Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 79

Sau khi mua xong bữa sáng Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Hiểu quay trở về nhà, Cổ Hiểu Manh vẫn chưa rời khỏi giường, còn không biết sẽ đợi nàng tới khi nào.

Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trước bàn ăn cùng Cổ Thanh Sơn và Dương Hiểu ăn hết nửa phần ăn sáng, đến lúc này Cổ Hiểu Manh mới lật đật chạy xuống hỏi.

– Đã sáu giờ sáng rồi sao?

– Đúng vậy, sáu giờ là em tới, nhưng chị xem bây giờ là mấy giờ rồi, dường như cuộc trao đổi kia là bắt đầu lúc chín giờ đúng không?

Cổ Hiểu Manh nhìn lên đồng hồ treo tường trong phòng ăn, đã là bảy giờ rưỡi, nàng lúc này mới ‘woa’ một tiếng, bằng tốc độ nhanh nhất chạy quay trở lại phòng ngủ của mình, sau một lát lại chạy ra.

– Đinh Nhị Cẩu, em hại chết chị rồi, đã đến đây sao không lên gọi chị… Mẹ à, tối hôm qua con có nhờ mẹ sáng nay gọi con thức dậy sớm mà sao lại không kêu, trễ rồi… trễn rồi mà em vẫn còn ngồi đó ăn, đi nhanh lên.

Cổ Hiểu Manh thoăn thoắt cái miệng nhanh như gió.

Đinh Nhị Cẩu cũng vội vàng chạy ra khỏi nhà Cố Thanh Sơn, đó là một chiếc Passat, là xe của Đinh Nhị Cẩu mượn, chiếc xe của hắn xem như là bỏ đi rồi, mặc dù bây giờ cũng có thể chạy được, nhưng sau khi liên tiếp xảy ra hai lần sự cố, Đinh Nhị Cẩu đối với chiếc xe này đã có kiêng kị, hắn cũng liên hệ với Dương Phụng Tê nhờ nàng mua giúp một chiếc xe khác rồi.

– Hừ… tiêu rồi, đây chính là tâm huyết của chị đấy, nếu vụ trao đổi này không thành, thì em chiếm hết 80% trách nhiệm, sang năm em phải nuôi cơm cho chị cả năm…

Ngồi ở vị trí kế bên tài xế Cổ Hiểu Manh càu nhàu la hét.

– Không thành vấn đề, lo cho chị ăn cả đời cũng không thành là gì, quan trọng là việc này là của chị, mà chị hồ đồ như thế này, thì ai dám hợp tác yên lòng giao thiết kế cho chị đây?

Người nói vô tâm nhưng người nghe hữu ý, lúc này Cổ Hiểu Manh xấu hổ dời đi chủ đề, cái gì gọi là nuôi cơm cả đời… hừ…

– Em biết cái gì, tối hôm qua chính là vì lo lắng đến chuyện trao đổi hôm nay mới thức khuya đấy, nào ngờ mới ngủ một chút thì đã trễ mất rồi, em lái xe nhanh lên chút đi, đến chín giờ có kịp không? Nếu là không kịp, thì tiêu chị rồi, lần đầu tiên gặp mặt nói chuyện hợp tác mà không lễ phép như vậy, người ta chắc chắn sẽ không dùng đến thiết kế của chị.

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đã lái xe tốc độ đến 120 km rồi, mà Cổ Hiểu Manh vẫn còn không ngừng thúc giục nhanh lên… nhanh lên.

– Nhanh nữa thì thành chiếc xe bay đấy, có thể đến kịp mà, chị không nên gấp gáp, ngồi mà suy ngẫm lại, lát nữa gặp người ta thì sẽ trao đổi như thế nào đi.

Cuối cùng thì Cổ Hiểu Manh cũng an tĩnh lại, nhắm mắt nghĩ đến chuyện đàm phán, nhờ thế mà Đinh Nhị Cẩu có được sự chuyên tâm lái xe.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 5 tại nguồn: http://truyensex68.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-5/

– Uí trời… cuối cùng cũng đến, chị lên trước, đậu xe xong vào gặp chị sau, tại quán ca phê khu B, không còn kịp rồi…

Đứng dưới tòa nhà building, Cổ Hiểu Manh mở cửa xe ra liền vọt chạy, chỉ còn lại có Đinh Nhị Cẩu xuống dưới tìm bãi đậu xe.

Sau khi đậu xe xong, Đinh Nhị Cẩu dựa theo lời Cổ Hiểu Manh nói đi tìm nàng, nhưng khi bước vào quán cà phê, đột nhiên có chút mắc tiểu, vì vậy trước đi WC rồi tính sau.

Từ khi còn thiếu niên, Đinh Nhị Cẩu phát hiện dương vật của mình so với người bình thường thì to lớn hơn, lại được mọi người đặt cho ngoại hiệu là Đinh Nhị Cẩu, hắn đối với cái vật kia của mình rất đắc chí, nhưng sau này khi trưởng thành thì hắn cũng cảm thấy hơi kỳ kỳ, nên khi đi tiểu thì thường kiếm nơ góc khuất chỉ có một mình…

Vừa mới tiểu xong, chuẩn bị đi ra ngoài, thì đúng lúc này ngoài cửa phòng vệ sinh tiến đến hai người.

– Em thấy lần đàm phán hôm nay quả thực là dễ dàng, chỉ là một cô gái mà thôi, qua sự quan sát của em, đây là một cô gái chưa thạo đời, còn trưởng phòng thấy sao?

– Im đi chớ nói nhảm, chúng ta tới đây là thương lượng, cậu cũng biết là hiện giờ thị trường xây dựng trong nước cạnh tranh rất kịch liệt, ông chủ nhìn thấy bản thiết kế lâm viên của cô gái này xếp đặt rất đẹp, nếu như có thể đàm phán thành công, đối với bước tiếp theo của chúng ta khi tiến hành khai thác bất động sản cao cấp rất có trợ lực, nói một cách khác, lần này nếu đàm phán không thành để công ty khác nắm bắt được, thì tôi và cậu trở về không cần phải nói nhiều, sẽ trực tiếp cuốn gói rời đi đấy…

– Em biết, nhưng cô gái này nhìn thấy chưa có kinh nghiệm nhiều, tuy rằng trị giá bản thiết kế này ít nhất có giá trị khoảng một trăm vạn, chúng ta vẫn chưa có chính thức đàm phán, tùy theo tình huống tiếp xúc để xem, có lẽ cứ trả tầm mười vạn, nếu thành công thì sau khi trở về công ty, chúng ta sẽ có được thêm tiền thưởng…

– Ha ha… đây mới là vàng ròng bạc trắng đấy, cậu nói không sai sai, ông chủ đưa ra định mức là một trăm vạn, còn nói thêm, nhiều một chút cũng không sao cả, vấn đề là hợp tác lâu dài…

– Nói cũng đúng, làm kinh doanh thì hợp tác lâu dài mới có thể phát tài.

– Thôi được rồi, cái chỗ này không thích hợp đàm luận về vấn đề này.

Hai người nói chuyện lúc này mới chú ý tới bên trong WC có một gian phòng vệ sinh nãy giờ đóng cửa im lìm, nhưng đẩy cửa vao thì không đẩy được, một người cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, nên ngồi xổm xuống nhìn xem qua khe cửa bên dưới, nhưng cũng không nhìn thấy gì, cho nên gã cho rằng không có khả năng có người.

– Trưởng phòng, anh quá lo xa rồi, không có người đâu.

– Coi chừng cẩn thận vẫn hơn.

Hai người nhìn nhau cười cười, trước sau đi ra khỏi nhà vệ sinh, năm phút sau, Đinh Nhị Cẩu chống hai tay bên hai tấm vách đu người lên mới từ hạ xuống, nhờ vậy mới không có bị phát hiện, nhưng hắn thì phát hiện được chuyện không nhỏ.

Rất nhanh, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Cổ Hiểu Manh đang cùng hai người đàn ông và một người đàn bà đang ngồi trong góc của quán ca phê…

Đinh Nhị Cẩu đi qua ngồi ở bên cạnh Cổ Hiểu Manh.

– Sao lâu quá như vậy?

Nói thật, đối với đàm phán như thế này thì Cổ Hiểu Manh hoàn toàn không có kinh nghiệm, nàng thậm chí đi chợ mua thức ăn, còn chưa biết cò kè mặc cả như thế nào.

Cho nên khi thấy Đinh Nhị Cẩu đến, làm cho nàng cảm thấy tạm thời an tâm, nàng thật sự là rất khó khi một mình ứng phó với ba người đối phương du thuyết.

– Cô Cố… vị này là…

Một người đan ông có vẻ là trưởng nhóm hỏi.

– À… đây là…

Cổ Hiểu Manh lúng túng đúng là không biết nên giới thiệu Đinh Nhị Cẩu là cái của mình đây chứ?

– Cổ Hiểu Manh là chị kết nghĩa của tôi, mọi người hiểu chứ?

Đinh Nhị Cẩu từ trong nhà vệ sinh, tình cờ nghe được cái đám này nói chuyện thì liên tưởng có thể là chuyện của Cổ Hiểu Manh, lúc này thì đúng như vậy, quả thật là chó táp nhằm ruồi…

– Há, là như thế à, cô Cố… chúng ta tiếp tục đi, vừa rồi chúng tôi có nói đến vấn đề báo giá, vì song phương vẫn còn chưa có thống nhất giá cả, để chúng tôi xin phép ý kiến của lãnh đạo, thử xem còn có thể tiếp tục có khả năng hợp tác tiếp tục hay không? Cô cũng suy tính lại rồi đưa ra giá của mình.

– Được rồi để tôi nói giá…

– Đợi một chút, chị định báo giá là bao nhiêu?

Cổ Hiểu Manh tựa như là thiếu kiên nhẫn, nàng muốn ra giá trước.

Bây giờ Đinh Nhị Cẩu đã biết rỏ nội tình bên trong của tập đoàn Đông Phương này, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này đấy, vì vậy liền cắt đứt lời Cổ Hiểu Manh, thấp giọng hỏi.

– Mười lăm vạn được không? Em cảm thấy có cao quá không?

Cổ Hiểu Manh thì thầm nói.

Quả nhiên là không ngoài sở liệu, xem ra người của tập đoàn Đông Phương đúng là nhân tài, bọn họ ra giá mười vạn, nhưng Cổ Hiểu Manh kiên trì dự định muốn mười lăm vạn, nêu bọn họ đồng ý nâng lên đến mười hai vạn, thì khoản giao dịch này xem như đã đạt thành.

– Cái gì? Mười lăm vạn, chị có lầm hay không vậy? Đầu óc chị sao vậy, bản thiết kế tốt như vậy mà chỉ bán có mười lăm vạn, vậy chi bằng mang về nhà đốt ra sưởi ấm còn hay hơn.

Đinh Nhị Cẩu sau khi nghe xong, liền nói rất là lớn tiếng, mặc dù lúc này quán cà phê không có nhiều người, nhưng vẫn có người ở bàn bên quay nhìn lại.

Nhưng vì thế lại làm cho người của tập đoàn Đông Phương rất là khẩn trương, bởi vì thương trường là chiến trường, bọn họ cũng không dám chắc là ở trong quán cà phê không có mặt người của những công ty địa ốc khác đang nói chuyện làm ăn hoặc là giám thị theo dõi bọn họ.

– Này… chàng trai nhỏ giọng một chút, chúng ta đang nói chuyện làm ăn, chứ đâu phải là cãi nhau đúng không…

Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu to tiếng như thế, gã được xưng là trưởng phòng vội vàng khuyên can.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183

Thể loại