Đinh Trường Sinh giờ khắc này đang một bên mút vào đầu vú Vũ Văn Linh Chi, một bàn tay đã tuột xuống xẹt qua cái bụng bằng phẳng tuyết trắng nàng, sờ soạng vài cái trên cái gò mu đầy lông mềm mại, rồi chợt qua hai bên mép ngoài phì nộn âm hộ, cái khe thịt trong lúc này hơi mở rộng ra, ngón tay của Đinh Trường Sinh tách ra, đặt tại trên viên âm hạch sáng bóng, xoa lấy.
– Um… a…
Vũ Văn Linh Chi đã bị kích thích đang lên cơn động dục, hai chân vừa kẹp chặt, vừa buông ra, lại kẹp chặt, đùa bỡn cái âm hộ của nàng trong chốc lát, cây dương vật của Đinh Trường Sinh cứng rắn như sắt rồi, Đinh Trường Sinh nắm lên một chân của Vũ Văn Linh Chi vừa vuốt vuốt, một bên dương vật không khách sáo chút nào cắm vào âm đạo của Vũ Văn Linh Chi.
– A… ai nha…
Tuy nói cây dương vật này đã xuất nhập thật nhiều lần tại trong thân thể của nàng, nhưng lần nào Vũ Văn Linh Chi cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ kích thích to dài của nó, Vũ Văn Linh Chi có chút há miệng ra, bắp thịt của hai chân căng thẳng. ” Ọp… ọp…” bên trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi dịch nhờn tiết ra rất nhiều, ngay từ đầu Đinh Trường Sinh đút dương vật vào đã liền phát ra tiếng ” xì…” của chất lỏng.
Dương vật Đinh Trường Sinh mỗi lần sáp vào sâu trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi, mỗi một lần thọc mạnh, Vũ Văn Linh Chi cả người run lên, đôi môi đỏ mọng hé mở, rên rỉ.
Hạ thân Đinh Trường Sinh dập vào một loạt thật lâu trên cái âm hộ, Vũ Văn Linh Chi cả người đã là mồ hôi rịn chảy, hai gò má ửng hồng, hai chân để tại trên hai đầu vai Đinh Trường Sinh, lúc này cái âm hộ cũng nhổng lên thật cao rồi, kèm theo dương vật Đinh Trường Sinh rút ra đút vào qua lại chớp lên.
– A… ai… ai… a…
Đinh Trường Sinh ngừng nghỉ một hồi, lại bắt đầu thay đổi đút vào rất nhanh, mỗi lần đem đầu khấc dương vật kéo đến miệng âm đạo, rồi lại cắm vào, âm nang của Đinh Trường Sinh đánh vào trên mông đít Vũ Văn Linh Chi, vang lên “phạch… phạch…”
Vũ Văn Linh Chi đã không cách nào nhẫn nại được sự hưng phấn của mình, một luồng sóng mãnh liệt khoái cảm đánh sâu vào làm nàng không ngừng rên rỉ, thanh âm càng lúc càng lớn, tiếng thở dốc càng lúc càng nặng, thỉnh thoảng phát ra không cách nào khống chế…
– Ui… ui… sướng quá đi…
Mỗi một lần kêu rên kèm theo thật dài như trút hết sức lực, trên mặt tựa là thống khổ, lại phảng phất là thoải mái.
Đến lúc Vũ Văn Linh Chi đã không cách nào khống chế chính mình, càng không ngừng kêu rên lên, Đinh Trường Sinh đã cảm thấy sâu trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi hàng loạt co rút lại, mỗi lần sáp đến ở chỗ sâu trong, cái cảm giác có một cái miệng nhỏ muốn đem đầu khấc ngậm lại, từng mảnh dịch nhờn theo dương vật rút ra, theo từ khe đít chảy đến trên giường, đã ướt một mảnh.
Cao trào đến rồi lại đi, Vũ Văn Linh Chi sớm đã quên hết thảy, chỉ hy vọng cây dương vật to dài dùng sức dùng giết chết chính mình đi. Đinh Trường Sinh vừa nhanh tốc hành thêm vài cái, thì đem hai chân của Vũ Văn Linh Chi chân buông xuống, dương vật rút ra.
Vũ Văn Linh Chi có nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới sẽ nói ra:
– Đừng… đừng có rút ra…
– Chưa đủ sao? Nằm xuống quỳ lên đi…
Đinh Trường Sinh vỗ một cái vào mông của Vũ Văn Linh Chi, Vũ Văn Linh Chi thuận theo quỳ nằm ở trên giường, chính giữa khe đít hai bên đã ướt nhẹp dịch nhờn thấm lên, hắn đem hai chân Vũ Văn Linh Chi quỳ hướng hai bên tách ra một phần, hai tay vịn chặt hông của Vũ Văn Linh Chi “ọt…” một tiếng liền cắm hết cây dương vật vào.
– Ai ui… ai… ui…
Âm đạo Vũ Văn Linh Chi bị dương vật từ một cái góc độ khác đánh mạnh sâu vào thiếu chút nữa nằm bệt xuống, hắn bắt đầu nhanh chóng rút ra đút vào… Hai người nhanh chóng tiếng thịt đụng chạm vào thịt vang lên.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Vũ Văn Linh Chi thở không ra hơi, thở gấp rên rỉ, cuối cùng Đinh Trường Sinh lại đẩy Vũ Văn Linh Chi lên đến thêm một lần cực khoái, tại trong âm đạo Vũ Văn Linh Chi từng đợt co rút lại, thì cũng đem từng làn một tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong thân thể Vũ Văn Linh Chi.
Vũ Văn Linh Chi cả người không ngừng run rẩy, nằm lỳ ở trên giường, động cũng không muốn động, một dòng màu trắng ngà tinh dịch theo từ chính giữa hai bên mép nhỏ đang sung huyết của Vũ Văn Linh Chi chảy ra.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Nghe được tiếng xe của Đinh Trường Sinh tại trong sân dừng lại, Trần Bỉnh Thái vén rèm cửa ra nhìn, ông hiện tại đã đè xuống không ít cơn tức, so với lúc sáng sớm mới thì tỉnh táo lại khá nhiều…
– Tiểu Trương, cậu đi đến văn phòng Đinh chủ nhiệm gọi hắn nói tôi có chuyện muốn gặp hắn.
Trần Bỉnh Thái lớn tiếng nói với qua văn phòng, mà lúc này Đinh Trường Sinh vừa lúc đang lên lầu, nên nghe được nhất thanh nhị sở.
Nhưng thằng này không có đi đến phòng làm việc của Trần Bỉnh Thái, mà lập tức đi phòng làm việc của mình, đối với cái nhìn của hắn, thì Trần Bỉnh Thái còn có chuyện gì để mà nói, hơn nửa năm nay ông không có quản sự rồi, bây giờ đối với khu khai phát thì có thể có được cái đề nghị gì, mười ngày nửa tháng cũng không tới một lần, lần này chiêu thương ngươi cũng không xuất đầu, vậy ngươi cứ chết nghẹn đi a, lão tử cũng không có rảnh quan tâm đến ngươi, nhất là nghĩ đến đoạn trước thời gian, Trần Bỉnh Thái vụng trộm tham ô tiền khu khai phát để mua xe, Đinh Trường Sinh đã tức giận đến trật quai hàm.
– Đinh chủ nhiệm, vừa rồi Trần bí thư nói…
Văn phòng Trương Minh Thụy nhìn thấy Đinh Trường Sinh vào văn phòng, lật đật theo đến.
– Tôi đã nghe thấy được… Um… pha giùm cho tôi chén trà, sau đó đem danh sách ngày mai xuất phát lấy cho tôi nhìn một chút, đúng rồi… đã đặt vé rồi sao?
– Chúng ta đều đặt xong rồi, chỉ còn những người nhét thêm vào thì hình như chưa đem tiền đến, cho nên văn phòng không có đăt vé cho bọn họ.
Trương Minh Thụy nhìn ra ngoài cửa, nhỏ giọng nói.
– Không mang tiền đến thì càng tốt… Bà ngoại ơi, bọn họ đều cho là khu khai phát của chúng ta là miếng thịt tươi à, ai cũng nghĩ đến ăn một miếng, không có cửa đâu…
Đinh Trường Sinh nói to lên rồi mệt mỏi lệch qua ngồi trên ghế, tối hôm qua một đêm chinh phạt, người đàn bà Vũ Văn gia này, thật đúng là không thể chỉ nhìn vào hình dáng, chẳng những là nàng có ý nghĩ lợi hại, ngay cả công phu trên giường cũng đều là nhất lưu, nếu Đinh Trường Sinh không có kinh nghiệm chiến trận, tối hôm qua thế nào cũng đã bị bại hạ trận dưới cái âm hộ của nàng rồi…
Trương Minh Thụy cười cười, ra ngoài để mang đến Đinh Trường Sinh, nhưng là Trần Bỉnh Thái hình như là không kịp đợi, ông thở phì phì tự mình đi đến phòng làm việc của Đinh Trường Sinh, rất nhiều người ánh mắt đều dõi theo Trần Bỉnh Thái đang đi về phía Đinh Trường Sinh.
– Đinh chủ nhiệm, cậu bề bộn nhiều việc quá a…
– Cũng hơi bận, Trần bí thư có việc à, ngồi xuống nói đi.
Đinh Trường Sinh chỉ mặt ghế dựa trước bàn làm việc nói, chỗ đó Trương Minh Thụy cũng vừa mới ngồi qua, Trần Bỉnh Thái sửng sốt, trong lòng lửa lập tức đã thức dậy, đây rốt cuộc ai là cấp trên, ai là cấp dưới?
– Đinh chủ nhiệm, tôi muốn nói đến chuyện đi công tác của mấy người kia đến tỉnh Trung Bắc…
Trần Bỉnh Thái sắc mặt âm lãnh, nhưng ông cảm giác được chính mình thật sự là bị khuất nhục cực kỳ, mình là bí thư đảng ủy khu khai phát, nhưng lại bị thằng nhóc này áp chế khắp nơi, nếu nói trước kia thì hắn có Thạch Ái Quốc ủng hộ, nhưng hiện tại Thạch Ái Quốc đã đi, tiểu tử này vì sao vẫn còn dám có thái độ như vậy?
– Tôi biết, mời ngồi, ông chờ chút, tôi gọi điện thoại cái đã.
Đinh Trường Sinh không đợi Trần Bỉnh Thái nói xong, trực tiếp liền cắt đứt lời của ông, lúc này ngoài cửa ban công có rất nhiều người đều là nghiêng tai nghe, xem cuộc đấu này, ai sẽ thắng.
Mặc dù Đinh Trường Sinh đến đây thời gian không ngắn, nhưng bởi vì thành phần công chức của khu khai phát rất phức tạp, cơ bản ai ở đây cũng đều có chút bối cảnh bên thành phố, đã vậy dưới sự chủ chính của Trần Bỉnh Thái mấy năm nay, khu khai phát hoàn toàn biến thành một cái trại nhàn hạ kiếm sống, nên không có ai muốn bỏ đi…
Đinh Trường Sinh không để ý đến sự phẫn nộ sắp sửa bùng nổ của Trần Bỉnh Thái, mà lại đem điện thoại gọi cho Sở Hạc Hiên, hơn nữa ngày hôm qua hắn vẫn luôn đang đợi điện thoại của Sở Hạc Hiên, hắn còn tưởng rằng Sở Hạc Hiên nếu quả thật muốn cho những người đó đi, thì sẽ đưa tiền cho khu khai phát, nhưng không nghĩ tới là, Trương Minh Thụy vừa nói trên thành phố không có đưa tiền đến đây.
Như thế như Đinh Trường Sinh hiểu ý rồi, hắn suy đoán Sở Hạc Hiên cũng sẽ không làm như vậy, nếu mà Sở Hạc Hiên đưa tiền như vậy, chẳng những là để cho người khác mượn cớ, mà còn làm cho thành phố thật sự là bị mất hết mặt mũi, bị một thằng nhãi khu khai phát xoay quanh, còn phải vui vẻ cho đưa tiền đi, dọa người hay không dọa người?
– Sở phó chủ tịch, cháu là Đinh Trường Sinh, Sở phó chủ tịch khỏe chứ, về chuyện ngày hôm qua, ông có nói mấy người kia khi nào thì đem tiền đưa đến, thì cháu đặt vé, bằng không có khả năng sẽ không có vé đấy.
Đinh Trường Sinh cười dài nói.
– Chuyện này cậu cứ tự quyết định đi a, những người đó giờ thì không cần cậu quan tâm đến rồi…
– Ai ui… vậy được rồi, Sở phó chủ tịch cũng biết, tài chính của khu khai phát…
Đinh Trường Sinh còn chưa nói xong, chợt nghe điện thoại truyền đến âm thanh “tút tút tút”, thật hiển nhiên, Sở Hạc Hiên không có nghe xong đã cúp điện thoại, điều này làm cho Đinh Trường Sinh đối với cách làm người của Sở Hạc Hiên lại coi thường thêm một phần.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Trần Bỉnh Thái không phải người ngu, ông rốt cuộc hiểu ra Đinh Trường Sinh vì sao sợ mình tức giận rồi, ngay cả phó chủ tịch thì hắn cũng dám hái ra, thế thì có gì mà còn sợ ông?
Chỉ là Trần Bỉnh Thái không rõ, vì sao Đinh Trường Sinh lão luyện như vậy mà lại không hiểu quy tắc của quan trường, là Đinh Trường Sinh này không hiểu được chuyện kết giao với người, làm sao hắn có thể sinh tồn ở trên chốn quan trường được, đây là điều mà Trần Bỉnh Thái vẫn luôn không hiểu được…
Kỳ thật chẳng những là Trần Bỉnh Thái, mà vẫn còn có rất nhiều đều cho là như vậy, ai cũng đều cho rằng chỉ cần Thạch Ái Quốc vừa đi, thì Đinh Trường Sinh nhất định là xong đời, bởi vì dưới thời chủ chính của Thạch Ái Quốc tại Hồ Châu, trong mắt Đinh Trường Sinh chỉ có một Thạch Ái Quốc, không có bất kỳ lãnh đạo khác, ngay cả Để Khôn Thành cũng phải vò đầu…
Khả năng quan trường có rất nhiều người đều là kẻ ba phải, thấy lãnh đạo nào thì cũng là có vài ba phần lễ, loại người như vậy là đại đa số, cho nên hiển nhiên ai cũng đã quen rồi…
Nhưng Đinh Trường Sinh thì lại không đồng nhất như vậy, trong mắt của hắn chỉ có một người, có thể quyết định vận mệnh của hắn chỉ là người đó, thật ra cũng không phải là hắn không đem những người khác để vào ở trong mắt, mà là cách làm người của hắn có một cái chuẩn tắc, trái phải rõ ràng, tuyệt đối chỉ theo sát một người có thể quyết định vận mệnh của mình, trước kia là Thạch Ái Quốc, bây giờ là La Bàn Hạ, chỉ cần La Bàn Hạ không nghĩ đến chuyện thay đổi mình, thì những người khác đều không có bản lĩnh kia.
Cho nên khi ngày hôm qua Đinh Trường Sinh biết được Hồ Giai Giai trong danh sách lại có người bên ủy ban thành phố bỏ vào, hắn trước mặt Hồ Giai Giai gọi điện thoại cho La Bàn Hạ, hồi báo xong, lập tức liền cho gọi điện thoại Sở Hạc Hiên, điều này làm cho La Bàn Hạ cũng đủ nhận thức, Đinh Trường Sinh đây là đã gián tiếp chọn đội để đứng vào, chuyện này vào thời điểm này rất trọng yếu, Trần Bỉnh Thái nghe nói cũng là người theo sát La Bàn Hạ, nếu Thạch Ái Quốc đi rồi, mà Đinh Trường Sinh vẫn còn mập mờ bất quyết, như vậy thì sự kiên nhẫn của La Bàn Hạ cũng là có hạn.
Trước khi Lâm Xuân Hiểu tới đây, tại Hồ Châu thì La Bàn Hạ cũng không có người nào có thể để dùng, mặc dù không thiếu người đã đến đầu thành, nhưng trong những người này, rốt cuộc có bao nhiêu người thật tâm, có bao nhiêu là người theo chủ nghĩa cơ hội, thì vấn để này không có cách phân biệt được, hơn nữa cách La Bàn Hạ dùng người so với Thạch Ái Quốc thì khác, La Bàn Hạ dùng người đặt nặng về năng lực, tiếp theo mới là người đứng vào thành hàng, chính điều này làm cho Đinh Trường Sinh lại có cơ hội.
Nếu tất cả đều thuận lý thành chương, lần này đến tỉnh Trung Bắc nếu có thể có chút thu hoạch, nếu như có thể kéo đến một bộ phận đầu tư, thì cái vị trí chủ nhiệm khu khai phát của hắn liền ngồi vững vàng, ít nhất là trước khi Lâm Xuân Hiểu tới, thì không cần phải lo lắng.
Cho nên hiện tại nếu Đinh Trường Sinh muốn chứng minh mình, đúng là phụ thuộc vào thành bại lần chiêu thương dẫn tư này trên tỉnh Trung Bắc, nhất là cái hạng mục PX đã tạm thời mắc cạn…
– Trần bí thư, ông vừa nói chính là cái chuyện đặt vé đúng không, Hồ phó chủ nhiệm ngày hôm qua chắc là không có thông báo cho ông biết, ngay cả trên ủy ban thành phố cũng không ngoại lệ, ông vừa rồi có nghe rồi đấy…
Đinh Trường Sinh lúc này mới ngẩng đầu đến nhìn Trần Bỉnh Thái, mặc dù thái độ của hắn tựa như thành khẩn, nhưng làm trong đầu Trần Bỉnh Thái não hận chồng chất, chính mình hôm nay thật sự là mất hết tất cả thể diện…
Hơn nữa hiện tại ông cáu giận không đơn thuần chỉ là Đinh Trường Sinh, lại tăng thêm một Hồ Giai Giai, người đàn bà này nhìn lên thì có vẻ nhu nhu nhược nhược, nhưng trên thực tế thì rất có tâm nhãn, thậm chí so nam nhân còn hơn rất nhiều.
– Tôi hiểu rồi.
Trần Bỉnh Thái gượng cười nói.
– Trần bí thư, ông không rõ, kỳ thật chuyện này nếu ông gọi điện thoại cho tôi, thì đâu có chuyện hiểu lầm kia đâu? Hơn nữa, Hồ Giai Giai là người như thế nào thì ông cũng không phải là không biết.
Đinh Trường Sinh nhìn ra bên ngoài, nhỏ giọng nói, cái này chẳng khác nào là đem lửa gắp bỏ vào tay của Hồ Giai Giai rồi…
– Tốt lắm, tôi hiểu được, cảm ơn Đinh chủ nhiệm…
Trần Bỉnh Thái nói xong quay đầu bước đi, mặc dù không phải đi tìm Hồ Giai Giai liều mạng, nhưng khi đi ngang qua phòng của Hồ Giai Giai, ông hung hăng trừng mắt liếc qua một cái, làm cho Hồ Giai Giai nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn thấy trong lòng liền sửng sốt, đây là chuyện gì? Ta đắc tội ngươi hồi nào vậy chứ?
Cho nên một lát sau, nàng liền suy nghĩ cẩn thận vừa rồi cái nhìn của Trần Bỉnh Thái kia là có ý gì đây? Chẳng lẽ hai người kia đối chất rồi hả?
– Có việc sao?
Đinh Trường Sinh nghe được tiếng bước chân, không có ngẩng đầu cũng biết là Hồ Giai Giai.
– Trần bí thư làm sao vậy? Hình như là đối với chị có điều không vừa ý?
Hồ Giai Giai đặt mông ngồi ở trước mặt Đinh Trường Sinh, hai chân hơi hở ra, loáng thoáng nhìn thấy cái quần lót ren màu hồng của nàng ẩn hiện dưới cái váy, cánh cửa sau khi đi vào đã bị nàng âm thầm đóng lại.
– Để em nói với chị trước, có hai chuyện, thứ nhất, về sau khi tiến vào phòng làm việc của em thì không cần đóng cửa, chị là một người phụ nữ hơi lớn một chút em mặc dù tuổi nhỏ hơn chị, nhưng bên ngoài cũng sẽ có lời đồn không hay, việc này nếu có truyền ra thì không dễ nghe a, em thật ra thì không sao cả, nhưng là chuyện chị sau này lấy chồng ra ngoài sẽ rất khó nói, thứ hai, Trần bí thư thì sao… em không biết, đối với chị có ý kiến gì, hay không ý kiến thì em cũng không biết, chị nếu thấy buồn bực, thì đi hỏi ông ta, được chưa?
Đinh Trường Sinh một hơi nói xong, chạy nhanh uống một hớp.
Nhưng Hồ Giai Giai hình như là rất bình thản, một chút cũng không có bị những lời tào lao của hắn làm cho bị rối, nàng hỏi:
– Mới vừa rồi em đã nói với Trần bí thư cái gì về chị hả?
– Em có thể cùng ông ta nói cái gì? Lời này có chút quái lạ…
Đinh Trường Sinh nhíu mày nói, phía sau trên bàn tay thì điện thoại lại chấn động, nhìn xem là số của điện thoại An Lôi gọi đến, xem ra người bán gian nhà đã đã tìm được nàng.
Đinh Trường Sinh cầm điện thoại lên, nhưng là không có nhận nghe, mà là nhìn Hồ Giai Giai.
– Em cứ nghe đi, chị không có thèm nghe đâu.
Hồ Giai Giai sự việc chưa nói rõ ràng, cho nên không muốn đi.
– Không tiện, có thể hay không để cho em nói chuyện cá nhân một chút?
Đinh Trường Sinh đứng lên đến đi hướng phía trước cửa sổ, vẫn là nhìn Hồ Giai Giai.
Cứ như vậy mà nhìn, mặc kệ cho An Lôi gọi như thế nào, hắn cũng không tiếp, thẳng đến khi Hồ Giai Giai bất đắc dĩ đi ra ngoài, Đinh Trường Sinh mới đem điện thoại gọi lại cho An Lôi.
– Chuyện gì vậy? Vừa rồi đang họp, không tiện nghe di động.
Đinh Trường Sinh để tránh ngoài cửa có người nghe lén, cho nên không dám gọi thẳng tên An Lôi ra…
– Đinh chủ nhiệm, anh có bệnh không vậy, chuyện là không thể nào… Anh lấy tiền nhà lui về, tôi không muốn vậy đâu.
An Lôi đang đứng ở ngoài sân cỏ ngoài đại viện của viện kiểm sát, nơi này trống trải, không sợ có người nghe lén.
– Cô trước hãy nghe tôi nói cái đã, tôi hiện lại đã xuất phát ra ngoài thành phố rồi, việc này trước hết cô cứ dựa theo ý của bọn họ làm thủ tục, chờ tôi trở về đổi tên lại là được rồi, hơn nữa, có gì cô cứ tạm thời vào ở, đây là chuyện đầu tư của tôi, cô cũng biết rồi, thỏ khôn phải có ba hang, tôi đây thật vất vả mới để dành được chút tiền, có thêm một số do cha mẹ của tôi lưu lại, rồi mượn thêm một số, mới miễn cưỡng đủ tiền để mua, cho nên cô cứ yên tâm, nếu cô không muốn, tôi quay đầu thì sửa đổi tên, nhưng tôi hy vọng cô có thể thu nhận.
Đinh Trường Sinh nói không tỉ mỉ, thì An Lôi cũng đã hiểu.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253