Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 25

Đào Thành Quân nói chuyện ở trong phòng Thạch Ái Quốc hơn mười phút sau mới đi ra, lúc này Đinh Nhị Cẩu cũng đã thông báo cuộc họp qua điện thoại cho các ban ngành xong…

– Tiểu Đinh, xong việc chưa?

Đào Thành Quân cười tủm tỉm hỏi.

– Trưởng thư ký, tìm em có việc sao? Cũng sắp đến giờ họp rồi mà?

Đinh Nhị Cẩu vội vàng đứng lên rất là lễ độ nói.

– Ừ… cứ đến phòng của tôi một chút, cũng không mất nhiều thời gian đâu.

Nói xong thì Đào Thành Quân ra khỏi gian phòng làm việc Đinh Nhị Cẩu ngay.

Đinh Nhị Cẩu quay nhìn văn phòng chủ tịch, thấy Thạch Ái Quốc đang xem văn kiện, có khả năng trong lúc này không có việc gì cần đến mình, cho nên liền theo chân Đào Thành Quân đi đến phòng làm việc của ông ta.

– Ngồi đi, vừa rồi chủ tịch có nhắc tới cậu, về chuyện khoa tổng hợp, tôi đã từng nói qua, vì để phục vụ công tác chủ tịch tốt hơn, khoa trưởng lâu nay vẫn luôn là do thư ký của chủ tịch đảm nhiệm đấy, hôm nay chủ tịch lại nói ra, bảo là giao cho cậu thêm thêm trọng trách, cố gắng mà làm cho tốt nhé.

Tuy rằng hắn biết đây là Thạch Ái Quốc đang làm một điệu bộ, nhưng hắn phải biểu hiện bộ dáng thật là phấn khích, bởi vì có những lúc lãnh đạo làm chuyện gì, thì hạ cấp cũng phái biết cách phối hợp, thì mới khiến lãnh đạo hài long…

– Thư ký trưởng, thật vậy sao? Em cũng chưa kịp chuẩn bị tâm lý, chuyện này thật là quá đột ngột.

Đinh Nhị Cẩu xoa xoa tay, biểu hiện ra một bộ dáng rất là hưng phấn.

– Được rồi, chuyện này sau cuộc họp sẽ nói sau, hiện tại chủ tịch đang chuẩn bị họp, vừa rồi chủ tịch cũng đã nói, ông rất quan tâm đến việc trùng kiến Hồ Châu sau lũ lụt, có rất nhiều việc phải làm, nhưng dân chúng lúc này không có hứng thú quan tâm đến do bị ảnh hưởng tai ương, cậu suy nghĩ xem có thể tìm được công tác gì gây nên hiệu quả đột phá, nhanh chóng lấy lại sự tin tưởng của dân chúng, đặc biệt là tạo nên dân chúng có cái nhìn tích cực về ủy ban thành phố.

– Thư ký trưởng… em chỉ là một thư ký, những chuyện trọng đại của ủy ban em chưa dám suy tính đến, cho nên cũng chưa biết phải làm gì.

– Chưa dám suy tính cũng không quan hệ, bây giờ cũng không muộn, các ngươi còn trẻ tuổi đầu óc nhanh nhạy hoạt động tốt hơn, với lại cậu tuy là thư ký của chủ tịch thành phố, nhưng không thể suốt ngày làm một người xách ô, cầm giúp túi xách cho chủ tịch như thông thường, phải chứng minh được khả năng riêng của mình, nếu có thể vì lãnh đạo mà suy nghĩ ra kế sách thì tốt hơn.

– Cám ơn trưởng ký trưởng, em nhất định sẽ làm hết sức, em cảm thấy thật ra chúng ta cũng có cần phải làm cái gì đại sự trong lúc này, đơn giản chỉ cần giải quyết cứu trợ cho dân chúng, chuyện mọi người quan tâm nhất trong tình hình hiện nay sau cơn lũ tàn phá chính là ăn, ở, đi lại… mà điều này thì quan hệ đến sự cung ứng của thị trường, đây là những vấn đề cấp thiết trước mắt, chúng ta có làm những chuyện khác cũng thấy không có bao nhiêu hiệu quả đâu.

Đinh Nhị Cẩu chỉ lo nói theo ý nghĩ của cá nhân mình, không có chú ý tới không biết từ khi nào thì Đào Thành Quân đã mở ra quyển sổ tay đang ghi chép cẩn thận, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút không yên, vì thế cho nên dừng lại lời nói của mình…

– Tại sao không nói tiếp?

Đào Thành Quân ngừng bút, hỏi.

– Um… em chỉ nói bừa đấy, cũng không còn gì thêm nữa.

– Làm sao mà kêu nói bừa chứ, trái lại nói rất hay, chỉ cần điều chỉnh lại chút ít, được rồi, cứ như vậy đi, sau cuộc họp cậu cùng tôi đi đến khoa tổng hợp, đem chuyện này mau chóng quyết định cho xong.

Đào Thành Quân cao hứng vẫy tay nói.

Thật ra ai đã từng làm lãnh đạo đều giống nhau cả, làm lãnh đạo càng lâu, sẽ rời xa sự chân thật, sự chân thật càng xa, thì dân chúng cũng càng xa, cho nên đến lúc quyết sách, thường thường là cái mông ngồi trên ghế quyết định thay cho cái đầu, ý muốn chân thật của dân chúng là gì, bọn họ làm gì mà nắm được, cho nên đều là làm theo nhận thức một cách phiến diện, hoặc là thuần túy vì chiến tích của mình mà góp một viên gạch.

Lối suy nghĩ của Đào Thành Quân cũng là như vậy đấy, nhất là khi Thạch Ái Quốc ám chỉ gấp rút, càng thêm khiến cho suy tư của ông lập tức chui vào ngõ cụt, căn bản là không có nghĩ ra được điều gì dù là đơn giản trước mắt, bây giờ hiện tại vừa nghe qua Đinh Nhị Cẩu nói liền có thể thấy được hiệu quả, chính là mau chóng khôi phục đem lại cho dân chúng thuận tiện chuyện ăn, uống, nhà cửa, đi lại, sau thiên tai mới là điều quan trọng nhất, xuất thủ đúng lúc này để lấy được chiến tích.

Một khi ý nghĩ chính xác thông suốt, thì Đào Thành Quân này liền hiện ra là một thư ký trưởng có tố chất siêu cường nghiệp vụ, trong vòng 10 phút, ông đã thành hình hoàn thành đề cương cơ bản của cuộc họp cầm vào làm việc của Thạch Ái Quốc phòng.

Tuy rằng lúc Đinh Nhị Cẩu ra thông báo thì không có cảm giác gì, nhưng lúc đến giờ họp thì hắn giật mình, trong phòng họp của ủy ban thành phố ngồi đầy nhóc người, trong ấn tượng của hắn từ khi đến đây công tác tới hôm nay, chưa từng thấy có đến nhiều người như vậy, hơn nữa chất lượng người cũng tốt lắm, cơ bản đều là lãnh đạo đầu ngành, chỉ ngoại trừ một số cá biệt bận đi công tác mới vắng mặt, đồng thời cũng mang theo thư ký các loại, vì thế mà làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy kinh ngạc.

Khi Thạch Ái Quốc tiến vào phòng họp, trong lòng rất là thỏa mãn, xem ra tin tức mọi người rất là nhạy bén, mặc dù ông chưa chắc là có thể tiếp nhận chức vụ bí thư thành ủy, nhưng nhìn ngần này số người đến họp, ít nhất thì bọn họ cũng ủng hộ chủ tịch này đấy.

– Hôm nay mở cuộc họp này rất là gấp gáp nhưng có tính chất quan trọng, tôi cũng vào sáng sớm hôm nay mới vừa từ bệnh viện đi ra, đây cũng là vì trách nhiệm chung của chúng ta, cuộc họp hôm nay đề tài thảo luận chỉ có một, là phải là làm như thế nào làm tốt công tác xây dựng lại thành phố sau cơn thiên tai lũ lụt, mùa đông sắp tới rồi, đối với các gia đình bị chìm ngập, càng thêm cấp bách…

Mọi người ở phía dưới nghe chủ tịch thông báo thì chả hiểu gì cả, chủ tịch từ khi nào thì chú ý đến việc dân sinh vậy hả? Nhìn thái độ Thạch Ái Quốc nghiêm trọng như thế này, không giống như là chỉ nói qua loa vài là xong, dường như là lần này là muốn làm thật rồi.

Vì thế lần lượt đều hiểu ý của chủ tịch, bắt đầu xì xào bàn tán…

– Các đồng chí, hãy chờ tôi nói xong rồi, thì mọi người hãy phát biểu, tôi đề nghị từng ban ngành cũng phải lên tiếng cho ý kiến, đầu tiên tôi nói trước là tôi không cần các đồng chí mạnh miệng nhưng chỉ là lời nói suông khách sáo, mỗi một vấn đề đưa ra, phải sát với thực tế, tôi chỉ muốn nhìn thấy kết quả hành động.

Nhìn xuống thấy rất nhiều người nói chuyện, Thạch Ái Quốc chẳng những không có tức giận, mà còn hòa nhã nói nội dung, điều này làm cho rất nhiều lãnh đạo các ban ngành bắt đầu cân nhắc khi đến lượt mình phát biểu thì nên nói như thế nào.

– Có nhiều vấn đề cần phải làm để trùng kiến thành phố, nhưng tôi chỉ tổng kết tóm gọn những vấn đề sau đây, chỉ cần chúng ta làm được tốt các vấn đề này, thì chúng ta mới có thể trả lại cho dân chúng một sự công bằng, mới có thể bù lại cơn đại hồng thủy tai họa này cho dân chúng, có thể nói, dân chúng đối với sự ứng phó lần của chúng ta rất là thất vọng…

Tất cả mọi người đang chờ nghe chủ tịch thành phố tổng kết những vấn đề mấu chốt gì, nhưng không nghĩ tới đề tài lại là việc chống lũ vừa rồi, ai cũng biết việc chống lũ là do bí thư thành phố Tương Văn Sơn chỉ huy, đây là muốn làm gì, vạch mặt sao? Rất nhiều người đều kinh ngạc, nhưng nhiều người hơn nghĩ tới cũng một chuyện khác, Tương Văn Sơn thật sự là phải đi rồi.

– Nói ngắn lại, các vấn đề chúng ta cần phải làm bây giờ cũng không có gì là to lớn, chỉ đơn giản là lo cho dân chúng chuyện ăn mặc, đi lại, sửa sang dọn dẹp lại đường phố và chăm lo về thực phẩm, các ban ngành đều phải dựa theo mục tiêu này mà xuất phát, phải bảo đảm cung ứng đấy đủ, dân chúng lúc này chỉ quan tâm đến việc cung ứng thực phẩm, nước uống đầy đủ, đây là vấn đề chủ yếu nhất, nhất là bên trong nội thành, từ giờ trở đi, mỗi cơ quan đơn vị chỉ để lại tại cơ quan đơn vị mình bộ phận khẩn yếu quan trọng nhất để duy trì hằng ngày làm việc, còn toàn bộ những nhân viên khác thì đều phải xuống đường tham gia lao động dọn dẹp bùn đất từ đường lớn cho đến từng con ngõ nhỏ, phối hợp cùng công nhân hãy mau làm cho nội thành sạch sẽ…

Cuộc họp kéo dài tổng cộng hai giờ, sau khi tan họp, không giống như những lần trước thì vừa chậm rãi trò chuyện trước khi rời đi, sẵn dịp còn hẹn nhau ăn buổi cơm trưa, còn bây giờ đây đều là vội vã, bởi vì vừa rồi Thạch Ái Quốc lúc nói xong, ông để cho từng ban ngành phát biểu ý kiến, xem ra lần này đây là phải làm thật chứ không có đơn giản, cho nên ai cũng muốn nhanh đi về cơ quan đơn vị mình để mà bố trí sắp xếp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183

Thể loại