Cái xí nghiệp may Hồ Châu, cục thịt béo này dụ dỗ mấy nhà đầu tư địa sản nhà đã nhiều năm rồi, nhưng lâu nay vẫn không ai dám động, mọi người vẫn luôn e ngại về chuyện khiếu kiện ngăn trở ủy ban thành phố đối với mảnh đất này khai phá, nhưng nhìn đến lúc này là đã ngăn không được rồi, bất cứ ai cũng ngăn không được rồi.
Chỉ là bây giờ là dưới sự chủ chính của La Bàn Hạ, còn La Bàn Hạ thì đã gặp qua một lần với bí thư tỉnh ủy La Minh Giang, đơn giản là La Minh Giang đối với hạng mục PX không ủng hộ, nên La Bàn Hạ liền quyết đoán tạm thời bác bỏ cái đại hạng mục này, điều này cũng có thể thấy được, La Bàn Hạ là đứng ở bên của La Minh Giang, cho nên nếu La Đông Thu nhúng tay vào mảnh đất xí nghiệp may của Hồ Châu, trong khi Hoa Cẩm Thành chỉ là một dân thường, vậy là không có bất kỳ khả năng phần thắng nào cả.
Nhưng vì lợi nhuận lại hấp dẫn người, cho nên Hoa Cẩm Thành vẫn muốn kiếm một chén canh từ mảnh đất này, nếu vậy thì bên Hoa Cẩm Thành phải nâng cấp lên thực lực của mình, nhất là thực lực từ bên ủy ban thành phố…
Đáng tiếc là Thạch Ái Quốc đã đi, bằng không Hoa Cẩm Thành còn có thể năm ăn năm thua, nhưng bây giờ nhìn lại, hình như là không còn có cơ hội gì.
Đinh Trường Sinh đương nhiên sẽ không để cho Hoa Cẩm Thành cứ như vậy mà lặng lẽ chuồn mất, cho nên hắn muốn giúp giúp Hoa Cẩm Thành, mặc dù đến sau cùng có thể là lấy không được cái hạng mục này, nhưng cũng tuyệt không thể để cho tên hỗn đản Tưởng Hải Dương này lấy được dễ dàng như vậy.
– Anh Lương, gần đây có khỏe không vậy?
Đinh Trường Sinh suy tư một hồi, hay là gọi cho Lương Khả Tâm một cú điện thoại, Lương Khả Tâm không phải đối với hạng mục này không có hứng thú, mà suy nghĩ không có tới, La Đông Thu thì có Tưởng Hải Dương cắm ngay địa đầu, đối với Hồ Châu tất cả đều rất quen thuộc, nhưng còn Lương Khả Tâm đừng nói là đối với Hồ Châu quen thuộc, mà ngay đối với Giang Đô có biết ít nhiều đến thì cũng không tệ rồi.
– Trường Sinh? Ặc… tôi đang muốn tìm cậu đây, mấy vò rượu kia khi nào mang tới?
Lương Khả Tâm vẫn còn nhớ đến vò rượu thuốc mà Đinh Trường Sinh kỳ trước mang đến.
– À… có sẵn rồi, khi nào trở về tôi sẽ nhờ người đưa qua, anh Lương… có chuyện này tôi thấy cần phải báo cho anh biết một chút, mảnh đất xí nghiệp may Hồ Châu hình như là sắp khai phá rồi, không biết anh vẫn còn có hứng thú không vậy?
Đinh Trường Sinh làm bộ như chẳng hề quan tâm đến mảnh đất này, vì muốn để cho Lương Khả Tâm cảm thấy là mình chỉ là báo lại cho hắn biết mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Có thể vì để đám người của Đinh Trường Sinh thuận tiện, tối nay Viên Hoán Sinh tiếp đãi khách mời an bài ngay tại bên trong khách sạn Shangri – La, như vậy đám người Đinh Trường Sinh cũng không cần đi ra ngoài.
Mặc dù Đinh Trường Sinh đối với Hồ Giai Giai đã có cách nhìn rất lớn, nhưng vẫn phải nể mặt của nàng là vì không muốn có trở ngại, quan trường chú ý nhất là mặt cùng lòng cho dù không hợp, nhưng nếu quả thật phải xé mở mặt, đối với người nào cũng chưa chắc là tốt, cho nên Đinh Trường Sinh vẫn là gọi điện thoại cho Hồ Giai Giai gọi, an bài chuyện ăn cơm đêm nay.
– Chị không đi, tự em đi đi, hôm nay ngồi xe mệt chết đi, chỉ muốn đi ngủ.
Hồ Giai Giai nói.
– Thực không đi ăn cơm?
Đinh Trường Sinh không tin mà hỏi.
– Không đi, với lại cùng một đám các lão già ăn cơm thì cũng chẳng có vui gì, chị muốn nghỉ ngơi một chút, ngày mai còn phải dự họp hiệp đàm rồi, để đêm nay chị chuẩn bị trước một chút.
Hồ Giai Giai nói.
Kỳ thật Hồ Giai Giai một chút cũng không có nghỉ ngơi gì, bây giờ nàng đang tắm rửa, đương nhiên nàng cũng có thể nhìn ra Đinh Trường Sinh giờ đã có cái nhìn cảnh giác với mình…
Hồ Giai Giai cầm lấy vòi phun nước bắt đầu rửa, khi vòi phun nước phún nước tới âm hạch của cái âm hộ, thì thân thể nàng như giật điện hơi run lên, cảm giác kích thích làm cho nàng duyên dáng “um…” một tiếng. Nhìn nhìn trong tay vòi phun, Hồ Giai Giai do dự một chút, đỏ mặt cắn môi, đem vòi phun điều chỉnh đến lượng nước phun mạnh nhất xịt vào đến giữa hai chân, lại để cho cái âm hộ của mình hoàn toàn bị nước chảy bao trùm, tay kia ở phía trên vuốt ve bầu vú.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Sau khi tắm xong lên giường nằm xem tivi, nàng lại suy nghĩ đến Đinh Trường Sinh, không có biện pháp nào khác, Sở Hạc Hiên là anh rể của mình, chính mình nếu không đứng ở bên Sở Hạc Hiên, thì còn có thể đứng về phía Đinh Trường Sinh, mặc dù đã từng là tình một đêm, lại là đồng nghiệp, nhưng về tình nghĩa thì không sánh bằng được với anh rể của mình…
Nếu Hồ Giai Giai không muốn đi, Đinh Trường Sinh cũng không gọi những người khác, hắn một mình đi lên phòng ăn lầu hai, khi bước vào thì thấy Sở Hoan đang đứng chờ ở cửa ra vào.
– Đinh tiên sinh, xin mời bên này, lão bản của em đã tới, đang uống trà.
Sở Hoan nhìn về phía sau lưng của Đinh Trường Sinh, thấy không có những người khác, nhưng hắn cũng không có hỏi, Sở Hoan nghiêng người ở phía trước rồi dẫn đường, làm cho Đinh Trường Sinh có chút kinh ngạc, Hoa Cẩm Thành nói Viên Hoán Sinh là người thô hào, nhưng người thô hào làm sao có thể huấn luyện được thủ hạ tốt như vậy, nghe qua thì tin tức của Hoa Cẩm Thành không chính xác a.
Sở Hoan dẫn Đinh Trường Sinh dạo qua một vòng hành lang quanh co, cuối cùng đến một chỗ cuối gõ cửa, sau đó đẩy cửa ra, mời Đinh Trường Sinh đi vào.
Gian phòng này rộng tầm một trăm thước vuông, bên ngoài là phòng ăn, trung gian là nơi uống trà, hướng bên trong là phòng ngủ, thiết kế cũng cực kỳ thanh lịch, còn có tranh chữ, bình hoa…
– Úi trời… Cẩm Thành đã nói với tôi Đinh chủ nhiệm là một người tuổi trẻ tài cao, nhưng tôi không nghĩ tới Đinh chủ nhiệm lại còn trẻ đến như vậy.
– Viên tổng, tôi còn không có kịp cảm tạ ông, vừa đến thành phố Bắc Nguyên, tôi liền được Viên tổng nhiệt tình tiếp đón, điều này làm cho tôi đối với thành phố Bắc Nguyên cảm quan lập tức liền thấy tốt lắm…
– Ha ha, Đinh chủ nhiệm, quá khen a, Cẩm Thành lão huynh nói, Đinh chủ nhiệm là một người tính tình dễ mến, hắn nói không sai, vừa nhìn thấy Đinh chủ nhiệm, tôi đã cảm thấy hai chúng ta hữu duyên.
– Hì… tôi cũng cảm thấy như vậy, Viên tổng, ông cũng là nhân tài kiệt xuất trong kinh doanh của thành phố Bắc Nguyên, nếu có cơ hội, kính xin đến Hồ Châu của chúng tôi tham quan xem, nếu có cơ hội đầu tư cho Hồ Châu chúng tôi chút ít tiền, thì tôi càng thêm cảm kích Viên tổng, cũng để cho tôi có một cơ hội tại Hồ Châu chiêu đãi Viên tổng.
– Ha ha, Như Bình… cô thấy thế nào, đánh cuộc cô thua tôi rồi, nhanh đi pha trà cho tôi cùng Đinh chủ nhiệm đi a.
Viên Hoán Sinh đang cùng Đinh Trường Sinh nói chuyện, đột nhiên chuyển hướng sang bên một người đàn bà nói.
– Hảo, Viên tổng, là tôi thua cuộc, tôi chấp nhận phạt, xin mời hai vị qua phòng trà, tôi đi pha trà cho nhị vị đây.
Người đàn bà này tên Như Bình, nàng liền đứng dậy lách qua cái ghế, Đinh Trường Sinh cùng Viên Hoán Sinh nhường đường để nàng đi trước.
– Viên tổng… tôi không rõ, nhị vị vừa rồi giống như đánh cuộc cái gì về tôi hả?
Đinh Trường Sinh liếc nhìn người đàn bà kia, mặc dù người đàn bà này nhìn qua cũng đã hơn ba mươi tuổi, nhưng dáng dấp nàng lại tạo cho người cảm giác là chưa tới ba mươi vậy, không nói đến nàng xinh đẹp, mà phải nói đến khí chất của nàng, từ dáng người thân hình lại có khí khí tràng phi thường cường đại.
Một mỹ phụ thành thục cử chỉ thanh tao lịch sự, nàng mặc một sườn xám màu xanh nhạt lộ tay, bộ ngực sữa đầy đặn cao ngất, cái áo sườn xám chặt chẽ bao vây lấy thân thể của nàng, vốn là cặp vú đầy đặn lại có vẻ càng thêm sừng sững, cái sườn xám từ bên dưới xương sườn đột nhiên ôm chặt, sau đó tới cái mông nảy nở như buông ra, vừa đúng phác họa cái vòng eo, lại càng xông ra bờ mông mượt mà, vạt áo vẻ phủ đến vừa tầm đầu gối, cao cao xẻ tà thẳng đến chính giữa bắp đùi, chỉ thấy nàng lúc đi đi lại lại để pha trà, hai bầu vú sinh động khẽ run, bên dưới cái âm hộ với làn vải hơi dính sát có chút phồng nhô lên, hai chân đong đưa, cùng với đằng sau hai mảnh bờ mông lập loè, mị lực thành thục của người đàn bà bày ra không bỏ sót cái gì…
Không đợi Viên Hoán Sinh mở miệng trả lời, Như Bình liền nói:
– Đinh chủ nhiệm, tôi là Diệp Như Bình tổng tài của Điền Sản Viên Thị, chào mừng cậu đến thành phố Bắc Nguyên, thật là xấu hổ, mới vừa rồi tôi cùng Viên tổng đánh cược, chính là khi mới vừa tới ngồi xuống, thì cậu có nhắc đến chuyện đầu tư liền hay không, không ngờ Đinh chủ nhiệm là một người nhanh mồm nhanh miệng như vậy, do đó tôi đã bị thua cược…
– Đinh chủ nhiệm, cậu không trách tôi chứ.
Viên Hoán Sinh khoát tay, hai người phân ra chủ khách ngồi xuống, Đinh Trường Sinh ngồi chính giữa, Diệp Như Bình bên trái, Viên Hoán Sinh ở bên phải.
– Viên tổng, Diệp tổng tài, tôi đây không phải nhanh mồm nhanh miệng, ở nơi của chúng tôi người ta hay gọi là gì hai người có biết không?
– Gọi là gì?
Diệp Như Bình coi như là kiến thức rộng rãi, nhưng khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh là một quan viên mà còn trẻ như vậy, vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy, hơn nữa nàng cho rằng Đinh Trường Sinh rất có thể chỉ là một quan nhị đại, được mạ vàng vì chiến tích, vì thân thể của hắn thì Hoa Cẩm Thành thật ra không có nói rõ ràng cùng với Viên Hoán Sinh.
– Tại nơi của chúng tôi, người ta nói là đi với bụt thì mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy, trong lời nói luôn có vài ba phần giả, cho nên, nếu ai nói thật ra thì ngược lại trở thành kẻ đần rồi.
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
– Ai ui… Đinh chủ nhiệm, tôi không ý đó a, cậu đang trách tôi sao…
Diệp Như Bình không nghĩ tới Đinh Trường Sinh sẽ nói như vậy, hơn nữa lời nói này nếu nếu lý giải sai lệch, chẳng khác nào là vô cùng nặng, nhưng sự thật thì Đinh Trường Sinh thật đúng cũng không có ý tứ này.
– Không không, Viên tổng, Diệp tổng, tôi không có trách cái gì cả, lời này hoàn toàn chỉ là nói đùa, chẳng qua là lăn lộn mấy năm này lăn lộn trong quan trường vì cảm xúc nên nói ra vậy thôi a.
Đinh Trường Sinh cười cười đưa cho Viên Hoán Sinh một điếu thuốc, nói.
Diệp Như Bình nhìn về phía Viên Hoán Sinh, lại nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, đúng là Đinh chủ nhiệm hình như không có tức giận gì cả, điều này làm cho Diệp Như Bình trong lòng hơi chút nhẹ nhàng thở ra, nhìn ra lời nói cũng nên cẩn thận, Đinh chủ nhiệm này tuổi không lớn lắm, nhưng tâm cơ sâu, mới nói mấy câu, liền đem quyền chủ động cầm tới, làm mình và Viên Hoán Sinh nhất thời không biết nói thêm gì…
– Đinh chủ nhiệm, tôi nghe Cẩm Thành lão huynh nói…
Viên Hoán Sinh suy nghĩ, hiện tại còn chưa có ăn cơm, thì nên nói chuyện mà Hoa Cẩm Thành cùng mình đã trao đổi, bằng không lát nữa ăn cơm tới đây thì việc này liền khó nói, hơn nữa nhìn tình hình thế này, Đinh chủ nhiệm này không hề giống như Hoa Cẩm Thành nói là tính tình hắn rất phóng khoáng, trong lòng hơi hơi đối với Hoa Cẩm Thành có chút bất mãn.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
– Viên tổng, Diệp tổng, nhìn qua, hai người trong lòng nhất định là đã hiểu lầm tôi rồi, kỳ thật tôi không có để trong lòng cái gì cả, như vậy đi… tôi thấy hai vị đều so với tôi thì lớn tuổi hơn, vì thế cũng không cần cứ mở miệng một tiếng là gọi Đinh chủ nhiệm, nếu muốn nói đến chuyện hợp tác, cứ bảo là Đinh Trường Sinh, hoặc là em, em gọi lại hai người là anh Viên, chị Diệp nhé, như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh hít một hơi thật sâu khói thuốc, cắt đứt lời nói Viên Hoán Sinh, nói ra. Hắn biết người làm ăn nào cũng đều nghĩ đến, nhất là cùng người trong quan trường giao tiếp, đó là phải thật cẩn thận không được phân tâm, bởi vì bọn họ biết, chỉ cần sơ sẩy, chuyện của mình muốn làm thì làm không được, lại còn có khả năng bị người quan viên đưa vào sổ đen.
Cho nên muốn muốn cho người của thành phố Bắc Nguyên, thậm chí là tỉnh Trung Bắc đến Hồ Châu đầu tư, như vậy việc đầu tiên là chính mình phải cúi thấp, cùng bọn họ làm bằng hữu, thậm chí là xưng huynh gọi đệ, đối với người làm ăn mà nói, lời hứa hẹn của chính phủ thì có khả năng không dùng được, nhưng nếu cùng những quan viên này có một chút quan hệ thân mật ám muội, so với lời hứa hẹn của chính phủ thì có giá trị hơn nhiều.
– Ách… Đinh chủ nhiệm, như vậy không tốt đâu, chúng ta thế nào có thể cùng cậu xưng huynh gọi đệ, chúng tôi đều là một đám thô nhân, dù sao… so cùng với cậu, vẫn là có sự chênh lệch.
Diệp Như Bình mặc dù giật mình, nhưng có mặt lão bản của mình, nên không tới phiên mình xen mồm, vì thế yên lặng chờ Viên Hoán Sinh ra mặt.
– Ha ha, Diệp tổng… trà ngâm khi nào thì có thể uống được vậy?
Đinh Trường Sinh không để ý tới câu nói của Viên Hoán Sinh, mà là nhìn về phía Diệp Như Bình hỏi.
– Được rồi… giờ uống được rồi…
Trà vốn là đã ngâm xong, cho nên khi Đinh Trường Sinh hỏi như vậy, Diệp Như Bình lập tức rót một chén trà cho Đinh Trường Sinh…
– Cảm ơn, thừa dịp chúng ta đều hoàn toàn thanh tỉnh, để tôi nói chút chuyện trước đây của tôi cho hai người nghe, tôi nghĩ chắc là Hoa Cẩm Thành khẳng định không có nói qua với hai người, thật ra chuyện trước đây cũng chỉ là tự sự của mình, mấy năm trước đây, khi tôi còn là chức vụ bên dưới, nói chuyện còn có người tin, nhưng theo chức vụ càng ngày càng cao, vô luận tôi nói như thế nào, thực khó có người tin…
Đinh Trường Sinh khẽ cười, kể lại chuyện xưa của bản thân mình, nghe rất êm tai, Diệp Như Bình cùng Viên Hoán Sinh nghe qua thì trợn mắt há hốc mồm…
Cho nên, khi Đinh Trường Sinh nói xong, Viên Hoán Sinh cùng Diệp Như Bình thần sắc đầy mặt đều là khiếp sợ.
– Cho nên đúc kết lại tôi coi như chỉ là rễ cỏ mà thôi, hiện tại hai vị có thể cùng tôi xưng huynh gọi đệ được rồi chứ…
Đinh Trường Sinh lúc này hoàn toàn không có khí tràng quan viên, thể thấy chính là một tên giang hồ hỗn tử, tại trong cái nhìn của Viên Hoán Sinh bây giờ, Đinh Trường Sinh có thể nói là một quan viên độc nhất vô nhị…
Tại đất nước này, phàm là nhân viên công vụ, cho dù là một nhân viên công vụ chính phủ chức vụ thấp nhất, nhưng trong lòng cũng cảm thấy mình là thuộc dạng ưu việt không gì so sánh nổi, bọn họ thà rằng một tháng nhận lấy một hai ngàn nguyên tiền lương, nhưng trong nội tâm bọn họ thì hài lòng hạnh phúc hơn là đi làm trong xí nghiệp, cho dù là làm quản lý trong xí nghiệp nhận lấy mấy vạn nguyên tiền mỗi tháng…
Viên Hoán Sinh buôn bán kinh doanh nhiều năm như vậy, cho nên giao tiếp với quan viên hằng hà sa số, thật đúng là chưa từng có gặp qua được một quan viên chủ động cùng chính mình xưng huynh gọi đệ…
– Ha ha… đúng là Cẩm Thành lão huynh không gạt tôi, Đinh chủ nhiệm, ý quên… Đinh huynh đệ quả nhiên là người phóng khoáng a, nói thật, tôi có được ngày hôm nay, là do ngày trước tôi đi theo sau Cẩm Thành lão huynh, làm trợ thủ cho Kỳ gia, Cẩm Thành lão huynh năm đó đến phát triển tại tỉnh Trung Nam, lúc gần rời đi đem tôi đề cử với kỳ gia, bằng không… tôi cũng không có của cải như hiện tại bây giờ.
Viên Hoán Sinh nhớ lại chuyện năm xưa, cũng có rất nhiều cảm khái.
– Cho nên theo cái nhìn của em, làm ăn kiếm tiền bên ngoài, thì đạo nghĩa giang hồ càng không thể vứt bỏ, nếu muốn làm ăn lớn, mà không có huynh đệ giúp đỡ, không có móng thì không xây được nhà, chị Diệp… chị thấy em nói có đúng không?
Đinh Trường Sinh nhìn về phía Diệp Như Bình, mỉm cười mà hỏi.
Diệp Như Bình ngẩn người ra, nàng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh lại có tư duy nhanh như vậy, vừa rồi còn cùng Viên Hoán Sinh trò chuyện chuyện năm xưa, đột nhiên lại chuyển đề tài tới mình.
Nàng nhìn thấy Đinh Trường Sinh hướng đến chính mình, lập tức bưng lên một tách trà, nói:
– Ai, chị đã già rồi, nếu như em nói như vậy, thì chị uống chén trà này trước, xem như là bồi tội với em.
Nói xong, Diệp Như Bình mặt không đổi sắc uống một hơi cạn sạch.
– Này… uống trà sao được, bồi tội phải là uống rượu, có phải vậy không, lão đệ.
Viên Hoán Sinh ở bên cạnh Đinh Trường Sinh ồn ào nói.
– Ui… Viên tổng, ông giờ theo phe bên kia, hai người hợp nhau để khi phụ một người đàn bà yếu đuối…
Diệp Như Bình làm nũng nói, Đinh Trường Sinh nhìn thấy thì sửng sốt, nhưng bên cạnh Viên Hoán Sinh thì vẫn bình thản, cũng nhìn ra Diệp Như Bình đã từng làm nũng không ít đối với Viên Hoán Sinh, cho nên ông ta đã miễn dịch rồi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253