Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 105

Đinh Trường Sinh giấc ngủ này đó là hôn thiên hắc địa, thẳng đến khi bị điện thoại đánh thức, mơ màng cầm điện thoại lên nhìn, thì ra là Tần Mặc gọi tới.

– Này, anh đang ở đâu vậy?

Tần Mặc hỏi.

– Tại khách sạn Hồ Châu, làm sao vậy? Có việc à?

Đinh Trường Sinh đầu nhức như búa bổ, cũng không biết là ai đắp lên cái chăn, một thân đổ mồ hôi, rất khó chịu.

– Há, vậy thì tốt, tôi đến đón anh đây…

Tần Mặc cũng không nói chuyện gì.

Đinh Trường Sinh chật vật đứng dậy đến nhìn tấm gương trong toilet, chính mình thật sự là quá bệ rạc, nhìn về phía trên như già thêm vài tuổi, bất quá cái này tư thái nếu đi ra ngoài, nhất định là càng lộ ra thành thục.

Trước khi Tần Mặc đến, Đinh Trường Sinh tranh thủ thời gian tắm rửa qua một cái, sau đó mặc vào quần áo, khoan hãy nói, chính là thoải mái vừa mới ngồi xuống mang giày vào, đã có người gõ cửa, Đinh Trường Sinh còn tưởng rằng là Tần Mặc đã đến, liền mở cửa thì nhìn thấy là Miêu Miêu.

– Tỉnh dậy rồi sao, ngủ cái gì mà cháu đến gõ ba lượt cửa cũng không có thức, chú không có sao chứ?

Miêu Miêu không có chút nào xem mình là ngoại nhân, nàng đặt mông ngồi ở trên giường Đinh Trường Sinh, tóc còn ướt nhẹp, nhìn về phía trên hình như là vừa mới tắm rửa qua, hai chân duỗi thẳng, cái váy ngủ ngắn đương nhiên không che nổi cặp đùi trắng đùi, hơi giương hai gốc chân ra, Đinh Trường Sinh tiếp tục ngồi xuống nên nhà mang giày, lại vừa tầm nhìn đến đầu ngón chân khéo léo đẹp đẽ kia ngay tại trước mặt của hắn, theo thói quen hắn đưa ánh mắt theo ngón chân của nàng hướng lên trên xem, cũng không biết là Miêu Miêu có phải là cố ý hay không, cư nhiên đem hai chân thoáng mở rộng ra, Đinh Trường Sinh theo bản năng hai mắt nhìn thẳng vào hạ thân của nàng đang lộ ra phong cảnh giữa hai cái đùi trắng nõn, trước mắt của hắn, Miêu Miêu mặc cái quần lót màu trắng gần như trong suốt mà nàng lấy kèm khi mua ở cửa hàng vừa rồi, cái quần lót nhỏ chỉ có thể miễn cưỡng che khuất chút ít trên cái âm hộ non mịn kia, phác họa ra hình dạng cái âm hộ no đủ mê người, đám cỏ non cũng bắt đầu mọc ra hơi rậm rồi, hai bên mép quần lót những sợi lông còn non mảnh đều lộ ra, thậm chí ngay cả cái khe nứt nhỏ âm hộ hồng hào cũng nhìn một cái không xót gì, khiến người phun máu mũi, Đinh Trường Sinh ánh mắt hơi sáng lên.

– Có cái gì đâu, cháu quay trở lại phòng của mình ngủ thêm đi, lát nữa chú phải đi ra ngoài có việc, tí tối chú mang thức ăn về…

Đinh Trường Sinh rất nhanh đưa ánh mắt qua hướng khác nói ra.

– Đi ra ngoài? Làm gì vậy đi, không phải là đi bỏ tiền đi mua cơn say sao, đâu cần phiền toái như vậy, để cháu xuống dưới lầu mua chút rượu, cháu cùng chú uống có được không?

Miêu Miêu rất nghĩa khí vung tay lên…

– Con nít nói cái gì đấy, uống rượu cái gì, vừa rồi người đi cùng cô con gái gặp trên tiệc cưới kia, đang tới đón chú, buổi tối nay cùng với cha của nàng đàm luận chuyện làm ăn, cháu đi không thích hợp, cứ thành thật ở yên lại tại nơi này, ngàn vạn lần không nên đi ra ngoài, chú nói cho cháu biết, trong thành thị lừa bán phụ nữ rất nhiều, nếu cháu bị người bắt cóc bán đi, tốt thì mang lên Sơn Tây bán cho người ta làm vợ, bằng không thì đem cháu bán thận, hiểu chưa?

Đinh Trường Sinh vốn muốn hù nói mang bán trong nhà chứa, nhưng ngẫm lại có thể nàng chưa biết đến, nói ra cũng là vô ích.

– Ah… vậy cái bà cô đó tới đây hả, cháu trở về phòng đây, suốt mấy tiếng đồng hồ không nói gì đã làm mệt chết cháu rồi…

– Không nói gì? Có ý tứ gì đây?

Đinh Trường Sinh sững sờ hỏi.

Đợi đến lúc Miêu Miêu đắc ý kể lại cho Đinh Trường Sinh nghe là giả câm với Tần Mặc, Đinh Trường Sinh cười ngả nghiêng, Miêu Miêu tuổi còn nhỏ nhưng tâm nhãn thì không có chút nào ít, rõ ràng còn có thể nghĩ ra một chiêu như vậy, bất quá không nói chuyện cũng tốt, tránh cho Tần Mặc hỏi cái này hỏi cái kia.

Lúc Tần Mặc gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, thì Miêu Miêu đã chạy về cửa trong phòng của mình rồi, Đinh Trường Sinh cũng không có để cho Tần Mặc đi lên, mà chính mình trực tiếp đi xuống, ra ngoài cổng thì liền thấy một mỹ nữ mặc áo đỏ đứng ở một bên chiếc xe thể thao, trong miệng ngậm lấy gọng kính mác, bất cần đời nhìn xem Đinh Trường Sinh đang bước ra.

La Hậu Văn nhìn thấy Đinh Trường Sinh đi ra, nhưng còn chưa kịp chào hỏi, thì Đinh Trường Sinh sắp bước ra ngoài, ông cũng đuổi theo, nhưng nhìn tới một cô gái áo đỏ đỏ, thì bước chân thoáng cái liền đứng lại, trơ mắt nhìn xem Đinh Trường Sinh đi về hướng cô gái kia, trong đầu liền nghĩ, Đinh chủ nhiệm này làm sao lại đào hoa như vậy chứ, hết cô gái này tiếp theo cô gái kia, trên lầu còn có một cô gái hơi non nhưng bấm ra nước, giờ lại đi ra ngoài cùng với một cô gái khác…

– Cô tìn tìm tôi có việc hay là cha của cô tìm tôi có việc vậy?

Đinh Trường Sinh cũng chưa có lên xe, mà là hỏi.

– Điều này có gì khác nhau? Anh đến trên địa bàn của tôi, thì tôi cũng phải chiêu đãi anh một chút, lúc ở Hồ Châu thì anh chiếu cố tôi cũng không ít…

Tần Mặc cười cười nói, trong nội tâm thì đang suy nghĩ, hắn và đứa cháu gái câm kia nếu có chuyện gì muốn nói với nhau, thì hắn nói, còn nàng cháu gái thì khoa tay múa chân…

– Nếu cô đến tìm tôi, chúng ta hôm nào khác được không, tôi say rượu vừa mới nôn ói ra, người còn khó chịu lắm, có đi cũng chơi không vui.

Đinh Trường Sinh từ chối nói…

– Sai rồi, là cha của tôi tìm anh, nói là bàn công việc, tôi chỉ là lái xe, đi thôi.

Nói xong liền cửa xe lên, Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ, Tần Chấn Bang tìm hắn nhất định là vì cái hạng mục PX kia, cũng rất có thể là bởi vì mình nói cho ông ta biết về La Đông Thu tại Hồ Châu dự định khai phát mảnh đất kia xem ra Tần Chấn Bang đã chờ đợi ngày này cũng lâu rồi.

Nhìn xem Tần Mặc lái chiếc xe BMW thể thao này tại trong dòng xe cộ xuyên tới xuyên lui, kỹ thuật rất thông thạo, xem ra chân của nàng đã hoàn toàn lành lặn không có vấn đề gì.

– Cha tôi nói chuyện cũng không lâu đâu, hay là lát nữa cùng tôi ra ngoài chơi đi, chúng ta đã có hẹn mấy chục người, muốn tại ngoài thành Bắc đua xe, tôi để anh làm tay lái phụ, như thế nào đây?

Tần Mặc hỏi.

– Không đi đâu, tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa, hơn nữa đua xe là phạm luật, tôi nói cho cô biết, không nên để cho cha cô tìm gặp phiền toái.

Đinh Trường Sinh đối với mấy người gọi là con ông cháu cha quan nhị đại này đi đua xe một điểm ấn tượng tốt cũng đều không có, đó là cầm tiền đi tìm cái chết, đã truy cầu tốc độ như vậy, tại sao không đi lái máy bay hoặc chơi nhảy dù đi a, như vậy có nhiều kích thích hơn, cha mẹ của các ngươi có tiền, ngươi cứ hảo hảo hưởng thụ sinh hoạt, đừng vội vã đi tìm cái chết như vậy, quá là không đáng.

Tần Mặc lái xe rẽ vào một ngõ hẻm, trong lúc Đinh Trường Sinh nghi hoặc con phố nhỏ này hình như là không có người, thì cuối tường của con phố nhỏ đã tự động mở ra, xe của Tần Mặc chạy vào trong tầng ngầm ga ra, sau đó cửa ga ra chậm rãi khép lại, vô luận là nhìn như thế nào thì vẫn lấp kín lại như bức tường trước khi chạy vào vậy…

Theo trong tầng ngầm ga ra đi lên tới, là một gian nhà tứ hợp viên to lớn ở nơi hẻo lánh, Đinh Trường Sinh cảm thán, có tiền vẫn tốt, chỉ là không biết gian nhà này bao nhiêu tiền, hiện nay những nhà có tiền đều là mua một gian nhà tứ hợp viên, tựa như là như vậy mới đúng thật là người Bắc Kinh.

– Trường Sinh, tôi chờ lâu rồi, còn tưởng rằng là cậu không tới đây này.

Tần Chấn Bang đứng ở trên hành lang, một tay cầm một thanh gỗ nhỏ, một tay cầm một cái hộp, đang cho chim ăn.

– Tần tổng thật sự thật nhàn nhã, cháu cũng ước muốn khi đến đến cái tuổi như chú, vượt qua có cuộc sống như thế này thì tốt rồi.

Đinh Trường Sinh từ trong thâm tâm hâm mộ nói.

– Ai, cái này có gì hay đâu mà ao ước, Trường Sinh, cậu có biết nếu có tiền nhiều thì dùng như thế nào mới là tốt nhất hay không?

Tần Chấn Bang đem hộp đựng mồi cùng thanh gỗ nhỏ giao cho Tần Mặc, quay người hỏi Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh lắc đầu, không phải không biết, mà là mình tiền ít, nên không thể nghĩ đến cái chuyện như Tần Chấn Bang hỏi.

– Rất đơn giản, đó chính là buổi tối ngủ không được, nếu có thể bỏ tiền ra mua được một giấc ngủ ngon, nhưng ngoại trừ dùng thuốc an thần hay thuốc ngủ, tôi thấy thật đúng là mua không được giấc ngủ dù là có nhiều tiền, trong nhà cho dù có lên tới mấy trăm triệu, vẫn không thể nào mua được giấc ngủ…

– Còn cháu ngủ không được, vì phải kiếm tiền ah.

Đinh Trường Sinh cười nói.

Tần Chấn Bang cũng cười ha hả, cùng Đinh Trường Sinh tiến vào phòng khách, trong phòng cũng có sắc mùi hương cổ xưa, trong không gian đều là mùi thơm.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/

Giữa hai người cách một cái bàn vuông, Đinh Trường Sinh không phải là chuyên gia về đồ dùng trong nhà, cho nên không hiểu đây là vật liệu gỗ gì, nhưng cái bàn vuông này toàn bộ là màu đen mun, nhìn về phía trên cũng mang phong cách cổ xưa.

– Kỳ thật lúc La Bàn Hạ nói cái hạng mục này phải gác lại một thời gian ngắn, thì tôi biết ngay đây không phải ý tứ của hắn, rất có thể là hắn đã bị áp lực từ phía trên, xem ra quả nhiên là như thế, rất nhiều người cũng biết hạng mục này một khi tiến hành đầu tư xây dựng, về sau sẽ chính là cái máy ATM rút tiền, cho nên có người ngáng trở không muốn chúng ta làm được.

Tần Chấn Bang vừa nói, một bên vừa bỏ tra, xông trà, sau đó cầm một chung trà đưa cho Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh hai tay tiếp nhận chung trà nhỏ, nhẹ khẽ nhấp một miếng, lâu nay mỗi lần hắn đến nơi ở của Vũ Văn Linh Chi, tất nhiên đều uống trà, hơn nữa không phải Vũ Văn Linh Chi mà chính là Kỳ Trúc Vận biểu diễn trà đạo, cùng so với mẹ con nhà Vũ Văn Linh Chi, Tần Chấn Bang chỉ có thể coi là biết pha trà.

– Vâng, trà rất thơm, tuy cháu không hiểu trà, nhưng trà này có mùi thơm giống như trà Diệp Hòa vậy, nhưng khi uống vào thì vị ngon lại không giống nhau, Tần tổng, có thể hay không cho cháu xin một chút ít?

Tần Chấn Bang cười cười nói:

– Đợi cái hạng mục của tôi làm thành, tôi đưa cho cậu một cân, cậu có biết chúng ta uống trà loại này, bao nhiêu tiền một cân không?

– Không biết, dù thế nào loại trà này có thể không phải muốn mua mà có được, trong ấn tượng của cháu thì Tần tổng là một người rất rộng rãi.

Đinh Trường Sinh nói.

– Ừ, tôi thích cùng người thông minh kết giao, thật ra thì trong những người cùng tôi kết giao, cậu không phải là người thông minh nhất, nhưng tuyệt đối so với những người trẻ tuổi thì cậu lại là một trong những người thông minh nhất.

Tần Chấn Bang đánh giá rất cao Đinh Trường Sinh.

Nghe người khác nói lời hữu ích về mình, đương nhiên là cao hứng, nhưng lật lại, bỗng nhiên nói lời khách sáo tốt đẹp thì người tất nhiên có sở cầu, Đinh Trường Sinh nói chuyện cùng Tần Chấn Bang nhân vật tầm cỡ như, thời khắc nào hắn cũng đều bảo trì cảnh giác, nhất là lúc Tần Chấn Bang khích lệ khen Đinh Trường Sinh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bước tiếp theo thiết lập đưa vào cuộc rồi.

Tần Mặc an tĩnh ngồi một bên, trong ngực ôm một con mèo đen, không nhúc nhích, giống như là nàng không tồn tại trong nơi này vậy.

Đinh Trường Sinh nói ra:

– Tần tổng, tự chính mình có bao nhiêu cân lượng thì cháu biết, nếu Tần tổng đánh giá như vậy, lát nữa cháu vấp ngã, thì sẽ không đi được rồi.

Tần Chấn Bang cười cười nói:

– Không đi được thì cứ ở lại, chỗ này của phòng của tôi còn dưa nhiều mà, Trường Sinh, tôi đã cùng với những bằng hữu kia hàn huyên về chuyện cậu, bọn họ đối với cậu cảm thấy rất hứng thú, cho nên… tôi muốn trưng cầu một chút ý kiến của ngươi, cái hạng mục đó tại Hồ Châu, cậu phải xuất lực cho chúng ta đấy nhé…

– Tần tổng? Không nói đùa đó chứ?

Đinh Trường Sinh cau mày nói, nếu như lời này nói với La Bàn Hạ hoặc là dễ Khôn Thành, như vậy thì còn nói được, ít nhất bọn họ đều là chư hầu một phương, còn mình chỉ quản hạt làm chủ trong khu khai phát, nhưng nếu việc này đặt ở Đinh Trường Sinh trên người, thì chính là lấy nghé ra làm trâu cày, hơn nữa cái hạng mục mà Tần Chấn Bang nhờ vả cũng không thuộc về mình…

– Đừng gấp, việc này từ từ sẽ đến, thực ra tôi cũng không giấu diếm, tôi đã khảo sát nhiều nơi ngoại trừ vùng duyên hải, chỉ có chỗ hồ Châu là thích hợp nhất với cái hạng mục này, cậu cũng biết, hiện tại các vùng duyên hải đối với cái hạng mục này thì rất là nghiêm khắc khó khăn, bởi vì cái hạng mục này thật là nhạy cảm, cho nên hiện nay chỉ có thể là lựa chọn vùng đất liền, nhưng phải vùng đất gần sông hồ, địa khu có tài nguyên nước phong phú, cho nên Hồ Châu là nơi đã tuyển địa duy nhất của chúng ta, đây cũng chính là tôi nói với cậu, còn với những người khác thì tôi sẽ không nói như vậy.

Tần Chấn Bang nghiêm túc nói.

Nhưng bất luận Tần Chấn Bang nghiêm túc như thế nào, Đinh Trường Sinh vẫn không tin, thương nhân không có lợi lộc thì không dậy sớm, cũng như Tần Chấn Bang thương nhân lớn như vậy, thấy lợi ích tuyệt đối phải lớn chứ không hề nhắm đến cái nhỏ, hơn nữa cũng không phải tiền lời chỉ có vài ba năm ba năm thì hết mà thuận ý, đây mới là nguyên nhân thúc đẩy Tần Chấn Bang nhắm đến Hồ Châu rơi xuống.

– Cảm ơn Tần tổng, nhưng cháu cho rằng tại hiện tại trong giai đoạn này cháu khó mà có thể giúp được cái gì…

Đinh Trường Sinh vẫn là không biết trước mắt mình có thể làm cái gì để thoát khỏi tình trạng lúng túng của cái hạng mục này…

– Đừng nói thế, hiện tại bây giờ cậu vẫn có thể giúp được việc, tôi không cần cậu làm cái gì khác, chỉ là muốn biết cái mảnh đất kia với sở hữu tất cả hướng đi, chỉ cần tôi nắm giữ được hướng đi của mảnh đất kia, còn lại sự tình khác thì cậu không cần phải để ý đến, tự chúng ta làm là được rồi.

Tần Chấn Bang cười híp mắt nói ra.

Đinh Trường Sinh nghe xong Tần Chấn Bang lời nói, liền nhíu mày, mảnh đất gợn sóng kia có thể nhảy ra sóng lớn như vậy sao? Cái này làm cho Đinh Trường Sinh có chút không tin.

– Được, cháu đáp ứng, bất quá có một điều kiện, cháu hy vọng các người có thể tận thêm chút sức.

Đinh Trường Sinh suy nghĩ rồi nói ra.

– Cứ nói, chỉ cần chúng ta có thể làm được, đều sẽ làm thỏa mãn cho cậu, là tiền hay là thứ gì?

Tần Chấn Bang hỏi.

– Không phải tiền, cũng không phải thứ gì, mà là một chuyện, cha nuôi của cháu là Cố Thanh Sơn, là tiền nhiệm chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu, trong lúc còn đương nhiệm thì qua đời, lúc còn sống thì cha nuôi có đề bạt một người phụ nữ là phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ lên thay thế chức vụ của cha nuôi, cũng đã cùng bí thư Thạch Ái Quốc trước đó thương lượng qua, qua đó cũng là vì cha nuôi muốn lưu lại cho cháu một vài người bên cạnh, nhưng bây giờ cái chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố này hình như là có điểm chấm đen, La Bàn Hạ thì không đề cập tới chuyện này, vì thế bên trong nội bộ tổ chức cán bộ thành phố huyên náo túi bụi đi tìm quan hệ, trên tỉnh thì cũng không có chỉ thị gì cả, cho nên nếu như Tần tổng bên này có loại quan hệ nào thì chào hỏi giúp giùm có được không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Anh nói đến là Đường Linh Linh phải không?

Tần Mặc chợt xen vào hỏi.

– Đúng, chính là cô ấy, Tần tổng đã đối với cháu rất tín nhiệm, cháu đối với Tần tổng cũng tín nhiệm, như vậy chuyện này nếu như có thể giải quyết được, thì cũng là sự thành ý của sự hợp tác chúng ta, cháu cũng tin tưởng tương lai về sau càng sẽ tốt hơn…

Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm nói.

– Được rồi, cậu thật đúng là sẽ biết chọn thời điểm, chuyện này để tôi làm, cậu cứ trở về chờ là được, nhưng về sau mảnh đất kia, hết thảy tin tức đều phải tùy thời nắm giữ, nhất là những sự việc có quan hệ đến La Đông Thu thi tôi đều cảm thấy rất hứng thú.

Tần Chấn Bang lần nữa nhấn mạnh yêu cầu của mình.

Đinh Trường Sinh trong nội tâm run lên, Tần Chấn Bang chú ý La Đông Thu như vậy, xem ra là câu nói kia của mình đã làm cho Tần Chấn Bang hứng thú, nhưng nếu mảnh đất kia thật sự trở thành vật trong bàn tay của La Đông Thu, như vậy thì tương lai của La Bàn Hạ sẽ đi theo con đường nào đây?

Ngoại trừ một Tưởng Văn Sơn, làm bí thư thành ủy Hồ Châu cũng khá dài, Thạch Ái Quốc đã làm hơn ba năm, còn nếu như quả thật La Bàn Hạ có liên quan đến La Đông Thu với mảnh đất này, thì có thể La Bàn Hạ sẽ bí thư thành ủy có thời gian làm ngắn nhất trong các đời bí thư thành ủy…

Thế nhưng cho dù là Tần Chấn Bang nắm giữ tiến trình La Đông Thu khi thác mảnh đất này, như vậy cùng với cái hạng mục PX kia thì có cái rắm nào quan hệ chứ? Chẳng lẽ là muốn gián tiếp đối với bí thư tỉnh La Minh Giang xuống tay?

Con bà nó, đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, nếu làm không tốt sẽ đem mình cuốn vào cuộc chơi này, ai biết sau lưng của Tần Chấn Bang có thế lực bao nhiêu? Nếu là lợi hại, vì cái gì không trực tiếp đối với La Minh Giang mà làm áp lực? Có lẽ cái này là nghệ thuật tranh đấu, không phải là không muốn chơi ngươi, mà là muốn để cho ngươi tự mình vào tròng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253

Thể loại