Viên phu nhân đang ứng phó bốn phương tám hướng trường đao bổ tới, đột nhiên cảm nhận một sức hút rất mạnh truyền đến, thân thể như bị một bàn tay lớn vô hình cho kéo hướng về phía xa xa bên trong bóng tối.
Trải qua sự kinh hoảng, Viên phu nhân lập tức trấn định lại, nàng biết mình còn lưu lại giữa sân gaio đấu với đám thị vệ đại nội chắc chắn là phải chết, hiện tại bị hút mạnh hướng về nơi nào không biết, nhưng dù sao cũng còn có được một chút hi vọng sống.
Tuy rằng một năm trôi qua trong lòng nàng đã không còn thiết sống, có điều chưa báo được mối thù cho phu quân, nếu nàng chết vào trong tay của đám thị vệ thì cũng không cam lòng.
Tống Thanh Thư cũng là lần đầu tiên vận dụng nội công từ khoãng cách xa như vậy hút một người sống về phía mình, vì để phòng ngừa kình lực không đủ, bởi vậy cho nên hắn tập trung vận lên tối đa công lực của mình.
Do đó bởi vì quán tính lực hút khá mạnh, Viên phu nhân trên không trung tay chân múa máy quay cuồng thất điên bát đảo, lúc vừa hạ xuống liền cảm giác có có một bàn tay chộp vào phía sau lưng, làm cho hai bầu vú no tròn ép vào lòng ngực của một nam tử, bên dưới thì bàn tay kia đỡ lấy trên cặp mông nẩy nở của mình, bám chặt những đầu ngón tay vào tận khe mông để cố định thân hình nàng, nổi giận đan xen, nàng giãy dụa tránh thoát rồi xuất ra một chiêu kiếm hướng cặp kia tay chém tới:
– Dâm tặc nhận lấy cái chết!
– Thứ lỗi… thứ lỗi… tại hạ thật là không phải cố tình.
Tống Thanh Thư vội vã nhảy ra tránh né, bày ra hai bàn tay vẻ mặt lúng túng nói, nhưng trong đầu âm thầm bỏ thêm một câu: “Vừa mềm lại vừa săn chắc lại còn co dãn thật sự là cực phẩm a! ”
– Là ngươi?
Thấy rõ hình dạng Tống Thanh Thư, Viên phu nhân ngẩn người ra.
– Nơi này không phải chỗ nói chuyện, hãy đi theo tại hạ.
Nhìn thấy đám thị vệ đại nội đang hướng về phía bên này xông đến, Tống Thanh Thư ôm chặt lấy Viên phu nhân liền chạy.
Bị hắn ôm cái eo nhỏ nhắn, Viên phu nhân nhíu mày, mấy lần muốn phát tác, nhưng kiêng kỵ truy binh đang đuổi theo phía sau lưng, nên cố nín miệng lại.
Ôm một người, Tống Thanh Thư thân hình của hắn cũng không có chút nào ngưng trệ, nhún mũi chân, vô thanh vô tức phóng ra xa mấy trượng, sau vài lần nhấn mũi chân dùng khinh công, truy binh đã mất tung tích của bọn họ.
– Không ngờ khinh công của ngươi lại cao siêu như vậy.
Sau khi Tống Thanh Thư bỏ rơi đám truy binh, hắn đem Viên phu nhân mang về chỗ phòng mình, Hạ Thanh Thanh tránh khỏi thân hình hắn, rồi cởi xuống cái khăn đen che trên mặt nói.
– Cũng không tệ mà thôi…
Tống Thanh Thư mỉm cười.
“Viên đại ca với khinh công Thần Hành Bách Biến e rằng cũng không sánh nổi với hắn. ” Nghĩ đến đã phu quân đã qua đời, Viên phu nhân trong lòng chua xót, đôi mắt sáng như sao nổi lên một tầng sương mù.
– Ai… Viên phu nhân xin hãy nén lại bi thương.
Tống Thanh Thư trong lúc này cũng không biết nên khuyên nhủ nàng như thế nào…
Tựa như được nhắc nhở, Viên phu nhân ngẩng đầu lên, hằn học nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư:
– Năm đó ngươi có phải là cũng có mặt ở phái Thái Sơn?
– Không sai…
Tống Thanh Thư cay đắng gật gù, nói đến chuyện giao đấu của năm đó, hắn là một trong những đồng lõa giết phu quân của nàng, nếu hắn muốn chống chế cũng chống chế không được.
– Hừ… chết đi…
Rít lên… Hạ Thanh Thanh một chiêu kiếm đâm thẳng vào ngực Tống Thanh Thư.
Vừa rồi khi trả lời câu hỏi của nàng, Tống Thanh Thư cũng đã cẩn thận đề phòng Viên phu nhân, do bị kích phẫn mà ra tay, nên chiêu kiếm của nàng lộ ra nhiều sơ hở, lập tức liền bị Tống Thanh Thư điểm trúng huyệt đạo dưới nách, ngay lập tức toàn thân nàng tê dại không còn nhúc nhích được nữa.
Đang muốn mở miệng giải thích, đột nhiên nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân của thị vệ đại nội, Tống Thanh Thư vẻ mặt biến đổi, hai tay liền đưa đến cổ áo Viên phu nhân.
– Ngươi muốn làm gì? Hạ Thanh Thanh trong giọng nói run rẫy tràn ngập kinh hoảng.
Tống Thanh Thư vừa nhanh chóng cởi ra bộ hắc y trên người của nàng, cười khổ nói:
– Viên phu nhân, tại hạ chỉ muốn mượn bộ y phục của Viên phu nhân dùng một lát, Viên phu nhân có tin không?
– Hừ… ngươi vô liêm sỉ…
Viên phu nhân tức giận đến cả người run lên, tức tối trừng mắt nhìn hắn mà không làm gì được.
Ngay lập tức trên người của Viên phu nhân chỉ còn lại bộ y phục đơn bạc màu trắng thiếp thân, làn lụa mỏng manh không giấu được làn da như tuyết làm hoa cả mắt, màu xanh lục của cái yếm bên sau lớp lụa trắng như ẩn như hiện lộ rõ ra mồn một, hai đầu núm vú tròn xoe nhô đầu lồi lên bên trong sắc màu xanh um của cái yếm bao quanh, tỏa ra vô cùng mị lực, phối hợp ẩn giấu ở bên dưới lớp lụa mỏng thân hình uyển chuyển linh lung, thân thể đầy đặn mềm mại lộ ra đường cong kinh người, chỉ cần là nam nhân sẽ hưng khởi có một loại cảm xúc muốn đem nàng ôm vào trong lồng ngực…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229