Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 31

Nhìn trong phòng Tiểu Hàn bị hai tên khốn kiếp giở trò, Đinh Nhị Cẩu cũng rất là vô cùng phẫn nộ, nhưng bây giờ hắn ngay lập tức xông vào đối phó với ba tên là ngu xuẩn, phía sau thì viện binh của Chu Hồng Kỳ vẫn chưa có tới, thật sự hắn không biết Chu Hồng Kỳ tốt với chị dâu của nàng là thật hay giả nữa.

Đinh Nhị Cẩu khẽ cắn môi, nghĩ rằng, thôi quên đi, bất cứ như thế nào thì Tiểu Hàn cũng là bằng hữu của mình, hắn đã lợi dụng nàng thì đã quá có lỗi rồi, nếu mình vì mưu đồ cá nhân mà để cho Tiểu Hàn bị mấy tên lưu manh khi dễ, vậy thì mình cũng có máu lạnh quá rồi, không thể vô tình như vậy, nghĩ đến đây, Đinh Nhị Cẩu hận không thể tự cho mình một bạt tai.

Lấy quyết định bằng mọi cách phải cứu nàng, vì thế hắn lặng lẽ đi nhẹ về phía cửa trước.

– Anh Đỗ… tình hình không thể chờ lực lượng cứu viện đến, chúng ta động thủ trước, vào đi…

Đinh Nhị Cẩu tránh ở trong một cái ngách, vừa nhìn chung quanh quan sát, từ một đống gỗ bên trên lấy xuống một cây, cầm ở trong tay lắc lắc, rất thuận tay, lại lấy cho Đỗ Sơn Khôi một cây làm vũ khí.

Đối với sự sắp xếp của Đinh Nhị Cẩu, thì Đỗ Sơn Khôi là phục tùng vô điều kiện, không hỏi vì sao, bởi vì gã tin tưởng rằng Đinh Nhị Cẩu al2 một người đáng tin cậy, càng tin tưởng hắn sẽ không làm hại chính mình, vì thế Đỗ Sơn Khôi cũng lặng lẽ âm thầm vào trong kho hàng.

– Ở bên trong có mấy người?

Đỗ Sơn Khôi hẹ nhàng mò tới nơi Đinh Nhị Cẩu ẩn thân hỏi.

– Ba người, phỏng chừng sẽ có vũ khí, nhưng nếu như chúng ta lập tức phóng vào, đánh cho bọn họ trở tay không kịp, cũng không có vấn đề, nhưng phải dẫn dụ được một tên ra ngoài đánh gục trước thì chắc ăn hơn, anh xem khúc gỗ này có thuận tay không?

Đinh Nhị Cẩu đem khúc gỗ đưa cho Đỗ Sơn Khôi.

– Anh có rồi.

Đỗ Sơn Khôi nói, vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu trợn mắt há hốc mồm khi thấy Đỗ Sơn Khôi lấy từ bên hông xuất ra một cây roi thép, nhìn qua rất mềm dẻo, nhưng khi đánh trúng vào người thì lực sát thương cũng không hề nhỏ.

– Ưm… ở đâu mà anh có vậy? Sao không làm cho em một cây.

– Cậu làm nhân viên chính phủ, cầm theo cái đồ chơi này làm chi, anh để phòng thân, cả ngày ở bên ngoài xã hội đi lại, không có cái gì tự vệ cũng không được, dao thì mang theo không tiện, cây roi thép này thì không ai kiểm tra, hay là cậu cầm lấy, anh sử dụng khúc gỗ cũng được.

Đỗ Sơn Khôi nhìn thấy ánh mắt Đinh Nhị Cẩu có vẻ thích thú cây roi này liền nói.

Đinh Nhị Cẩu lắc đầu nói:

– Quên đi… em không có quen xài cái đó, đánh không khéo lại tự trúng mình, cầm khúc gỗ dễ hơn, đi… chúng ta vào.

Hai người lặng lẽ đến gần rồi cánh cửa gỗ gian phòng nhốt Tiểu Hàn, Đinh Nhị Cẩu nháy mắt với Đỗ Sơn Khôi, Đỗ Sơn Khôi hướng về phía sau thối lui, Đinh Nhị Cẩu ở trước cửa đi qua, cái bóng người theo từ trong khe cửa chiếu vào thấp thoáng đến bên trong phòng.

Trong lúc bọn họ trao đổi, thì một tên đã tiến thêm một bước công kích bên dưới hạ thân Tiếu Hàn, bàn tay tiếp tục đẩy mạnh, chui vào mép trong quần lót vuốt lấy bộ phận sinh dục của nàng, một ngón tay thì đụng vào trêu chọc âm hạch của nàng, miệng nàng đã bị bọn chúng nhét vào cái khăn nên chỉ có thể là kêu lên “um… um…” từ trong cổ họng.

Chỗ mẫn cảm, liên tục bị luân hãm vào bốn bàn tay của hai gã lưu manh, thân thể nhạy cảm của Tiếu Hàn bất đắc dĩ bị bọn chúng sờ soang vuốt ve, hai chân uyển chuyển bị tách rộng ra, tùy ý hai tay ngón tay của một tên tại trong hang động âm đạo của nàng thọc ra thọc vào, nàng càng kịch liệt giãy dụa thì hai đầu ngón tay càng thêm ma sát bên trong, một lúc thì dòng nước ấm dịch nhờn đại biểu cho tính dục con cái đã rỉ ra trơn nhớt rồi, từ nơi hạ thể của nàng phát ra cái mùi vừa khai khai, vừa hắc nồng xông ra, bởi vì do quá sợ hãi nên nàng đã đã chảy ra nước tiểu từ lúc nào…

Lúc này cũng chính là lúc tên đầu trọc đảo mắt nhìn quanh thấy cái bóng qua khe cửa, trong nháy mắt, sắc mặt của gã liền thay đổi.

– Dừng… có người đến.

Tên đầu trọc thấp giọng quát.

Vì thế trong phòng lập tức yên tĩnh, quả nhiên, trong tay tên đầu trọc là cây súng tự chế, tuy rằng chỉ dài có nửa thước, nhưng uy lực không nhỏ, lực sát thương khá lớn, nếu trúng một phát đạn, nhẹ thì trọng thương, nặng thì trực tiếp mạng nhỏ coi như xong.

Đinh Nhị Cẩu sẽ làm mồi nhử, tiếp tục lui dần về phía sau, thối lui đã đến bên tường có một đống đồ vật nhà kho núp vào, nhưng quá chật, không đủ để che giấu cả người, nhưng như thế này cũng tạm được vì có thể che chắn, không đến mức mang ra cả thân hình làm mồi nhử.

Đầu trọc tay cầm khẩu sung tự chế lặng lẽ đẩy ra cánh cửa, hắn nhìn thấy rất rõ ràng, bóng đen hướng bên phải cửa đi qua, phía trong gian phòng là hai tên lưu manh kia, trong cầm dao, thứ đồ chơi này lấy máu thì tốt lắm, nhưng mấy tên này bình thường dùng để ăn hiếp dân chúng thấp cổ bé họng thì còn tạm được, chứ chưa bao giờ gặp qua động đao động thương, cho nên khi thấy tên đầu trọc lấy ra khẩu súng tự chế, hai thằng lưu manh này, tay chân đã có mềm nhũn.

Đỗ Sơn Khôi cố gắng đem thân thể của mình dán sát chặt vào vách tường, để cho cái bóng của mình phản xạ tại trên tường, miễn cho bọn chúng thấy còn có thêm một người, khi Đỗ Sơn Khôi nhìn thấy họng súng đen ngòm chỉ về hướng của Đinh Nhị Cẩu, lúc này nếu y có cảnh báo đến Đinh Nhị Cẩu thì đã không còn có chút ý nghĩa nào rồi, vì thế đồng tử co rụt lại, trên tay dồn tất cả sức lực vào cây roi thép.

Lúc tên đầu trọc mở cửa nhìn theo mé phải thì không nhìn thấy người, nhưng trước mặt tường cạnh đống đồ vật có một cái bóng, vì thế lập tức liền vọt ra, cầm súng nhắm ngay, cũng cùng lúc đó cổ tay có một vật bén nhọn giáng xuống, bàn tay run lên, ngón tay chạm ngay cò súng nổ vang.

Lập tức, đầu trọc kêu thảm một tiếng, khẩu súng tự chế rời tay bay mất, phía sau Đỗ Sơn Khôi bất chấp gì rồi, một cước đá vào bên má trái của gã đầu trọc, vừa rồi cây roi sắt tuy rằng quất trúng vào cổ tay, nhưng mùa này gã đầu trọc mặc áo tương đối dày, lực sát thương đã giảm bớt nhiều.

Bị một cước bay lên đá trúng mới là đòn đả kích trí mạng, gã liền té ngã nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh, Đỗ Sơn Khôi lại dùng chân đá khẩu sung ra rất xa, Đinh Nhị Cẩu phía sau cũng vung khúc gỗ chạy thẳng vào trong gian phòng, một tên lưu manh vội vàng không kịp chuẩn bị vừa nhảy ra chống đỡ, thì bị Đinh Nhị Cẩu nện ở ngay chính giữa trên trán một phát bật ngữa ra.

– Còn mày có muốn giống như hắn không? Thức thời thì để dao xuống, con mẹ nó, bọn mày còn dám đánh với cảnh sát hả, có biết tội đánh cảnh sát bị tăng thêm một bậc không vậy?

Đinh Nhị Cẩu đứng im gầm gừ đe dọa, không phải là hắn không muốn xông lên đánh tiếp với tên còn lại mấy gậy, mà là bởi vì cánh tay trái của hắn bây giờ quá đau.

– Làm sao vậy? Không có sao chứ?

Đỗ Sơn Khôi đã chạy tới hỏi.

– Không có việc gì, đem thằng còn lại tốt nhất đánh cho nó khỏi đi nỗi luôn, mẹ nó, còn dám đánh lén cảnh sát.

Đinh Nhị Cẩu tiếp tục giả danh cảnh sát nói.

Tiểu Hàn vừa nghe giọng nói của Đinh Nhị Cẩu, vui mừng muốn kêu nhưng miệng bị nhét khăn, ánh mắt lại bị che không nhìn thấy, lúc này Đinh Nhị Cẩu nói xong, thì chạy về phía Tiếu Hàn, hoàn toàn không để ý đến cánh tay trái đã xụi xuống, đồng thời máu đang không nhiểu chảy xuống đất, cũng may tên lưu manh cuối cùng là một tên nhát cáy, bị Đỗ Sơn Khôi hù dọa giật mình, liền quỳ rạp ở trên mặt đất.

Đỗ Sơn Khôi rút ra dây lưng của chính bọn chúng, trói lại, rồi ra ngoài kéo tên đầu trọc vào trong nhà.

– Em thế nào rồi? Không có sao chứ?

Tiểu Hàn nhìn Đinh Nhị Cẩu vì nàng mà bị thương, vừa rồi nàng đã nghe tiếng súng nổ vang lên, rất có thể là hắn bị vết thương do đạn bắn, trong lòng đang tràn đầy oán khí, bỗng hóa thành hư không, nếu không có Đỗ Sơn Khôi ở đây, Tiểu Hàn nhất định sẽ ôm lấy Đinh Nhị Cẩu, trao cho hắn một nụ hôn thật dài.

Không vì lý do gì khác, người nam nhân trong lòng mình tới cứu mình, nhưng hiện tại thì không thể, trong lúc Đinh Nhị Cẩu cũng đang định nói với Tiếu Hàn vài lời xin lỗi, thì bên ngoài truyền đến tiếng xe hơi chạy tới.

Đỗ Sơn Khôi nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu nói:

– Rất có thể là Cát Hổ đã quay lại, hai người dọc theo cửa sổ thoát đi, để tôi ngăn cản hắn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183

Thể loại