Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 189

Bất chợt Đông Phương Mộ Tuyết cảm giác được bắp đùi bị hắn ôm chặt, còn chưa kịp phản ứng, thì tay chân hắn đã dính vào, tựa như vòi bạch tuộc bám vào hai chân, đầu hắn thì áp sát đầu vào hạ thể nàng.

Cả người Đông Phương Mộ Tuyết như căng cứng lại, thân thể liền chìm trôi xuống, vội vã dùng sức kéo Tống Thanh Thư lên ngang ngực của mình, lạnh giọng nói:

– Đệ ôm lấy ta như vậy, là muốn hại hai người chúng ta đều té ngã chết sao?

– Sớm biết nguy hiểm như vậy, vừa rồi tỷ tỷ nên ôm đệ chứ đừng có xách đai lưng như vậy chứ…

Tống Thanh Thư vừa thở phào, thì ngực hắn lại chạm vào đôi bầu vú mềm mại của nàng, hắn lập tức phản ứng đầu tựa vào trên bả vai Đông Phương Mộ Tuyết.

– Cách thân thể ta xa một chút, đệ không phải là nam sủng của ta, đừng làm loại thái độ thân mật như thế.

Đông Phương Mộ Tuyết khi vừa rồi thì đầu hắn dính sát vào hạ thể đã cảm thấy gai nhột, bây giờ lúc hắn tựa đầu vào bả vai thì trên làn da non mịn đã nổi lên một tầng lớp hạt nhỏ da gà…

– Hay là tỷ tỷ cân nhắc thu đệ làm nam sủng đi.

Tống Thanh Thư nghe nàng nói vậy thì ánh mắt sáng ngời.

Đông Phương Mộ Tuyết lại vừa bực mình vừa ngượng, lườm hắn:

– Đệ lại nói lung tung, ta sẽ đem ngươi ném xuống… Á…

Thì ra Đông Phương Mộ Tuyết vừa nói được nửa câu, thì cảm thấy hai tay hắn bấu chặt trên cái mông nở nang của mình, những đầu ngón tay tựa như bấm lấy dọc theo rãnh mông càng chặt hơn, một luồng nhiệt khí từ bên dưới hạ thể nàng từ từ râm ran lan tỏa lên đến bụng dưới, một cảm giác là lạ nhưng thoải mái khiến cho nửa câu sau đành nuốt xuống, nàng tăng nhanh tốc độ hướng về trên cao tiếp tục bay lên.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/

– Còn không ôm đủ sao, thả tay ra đi.

Đông Phương Mộ Tuyết thấy chân đã chạm đất trên đỉnh vực mà Tống Thanh Thư còn chưa có ý muốn buông tay, nàng vận lên chân khí nhẹ nhàng chấn động, Tống Thanh Thư cảm thấy hai tay tê rần thân mình bị đẩy lùi lại hơn hai trượng…

– Chúng ta vừa đi vừa luyện khúc Thanh trần nhã cầm đi…

Nhìn thấy vẻ mặt Đông Phương Mộ Tuyết tuy đanh lại nhưng hai má hơi ửng hồng, Tống Thanh Thư vội vã nói sang chuyện khác.

Đông Phương Mộ Tuyết “hừ…” một tiếng, xoay người liền đi về phía nam thật nhanh giống như là trốn chạy, thật ra là do nàng vừa phát hiện ra, không hiểu vì sao bên trong cái nội khố của mình lại hơi ẩm ướt…

– Ai… chờ đệ…

Tống Thanh Thư liền vội vàng chạy đuổi theo, một lúc sau thì hai bóng người dần dần biến mất ở trong rừng cây.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/

Tây Vực, bên trong mật thất phái Tinh Túc.

Trên ghế ngồi là một lão già, trong tay phe phẩy cái quạt lông ngỗng, sắc mặt hồng hào, tóc bạc trắng phơ, thân hình mập mạp tươi tốt tựa như một nhân vật thần tiên.

– Ha ha ha… công phu Ngũ độc giáo dùng độc quả nhiên khác với người người, chỉ tiếc là vẫn không sánh bằng ta Tinh Túc lão tiên…

Đối diện là một nữ nhân mắt phượng hàm xuân mỹ mạo động lòng người, lông mày dài nhỏ, mũi thẳng tinh xảo, cái môi anh đào kiều nhuận cùng với đôi mà trơn bóng trắng trẻo, phối hợp với mái tóc đen nhánh mềm mại xõa vai càng phụ nét thướt tha vũ mị, bộ y phục áo liền váy màu xanh lam bằng lụa thật mỏng hiển lộ ra cặp đùi thon dài trong suốt trắng noãn, thật sự là một mỹ nhân tú lệ tuyệt sắc!

Tinh Tú lão nhân biến hóa lấy góc độ thưởng thức thân thể thanh xuân kia linh lung bay bổng, đường cong rắn chắc duyên dáng phập phồng bạo lộ càng thêm triệt để, khóe mắt dư quang Tinh Tú lão nhân lại nhìn chăm chú trên bộ ngực căng tròn cao ngất của nàng, nhưng phía trước cổ tay trái lại trùm lên móc sắt âm u, so với bàn tay phải trắng dài, nhìn qua rất yêu mị quỷ dị, chính là Hà Thiết Thủ của Ngũ độc giáo.

– Thiếp lâu nay nghe giang hồ đồn đại Tinh Tú lão tiên dùng độc xuất thần nhập hóa, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, nên không ngại đường xa vạn dặm đến đây bái phỏng, vậy mà Tinh Tú lão tiên lại dùng Bích lân châm, Vô hình phấn đối phó với thiếp.

Hà Thiết Thủ giọng nói rất nũng nịu ôn nhu…

– Khà khà…

Tinh tú lão nhân Đinh Xuân Thu cười khan nói:

– Ngươi nói là thành tâm bái phỏng, sao lại dùng hai loại cổ độc của Ngũ độc giáo? Nếu lão tiên ta không có chút bản lĩnh, e rằng đã lâm nguy dưới độc thủ của ngươi rồi…

Hà Thiết Thủ không chút hoang mang đáp:

– Ai ui… thiếp lâu nay biết Tinh Tú lão tiên đối với các loại kịch độc của thiên hạ đều vô cùng hứng thú, lại sao lại dám dùng loại độc vật bình thường để làm bẩn đôi mắt Tinh Tú lão tiên, cho nên mới dùng loại cổ độc lợi hại nhất của ngũ độc giáo để biểu thị sự tôn kính, không ngờ Tinh Tú lão tiên thần công cái thế, ứng phó lại dễ dàng như trở bàn tay, đúng ra danh tiếng Tây độc của lão độc vật Âu Dương Phong phải nhường cho Tinh Tú lão tiên mới đúng.

Đinh Xuân Thu mặt lộ vẻ tự mãn, Hà Thiết Thủ đã gãi trúng chỗ ngứa trong lòng của lão, lão vẫn cho mình là dùng độc thuộc hạng đệ nhất thiên hạ, vậy mà danh xưng Tây độc tên lại rơi vào trên người của Âu Dương Phong, lâu nay lão cũng muốn đến Bạch Đà sơn trang một chuyến, cùng Âu Dương Phong thì đấu dùng độc để so sánh, nhưng sau đó nghe nói Âu Dương Phong đã đến Kim quốc làm quan nên tạm thời bỏ đi ý định này.

– Hà cô nương quá khen rồi, dù sao thì lão độc vật Âu Dương Phong cũng có mấy phần bản lĩnh, không biết cô nương chuyến này đến Tinh Túc, là vì chuyện gì?

Lúc này giọng điệu Đinh Xuân Thu nói chuyện đã trở nên dịu lại.

Nguyên lai là Hà Thiết Thủ nghe nói Viên Thừa Chí bị Đông Phương Bất Bại giết chết, một lòng muốn báo thù cho hắn, nên nổi lên tâm tư tranh cướp ngôi vị giáo chủ Ngũ độc giáo cùng với Lam Phượng Hoàng, mấy năm gần đây thế lực của Hà Thiết Thủ cao hơn thế lực Lam Phượng Hoàng, cho nên Lam Phượng Hoàng đã liên tục bị đánh bại, bất đắc dĩ Đông Phương Bất Bại phái Khúc Phi Yên mang người đến hỗ trợ, Khúc Phi Yên tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng thân là đệ tử duy nhất của Đông Phương Bất Bại, nên võ công thực sự không hề yếu kém, do đó Hà Thiết Thủ không còn chiếm được ưu thế, về khả năng dùng độc thì lại không sánh bằng Lam Phượng Hoàng, cho nên dần dần lại rơi vào thế hạ phong.

Hà Thiết Thủ trong lòng biết tình trạng này nếu tiếp tục kéo dài, thì mình chỉ có một con đường bại vong, nên liền quyết định tìm kiếm ngoại lực chống đỡ, và Đinh Xuân Thu chính là một người trong đó, Hà Thiết Thủ hy vọng là có thể dùng Đinh Xuân Thu để khắc chế độc dược của Lam Phượng Hoàng.

Nghe Hà Thiết Thủ nói ý đồ đến đây, Đinh Xuân Thu trong lòng chợt động, suy nghĩ:

‘Những năm gần đây ta chưa kiếm thêm được loại kỳ độc nào, nghe tiếng Ngũ độc giáo chuyên về dùng độc, nhất là bọn họ giáo có Kim tằm cổ độc, đó là kỳ độc nằm trong thiên hạ đệ nhất thập độc…

Có điều Đinh Xuân Thu cũng bình thản không biểu hiện ở trên mặt, thần tình lạnh nhạt, có vẻ không hứng:

– Tinh tú hải cách Ngũ độc giáo ngoài vạn dặm, lão phu đâu rảnh bỏ ra công phu chạy đi giúp cô nương tranh quyền đoạt lợi.

Biểu hiện của Đinh Xuân Thu cũng không có ngoài dự liệu của Hà Thiết Thủ, nàng nở nụ cười mê hoặc quyến rũ, khẻ vắt chân chữ ngũ, làn váy vén trợt lên quá cắp bắp đùi thon dài:

– Thiếp thân đương nhiên không dám để cho Tinh Tú lão tiên một chuyến đi tay không, sau khi chuyện thành công, ngoài bất cứ điều gì mà Tinh Tú lão tiên ham thích, còn tự đem dâng lên một vật, bảo đảm Tinh Tú lão tiên sẽ thỏa mãn và vui sướng mà quay về.

Đinh Xuân Thu thấy Hà Thiết Thủ thần thái kiều mị, khóe mắt hàm xuân, bên dưới cặp đùi lại ẩn hiện cái tiểu nội khố màu trắng u phồng lên như một góc nhỏ cái bánh bao, tâm ý lời nói và cử chỉ đầy phóng đãng, liền nói:

– Lão phu từ trước đến giờ không háo sắc, với lại niên kỷ của lão phu cũng đủ để làm gia gia của cô nương, nhưng dù sao thì cô nương đã có lòng…

Hà Thiết Thủ biết lão muốn rẽ qua nhánh khác, hơi đỏ mặt, trong lòng mắng thầm:

“Lão vật này râu tóc đã bạc phơ, mắt vừa thấy một chút ít, thì đầu đã nghĩ đến chuyện đó…”

– Tinh Tú lão tiên hiểu lầm, cái thiếp nói tới chính là thiên hạ chí âm chí hàn kỳ độc Băng Tằm…

– Băng tằm?

Đinh Xuân Thu ngạc nhiên, có điều lão là một đại tông sư dùng độc, rất nhanh liền nhớ đến cổ thư có ghi chép: “Băng tằm tính chí âm, thiên hạ đệ nhất kịch độc, sản sinh tại cực bắc trên đỉnh Đại Tuyết Sơn, đao kiếm không thể đoạn…”

– Không sai, sau khi chuyện thành công, thiếp nguyện đem Băng tằm hai tay dâng lên cùng với ý muốn của Tinh Tú lão tiên.

Nhìn thấy đôi mắt của Đinh Xuân Thu vẫn liếc nhìn bên dưới hạ thể mình, Hà Thiết Thủ lại tung ra dẫn dụ thêm một loại kỳ độc, thì biết đối phương đã hoàn toàn động lòng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229

Thể loại