Một lúc sau, Hà Thiết Thủ ánh mắt mờ sương, trên cái trán cùng chóp mũi thấm ướt dày đặc mồ hôi, e thẹn nói:
– Độc của tỷ tỷ vẫn chưa có giải hết hoàn toàn…
– Tỷ tỷ… còn muốn nữa sao…
Qua cuộc giao hoan bọn họ đã xưng hô thân mật, nghe nàng thỏ thẻ bên tai, Tống Thanh Thư có chút thất thần, hắn bởi vì trong người bị nội thương, công lực tạm thời mất hết, thân thể đang là hư nhược, sau khi xuất tinh đã có cảm giác lực bất tòng tâm.
– Tỷ tỷ sẽ không để cho ngươi khó xử…
Hà Thiết Thủ lộ ra nụ cười kiều mị, nàng hít một hơi, chậm rãi đảo người lên để Tống Thanh Thư nằm bên dưới, đôi môi ấm áp liếm lên đầu vú Tống Thanh Thư, đầu lười như có gai truyền tới từng cơn ngứa nhột làm cho hắn không kìm hãm được “hừ” một tiếng.
Hà Thiết Thủ như là được cổ vũ, cái lưỡi đinh hương linh hoạt vây quanh đầu vú nho nhỏ của Tống Thanh Thư đổi tới đổi lui, thỉnh thoảng dùng môi mút vào, đem hai bên ngực đều hôn liếm qua, dần dần Hà Thiết Thủ trùi xuống trên bụng hắn, mỗi một khối cơ bắp, đều bị nàng tỉ mỉ liếm mút, rất nhanh thân thể mềm mại của nàng đã nằm đến giữa hai chân của hắn, một bàn tay nắm lây cây côn thịt đã mềm cao thấp vuốt ve, một tay nâng dưới tinh hoàn, nhẹ thở cái lưỡi thơm tho liếm lên, đầu lưỡi để bên dưới nếp nhăn túi tinh hoàn cọ xát, chẳng mấy chốc một luồng nhiệt lưu từ dưới bụng Tống Thanh Thư sôi trào, côn thịt lại bắt đầu toan ngứa xuẩn xuẩn dục động.
Đúng là thân thể tuổi trẻ rất mau lấy lại sức lực, Hà Thiết Thủ dùng miệng lưỡi hầu hạ một lát, côn thịt của Tống Thanh Thư lại lần nữa giận dữ đứng lên, lần này hắn không cần cố sức, cây côn thị kia đã hoàn toàn cứng ngang như sắt, Hà Thiết Thủ hai tay vịn tại trên háng Tống Thanh Thư, đầu lưỡi dính nước miếng thấm ướt đôi môi, miệng há to đem cây côn thịt ngậm vào trong miệng, hao hết khí lực mới có thể ngậm vào hơn phân nửa, côn thịt trong miệng nàng ấm áp trơn nhợt mặc dù không bằng cái âm đạo, nhưng lại có đầu lưỡi mềm nhẵn linh hoạt, hai bờ môi kẹp chặt lại trên thân cây thịt, nên sự Tống Thanh Thư hưởng thụ tư vị hai cái lỗ khác nhau.
Dục vọng đã một lần nữa bị Hà Thiết Thủ trêu chọc, Tống Thanh Thư cũng sẽ không giả mù sa mưa chống đẩy, vì để cho nàng dễ dàng bú mút côn thịt, hai chân hắn thật to mở ra, cây côn thịt dài to khiến Hà Thiết Thủ không mút hút hết được, nàng kéo ra há miệng le lưỡi mút liếm ở trên quy đầu côn thịt, lòng bàn tay nắm chặt thân cây côn thịt khuấy động, cây côn thịt đã dính đầy nước miếng của nàng, tại dưới ánh trăng sáng long lanh.
Dưới ánh trăng, Hà Thiết Thủ đang chổng cao cái mông bự, cúi đầu làm động tác cao thấp ở dưới háng Tống Thanh Thư, trên người nàng đọng tầng mồ hôi mỏng, làm càng ẩm ướt bóng loáng trên thân thể tràn đầy quyến rũ, một lúc qua đi, Hà Thiết Thủ ngẩng đầu lên, lau khoé miệng vệt nước, mỉm cười nói:
– Tỷ tỷ nói dám chắc là được lần nữa mà…
Tống Thanh Thư cảm nhận được dương tinh súc tích đã xong, côn thịt ngo ngoe lại muốn xuất trận, hắn lẩm bẩm nói:
– Cho dù xương cốt có bị hút khô, lão tử cũng liều mạng…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/
Hà Thiết Thủ chống người ngồi lên, để hai chân bên hông Tống Thanh Thư, đem cái mông bự tuyết trắng quay về phía đối diện mặt hắn hắn, tay cầm cây côn thịt nhanh để ngay cửa miệng âm đạo, nhanh chóng trầm mình xuống.
Cây côn thịt đã thấm đầy nước miếng của nàng, trong nháy mắt tầng tầng lớp lớp thịt non trong âm đạo lại được thông thấu, bên trong vẫn còn hỗn hợp tinh dịch và âm tinh nên vô cùng trơn trượt, Tống Thanh Thư ra sức nẩy mông lên ngọa nguậy, Hà Thiết Thủ phối hợp lên lên xuống xuống càng thêm cuồng loạn, hắn biết rằng cũng chỉ còn có một loại biện pháp là để cho nàng tiết hết âm tinh làm hao tổn tinh lực thì nàng mới có thể khôi phục thần trí.
Nội tâm chủ ý đã định, lúc sau thấy hai chân Hà Thiết Thủ đã run lên, tiếng rên có chút khàn khàn, Tống Thanh Thư đảo người ép thân Hà Thiết Thủ nằm xuống dưới, nằm xuống ôm vào thân thể của nàng, dùng đầu lưỡi trêu chọc lấy một bên đầu núm vú, bàn tay xoa nắn một bên vú, Tống Thanh Thư đưa miệng mình đến cặp môi đỏ mọng che lại, mút hút cái đầu lưỡi trơn mềm của nàng câu lại, đem tiếng dâm thanh rên rỉ chặn lại, biến thành từ xoang mũi tiếng “um… um…” nín nghẹn mất hồn, cây côn thịt tiếp tục ra vào như khuấy bùn trong âm đạo nàng, hai bên mép nhỏ âm hộ đã sưng mềm, làn da non màu hồng phấn căng ra bóng lưỡng dính đầy dịch nhờn nhơ nhớp màu trắng đục, Hà Thiết Thủ bên trong âm đạo vẫn tế tế ma ngứa chung quanh, mà giây khắc này từng đợt ma ngứa bắt đầu hội tụ trước sau đến từ nơi cổ tư cung, nóng nhột thật là vô cùng khó chịu.
– Um… um… um…
Sau lưng Tống Thanh Thư bị mười đầu ngón tay của Hà Thiết Thủ bấu vào tạo ra mười vết tơ máu, nàng giơ cao lên hai chân, cái bụng bằng phẳng từng đợt run rẩy chớp giật, môi dưới của hắn cũng bị Hà Thiết Thủ cắn, một trận đau nhức cũng nhờ vậy mà giảm bớt lại sự kích thích khiến cho tinh quan của Tống Thanh Thư vừa muốn bung ra lại được đè nén lại, hắn vẫn cố gắng không biết mệt mỏi thọc đẩy cây côn thịt trong lỗ thịt mấp máy tuyệt vời kia.
Xem ra tinh lực Hà Thiết Thủ tựa hồ vẫn còn tràn đầy, nàng vẫn đang vong tình vặn eo lắc mông, cơn thư sướng vẫn chưa đạt đến trên đỉnh ngọn núi, âm quan còn khóa chặt, môn hộ vừa hé mở ra rồi khép lại, âm tinh vẫn khó khăn chưa thoát ra hết được, có thể thấy được dược độc thật sự cường mạnh ra ngoài tưởng tượng.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/
– Á… a… a…
Lại thêm một lúc, Hà Thiết Thủ vui sướng rên lên, nàng cắn chặt môi dưới nhíu mày, hai tay giờ đã giật mạnh kéo hai bên mông Tống Thanh Thư về phía hạ thể của mình, để cây côn thịt thật mạnh thật nhanh thọc sâu vào trong âm đạo, Tống Thanh Thư đang miễn cưỡng duy trì, chợt thấy âm đạo nàng căng thẳng, miệng âm đạo nhíu lại cơ hồ muốn đem cây côn thịt cắn đứt, quy đầu côn thịt chợt như đâm vào một vùng mềm xốp bên trong, tựa như xuyên thấu vào một nơi khác, từ cổ tử cung, từng đợt nhiệt khí phún ra, âm tinh đã vỡ bờ trào ra không ngớt.
Một phen đại chiến, Tống Thanh Thư đổ đầy mồ hôi trên thân thể, thắt lưng như nhũn ra, còn Hà Thiết Thủ thì thở hổn hển rồi như cá miếng mở ra hớp lấy không khí.
– Mau nhanh nhanh đi… ui… ui… mạnh thêm nữa…
Hà Thiết Thủ khoái hoạt cả người run run mềm nhũn xuống, tuy không còn khí lực vẫn không quên cầu Tống Thanh Thư chạy nhanh động đậy côn thịt, chân mày nàng nhíu chặt, môi đỏ mọng cong lên vì khoái lạc, hai mắt trợn trừng lớn trắng dã, giống như là cảm thấy khó có thể thừa nhận cơn cực lạc này…
Tống Thanh Thư dùng ngón tay xoa nắn âm vật nàng, đồng thời đem cây côn thịt trừu kéo đến cực hạn, hung hăng lại đĩnh mạnh xuống, thân mình Hà Thiết Thủ xốc nẩy lại xốc nẩy, thư sướng lại khiến cho âm tinh từng trận nộp ra, Tống Thanh Thư nhắm lại hai mắt, Hà Thiết Thủ lại một lần nữa cảm nhận được cơn sung sướng bắt đầu, lần này nàng không cần phải chuyên chú đến cây côn thịt đang ra ra vào vào trong âm đạo mình nữa, tất cả thần trí đều đang đầu nhập vào cơn cực khoái, âm vật nhuyễn nộn lớp da mỏng lột ra, bên trong hột le ngọc trai tươi mới không còn chỗ ẩn nấp, bị ngón tay của Tống Thanh Thư liên tiếp vuốt ve ma sát, bên dưới âm tinh xì xì đi ra bên ngoài cửa miệng âm đạo, côn thịt vẫn là rút ra một nửa rồi lại nhanh chóng đâm vào chỗ sâu nhất…
Giờ thì Hà Thiết Thủ cảm thấy đầu của mình bị xóc nảy choáng váng rồi, khoái cảm lại một lần mãnh liệt rất mạnh dựng lên, nhịn không được:
– Đó đó… tỷ… tỷ sắp chịu không được… làm chết tỷ đi…
Khoái cảm kích thích khiến cho toàn thân Hà Thiết Thủ đổ mồ hôi đầm đìa, mật huyệt không ngừng truyền đến tư vị tê dại kỳ dị, còn Tống Thiên Thư lại vẫn không dám buông lỏng, hắn vẫn tiếp tục hành tẩu cày xới, trong lúc đó, cổ miệng miệng tử cung Hà Thiết Thủ giống như là như ống hút, cứ mút lấy quy đầu côn thịt Tống Thiên Thư quy đầu, đúng là thể hiện ra uy lực âm đạo khác thường của Hà Thiết Thủ…
Thân thể nàng chấn động, cơn cực khoái đã đúng hạn mà tới, âm tinh tiết ra cạn kiệt lần cuối cùng… Tống Thiên Thư cũng may là chỉ con khả năng kéo dài thêm được vài giây khắc, sung sướng đến cực hạn tinh quan không thể kiềm được, quy đầu run lên, côn thịt nhanh chóng một hồi đỉnh động.
– Á… á… a… sướng chết tỷ rồi…
Tiếng kêu của Hà Thiết Thủ cao vút chói tai trong đêm, dương tinh nóng hổi súc tích đã lâu, toàn bộ lại rót hết sâu vào trong tử cung Hà Thiết Thủ…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/
Hai thân thể trơn trượt mồ hôi nằm nghiêng dựa sát vào nhau trên thảm cỏ, tầm một nén nhang trôi qua, Hà Thiết Thủ nằm nghiêng đưa mặt ra ngoài, đưa lưng về phía Tống Thiên Thư, nhếch lên cái mông lớn, dùng khe đít mông thịt kẹp lấy cây côn thịt của hắn, nhẹ nhàng ma sát hoạt động lên lấy, bờ mông vừa trơn lại mềm, nồng nặc mùi tanh hỗn hợp dịch nhờn và tinh dịch tập kích quanh thân hai người, cây côn thịt mềm nhuyễn chạm vào cái khe mông thịt đẫy đà trượt ra ngoài, cặp mông trắng bóc có chút nhúc nhích dính sát vào, Hà Thiết Thủ với tay nắm lấy quy đầu côn thịt nhét vào trong cửa huyệt, côn thịt lại nhập vào trong cái hang động trơn trượt mất hồn kia, cặp mông trắng bóc lại lay động, nàng dùng mật huyệt tự khuấy động cây côn thịt của Tống Thiên Thư.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/
Nhìn Hà Thiết Thủ mặc xong y phục liền xoay người rời đi, Tống Thanh Thư phiền muộn nói:
– Sao tỷ tỷ lại vội đi như thế?
– Thế nào? Bộ ngươi còn muốn tỷ bắt phải phụ trách sao?
Hà Thiết Thủ quay đầu lại lạnh lùng nói, vừa rồi ôn nhu phong tình đã tan biến thành mây khói.
Tống Thanh Thư hơi thở như cứng lại, hắn có chút không quen với tình cảnh như vậy, gượng cười nói:
– Tuy rằng mỗi nam nhân ai cũng đau đầu về chuyện này, nhưng đệ chỉ muốn nhắc nhở tỷ tỷ, vừa rồi chúng ta giao hoan nhiều lần như vậy, vạn nhất tỷ tỷ cấn thai thì làm sao bây giờ?
Hà Thiết Thủ sững người lại, Tống Thanh Thư cho rằng nàng đã lo sợ, nhưng nàng quay đầu nở nụ cười xinh đẹp:
– Yên tâm, ta sẽ dùng nội lực bứt hết tinh dịch ở trong thân thể của mình ra ngoài.
Trong lúc Tống Thanh Thư sửng sốt, thì Hà Thiết Thủ cũng đã phóng đi mất dạng, hắn lẩm bẩm nói:
“Thực sự là mở mang tầm mắt, người trong võ lâm lại có phương pháp tránh thai như thế này… quả thực là ngưu bức a…”…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/
Từ Thánh Thú đàm một đường quay trở về, Tống Thanh Thư cảm thấy buồn bực, tuy rằng trên lý thuyết là chính hắn chiếm tiện nghi, nhưng thái độ của Hà Thiết Thủ lại làm cho hắn có một cảm giác mình là trái dưa chuột, sau khi nàng dùng để thỏa mãn dục tính xong thì liền vứt bỏ không hề thương tiếc…
– Tống công tử, đã về rồi à?
Nghe được tiếng cửa mở, Chung Linh đang nằm trên giường mở hai mắt ra, nàng vẫn còn buồn ngủ nói:
– Ồ, làm sao cả người Tống công tử lại ướt đẫm như thế?
Khi nàng thấy rõ y phục của Tống Thanh Thư đều là đẫm nước, lập tức liền ngồi dậy.
– Hừm, vừa rồi trời tối không chú ý tới dưới chân, nên trượt chân rơi xuống trong đầm nước.
Tống Thanh Thư chống chế nói tiếp:
– Cô nương cũng không cần lo lắng, ta đã nhờ thuộc hạ Ngũ Độc giáo lát nữa mang đến một bộ y phục khác rồi.
– Um… y phục bị ướt không lập tức đổi, rất dễ dàng bị cảm lạnh đấy, Tống công tử mau đem y phục trên người cởi ra đi, ta… ta… không có… nhìn đâu.
Chung Linh có vẻ lo lắng.
– Ta một nam nhân, sợ gì khi một nữ nhân nhìn thấy chứ?
Tống Thanh Thư bật cười nói:
– Được rồi, cô nương cứ ngủ đi, để ta tự xử lý.
– Đợi lát nữa người Ngũ độc giáo mang đồ đến cho Tống công tử… Tống đại ca có thể cùng ta nằm trên giường một lúc?
Chung Linh nhăn nhó nói, hiển nhiên là chật vật khó mở miệng.
Tống Thanh Thư tâm tư xoay tròn, rất nhanh liền hiểu rõ ràng suy nghĩ trong lòng nàng, đó là Chung Linh lo lắng bị giáo đồ Ngũ độc nhìn thấy hai người phân ra hai nơi mà ngủ, thì sẽ bẩm báo cho Lam Phượng Hoàng biết.
– Lam Phượng Hoàng đáng sợ như thế sao?
– Người nữ nhân kia rất hung dữ…
Chung Linh nhăn lại cái mũi ngọc tinh xảo, hừ một tiếng:
– Nếu muốn dối gạt được Lam Phượng Hoàng, thì phải chuẩn bị thật kỹ càng đấy.
– Ta đã rất buồn ngủ, cũng không chờ được lúc người mang y phục tới, trước tiên ta ngủ, đợi lát nữa có người gõ cửa, cô nương giúp ta đem y phục vào nhé.
Tống Thanh Thư ngáp một cái, hắn cảm thấy nhức eo đau lưng vì cuộc giao hoan, lúc này chỉ muốn ngả lưng xuống ngủ ngay.
– Vậy công tử đến trên giường ngủ đi!
Chung Linh vội vàng nói.
– Đó chính là cô nương nói nha!
Tống Thanh Thư thấy mình đã không lên cơn thú tình đè Chung Linh gian dâm, đã là rất xứng đáng với nàng rồi, nên chẳng muốn khách sáo với nàng nữa, đi tới bên giường liền đem y phục ướt nhẹp trên người thoát sạch sành sanh, tùy tiện tìm mảnh vải lau sơ, rồi liền chui vào trong chăn bắt đầu ngủ.
“Trong chăn có mùi thơm quá…”
Đây là ý thức sau cùng của Tống Thanh Thư trước khi ngủ.
Chung Linh xấu hổ đỏ cả mặt, thả xuống hai tay che mắt, vừa rồi nàng hiếu kỳ, từ kẽ hở giữa ngón tay lén lút liếc mắt nhìn một cái, kết quả nhìn thấy cây côn thịt của hắn đang nằm vắt vẻo một đống, nhất thời phương tâm kinh hoàng, thấy Tống Thanh Thư rất nhanh liền truyền ra vù vù tiếng ngủ, nàng mới miễn cưỡng thở phào một cái, nhưng kỳ lạ ở phía dưới hạ thể của mình, cái khe thịt lại nóng bừng ẩm ướt, ẩm ướt hơn rất nhiều khi ngày trước mỗi lần tình cờ đụng chạm da thịt với Đoàn Dự…
“Cộc… cộc”
Nghe được tiếng gõ cửa, Chung Linh vội vã chạy tới mở cửa phòng, nàng cố ý tránh ra một bên để cho nha hoàn nhìn thấy Tống Thanh Thư đang nằm ngủ ở trên giường, xong rồi mới đưa tay tiếp nhận bộ y phục mà nha hoàn đưa tới.
Đóng kín cửa qua đi, Chung Linh trên mặt còn ửng đỏ, âm thầm cáu gắt: “Xem nhu tạm được, hy vọng có thể lừa gạt được Lam Phượng Hoàng…”
Cầm bộ y phục để lên bàn, Chung Linh quay đầu nhìn trên giường một chút, thấy Tống Thanh Thư đang ngủ vùi, do dự một chút, liền đứng dậy rón rén đi tới, cởi giày vải, cũng leo lên trên giường nằm xuống.
Chỉ là có một cái gối đầu thì bị hắn chiếm lấy, Chung Linh liếc mắt nhìn, liền kéo tay của hắn qua đặt ở bên dưới sau đầu của mình sau làm tạm gối kê, nhất thời cảm thấy thoải mái rất nhiều, trong lòng nàng cũng đã có tính toán:
“Tống công tử mệt mỏi ngủ mê đến như thế, ngày mai chắc chắn sẽ thức dậy rất muộn, lúc đó mình cẩn trọng tỉnh ngủ trước hắn, chắc hắn cũng không biết đã phát sinh cái gì…”
Chỉ tiếc là không như mong muốn của nàng, Chung Linh trải qua một ngày lo lắng sợ hãi, đến khi thanh tĩnh lại, ngủ lại vô cùng trầm, Tống Thanh Thư tuy rằng vất vả một buổi tối, nhưng dù sao tuổi trẻ, rất nhanh liền khôi phục sức sống, vào sáng sớm giật mình thức giấc thì thấy cánh tay tê dại, nghi hoặc mở mắt ra nhìn, thấy Chung Linh như con bạch tuộc ôm chặt lấy thân thể của hắn, đầu gối lên trên một cánh tay mình, bàn tay còn lại của hắn thì xòe năm ngón ra đặt trên một bầu vú nàng, bên dưới hạ thể của Chung Linh thì cây côn thịt đang săn cứng của hắn ép sát dính chặt vào, tuy rằng tất cả đều nằm bên ngoài bộ y phục của Chung Linh, nhưng hắn cảm nhận được sự co giãn mềm mại biết bao, đã vậy khuôn mặt nàng vẫn còn ửng hồng như đang động tình vậy…
Nhẹ nhàng từng chút một hắn từ từ rời khỏi người của Chung Linh, vẫn không quên đưa mặt xuống hạ thể của nàng hít sâu vào một hơi, một mùi khai khai pha lẫn mùi hăng hắc tựa như là của một con cái tiết dục đối với hắn quá quen thuộc, đang thoang thoảng quấn quanh lỗ mũi của hắn.
Đến khi Chung Linh tỉnh giấc, thì phát hiện Tống Thanh Thư đang ngồi ở bên cạnh bàn ăn điểm tâm sáng, nàng mắc cỡ đỏ cả mặt, kéo qua cái chăn che kín người mình…
– Chung Linh cô nương, bánh Nhục Nhi đặc sản của Đại Lý, có muốn ăn không?
Tống Thanh Thư cười cười nói.
– Hừ, ta ở nhà thường ăn bánh này, có gì lạ đâu…
Chung Linh biết cứ trốn ở trong chăn cũng không phải là biện pháp, liền từ trên giường nhảy xuống.
– Há, ta đã quên cô nương là người Đại Lý.
Tống Thanh Thư phản ứng lại.
– Tống công tử, tối hôm qua nghỉ ngơi có khỏe không?
Ngoài cửa một trận cười lanh lảnh truyền đến, Tống Thanh Thư thấy Chung Linh mặt biến sắc, ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên là Lam Phượng Hoàng đến rồi.
– Nghỉ ngơi đến không thể tốt hơn, chỉ là có chút mệt mỏi.
Tống Thanh Thư trong đầu hiện lên ra trận đại chiến tối hôm qua bên đầm nước với Hà Thiết Thủ, thật sự là rất mệt a.
– Ta nghe nha hoàn báo lại, nghe nói công tử mệt đến toàn thân đều bị ướt đẫm mồ hôi…
Lam Phượng Hoàng lộ ra một nụ cười quái lạ, cũng không đợi Tống Thanh Thư trả lời, nàng cúi người ở sát bên tai Tống Thanh Thư nói tiếp:
– Tống công tử thực sự là không thương hương tiếc ngọc a…
Tống Thanh Thư suýt chút nữa đem miếng bánh còn trong miệng phun ra ngoài, ngày hôm qua là ai dùng đoạn ép buộc Chung Linh đến bồi tiếp mình, nếu không nhờ mình tác phong quân tử, thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch oan tình này.
– Được rồi… không nói đùa nữa, Đông Phương giáo chủ cho mời Tống công tử đến gặp mặt.
Lam Phượng Hoàng khanh khách cười nói.
– Còn cô nương kia thì Lam tỷ tỷ tính sao bây giờ?
Tống Thanh Thư lo lắng mình vừa đi, Chung Linh sẽ bị Lam Phượng Hoàng bắt mang tới một nơi mà hắn không biết.
– Úi chao… quả nhiên không hổ là một ngày ân ái cũng bằng phu thê trăm năm, cô nương… ngươi thực sự là thủ đoạn cao cường a, mới chỉ một đên đã làm cho Tống công tử quyến luyến không quên.
Lam Phượng Hoàng kinh ngạc nhìn Chung Linh, rồi nói tiếp:
– Nếu công tử yêu thích nàng, thì đương nhiên nàng ta sẽ tiếp tục ở lại chỗ này để hầu hạ bồi tiếp công tử rồi.
“Nữ nhân này miệng nói bậy bạ, làm ta chán ghét cực kỳ.”
Chung Linh âm thầm nguyền rủa, nhưng lại không dám biểu hiện ra mặt.
Tống Thanh Thư lúc này mới yên lòng, đi theo Lam Phượng Hoàng tới chỗ ở của Đông Phương Mộ Tuyết, nhưng hắn mới vừa thấy mặt nàng, còn chưa mở miệng, thì Đông Phương Mộ Tuyết đã quan sát sắc mặt hắn, rồi tức giận nói:
– Thân thể đã hư nhược mà còn cố giao hoan nam nữ, tinh thần càng thêm uể oải, tứ chi vô lực… Lam Phượng Hoàng, có phải là ngươi… đã cùng với hắn đêm qua?
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229