Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 15

– Tống Thanh Thư hiện tại đang sứt đầu mẻ trán, làm gì còn có tinh lực quản đến chúng ta, cứ coi như chúng ta đột nhiên biến mất, hắn cũng chỉ là trong lòng hoài nghi thôi. Chúng ta ở lại chỗ này, hắn lại có thể an bài nhân thủ âm thầm đối phó chúng ta, khi hành động có nhiều bất tiện.

Tô Ẩn âm thanh trầm ổn, tất cả đều tính trước kỹ càng.

– Đúng rồi, nữ nhân vừa rồi, võ công tựa hồ còn cao hơn ta và Tiên muội.

Da Luật Tề đối với Chu A Cửu khắc sâu ấn tượng, tuy rằng nàng là nữ cải nam trang, nhưng khí chất thanh nhã, làm sao cũng không gạt được hữu tâm nhân.

– Về nữ nhân đó, chúng ta tạm thời gác qua một bên, đi thôi.

Tô Ẩn đứng lên nói, Da Luật Tề cùng Da Luật Nam Tiên vội vã thu thập mang theo hành trang đi theo.

Sát vách Chu A Cửu cách cửa sổ nhìn ba người vội vã đi mất, đăm chiêu nhíu nhíu mày.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/

– Tống đại ca, rốt cục cũng trở về, tối hôm qua đi ra ngoài không thấy tin tức gì cả, muội lo lắng muốn chết.

Nhìn thấy Tống Thanh Thư từ ngoài đi vào phòng, Lý Nguyên Chỉ hưng phấn nhảy lên.

Lạc Băng tuy rằng không mở miệng, nhưng cũng nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư, thần sắc phức tạp, không biết là quan tâm vẫn căm hận.

– Lo lắng muốn chết?

Tống Thanh Thư cười nói.

– Chỉ sợ là lo lắng ta chết rồi, không ai giúp muội đi cứu người Dư Ngư Đồng.

– Xú đại ca, xấu quá.

Lý Nguyên Chỉ gắt xong, chạy về bên cạnh Lạc Băng.

– Lạc tỷ tỷ, giúp em công đạo nói đi mà.

Lạc Băng cười gượng:

– Cái gì?

Nàng nghĩ thầm chính mình cũng bị n Tống thanh Thư đùa bỡn như trong lòng bàn tay, thì còn nói được cái gì.

– Cả hai chúng ta đều lo lắng cho đại ca cả đêm.

Lý Nguyên Chỉ kéo cánh tay của Lạc Băng, vui vẻ chồng cằm nhìn về phía Tống Thanh Thư.

– Nào có!

Lạc Băng mặt ửng đỏ, tối hôm qua nàng và Lý Nguyên Chỉ đúng là hàn huyên rất nhiều chuyện liên quan đến Tống Thanh Thư, nhưng chủ yếu là Lý Nguyên Chỉ nói, còn nàng thì tùy ý ứng phó mà thôi.

– Thật không?

Tống Thanh Thư trên dưới quan sát Lạc Băng, hắn cứ chăm chú nhìn làm nàng thấy không thoải mái.

– À… Lạc tỷ tỷ cũng quan tâm đến ta a.

– Ai là tỷ tỷ của ngươi…

Lạc Băng liền phản ứng một câu, có đệ đệ nào đối với tỷ tỷ như vậy sao…

– Ai, trong thời gian này nhọc nhằn khổ sở giúp người hỏi thăm trượng phu, lại giúp người hỏi thăm người yêu, kết quả khi về tới lại được đón tiếp ta với loại thái độ này, thực sự là bi kịch a.

Tống Thanh Thư thở dài một tiếng.

– Tống đại ca ngồi đi…

Lý Nguyên Chỉ nghe hắn nói vậy nên chuyển người, lấy cái ghế để cạnh giường.

– Tống đại ca, dạo này vất vả, để muội xoa bóp vai cho đại ca.

– Hừ… muốn dụ dỗ, để hỏi dò tăm tích Dư Ngư Đồng a.

Tống Thanh Thư ngồi xuống ghế, cảm nhận được trên vai đang được Lý Nguyên Chỉ xoa lấy thoải mái ừ một tiếng.

– Muội ngoan lắm, còn biết ta thích chiêu này.

Nói xong hắn đem chân giơ lên lên để trên đùi Lạc Băng.

– Chân tại hạ cũng mỏi, phu nhân giúp tại hạ xoa bóp đi.

Lạc Băng mày liễu dựng thẳng, lập tức muốn đứng dậy, nhưng nhìn thấy Lý Nguyên Chỉ đang nháy mắt cho mình, nên đành cố nén lửa giận, sau đó hai tay dùng sức bóp mạnh trên đùi thịt Tống Thanh Thư.

– Ui…

Tống Thanh Thư hít vào một ngụm khí lạnh, thở dài nói.

– Đau… nhưng cũng vui sướng…

Lý Nguyên Chỉ cười khanh khách nói:

– Vậy mới nói bởi vì đại ca đáng ghét, Lạc tỷ tỷ không nhìn nổi mới trừng phạt, lâu nay Lạc tỷ tỷ trong mắt mọi người ở Hồng Hoa Hội ai cũng biết là người ôn nhu nhiệt tình, một thê tử hiền lành biết săn sóc cho phu quân của mình.

Lạc Băng chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, một thê tử ôn nhu hiền lành mà lại lén lút cùng nam nhân khác lên giường sao, mặc dù mình là bị ép buộc…

Tống Thanh Thư nhìn Lạc Băng, trong ánh mắt tràn như cười:

– Ta đương nhiên biết Lạc tỷ tỷ của muội là một thê tử tốt, đáng tiếc chúng ta chỉ có thể thưởng thức được vẻ bên ngoài của nàng, chỉ có Văn Tứ Ca mới có thể hưởng thụ được bên trong của nàng ôn nhu như thế nào…

Lạc Băng nghe được hắn, lập tức đôi tay dùng sức gia tăng cường độ bóp mạnh.

– Đó là đương nhiên, ai bảo đại ca sinh sau mấy năm làm cho, giờ Lạc tỷ tỷ đã kết hôn, đáng đời đại ca không có phúc khí.

Lý Nguyên Chỉ không có chú ý tới hai người đang có điều ám muội, tiếp tục thêm dầu vào lửa nói.

Lạc Băng không chịu được xấu hổ, nên đánh trống lãng qua chuyện khác, nhìn Tống Thanh Thư nói:

– Ngươi có tin tức gì về Hồng Hoa Hội chưa?

– Ai… có… nhưng tin này bất hạnh lắm.

Tống Thanh Thư thở dài một hơi.

Lạc Băng cùng Lý Nguyên Chỉ vừa nghe qua, vội hỏi tới:

– Có phải là Văn Tứ Ca có chuyện xảy ra rồi phải không?

– Không phải.

Tống Thanh Thư đáp.

– Vậy tin tức gì vậy?

Hai nàng trợn mắt nhìn hắn.

– Ai da… qua mấy ngày nữa, tại hạ sẽ đến Vương phủ cứu người, đến lúc đó các người có thể gặp lại ý trung nhân và phu quân của mình, đối với chuyện này không phải là tin bất hạnh của tại hạ à?

Tống Thanh Thư phiền muộn nói.

– Bại hoại, không để ý tới đại ca nữa.

Lý Nguyên Chỉ không xoa bóp bả vai cho hắn nữa, liền đến bên cạnh Lạc Băng xì xào bàn tán.

– Ta liền cuối cùng sẽ có kết quả này, qua cầu rút ván là chuyện thường mà…

Tống Thanh Thư cũng đem chân mình thu lại rồi, mặc kệ hai nàng trò chuyện, nhắm mắt dưỡng thần.

Không biết quá bao lâu, Lý Nguyên Chỉ âm thanh nhỏ bé truyền đến:

– Tống đại ca, đêm nay đại ca không ra đi ngoài ngủ sao?

– Vừa rồi là ai nói là đi rồi ra ngoài thì ở nhà lo lắng cho ta?

Tống Thanh Thư miệng lưỡi khẽ động.

– Vì tránh cho các người lo lắng, đêm nay ta sẽ ngủ lại nơi này.

– A…

Lý Nguyên Chỉ giật mình kinh hô, Lạc Băng thì bình thản không giống như Lý Nguyên Chỉ, sau sự việc đã trải qua, giờ có thêm Lý Nguyên Chỉ ở đây, nàng nghĩ hắn sẽ không dám to gan đến bắt nạt đòi hỏi thân thể của mình.

– Đợi lát nữa, chừa chỗ để cho ta chen vào ngủ đấy.

Tống Thanh Thư nhìn Lý Nguyên Chỉ, cố ý trêu nàng nói.

– Như vậy sao được.

Lý Nguyên Chỉ ngượng ngùng nói, trong ngày thường cùng hắn nói chuyện đùa thì không thành vấn đề, nhưng cùng một nam nhân cùng giường cùng gối, nàng thật không làm được.

– Vậy đại ca ngủ chung với Lạc tỷ tỷ trên giường này đi, nàng đã có trượng phu, nên cũng không sợ hỏng danh tiết.

– Chúng ta không thẹn với lương tâm thì được rồi, Văn phu nhân có phải vậy không?

Tống Thanh Thư quay mặt sang nhìn chằm chằm Lạc Băng hỏi.

Không chịu được ánh mắt dọa người của hắn, Lạc Băng quay mặt qua một bên:

– Ta không liên quan gì cả, đến lúc đó hắn ngủ bên cạnh ngươi là tốt rồi.

– Lạc tỷ tỷ, làm sao như vậy được.

Lý Nguyên Chỉ không nghĩ tới Lạc Băng chỉ trong chớp mắt đã bán rẻ nàng rồi, tức giận nói.

– Tống đại ca, vậy đại ca bảo thị vệ đưa chăn gối đến, chính muội ngủ trên đất là được. Nếu Lạc tỷ tỷ không ngại, cứ để cho nàng cùng đại ca ngủ ngon.

– Thế nhưng ta sợ Văn tứ gia biết được thì không hài lòng a.

Tống Thanh Thư cười nói.

– Quên đi, vừa nãy trêu ngươi đấy, ta ngủ trên đất được rồi.

– Ô…

Lý Nguyên Chỉ tuy rằng cảm thấy mình cùng một nam nhân cùng ở một phòng, thì không được tốt lắm, nhưng nghĩ tới còn có Lạc Băng cùng nhau, hơn nữa chí ít không cùng giường với hắn, đã là thắng lợi…

– Ta không phải không có nơi khác để ngủ, có điều ta phải chờ đợi một tin tức, vì thế trong hai ngày sắp tới, ta không sẽ rời khỏi nơi này.

Tống Thanh Thư suy nghĩ một chút, rồi giải thích.

Mặc kệ Tống Thanh Thư giải thích như thế nào, ngủ thì trong phòng có thêm một nam nhân, hai nàng luôn cảm thấy ngượng ngùng, có điều tâm tư Lý Nguyên Chỉ trước sau gì cũng là một cô nương, với lại Tống Thanh Thư trong lòng nàng ấn tượng khá tốt, tuy rằng vừa bắt đầu nàng có chút khó chịu, nhưng rất nhanh liền yên lòng, vù vù ngủ thiếp đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198

Thể loại