đoàn Dự thần sắc phức tạp nhìn nàng, chua xót nói:

– Vương cô nương, chúng ta thừa dịp loạn lạc tẩu thoát, không cần quản đến bọn họ, phương nào thắng thì chúng ta cũng đi không được.

– Nhưng Tống công tử đối với ta có ân, làm sao có thể trong lúc hắn gặp nguy cấp mà bỏ đi đây?

Vương Ngữ Yên cau mày đáp, nhìn giữa trường mấy người đang kích đấu, trong đầu cũng đang tập trung phỏng theo chiêu thức bọn họ giao thủ, tình toán xem có thể nói ra để trợ giúp cho Tống Thanh Thư.

– Hắn đối với Vương cô nương có ân tình gì?

Đoàn Dự lẩm bẩm nói tiếp:

– Không thấy hắn cùng Vi Tiểu Bảo và Cưu Ma Trí xưng huynh gọi đệ sao?

– Đoàn công tử nói rất đúng…

Bỗng nghe câu nói, một công tử trẻ tuổi diện mạo quan ngọc tuấn nhã đi vào.

Nhìn người đến, Đoàn Dự ngượng ngùng nói:

– Mộ Dung công tử…

– Biểu ca!

Vương Ngữ Yên vừa ngạc nhiên, vừa mừng rỡ quay đầu lại, nhìn thấy biểu ca mà mình ngày đêm trông ngóng đến cứu mình, nàng mũi lòng, suýt chút nữa khóc lên.

Nguyên là Mộ Dung Phục biết Vương Ngữ Yên bị Cưu Ma Trí bắt mang đi, vội vàng mang theo gia tướng một đường đuổi theo, cuối cùng thì vào hôm nay mới đuổi tới kịp.

Vương Ngữ Yên một tiếng gọi biểu ca tình ý kéo dài, làm cho Đoàn Dự ruột gan đứt từng khúc, nhưng gã lại không thể làm gì, đành cầm chén rượu còn lại ở trên bàn nốc hết một hơi.

– Biểu ca, Đoàn công tử vì cứu muội đến nỗi bị phiên tăng Cưu Ma Trí bắt, hiện tại đang bị điểm đại huyệt không vận công được.

Vương Ngữ Yên chợt nhớ, vội vã ôn nhu nói.

– Đa tạ Đoàn công tử xuất thủ cứu giúp.

Mộ Dung Phục khẽ mỉm cười, liền vung tay đã giải huyệt được huyệt do Cưu Ma Trí cấm chế, thủ pháp của Mộ Dung Phục cực kỳ cao minh.

– Đoàn công tử, hãy xuất chiêu đánh trả ác tăng Cưu Ma Trí kia, vì biểu hiện muội ta mà trút cơn cơn giận…

Mộ Dung Phục nhìn quanh cục diện, cán cân tình thế như thế nào liền hiểu rõ nói.

Đoàn Dự dọc theo trên đường đi bị Cưu Ma Trí dằn vặt, từ lâu mang một bụng oán khí, thấy Cưu Ma Trí đang cùng với một người trẻ tuổi tay cầm xà kiếm đánh ngang nhau, không chút suy nghĩ, liền sử dụng một chiêu Thiểu Trạch kiếm trong Lục Mạch thần kiếm bắn tới.

Cưu Ma Trí dù sao vẫn hơi chiếm thượng phong hơn so với Viên Thừa Chí, đã sớm quan sát động tĩnh chúng quanh, nhận ra Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Dự đang bắn tới, vội vã lắc người qua một bên né thoát.

Viên Thừa Chí thở ra một hơi nhẹ nhỏm khi thấy có người trợ thủ, một trận tiến công ác liệt vô cùng đánh tới, thế cuộc công thủ của hai người lập tức đảo chiều lại.

– Mộ Dung Phục ta sẽ hổ trợ trợ một chút sức lực với các hạ.

Mộ Dung Phục biết rõ đơn đả độc đấu tuyệt đối không phải là đối thủ Cưu Ma Trí, cho nên đâu bỏ qua cơ hội tốt như thế này, liền rút kiếm cùng với Viên Thừa Chú tấn công tới.

Cưu Ma Trí đánh với một mình Mộ Dung Phục đương nhiên là lão tăng chắc chắn thắng, nhưng lúc này hai đại cao thủ đang vây công, Viên Thừa Chí sử dụng kiếm pháp Kim xà lang quân huyền ảo, kiếm pháp Mộ Dung Phục pha trộn giữa mấy môn phái, cũng là tinh diệu cực kỳ, trãi qua mấy chiêu hạ xuống, tánh mạng của Cưu Ma Trí giờ đang ngàn cân treo sợi tóc.

Thủy Sinh thần sắc phức tạp nhìn cục diện, ánh mắt dao động bất định, nghĩ đến Tống Thanh Thư mới vừa rồi cùng với danh kỹ xinh đẹp kia không biết ở trong phòng đã làm những gì, trong lòng bỗng nhiên khó chịu không thể tả, tàn nhẫn giậm chân một cái, xoay người phi thân chạy ra ngoài mất dạng.

Lại nói về trường đấu bên kia, trong lúc bàn tay phải Tống Thanh Thư tê dại thì Huyết Đao lão tổ công tới, vốn là Tống Thanh Thư định là một mình đào mạng thì quá dễ dàng, nhưng lại nghĩ tới phía sau mình còn có Vi Tiểu Bảo không hề có chút nào lực chống đỡ, nếu như bị bắt lấy thì e rằng lành ít dữ nhiều, mọi mưu kế của hắn đều đặt ở trên người Vi Tiểu Bảo, cho nên cũng không thể để cho dã tràng xe cát biển đông.

Tống Thanh Thư không thể làm gì khác hơn là chụp lấy bả vai Vi Tiểu Bảo, dùng Thê Vân Tung phi thân xoay người bay về phía lầu hai, trước tiên phải thoát ra khỏi vòng vây kín của ba người kia.

Nhưng Hồng An Thông đã vận công chỉ chờ có thế, ngay trong lúc này, nhanh như tia chớp đánh ra một chưởng phía sau hậu tâm của Tống Thanh Thư.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229

Thể loại