Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 4

Giang Bình Quý cũng không ngờ khi sắp tan việc, thì nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu gọi đến, trong ấn tượng của y, thằng này không tệ, nhưng Đinh Nhị Cẩu là thư ký của chủ tịch thành phố, còn y là thư ký bí thư thành ủy, từ trước giờ hai thư ký này thật sự trở thành bằng hữu thì vô cùng hiếm có.

– Anh Giang, đêm nay có rảnh không? Em muốn mời anh ăn buổi cơm.

Đinh Nhị Cẩu hỏi dò, thật ra ăn cơm ở đâu thì hắn cũng không có nghĩ đến.

– Tiểu Đinh, có chuyện gì phải không?

Giang Bình Quý nhíu mày hỏi.

– Không có chuyện gì đâu anh, chỉ đơn giản là định mời anh ăn cơm, không có chuyện gì khác.

– Thật sao?

– Tại Hồ Châu này em không có những bằng hữu khác, vừa không có tình nhân, nên muốn mời anh ăn bữa cơm uống chút rượu, chỉ đơn giản như vậy thôi.

– Ừ… nếu thế thì như vậy đi, 10 phút nữa tan tầm, để xem bí thư có sắp xếp việc gì buổi tối hay không? Nếu không có, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cậu nhé…

– Vâng… anh nhớ nhé.

Đinh Nhị Cẩu tắt máy, Giang Bình Quý theo thói quen nhìn vào văn phòng, đóng cửa lại cũng không biết ở trong Tương Văn Sơn đang bận rộn cái gì, thời gian gần đây, các ban ngành nào cũng đều bề bộn nhiều việc, không riêng gì là việc chống lũ cứu tế, còn có một vấn đề là phải dọn dẹp rửa sạch dọn dẹp tại nơi đơn vị cơ quan làm việc, trải qua cơn hồng thủy này, hầu như đơn vị cơ quan nào cũng bị nước lũ xâm nhập.

Giang Bình Quý có cảm giác Đinh Nhị Cẩu tìm mình mời ăn cơm không đơn giản như vậy, nếu như là trước khi lũ lụt xảy ra, Giang Bình Quý dứt khoát sẽ không đáp ứng đi gặp Đinh Nhị Cẩu, một thư ký bí thư thành ủy, đi gặp thư ký chủ tịch thành phố, dù là có hay không chuyện mờ ám, nếu bị người phát hiện, thì cũng trở thành chuyện đại sự.

Nhưng là Tương Văn Sơn chống lũ bên trong không xong biểu hiện, đặc biệt giấu diếm báo hồng thủy tử vong nhân số, điểm này làm cho Giang Bình Quý đối Tương Văn Sơn xem nhẹ không ít, hắn thấy, Tương Văn Sơn vì bảo trụ mình mũ cánh chuồn, làm như vậy xác thực không gì đáng trách, nhưng là làm một quan viên chánh trực mà nói, làm như vậy quả thực chính là táng tận thiên lương rồi.

Cũng có thể là Giang Bình Quý nhận thức được, sau chuyện lũ lụt này, Tương Văn Sơn không còn có khả năng đi lên nữa chăng? Với lại mấy ngày nay hắn nghe được Tương Văn Sơn báo cáo qua điện thoại lên tỉnh, ý tứ chỉ có một, ông ta muốn tiếp tục ở lại TP Hồ Châu, tại sao lại phải nói như vậy, chuyện này có thể là trên tỉnh đã quyết định Tương Văn Sơn phải điều đi, vậy còn mình? Mình sẽ đi về nơi nào?

Giang Bình Quý mấy ngày nay cũng đang suy nghĩ tìm đường ra cho mình.

Khả năng thứ nhất là đi theo Tương Văn Sơn, nhưng trước mắt tình hình thái độ trên tỉnh đối Tương Văn Sơn, rỏ ràng là Tương Văn Sơn không còn có khả năng được trọng dụng đến, rất có thể là ông ta sẽ nhận một chức quan nhàn nhã của một ban ngành nào đó, lúc đó thì mình cũng trở thành một nhân vật chuyên cầm túi xách, lấy nước trà mà thôi…

Khả năng thứ hai là bí thư Tương Văn Sơn nếu có chút lương tâm, trước khi ông ta rời đi, sẽ đề bạt Giang Bình Quý tìm một vị trí tốt tốt hơn, nhưng hắn đang nằm ở vị trí này, sắp xếp vị trí cao hơn một chút, hiện tại thì không có chỗ trống, an bài vị trí thấp hơn một chút, thì có khác gì là không an bài? Đây chính là chỗ mâu thuẫn.

Cho nên khi Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại tới, trong lòng Giang Bình Quý thoáng cái chợt lóe sáng, nếu như mình chọn ở lại Hồ Châu, thì bất kể là ai kế tiếp đảm nhận bí thư hoặc là chủ tịch, thì y phải chọn một trong hai, không đứng trong hàng ngũ quan viên cũng chỉ có chết hoặc là chẳng ra gì…

Chết… là vì ở đâu có người, là ở đó có giang hồ, là có tranh đấu, quan trường là một nơi tập trung các cao thủ tranh đấu tuyệt hảo, đã bước chân vào đây, không ai là ngu ngốc cả, hơn phân nửa đều là người ham thích quyền lực, nhưng tài nguyên quyền lực ích lợi nhiều như vậy, thì phải làm sao bây giờ? Muốn chiếm được tài nguyên ích lợi tối đa, thì phải đoạt từ trong tay đối phương, mà được như vậy thì phải biết bày mưu tính kế, phải có phe nhóm rỏ ràng…

Chẳng ra gì… nếu là một người trung lập, nếu may mắn không có bị loại ra hoặc giết chết, đó là bởi vì ngươi tư cách quá tệ không có đáng để người xuống tay hoặc quan tâm đến.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183

Thể loại