– A… đau…
Tần Mặc cũng không có thời gian cùng Đinh Trường Sinh đấu võ mồm, cắn răng rên.
– Cứ chờ như vậy cũng không phải là một biện pháp, xe ùn ứ quá nhiều, hay là em cõng nàng đi, chị chờ đây lát nữa chạy xe của em đến bệnh viện sau vậy.
Đinh Trường Sinh nói với Hồ Giai Giai.
– Từ đây đến bệnh viện cũng còn ba cây số, em cõng chịu đựng nổi không?
Hồ Giai Giai lo lắng nói.
– Hết cách rồi, chịu không nổi cũng phải cố thôi a.
Đinh Trường Sinh nói xong tắt máy, đến đằng sau mở cửa xe đem Tần Mặc đỡ ra, khẽ cong lưng để nàng lên trên lưng mình.
Lúc Đinh Trường Sinh cõng Tần Mặc một đường chạy chậm về phía bệnh viện, thì Tần Mặc thấy cơ hội báo thù xem như đến rồi, nhưng tình huống bây giờ trong tay không vũ khí gì, cho nên dùng hàm răng là vũ khí tốt nhất.
Đinh Trường Sinh thở hổn hển chạy, thì nhận thấy cổ của mình đau nhói khác thường, thì biết được đây là do thiên kim tiểu thư đang trên lưng mình cắn lấy, nhưng đành chịu, lúc này không thể đem nàng vứt xuống…
– Tôi mấy ngày nay rất bề bộn, chưa kịp tắm rửa, thế nào có mùi vị gì?
Tần Mặc nghe lời này, liền nới lỏng miệng, phì phì nhổ ra, cứ như vậy, cổ hắn đau rát, xem ra vừa rồi cô gái này thật sự là cắn cũng hết sức mình.
– Hừ… cô không có lương tâm, cô nặng như vậy, tôi còn phải cõng cô đến bệnh viện, cô còn cắn tôi, cô cứ chờ xem, một cái cắn này, tôi sẽ cắn ngược trở về.
– Anh là chó sao? Còn cắn ngược trở về?
– Cô nói đúng rồi, ngoại hiệu của tôi gọi là Đinh Nhị Cẩu, nếu tôi không cắn lại, thì như thế sẽ làm phụ lòng cái tên này của tôi, cô suy nghĩ một chút đi, lát nữa tôi sẽ cắn ở đâu trên người của cô đây?
Đinh Trường Sinh một bên ba hoa, một bên ngựa không ngừng vó chạy, việc này không thể ngừng lại, nếu dừng lại một cái, đến khi cõng lên còn khó khăn hơn.
– Anh dám… ngay cả tôi anh cũng dám khi dễ sao, đúng là gan bằng trời, thả tôi xuống, tôi thấy không thoải mái…
Tần Mặc bị hai bàn tay của Đinh Trường Sinh nắm chặt lấy cặp đùi của nàng, thì có thể thoải mái được sao? Hơn nữa đừng nhìn Tần Mặc dáng người rất thon thả, nhưng trước ngực của nàng thì hai bầu vú rất là nảy nở, mặc dù không bằng núi cao sông rộng, nhưng cũng tuyệt đối đúng là dạng d núi non trùng điệp, cho nên đen đủi bị Đinh Trường Sinh cõng lấy, hai bầu vú nàng bị đè ép trên lưng hắn rất là khó chịu.
– Cô cảm giác thế nào, có còn đau lắm không?
Đinh Trường Sinh đã là mệt mỏi, cũng muốn nghỉ thở một lát, Tần Mặc thì đau quá lợi hại…
– Đau quá, tôi có chút chóng mặt, không thở nổi, nghỉ một lát đi.
Tần Mặc nói ra, thật ra nàng hôm nay mới biết, bị người cõng cũng không có chút nào thoải mái cả.
Đinh Trường Sinh tìm một bên vệ đường hơi cao một chút, từ từ để Tần Mặc xuống, sau đó vịn nàng chầm chậm ngồi xuống.
– Cảm giác thế nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đau.
Tần Mặc cắn răng nói…
– Không biết là có bị chạm gì đến xương không đây.
Nói xong Đinh Trường Sinh đem chiếc giày của Tần Mặc cởi ra, trong quá trình lột giày r, Tần Mặc lại là một hồi quỷ khóc sói tru.
– Anh không thể nhẹ hơn một chút sao, đau lắm.
– Tôi biết, đây đã là nhẹ lắm rồi đấy.
Đinh Trường Sinh trước đem giày cao gót phóng xuống đất, sau đó nhẹ nhàng nâng chân lên lột cái tất đen cao trong chân của nàng, mặc dù là tất cao màu đen, nhưng làn da màu trắng của nàng giống như không chịu cam lòng bí cái tất chân bó buộc, vì vậy có một lớp da như ẩn như hiện nhìn rất là mê người.
– Nhìn đủ chưa sắc lang.
Tần Mặc nhìn xem bộ dáng Đinh Trường Sinh, thấy hắn có vẻ say mê làn da trắng của mình thì trong lòng đắc ý, một bên là hung tợn quát lên.
– Hừ… có nhìn gì đâu, bộ cô cho rằng tôi nhìn chân của cô à, đó là tôi muốn giúp cô chữa thương, nếu không quan sát rõ ràng, thì làm thế nào để giúp cô trị liệu chứ, thật là… một đôi chân hôi rình có gì để mà nhìn?
Đinh Trường Sinh chả lưu lại cho nàng công chúa này một chút mặt mũi nói.
Lột xuống tất chân xong, Đinh Trường Sinh mới nhìn thấy rõ ràng, vết thương của Tần Mặc so với mình tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn nhiều, lần trước tại Kinh Sơn, Đinh Trường Sinh đã từng xem qua chân của Tạ Phương Quỳnh, nhưng lúc đó trên cổ chân của Tạ Phương Quỳnh không có máu bầm ứ đọng, còn lúc này đây thì cổ chân của Tần Mặc có máu bầm ứ đọng, hơn nữa còn rất là nghiêm trọng.
Đinh Trường Sinh không dám tự tiện làm chủ để mà chữa trị, hắn cũng không có chút tự tin nào, vạn nhất gây nên tàn phế cho Tần Mặc, chính mình không có gánh vác nổi cái trách nhiệm này, vì vậy mang lại giày cao gót cho Tần Mặc, tiếp tục cõng nàng hướng về phía bệnh viện chạy, cũng may là khi qua cái giao lộ kia. Lúc nửa đường quá giang được một chiếc xe, đem Tần Mặc đưa đến bệnh viện.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
– Tiểu thư này ở đâu vậy? Em giỏi lắm, mặt hàng như vậy mà cũng dám đụng vào.
Chu Hồng Diễm nhìn thoáng qua Tần Mặc, nhỏ giọng nói với Đinh Trường Sinh, nàng biết rõ thằng này chính là một thằng mê gái, nhìn thấy cô gái nào xinh đẹp là tay chân không muốn để yên, nhưng cô gái này nhìn qua cũng biết chính là loại người tâm cao khí ngạo, cho nên nàng nhắc nhở Đinh Trường Sinh, phụ nữ dạng này không tốt để quấn vào, tốt nhất là tránh xa một chút mới thỏa đáng.
– Cái gì vậy a, đây là con gái của một nhà đầu tư, lúc đến Hồ Châu trao đổi công việc thì bị đau chân, vừa lúc em ở ngay hiện trường, nên mới đưa tới đây.
Đinh Trường Sinh giải thích nói.
– Um… quá đúng dịp vậy, chị nhìn thấy bị thương không nhẹ đấy.
Chu Hồng Diễm mập mờ cười cười với hắn.
Đinh Trường Sinh bó tay rồi, theo chân Tần Mặc tiến vào bên trong phóng khám chữa bệnh.
– Anh là thân nhân của bệnh nhân phải không? Chuyển qua bên chụp cộng hưởng từ MRI đi, để nhìn xem bên trong thương thế như thế nào, cái vị trí này này với cổ tay rất dễ bị tổn thương.
Bác sĩ nói ra.
Đinh Trường Sinh trong nội tâm thầm mắng, bà ngoại ơi… chỉ có cái mà cũng phải chụp cộng hưởng từ MRI, thật sự là đủ đen cho mình, một lần chụp cộng hưởng từ MRI là bao nhiêu tiền đây? Người bác sĩ này có thể được hưởng bao nhiêu phần trăm hoa hồng đây?
Tuy thầm mắng bác sĩ, nhưng người ta Tần Mặc thì đương nhiên là không có quan tâm đến chút tiền này, vì vậy Đinh Trường Sinh tìm một chiếc xe lăn, đem Tần Mặc đưa lên, phụ giúp nàng đi chụp MRI.
– Cái gì vậy, bệnh viện này so với bệnh viện Bắc Kinh còn ghê gớm hơn, chút thương thế này mà phải chụp MRI à?
Đinh Trường Sinh thì không nói gì, Tần Mặc thì ngược lại la lên.
– Này… này… cô cũng đừng có hẹp hòi như vậy chứ, cái chân của cô mới là trọng yếu nhất, cô và cha cô là thượng khách của Hồ Châu, cho nên khám bệnh đắt hơn một chút cũng là bình thường đấy…
– …
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Kết quả kiểm tra khiến cho Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc đều thật bất ngờ, chẳng những là dây chằng bị rách, hơn nữa xương kết nối cổ chân còn bị nứt ba đoạn, phải lập tức làm giải phẫu, nói cách khác, rất có thể sẽ bị tàn tật nếu chậm trễ.
Chuyện này thì không phải Đinh Trường Sinh có thể làm chủ được rồi, Tần Mặc nghe nói phải làm giải phẫu, thì cũng sắp hôn mê rồi, mình chỉ là muốn đá thằng hỗn đản này một cước, không ngờ tới lại bị thương thành như vậy, nhưng cái bệnh viện thành phố Hồ Châu này khám bệnh có thể tin tưởng được sao?
– Bác sĩ… nhất định phải làm giải phẫu sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Anh là bác sĩ hay tôi là bác sĩ, lời nói của tôi chẳng lẽ không nghe sao? Đến đây, xem một chút phim chụp đây này.
Bác sĩ tuổi không lớn lắm, nhưng tính tình nóng nảy, Đinh Trường Sinh lúc này cũng lười so đo cùng tên bác sĩ này, cầm qua phim chụp xem xét, quả nhiên là chụp cộng hưởng từ MRI tuy mắc tiền một tí, nhưng hình ảnh nhìn xem rất rõ ràng, quả nhiên thấy xương cổ chân nứt thành ba miếng.
– Thấy rõ chứ… đi làm thủ tục nằm viện đi, nếu chậm thì có thể không còn kịp đấy.
Bác sĩ thúc giục nói.
Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua Tần Mặc, phụ giúp đẩy nàng đi ra ngoài, hỏi:
– Làm sao bây giờ? Gọi điện thoại cho cha của cô đi, tôi đi tìm người quen hỏi một chút, để xem nơi này điều kiện chữa bệnh như thế nào, nếu thật sự không tốt, chúng ta đi sẽ đi lên tỉnh.
– Lên tỉnh? Không được… tôi muốn quay trở lại Bắc Kinh trị liệu, điều kiện bệnh viện nơi này tôi không tin được.
– Vậy được rồi… cô trước liên hệ với cha của cô đi, để xem ý kiến của cha cô như thế nào cái đã.
Đinh Trường Sinh nói xong cũng đi tìm Chu Hồng Diễm, lúc này Chu Hồng Diễm còn đang làm việc, nhìn thấy Đinh Trường Sinh sắc mặt nghiêm túc tới đây, thì biết rõ sự tình khẳng định là không tốt rồi.
– Như thế nào rồi?
Chu Hồng Diễm hỏi.
– Chỉ sợ là hơi phiền toái, chị xem qua một chút phim chụp này, bác sĩ nói muốn làm giải phẫu, bệnh viện này có thể làm tốt không vậy? Đừng có lưu lại di chứng gì, cô gái này trong nhà rất có thế lực, nếu quả thật nếu thấy không ổn, lập tức cho cô ấy chuyển viện, đừng để đến lúc đó làm cho bệnh viện gặp thêm phiền toái.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Nứt xương rồi hả? Ui trời… phải làm giải phẫu ngay đấy, dây chằng cũng bị rách, còn phải dùng đinh thép cố định, giải phẫu cũng khá phức tạp…
Chu Hồng Diễm mặc dù là y tá, nhưng đã thấy qua rất nhiều loại tình huống như thế này, cho nên vẫn là nhìn phim chụp mà biết được rõ ràng…
– Tại đây có thể làm tốt được không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Có thể được, từ đây đến Bắc Kinh xa như vậy, trên đường chuyển đi nếu gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ, càng sớm trị liệu thì càng tốt chứ…
Chu Hồng Diễm nhỏ giọng nói.
– Chị nói thật cho em biết đi, trong bệnh viện này đã giải phẫu ca nào giống như vầy chưa?
Đinh Trường Sinh cũng lo lắng đến lúc đó vạn nhất trị cho Tần Mặc không hết, làm trễ nãi việc của người ta, một thiên kim tiểu thư, mà đi đường cà nhắc thì sẽ tính toán chuyện gì xảy ra, hắn Đinh Trường Sinh không có thể đảm đương nổi cái trách nhiệm này.
– Đã làm nhiều lần, hơn nữa trước giờ chưa từng thất bại đây này.
Chu Hồng Diễm bộ dáng nói chắc chắn như vậy khiến cho Đinh Trường Sinh yên tâm cũng không ít.
Đinh Trường Sinh cùng Chu Hồng Diễm đi đến hành lang bệnh viện gặp Tần Mặc, đúng lúc này Tần Mặc đã giảm bớt đau.
– Như thế nào đây? Cha của cô nói như thế nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Cha tôi nói lập tức tới ngay, chân vẫn còn đau, nhưng đau không lợi hại như trước đó.
Tần Mặc nói ra.
Đinh Trường Sinh nhìn về phía Chu Hồng Diễm, hỏi.
– Có thể nói cho bác sĩ một chút, trước tạm thời chích thuốc giảm đau được không vậy?
– Được, để chị đi hỏi thử xem.
Chu Hồng Diễm đã nhìn ra, Đinh Trường Sinh đối với cô gái này vẫn là rất quan tâm đến, tuy trong nội tâm khó tránh khỏi có chút ghen tuông, nhưng nàng minh bạch, lúc này là lúc mình biểu hiện phải có sự đại lượng một chút.
Không đến mười phút, thì Tần Chấn Bang chạy tới bệnh viện, nhìn thấy Tần Mặc ngồi trên xe lăn, vội vàng tiến lên, vô cùng lo lắng quan tâm.
– Như thế nào đây? Bác sĩ nói như thế nào?
Tần Chấn Bang không hỏi Tần Mặc, mà là xoay mặt hỏi Đinh Trường Sinh.
– Bác sĩ đề nghị làm giải phẫu, đã chụp MRI, biểu hiện nứt xương, dây chằng bị rách.
Đinh Trường Sinh nói.
Tần Chấn Bang hỏi xong, lông mày nhíu chặt hơn, tuy trong nội tâm rất phẫn nộ, nhưng việc này đúng là do con gái của mình tự tạo ra như vậy, cùng Đinh Trường Sinh không có liên quan gì, mình và hai vị chủ tịch, phó chủ tịch đều nhìn thấy rất rõ ràng, cho nên cũng không nói gì được với Đinh Trường Sinh.
– Cha… con muốn hồi trở lại Bắc Kinh trị liệu, điều kiện nơi này quá kém.
Tần Mặc nói ra.
Đinh Trường Sinh vừa nhìn thấy hai cha con đang thương lượng về chuyện này, vì vậy đi cách xa vài bước, nhưng vẫn là có thể nghe được hai người đối thoại.
– Bắc Kinh điều kiện là tốt hơn, nhưng khoảng cách xa quá, có thể làm chậm trễ thời cơ tốt để làm giải phẫu, cha thấy hay là ở đây làm đi, cha sẽ gọi cho bác sĩ từ Bắc Kinh tới, điều kiện phòng giải phẫu thì không khác mấy, mấu chốt là bác sĩ nào giải phẫu mà thôi…
Tần Chấn Bang nói.
– Thế nhưng tại bệnh viện này con ở không quen, hơn nữa tại đây cũng không có người quen chiếu cố con, để con về nhà trị liệu đi.
Tần Mặc làm nũng nói.
– Tần Mặc… hạng mục ở đây cũng vừa mới bắt đầu, cha muốn mượn cơ hội này để cho con tham gia vào toàn bộ hành trình vận tác, nấu bây giờ con muốn hồi trở lại Bắc Kinh, chờ đến lúc con khỏe rồi mới quay lại đây, lúc đó có khả năng những loại giấy tờ khẩn yếu nhất đều đã làm xong, vậy thì làm sao con còn thế nào học được cái kinh nghiệm gì đây? Không được, cứ ở tại đây làm giải phẫu đi, cha sẽ an bài bác sĩ tới làm giải phẫu, con cũng đừng có trốn tránh trách nhiệm này nữa.
Tần Chấn Bang phảng phất là đã nhìn thấu được tâm tư của con gái mình, thoáng cái liền chặn lại.
Tần Mặc không nói, cúi đầu chảy nước mắt rớt xuống, Đinh Trường Sinh nhìn thấy cũng không chịu nổi, nhưng đây là chuyện nhà của người ta, chính mình không tốt xen vào, vì vậy hắn lúng túng đứng ở một bên, đi cũng không được, mà đến an ủi cũng không phải.
Tần Chấn Bang là một nhân vật phi thường cường thế, đối với tâm trạng của con gái Tần Mặc căn bản cũng không quan tâm lắm, lấy điện thoại di động ra bắt đầu liên hệ bạn bè trên Bắc Kinh, sau đó kêu Đinh Trường Sinh lại, lại để cho hắn sắp xếp đem phim chụp MRI chuyển hình lên Bắc Kinh, để cho bác sĩ trên Bắc Kinh nắm chắc.
– Tần tiên sinh… để cháu đi xử lý thủ tục nằm viện, trước cứ để Tần Mặc nghỉ ngơi rồi tính sau.
– Được, cháu đi đi.
Tần Chấn Bang mệt mỏi nói ra.
Sau đó nhìn con gái, ngồi cạnh nàng nói ra:
– Tần Mặc… có thể là còn cảm thấy là cha không có quan tâm đến con, nhưng thật sự là cha hết cách rồi, hạng mục này rất lớn, cũng rất trọng yếu, đời cha sau này có còn làm thêm được hạng mục nào lớn như thế này nữa hay không thì rất khó nói, cho nên cơ hội khó có được, cha đây cũng là bất đắc dĩ không trâu bắt chó đi cày nên mới đem con ra, con phải cố gắng lên vì không phải là con thì là ai bây giờ đây, bởi vì con đã sinh ra trong Tần gia này rồi…
– Thế nhưng công việc này không phải là con thích thú, cha không để cho con làm chuyện con thích không được sao?
Tần Mặc cũng vô cùng biệt khuất…
Đinh Trường Sinh cùng Chu Hồng Diễm sắp xếp được một gian phòng cho Tần Mặc gần cuối hành lang, vô cùng yên tĩnh bên trong có đầy đủ phương tiện g vô cùng tiên tiến, vốn đây là một gian phòng dùng cho hai người, nhưng Chu Hồng Diễm đã sắp xếp đổi thành chỉ có một giường bệnh rồi.
Trong lúc Chu Hồng Diễm cúi người kiểm tra lại các thiết bị trong phòng, thì ánh mắt Đinh Trường Sinh tình cờ nhìn thấy từ phía sau cái mông to tròn của Chu Hồng Diễm, dưới cái váy đồng phục của y tá là cặp bắp đùi nở nang, khi thì kẹp chặt khi thì mở rộng ra, trong nháy máy này, Đinh Trường Sinh thấy được Chu Hồng Diễm hình tam tam giác đương viền cái quần lót ôm sát hai bên mảnh thịt mông của nàng, bộ phận sinh dục viên cổ cổ cố lấy lấy. Nhìn Chu Hồng Diễm thịt phình bộ phận sinh dục, Đinh Trường Sinh không khỏi trong lòng một trận kinh hoàng, sắc thủ không tự chủ được liền tiến đến trên bắp chân nàng vuốt ve.
Chu Hồng Diễm cũng mặc kệ bàn tay của Đinh Trường Sinh tùy ý vuốt ve đưa đẩy, thân thể run lên một cái, liền đem hai bắp đùi chân hơi giang rộng ra nói:
– Muốn sao?
– Ừ…
– Vậy thì tranh thủ mau đi, khỏi cần kéo quần lót xuống.
Chu Hồng Diễm bị kích thích nhưng trong lòng cũng gấp vô cùng, dù sao cũng đang trong giờ làm việc, chính mình lại cùng hắn tại bên trong này làm cái loại chuyện này, không khỏi vội vã thúc giục hắn nhanh chút.
Đinh Trường Sinh cũng không dám quá mức lỗ mãng, lấy tay sờ soạng một chút thì thấy cửa miệng âm đạo của Chu Hồng Diễm phía dưới đã ướt, liền kéo cái váy của nàng lên quá thắt lưng, vén quần lót của nàng qua một bên, cứ thế để nàng chổng mông, hai tay vịn lên thành giường, liền cắm cây dương vật vào trong âm đạo, hắn cũng thoải mái thở dài một hơi, vứt bỏ phía sau bao nhiêu sự căng thẳng của thời gian vừa rồi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Chu Hồng Diễm mũi chân nhếch lên lấy, sâu trong âm đạo tức thì bị đính sâu chạm đến cổ tử cung làm cho tê dại, mỗi một lần dương vật đút sâu vào một lần, sâu trong âm đạo của Chu Hồng Diễm cũng thật chặt co rút lại một lần.
– Um… um…
Chu Hồng Diễm cắn chặt môi không dám phát ra tiếng kêu, mái tóc đung đưa, kèm theo động tác của hắn rút ra đút vào, cả người trở nên nóng bỏng, quầng vú trở nên càng thêm hồng đỏ, một đôi đầu núm vú cứng rắn sưng lên.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Một lúc sau thì Chu Hồng Diễm cả người đã mềm nhũn tựa hẳn nữa người trên lên cái giường, chỉ có cái mông vểnh lên cao để nghênh đón cây dương vật to kia cắm vào, cả người run run, thở gấp liên tục không ngừng, lúc này thì Đinh Trường Sinh hùng phong nổi lên, không ngừng dùng sức đẩy mạnh cây côn thịt vào trong âm đạo, từ sâu trong hang động Chu Hồng Diễm phát ra “xọc… xọc…” tiếng nước giống như lũ lụt vậy.
– Um… a… a…
Chu Hồng Diễm nhẹ giọng kêu rên, mỗi một lần dương vật cắm vào, trong lúc thì Đinh Trường Sinh đang làm thoải mái, thì điện thoại của hắn vang lên, hắn giảm lại động tác từ từ đút vào, một bên tiếp nhận điện thoại.
– Đinh Trường Sinh a, đang ở đâu rồi, đến đây một chút…
– À… lập tức tới ngay…
– Được… chú chờ…
Buông điện thoại xuống, Đinh Trường Sinh lẩm bẩm:
– Con bà nó… điện thoại tới thật là đúng lúc.
Hạ thân Đinh Trường Sinh cũng không có ngừng, lúc này càng tăng nhanh tốc độ, hai tay nắm lấy hai bên mông thịt Chu Hồng Diễm, dương vật mạnh mẽ nhanh chóng đút vào âm đạo mềm mại Chu Hồng Diễm, đầu khấc dương vật ra vào không ngừng cạo lau trên cổ tử cung non mềm, rốt cục Chu Hồng Diễm rên lên cao vút khi đạt tới cực điểm, toàn thân một hồi co rút run rẩy, bên trong cổ tử cung trơn mềm quấy rầy lấy đầu khấc của hắn, một hồi co rút lại ép chặt về sau, theo từ cái cửa miệng âm đạo hồng hào, sâu trong hang động chảy ra mảng lớn chất lỏng, nàng đã đạt đến cao trào.
Trong nội tâm Đinh Trường Sinh cũng một hồi kích động, tăng thêm nàng phun ra chất lỏng nóng bỏng tưới vào đầu khấc, làm cho Đinh Trường Sinh cũng cảm giác được tinh quan của mình đã mở ra, thân thể rung động đứng lên, hung hăng thêm tốc độ đút vào, cuối cùng dùng hết toàn thân khí lực, đem cây dương vật lớn hướng về nơi chỗ sâu nhất trong âm đạo cuồng mãnh cắm xuống, đem từng làn tinh dịch nóng hổi bắn hết vào trong tử cung nàng…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Tiếp theo Đinh Trường Sinh mới như thấy được năng lực của Tần Chấn Bang, với Cổ Thanh Sơn thì Đinh Trường Sinh lên tỉnh mời được bác sĩ phải tốn hết mấy vạn, nhưng bác sĩ còn chưa muốn đi, nhưng Tần Chấn Bang thì khác, chỉ một cuộc gọi điện thoại, sau khi Đinh Trường Sinh gửi đi phim chụp về, thì bác sĩ trên Bắc Kinh liền sắp xếp chuẩn bị sáng sớm hôm sau đến Hồ Châu để làm giải phẫu cho Tần Mặc.
– Này, người này lai lịch gì, mà lại có thể mời nổi bác sĩ từ Bắc Kinh, đã vậy còn là bác sĩ bệnh viện quân y 301 nữa chứ.
Lúc Đinh Trường Sinh làm xong trận này rồi, khi ra ngoài Chu Hồng Diễm đi đến bên cạnh Đinh Trường Sinh hỏi.
– Bác sĩ từ Bắc Kinh tới, cụ thể như nào thì em không biết rõ, bên này nhờ chị an bài mấy y tá, phục vụ tốt giùm cho em, đừng có để xảy ra sự cố gì là được.
Đinh Trường Sinh nói với Chu Hồng Diễm.
– Chị biết rồi. À… còn Cố chủ nhiệm thì lúc nào giải phẫu, bác sĩ em mời sao đến giờ còn chưa tới, trong bệnh viện lãnh đạo cũng bắt đầu hối thúc rồi đấy.
Chu Hồng Diễm là y tá trưởng, cho nên đối với rất nhiều chuyện trong bệnh viện thì rất rõ ràng.
– Ai… em không có bản lĩnh như Tần Chấn Bang, chỉ một chiếc điện thoại thì bác sĩ đã tới, chuyện Cổ chủ nhiệm đành phải chờ đợi thôi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253