– Táo (sớm…), đào (trốn…)? (Nghĩa là sớm trốn đi.)
Nhìn hai rương chứa hoa quả, Tống Thanh Thư đăm chiêu.
Lý Nguyên Chỉ cầm lấy một trái táo, quan sát cũng không nhìn thấy có gì khác thường, ngây ngốc hỏi:
– Hay là hạ độc ở bên trong a…
Tống Thanh Thư thấy buồn cười:
– Muội yên tâm ăn đi, không có độc đâu.
Cầm trong tay trái đào vứt về bên trong cái rương, Tống Thanh Thư xoay người liền đi ra ngoài.
– Cứ ngủ trước đi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đêm nay sẽ không trở về.
Nghe được Tống Thanh Thư nói, Lạc Băng thở dài nhẹ nhõm, Lý Nguyên Chỉ nghi ngờ hỏi:
– Vậy đại ca ngủ ở nơi nào?’
Trong đầu Tống Thanh Thư hiện lên một bóng người xinh đẹp, Tống Thanh Thư cười nói:
– Ta luôn có nơi để ngủ.
Ra khỏi Dịch Phương quán, Tống Thanh Thư chậm rãi bước đi trên đường cái, lầu bầu:
“Nữ nhân này muốn ta cứu phu quân của nàng, nữ nhân kia cũng muốn ta cứu trượng phu nàng, còn có cô nương thì nhờ ta cứu ý trung nhân của nàng… Ai… chẳng lẽ ta trở thành công cụ cho nữ nhân sao?”
Có bài học lần trước bị người Thần Long giáo chơi chiêu “Ôm cây đợi thỏ…” giáo huấn, Tống Thanh Thư lần này cẩn thận quan sát, vừa đi vừa vận lên chân khí thăm dò khí tức xung quanh, trên đường đúng là có cảm giác vài nơi có khí tức khả nghi, thế nhưng hắn dùng khinh công quẹo trái quẹo phải rất nhanh thoát khỏi đối phương.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Bên trong Điền phủ, Điền phu nhân đột nhiên từ trong giấc mộng thức tỉnh, nàng lại mơ tới đang cùng Tống Thanh Thư giao hoan, trong lúc đang tiêu hồn, thì phu quân Điền Quy Nông đột nhiên xông vào, sau đó tên khốn Tống Thanh Thư kia lại quay về phía Điền Quy Nông cười cợt, vẫn tiếp tục ở trên người mình đưa cây cự long vào thân thể của mình cày cấy, nhìn thấy ánh mắt giết người của phu quân, Điền phu nhân lập tức giật mình tỉnh lại.
“Ta làm sao lại cứ nằm mộng như thế này.”
Điền phu nhân dùng bàn tay đưa xuống dưới hạ thể của mình, cảm giác được cái âm hộ đang ướt nhẹp dịch nhờn, không khỏi cắn cắn môi dưới, ngượng ngùng lầm bầm.
– Có phải phu nhân đang mơ tới tại hạ.
Bên tai đột nhiên truyền tới một giọng nói xa lạ mà quen thuộc, Điền phu nhân không thể tin được mà ngẩng đầu, thì phát hiện Tống Thanh Thư đã xuất hiện nhanh như tia chớp phóng đến bên cạnh giường nàng, rất là vô sĩ dúi đầu vào hạ thể mình hít lấy hơi dài rồi ngẩng đầu cười tủm tỉm nhìn nàng.
“Này chỉ là giấc mộng làm sao chân thực như vậy…”
Điền phu nhân sững sờ, theo bản năng dụi dụi đôi mắt, nhưng thật sự nhìn thấy Tống Thanh Thư đang ngẩng đầu, suýt chút nữa kinh hô thành tiếng:
– Đúng là ngươi?
May là nàng kịp dùng tay che miệng lại, mới không để tiếng kêu kinh động đến bên kia sân đối diện là phòng của Điền Thanh Văn.
– Tại hạ biết phu nhân nhớ tại hạ, nên liền xuất hiện.
Trên chóp mũi của Tống Thanh Thư vẫn còn cái mùi hăng nồng của con cái động dục dưới hạ thể Điền phu nhân.
Điền phu nhân liền nhích người vào trong góc, nắm thật chặt cái chăn trùm lên trên người, co lại:
– Muộn như vậy… xin Tống công tử tự trọng.
– Tự trọng?
Tống Thanh Thư nở nụ cười, hai tay mở ra.
– Chúng ta đã từng thẳng thắn hẹn gặp lại, có cần phải xa lạ như vậy sao?
Điền phu nhân sắc mặt phát lạnh:
– Tối hôm qua chỉ là ta vì cứu Điền Quy Nông, nên trả giá thù lao cho Tống công tử mà thôi, bây giờ tiền đặt cọc đã ứng, mong rằng công tử đừng được voi đòi tiên.
– Phu nhân cần phải đem chuyện giữa chúng ta nói thành một hạng giao dịch sao? Mới vừa rồi bên dưới của phu nhân cũng đã nói lên…
Tống Thanh Thư cười khổ nói tiếp.
– Được rồi… nếu phu nhân muốn nói đến giao dịch, như vậy chúng ta sẽ đàm luận về chuyện giao dịch.
– Giao dịch gì nữa?
Điền phu nhân ánh mắt hoang mang.
– Nếu như tại hạ nói đã thăm dò được tông tích của Điền Quy Nông, phu nhân có thể khen thưởng cho tại hạ?
Tống Thanh Thư nhìn trên giường mỹ nhân mi mục như họa, đang khiếp sợ nắm chặt chăn, thân phận nàng là thê tử của người hòa lẫn cái mùi tiết dịch bên dưới hạ thể mà hắn vừa ngửi qua, càng trợ tăng trong lòng hắn thêm ý nghĩ tà ác.
– Quy Nông?
Điền phu nhân đột nhiên cảm thấy danh tự này có chút xa lạ, nhưng bổn phận làm cho nàng hỏi tới.
– Điền Quy Nông như thế nào rồi?
– Phu nhân không mời tại hạ ngồi một chút sao?
Tống Thanh Thư cũng không trả lời nàng, trái lại hùng hổ dọa người mà nhìn.
– Công tử… công tử… ngồi đi.
Tiếp xúc với ánh mắt của hắn, Điền phu nhân trong tâm run lên, nàng dự cảm đêm nay lại có chuyện xảy ra.
– Đa tạ phu nhân.
Tống Thanh Thư mặt lộ vẻ vui mừng, trực tiếp ngồi lên trên giường.
– Công tử… ngồi vào trên cái ghế đi.
Điền phu nhân cảm thấy hắn cách mình càng gần, vừa rồi hắn đã thừa cơ đưa mặt vào dưới hạ thể nàng, thì giờ chắc chắn không có hảo tâm gì, sự căng thẳng lo lắng của nữ nhân làm cho nàng lấy dũng khí nói.
– Đã khuya rồi, tại hạ chạy tới đây, tay chân có chút đông cứng, hay là phu nhân bố thí cho tại hạ một góc chăn, để tại hạ ủ ấm một chút, rồi sẽ cùng phu nhân nói về chuyện của Điền huynh?
Tống Thanh Thư cũng không đợi nàng trả lời, trực tiếp nhấc lên một góc chăn, chui vào.
– Um… um…
Điền phu nhân thấy ở trong đầu hò hét loạn lên, chờ nàng phản ứng lại, Tống Thanh Thư đã chui vào trong cái chăn rồi.
– Tống công tử… như thế mà vô lại như vậy.
Điền phu nhân ai thán một tiếng, không thể làm gì khác hơn là cuộn mình lại, ép sát hai chân, tận lực che giấu bên dưới cái âm hộ mình đang còn nhơ nhớp dinh dính dịch nhờn vừa rồi tiết ra trong cơn mộng giao hoan…
Tống Thanh Thư cũng biết đạo lý có giới hạn, không tiếp tục ép buộc nàng, mở miệng nói:
– Ngày hôm nay tại hạ đến Trương phủ của Trương đại nhân uống rượu, sau đó…
Tống Thanh Thư ung dung thong thả nhắc tới chuyện đã xảy ra, nhưng không một lời nhắc tới chuyện của Điền Quy Nông.
Điền phu nhân không kiên nhẫn:
– Công tử nói đến chuyện của Điền Quy Nông đi.
Tống Thanh Thư vỗ tay lên trán, nhưng không chút biến sắc bàn tay di chuyển về phía dưới âm hộ của Điền phu nhân.
– Sau đó trải tại hạ nói bóng gió, mới biết được Điền huynh đang bị giam ở trong Bảo thân vương phủ.
– A?
Một tiếng thét kinh hãi khi ngón tay của hắn đã luồn vào bên trong tiểu nội khố của mình.
Tống Thanh Thư đã bất tri bất giác ôm nàng, ôn nhu nói:
– Phu nhân cứ yên tâm đi, tại hạ đã liên lạc người nhờ giúp đỡ, không bao lâu nữa có thể đem Điền huynh cứu ra.
– Thật không?
Điền phu nhân nghiêng đầu qua chỗ khác, phát hiện ngón tay của Tống Thanh Thư đã duỗi đến khe thịt âm hộ còn ướt nhẹp của mình, mặt trắng liền đỏ chót.
– Đương nhiên là thật sự.
Tống Thanh Thư vươn ngón tay khêu lấy viên thịt nhỏ âm hạch của nàng.
– Phu nhân, tại hạ vì chuyện của phu nhân mà tận tâm tận lực, vậy có khen thưởng tại hạ không vậy?
Điền phu nhân lông mi khẽ nhấp nháy, giọng nói có chút run nói:
– Tối hôm qua đã khen thưởng… thêm lần sau cho công tử… rồi…
– Nhưng tại hạ cũng thấy chưa đủ, vậy làm sao bây giờ?
Một ngón tay của Tống Thanh Thư đã lặng lẽ đưa đến cửa miệng âm đạo của vờn quanh…
Hắn lại đến bắt nạt Nam Lan, chủ yếu không phải vì sắc đẹp của nàng, mà do bên trong cơ thể của nàng phong phú âm tinh chi khí, hiện giờ hắn ở trong Thịnh Kinh thành nguy cơ bao vây tứ phía, hơn nữa vừa thu được không biết nhân vật nào đã cảnh cáo “Sớm trốn…”, cho nên hắn phải dành thời gian tăng lên công lực của mình để phòng bị…
– Không phải là công tử đã nói sau khi chuyện này thành công, thì mới đến lấy phần tiền còn lại sao?
Điền phu nhân né tránh, cầu khẩn nói.
– Nhưng phu nhân cũng đã nói khi nào rảnh rỗi thì tới trong Điền phủ ngồi chơi mà.
Tống Thanh Thư ánh mắt sáng rực, tràn ngập tính xâm lược nhìn nàng.
Điền phu nhân hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, sáng sớm trước khi rời Dịch phương quán, không biết vì sao bị ma quỷ ám ảnh mà lại nói với hắn một câu, lúc này gặp báo ứng rồi, nàng điềm đạm đáng yêu ấp úng:
– Ta… Ta lúc đó chỉ là nói đùa…
– Nhưng tại hạ lại coi là thật a.
Tống Thanh Thư lại đem thêm một ngón tay nữa kẹp vào ngón tay kia nhẹ nhàng nhấn vào trong âm đạo nàng, bên trong đã ngập nước…
– Nói thật sự, tại hạ bây giờ không có chỗ ngủ, nên cần phu nhân thu nhận giúp đỡ một đêm.
Điền phu nhân hơi ưỡn cái âm hộ, tiệp nhận hai ngón tay hắn đang càn quấy trong âm đạo, sắc mặt đỏ đến mức nhanh chảy ra nước:
– Làm sao có khả năng đó, lẽ nào gian phòng của công tử đã bị Hồ ly tinh chiếm đoạt sao?
– Phu nhân quả nhiên là thần cơ diệu toán, trong phòng tại hạ xác thực đang có Hồ ly tinh.
Tống Thanh Thư khuỷu tay hơi dùng sức bên dưới âm đạo nàng, hắn lại duỗi thêm một ngón tay, ba ngón tay hơi hình thành cái móc câu tiếp tục đào khoét bên trong âm đạo, Điền phu nhân liền rên nhỏ lên “um…” bên dưới dịch nhờn theo hai ngón tay hắn đã trào ra bên ngoài…
– Cho dù là có Hồ ly tinh, Dịch Phương quán có nhiều gian phòng như vậy, mà không có còn căn phòng nào để công tử ngủ à.
Điền phu nhân cúi đầu, nhỏ giọng nói.
– Một Hồ ly tinh đó là chí nhạc nhân gian, thế nhưng có đến hai Hồ ly tinh thì lại vô cùng đau đầu.
Tống Thanh Thư trong đầu lại hiện lên hình ảnh của Lạc Băng và Lý Nguyên Chỉ.
– Ta không tin, với tính tình của công tử, cho dù là Hồ ly tinh, công tử cũng đâu có cam lòng đi ra ngoài.
Bây giờ âm đạo của Điền phu nhân bỗng nhiên tê dại, tựa như sâu ẩn bên trong âm đạo đang có con rắn nhỏ chui vào nghịch ngợm, đó là do luồng chân khi Hoan Hỉ Thiện Pháp của Tống Thanh Thư hoành hành, làm đầu óc nàng mơ hồ, cắn môi cố ghìm cơn sướng khoái nói.
– Hồ ly tinh dù đẹp đến đâu cũng làm sao được với vẻ đẹp của Điền phu nhân.
Một tay còn lại của Tống Thanh Thư đã cởi ra dây đeo trên bả vai ràng buộc, xiêm y liền lướt xuống, lộ ra làn da thịt bóng loáng như tơ lụa.
– Điền Quy Nông nhận thức công tử làm huynh đệ, thực sự là hắn một đời bất hạnh.
Điền phu nhân thở dài một tiếng, cơn sướng khoái bên dưới hạ thể đã truyền đến, nàng không tự chủ được cong người:
– Um… a…
– Trước đã cứu phu thê của phu nhân một lần, lần này lại phải cứu một lần nữa, Điền huynh phải nên cảm kích tại hạ mới đúng.
Tống Thanh Thư ở bên tai nàng thở ra một luồng hơi nóng.
– Cảm tạ công tử đến bắt nạt thê tử của hắn sao?
Điền phu nhân hai mắt đã mông lung, khoảng thời gian vừa qua nàng có quá nhiều nỗi lo toan, thực sự là quá mệt mỏi, bây giờ mặc kệ là thân thể tự đòi hỏi hay là tâm trí dằn vặt, nàng cần một cây cự long cường tráng to lớn nhét vào bên trong âm đạo mình, còn chuyện đem phu quân cứu ra, sự tình cứ giao cho hắn thì được rồi…
– Chẳng lẽ phu nhân sẽ cho hắn biết sao?
Tống Thanh Thư nhìn chằm chằm vào hai con mắt của nàng.
– Đương nhiên sẽ không…
Điền phu nhân hồi đáp.
– Vậy là được rồi.
Tống Thanh Thư nằm đè lên người nàng, nhỏ giọng nói.
– Ngoan, dang rộng hai chân ra…
Tống Thanh Thư dịu dàng ôm lấy Điền phu nhân, theo môi của nàng bắt đầu hôn xuống toàn thân của Điền phu nhân từng mỗi một phân da thịt, dưới sự âm yếm của hắn vuốt ve, nàng đã sinh ra vô cùng khoái cảm, khát vọng nguyên thủy của con cái động dục đã tỉnh lại, hô hấp của nàng dồn dập lên, hái đầu núm vú mẫn cảm săn cứng nhô đầu ra khỏi quầng vú.
Lúc này cái miệng của hắn đang để ở trên thảm rừng rậm màu đen của Điền phu nhân, với cái khe thịt âm hộ ẩm ướt, dục vọng của hắn cũng bay lên tới cực điểm!
Điền phu nhân hô hấp trầm trọng, sắc mặt hồng nhuận, cái miệng kiều diễm hé mở, Tống Thanh Thư vong tình xảo diệu mút liếm vào viên âm hạch sung huyết lồi cao, Điền phu nhân, giống như thân thể trắng nõn như con rắn vặn vẹo, trong miệng thỉnh thoảng phát ra mất hồn tiếng rên rỉ, phản ứng mãnh liệt của nàng, làm cho Tống Thanh Thư không cách nào nữa tiếp tục nhẫn nại, hắn muốn phát tiết!
Tống Thanh Thư mút vào hút lấy chất lỏng dịch nhờn từ cửa miệng âm đạo của nàng đang tuôn ra, từ chỗ tư mật tuôn ra mùi vị hăng nồng xộc vào mũi hắn, sau đó đầu lưỡi chậm rãi vòng quanh nơi cái lỗ nhỏ gây xích mích, cuối cùng thì đầu lưỡi của hắn chạm được một khe hở kiều nộn, giống như tách ra nụ hoa luồn vào tận tình bú mút…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
– Ui… ui… cho nó vào trong đi…
Thân thể Điền phu nhân run rẩy không thôi, nghe nàng thúc giục, Tống Thanh Thư đem cây cự long đưa tới, hai tay chăm chú bưng lấy cái mông to của nàng, quy đầu đã được cái âm đạo vội vã nuốt vào, cự long cứ thế mà chuẩn bị tiến sâu trong âm đạo nàng.
Hai tay nắm chặt lấy bả vai, lúc này Tống Thanh Thư cũng nhịn không được nữa, cái mông dùng toàn lực một cái, cự long cứng rắn xỏ xuyên qua âm đạo Điền phu nhân:
– Á…
Điền phu nhân cau mày rên lên một tiếng, cây cự long cứng rắn vọt tới chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng, lập tức chất lỏng dịch nhờn từ trong âm đạo, theo cự long nhét vào tràn đầy, chậm rãi trào ra, toàn thân sung sướng tê dại, Điền phu nhân khẽ nhếch đôi môi, lỗ mũi một hấp tấp thở hổn hển kịch liệt, hai bầu vú trắng nõn phập phồng bất định…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Tống Thanh Thư co rúm, đây nhanh hơn tốc độ đút cự long vào, lúc này Điền phu nhân hai chân giơ lên cao kẹp ở bên hông Tống Thanh Thư, mi mắt chập chùng, đôi mắt mờ sương lộ ra phong tình vạn chủng, cái loại tư thái mê người này, làm khiếp hồn người, bất cứ người nam nhân nào nhìn thấy đều phải say mê!
Dưới sự tân công liên tục của cây cự long kiên quyết mãnh liệt va chạm bên dưới hạ thể, Điền phu nhân nghênh đón nhân sinh lần cao trào khi âm tình phun ra:
– A… khoái hoạt chết rồi…
Nhìn thấy Điền phu nhân bị hắn đưa vào đỉnh phong khoái hoạt, giờ phút này toàn thân Điền phu nhân đã mồ hôi đầm đìa, hai bầu vú kiều đỉnh vú nhấp nhô, nương theo lấy từng giọt mồ hôi trong suốt từ từ lăn xuống, trên cặp đùi non bóng loáng bao trùm lên một tầng mồ hôi, cảm nhận được thân dưới của Điền phu nhân suy yếu dần trong cơn cực khoái, Tống Thanh Thư thả chậm lại tốc độ, Điền phu nhân thấy thế quýnh lên, ra sức giãy giụa thân thể, bởi vì nàng muốn chính là hoan ái cực lạc đến từng cơn nối tiếp…
– Tống… công tử… cứ dùng hết sức… yêu ta.
Tống Thanh Thư thấy Điền phu nhân nói thế, Tống Thanh Thư càng thêm ra sức co rúm, bắt đầu hung hăng tiếp tục tiến công… Không cách nào hình dung, cuồng loạn va chạm hai bộ phận sinh dục đến cực điểm, Điền phu nhân khuôn mặt đỏ chót, đôi mi thanh tú nhíu chặt, thân thể yêu kiều từng trận trận run rẩy.
Mười đầu ngón tay của Điền phu bấu vào trên cánh tay của Tống Thanh Thư, phát ra từng tiếng vũ mị “hừ… hừ…”
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Dưới sự đùa bỡn điên cuồng của Tống Thanh Thư, cặp chân của Điền phu nhân khi thì dang rộng ra, khi thì co lên… lát sau, trong lúc bất tri bất giác, cặp chân lại vòng qua tại sau thắt lưng Tống Thanh Thư, theo mỗi một lần động tác co rúm mà giơ lên cái âm hộ ép chặt, kích thích Tống Thanh Thư càng đánh càng mạnh, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh!
Lúc này Điền phu nhân có thể cảm nhận được trong hoa kính chăm chú vây quanh cái quy đầu cự long đang thật sâu cắm vào, không thể tự chế co rút lại, siết chặt gắp lên.
– Ah… a… a…
Điền phu nhân phảng phất mình đang phiêu diêu trên đám mây, hướng về đại dương mênh mông bể dục vô biên vô hạn, hoàn toàn đánh mất lý trí…
Đúng là:
Bể dục giàn giụa.
Anh hùng bản sắc.
Tung hoành ngang dọc.
Nam nhân hùng phong.
Điền phu nhân giãy giụa cái mông, hai tay run rẩy bấu chặt lấy trên hai bầu vú mình, điên cuồng bày eo động khố, tăng thêm một vào một ra lực đạo cự long.
Chịu không được Tống Thanh Thư long kinh hổ mãnh như vậy, Điền phu nhân thừa nhận lấy vô hạn khoái hoạt, rất nhanh bắt đầu phát ra tiếng thét chói tai, trong lúc cự long vẫn lần lượt va chạm, cao trào rốt cục lại đến lần nữa.
– A… a… ta không được… á…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/
Tống Thanh Thư run rẩy ghé vào trên người Điền phu nhân, nhận thức tinh dịch cùng lúc phát ra với nàng, trong cơ thể Điền phu nhân, cổ miệng tử cung phun ra âm tinh nóng rực, cùng dương tinh Tống Thanh Thư bắn ra hợp lại làm một, song song cả hai trèo lên đỉnh phong vui thích…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198