“Hà Thiết Thủ?”
Vào lúc này trên bờ đột nhiên truyền tới tiếng nói kinh ngạc của một nam nhân, Hà Thiết Thủ hai mắt mờ ảo đầy dục vọng hướng về trên bờ nhìn lại, nàng chưa từng có bao giờ như giây khắc này, khi nghe được giọng nói của một nam nhân lại có thể êm tai và vui mừng như vậy, đồng thời cũng nhận ra đối phương chính là Tống Thanh Thư đã cùng song hành với Đông Phương Bất Bại, Hà Thiết Thủ đôi mi thanh tú cau lại.
Hà Thiết Thủ vốn là cái thấy sinh ra cũng sẽ mặt đỏ khuê các thiếu phụ, giờ phút này lại người trần truồng hết sức dâm đãng thái độ, như vậy khác biệt Tống Thanh Thư tự nhiên là lần đầu tiên nhìn thấy, không khỏi tâm thần nhộn nhạo cũng động dục niệm. Tống Thanh Thư không rõ ẩn tình bên trong, còn tưởng rằng Hà Thiết Thủ nửa đêm canh ba lên cơn hừng tình đi đến trong đàm nước tự thủ dâm, liền tặc lưỡi lui về phía sau:
– Hà cô nương, cứ tiếp tục việc của cô nương… tại hạ vừa rồi cái gì cũng không nhìn thấy, xin cáo lui, không dám quấy rầy đến nhã hứng của cô nương.
Hà Thiết Thủ mặt đỏ như lửa, ai thán một tiếng, mở miệng nói:
– Tống công tử xin dừng bước.
Tống Thanh Thư nghe nàng âm thanh ôn nhu thân mật, trong lòng liền động:
– Không biết Hà cô nương có điều gì chỉ giáo?
– Thiếp thân trúng kịch độc, ngàn cân treo sợi tóc, mong rằng công tử lòng dạ từ bi, cứu giúp…
Tộc Miêu tuy rằng trong chuyện tính dục phóng khoáng, nhưng Hà Thiết Thủ nghĩ đến chính mình chủ động cầu xin đối phương, nên rất là xấu hổ ngượng ngùng.
– Kịch độc? Tại hạ thấy dường như không phải trúng kỳ dâm hợp hoan tán, mà chỉ là uống phải độc dược kích phát dục tính…
Tống Thanh Thư thấy Hà Thiết Thủ dưới đầm nước gò má ửng đỏ, đôi mắt nước long lanh bao hàm xuân tình, lẩm bẩm.
Trong đêm tối rất là yên tĩnh, Tống Thanh Thư âm thanh tuy nhỏ, nhưng Hà Thiết Thủ lại nghe được rõ ràng, nàng chuyển buồn làm vui:
– Thì ra công tử y thuật thâm hậu, thiếp thân đúng là trúng loại độc dược tương tự như thế, mong rằng công tử xuất thủ cứu giúp…
– Hả…
Tống Thanh Thư há hốc miệng nói tiếp:
– Tại hạ biết rất ít về độc dược, Hà cô nương đừng có đùa giỡn tại hạ.
– Chuyện hệ trọng đến tính mạng, thiếp đâu thể nào lấy chuyện như thế này ra mà đùa giỡn.
Hà Thiết Thủ hít vào một hơi.
– Loại dược dạng thế này làm gì có thuốc giải, tại hạ từng nghe nói dùng sữa trực tiếp từ bầu vú của nữ nhân thì có thể để hóa giải loại này dược tính này, Hà cô nương hãy thử xem?
Tống Thanh Thư cảm thấy lão Thiên cứ trêu đùa với mình, chỉ vì sợ đến nữa đêm nổi lên thú tính đối với Chung Linh làm ra chuyện không hay, sau này sợ khó mà đối mặt với Mộc Uyển Thanh, nên mới cố tình đi ra ngoài hóng mát một chút, không ngờ rằng lại đụng phải một nữ yêu tinh khác.
– Không còn kịp thời gian nữa…
Hà Thiết Thủ đau khổ nói, nửa đêm canh ba ở ngoài hoang sơn dã lĩnh, thì biết đi đến nơi nào để tìm một nữ nhân đang có sữa mẹ dành cho hài nhi?
– Um… chỉ còn có cách là nhờ Tống công tử giải độc cho thiếp.
– Giải bằng cách nào đây?
Tống Thanh Thư thấy mình cũng vô liêm sỉ thật, giờ đã biết rõ còn hỏi.
– Tống công tử xuống đây, thiếp chỉ cho…
Hà Thiết Thủ tiếng nói lúc này thật là kiều mị.
– Chúng ta đang là kẻ địch…
Tống Thanh Thư ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng bước chân thì đang bước xuống đầm nước.
– Thiếp chỉ cầu một lần giao hoan, công tử cần gì phải nói đến việc đó…
Hà Thiết Thủ cảm thấy mình có chút không chịu được nữa, bên trong âm đạo ngứa ngáy nóng bỏng khó chịu, nàng chỉ lo chỉ kéo dài thêm chốc nữa thì đánh mất thần trí, lúc đó lại càng thêm làm những chuyện ngượng ngùng hơn, vội vàng nói.
Tống Thanh Thư mới vừa bước vào xuống đàm nước, bị làn nước lạnh lẽo làm cho giật mình:
“Nếu như đây là mưu kế của Hà Thiết Thủ thì làm sao bây giờ, mình bây giờ võ công mất hết, hoàn toàn không phải là đối thủ… ai da…”
Thì ra là Hà Thiết Thủ thấy hắn đã bước xuống nước nhưng lại hơi do dự, nàng liền bước tới, bờ môi lập tức liền dính vào miệng Tống Thanh Thư, hắn dù cho muốn thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ nuốt vào trở lại bụng.
Đầm nước bốn phía lạnh lẽo, trước ngực thì thân thể Hà Thiết Thủ mềm mại nóng hừng hực, chẳng bao lâu bên dưới hạ thể Tống Thanh Thư, cây côn thịt đã cứng rắn như sắt.
– Chúng ta có phải là đến với nhau quá nhanh? Vừa rồi là địch, giờ là bằng hữu…
Một nụ hôn dài qua ngộp thở qua đi, Tống Thanh Thư cảm thấy tất cả mọi chuyện giống như là không chân thực, đưa tay muốn đẩy Hà Thiết Thủ ra, vậy mà bàn tay lại đưa đến bầu vú mềm mại của nàng…
– Đúng là nam nhân, nói một đằng, làm một nẻo a…
Hà Thiết Thủ mặt đỏ như ra máu, hai tay quấn lấy cổ Tống Thanh Thư cái cổ, ghé vào lỗ tai phả ra hơi thở như lan, mỉm cười nói.
– Bàn tay của Hà cô nương…
Nhìn thấy hai bàn tay trắng nõn, Tống Thanh Thư nghi hoặc hỏi.
– Lâu nay trải qua các đời tiếp nhận chức vị giáo chủ của Hà gia, đều sẽ bị chém đứt bàn tay trái rồi gắn lên thiết ngô câu, để tu luyện tuyệt học gia truyền Hà gia, khi còn bé thiếp rất sợ đau, mẫu thân đau lòng cho thiếp, nên đối với bên ngoài tuyên bố thiếp đã bị chặt bàn tay, rồi đặc chế thiết ngô câu gắn tạm lên dùng để che dấu tai mắt mọi người.
Hà Thiết Thủ một bên cởi ra y phục trên người Tống Thanh Thư, vừa cắn môi gắt giọng:
– Tình cảnh này, Tống công tử hỏi đến chuyện như vậy, không cảm thấy làm rất mất hứng sao?
Tống Thanh Thư cảm nhận được một bàn tay đưa đến bên dưới hạ thể mình, nắm lấy cây côn thịt, hắn giờ thì không còn ngừng lại được, đưa tay ra đem Hà Thiết Thủ ôm vào trong ngực…
– Lúc này mới đúng là việc của một nam nhân nên làm mà…
Hà Thiết Thủ đã có chút nửa mê nửa tỉnh, duỗi ra đầu lưỡi liếm môi nói, tiếp:
– Hãy yêu thiếp đi…
Bàn tay vuốt qua trên lưng da thịt bóng loáng, cảm nhận được đường cong eo mông của Hà Thiết Thủ, Tống Thanh Thư hoàn toàn trầm lún, hắn ôm lấy Hà Thiết Thủ đặt nằm thẳng ở trên thảm cỏ mềm mại bên cạnh bờ hồ.
– Um…
Hơi thở của Hà Thiết Thủ trở nên hỗn loạn, ở chỗ sâu trong yết hầu không đè nén được “um…” nhẹ, Tống Thanh Thư không cần có quá nhiều thời gian dạo đầu, miệng không ngừng hôn lên cổ của nàng, cặp chân thon dài không còn gì che lắp, một đám đen nhánh thấm nước dính sát làm phồng lên gò mu âm hộ, chính giữa khe thịt tràn ra hai mép nhỏ màu hồng nhạt che chắn cái động đào nguyên thế ngoại, Tống Thanh Thư cúi người đè lên…
Hà Thiết Thủ nhận thấy được một cái đầu nấm thịt nóng hầm hập tại nơi cửa miệng âm đạo mềm mại của mình tìm kiếm cửa vào, mũi nhọn cây thịt truyền đến cảm giác đưa đẩy chặt chẽ bên dưới hạ thể đã quán nhập trong cơ thể nhu sướng, bên trong hang động âm đạo Hà Thiết Thủ là con đường u tối dài nhỏ khúc chiết tầng tầng lớp lớp, đây là một cái âm hộ tuyệt vời, bởi vì miệng âm đạo này lại vô cùng nhỏ hẹp, cũng có thể là do côn thịt của Tống Thanh Thư so với âm đạo của nàng hơi lớn, chen chúc mới nhét vào hết cái quy đầu, bên dưới Hà Thiết Thủ đã đổ mồ hôi, Tống Thanh Thư quỳ đứng người dậy, hai tay nắm lấy cặp chân nàng đưa lên hõm vai mình.
– Ưm… công tử… nhanh chút… vào đi…
Không muốn cây thịt chậm rãi chen vào như vậy, quy đầu cứ cọ lấy miệng huyệt làm dưới đáy chậu vô cùng nhột ngứa, ở chỗ sâu trong âm đạo không có được nhét vào tràn đầy cũng từng trận run lên thèm khát, Hà Thiết Thủ đành phải lên tiếng thúc giục, bộ ngực sữa phập phồng kịch liệt, đôi môi anh đào mím chặt lấy, hắn mỉm cười rồi dùng mông eo nhấn mạnh, côn thịt vượt qua tầng tầng thịt non tiến quân thần tốc, trên mặt quy đầu gắn kết hôn vào trên cổ tử cung, Hà Thiết cằm ngẩng thật cao, kéo thẳng cổ trắng thon dài, cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm mở ra.
– Á… a…
Lần này côn thịt nhập sâu, toàn bộ quy đầu được hoa tâm siết chặt làm cho Tống Thanh Thư thư sướng rạo rực, một Hà giáo chủ oai hùng hồng nhan hiện ra tư thái quyến rũ kiều mị như thế, hắn trong lòng một trận kích động, nhìn chằm chằm ngọc nhan mỹ nhân…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep/
Tống Thanh Thư lúc này đang hai đầu gối về phía trước nhún nhanh, cây côn thịt rút ra đút vào gấp rút hơn, bên trong âm đạo cũng đang co rút từng trận, Hà Thiết Thủ nhíu mi cắn môi kêu rên liên tục, âm đạo đang bị côn thịt như cuồng phong mưa rào xâm nhập, kiều nhụy hoa huyệt non mềm càng mẫn cảm dưới dược vật lan tỏa cơn sướng hòa tan đến phạm vi đáy chậu, từng làn nhiệt lưu dần dần tích lũy tại hoa tâm, cổ tử cung cũng bắt đầu nở, chợt hoa tâm run lên, toàn thân nàng run theo, hai đầu núm vú nhi đột lại sưng cứng thêm vài phần.
– A… a… a…
Hà Thiết Thủ lớn tiếng ngâm nga, đồng thời Tống Thanh Thư cảm thấy quy đầu côn thịt căng thẳng, quả thực từ hoa tâm của Hà Thiết Thủ đang gắt gao mút hút vào làm hắn bủn rủn khó nhịn, cây côn thịt trướng đến cực hạn, huyết mạch sôi trào chống đỡ như muốn nổ tung ra…
Trong đầu trống rỗng, Hà Thiết Thủ sướng chịu không nổi, tiếng rên rỉ cao vút lên, ngay lúc đó Tống Thanh Thư nhìn ra Hà Thiết Thủ đang sắp đến cao trào, cây côn thịt thay đổi hung mãnh dữ dội đút vào, quy đầu nhẵn nhụi xay nghiền, bạo lộng thật sâu trong cái hoa tâm non mịn, kích thích cổ miệng tử cung, rất nhanh toàn thân Hà Thiết Thủ chấn động, cặp mông to lớn hẩy lên, cổ tử cung bắt đầu từng đợt co rút lại…
– A… a… a… muốn tiết… nhanh… nhanh…
Hà Thiết Thủ ra sức kêu lớn tiếng gọi, khuôn mặt kiều mị tựa như là bị cực độ thống khổ, hoặc như là đang sướng như lên tiên cảnh, hai bàn tay múa máy lung tung, toàn thân lại siết chặt, sâu từ trong cổ tử cung đã tiết ra một làn âm tinh, toàn bộ đậm đặc đánh vào quy đầu côn thịt, lúc này Hà Thiết Thủ giống như chó cái động dục kêu rên không ngừng, cơn cực khoái thay nhau nổi lên…
Tống Thanh Thư vội vàng thẳng lưng, đem cặp chân của Hà Thiết Thủ dạng phân ra đến cực hạn bẹt ra hai bên thành một đường thẳng, là con nhà luyện võ từ thuở bé nên đối với Hà Thiết Thủ động tác này thật dễ dàng, do tư thế như vậy nên gò mu của nàng cong vểnh lên, cửa miệng âm đạo ngập đầy dịch nhờn thẳng hướng, gò xương mu gắt gao va chạm lấy hạ thể Tống Thanh Thư, quy đầu côn thịt tới lui không ngừng mài trên hoa tâm.
– A… á… nóng… bị… ngươi hại chết a… á… lại tới nữa rồi…
Cực khoái làm cho tuyệt sắc Hà Thiết Thủ quả thực sắp điên rồi!
Tống Thanh Thư thân thể cũng đột nhiên run lên, tinh quan mở rộng ra, dương tinh nóng bỏng liên tục bắn ra, đổ vào trong tử cung kiều nộn ti Hà Thiết Thủ.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229