Chập tối, biệt viện của Long được lệnh giới nghiêm nội bất xuất ngoại bất nhập, mật thất sâu bên dưới mặt đất là nơi diễn ra một cuộc họp bí mật và vô cùng quan trọng.
“Chủ nhân, mọi thứ đều được sắp đặt thành công, nếu không có trở ngại gì thì khi đại chiến nổ ra thì ta có thể đảm bảo có thể khống chế được toàn bộ võ giả từ thấp cấp trở xuống.”
Độc Sĩ là người đầu tiên báo cáo, thân phận của hắn cùng Xuyên trong đám thuộc hạ của Long là thần bí nhất nhưng không kẻ nào dám nhiều lời, chỉ biết hai tên này được Ma Chủ tuyệt đối tín nhiệm.
“Được, ngay khi có mệnh lệnh của bản tọa thì Ma Vệ hai ngươi các ngươi phụ trách đám võ giả từ thất cấp trở xuống!”
Long hài lòng khoác tay nói, những ngày qua dưới mệnh lệnh của hắn thì Độc Sĩ đã chôn rất nhiều quả bộc phá có chứa khói độc quanh võ trường, Vạn Độc Tâm Kinh của Độc Sĩ rất lợi hại nhưng lại không có bao nhiêu ảnh hưởng đến võ giả từ bát cấp trở lên dẫu vậy có thể loại bỏ đám võ giả từ thất cấp trở xuống đã là không tệ.
“Lão tổ tông, không biết mục tiêu của lão nô ngày mai là?” Quân Tiếu hưng phấn hỏi dò.
“Khặc khặc… nhiệm vụ của lão đầu ngươi chính là… xuất thủ đánh bay bản tọa…” Long cười lạnh khiến đám thuộc hạ ngỡ ngàng nhưng lại bình tĩnh đợi chủ nhân nói tiếp…
“Đã có thể xác định được hai mũi nhọn tấn công của bọn chúng là Khổ Hạnh Thần Tăng với Nhật Nguyệt Quyền Trượng và Khổng Quân với Phục Hy Cầm, chỉ cần bẻ gãy một trong hai mũi nhọn này thì trận hình của chúng tất loạn nhưng chắc chắn sẽ có không ít cao thủ bảo hộ Khổ Hạnh cùng Khổng Quân, để có thể trong thời gian ngắn hủy diệt một trong hai mũi nhọn tấn công này là rất khó khăn cho dù Quân Tiếu lão đầu ngươi bỗng dưng làm phản…”
“… Thiếu Lâm cùng phật đạo có mối quan hệ khăng khít nên mục tiêu của chúng ta chính là Khổng gia, tuy Đạo giáo lợi hại nhưng sức mạnh của chúng chung quy chỉ thiên về khống chế chứ không phải cương mãnh lực lượng như võ giả, chỉ cần có thể tiếp cận Khổng Quân thì ta có lòng tin có thể loại bỏ Phục Hy Cầm khỏi cuộc chơi, nhiệm vụ của Quân Tiếu ngươi chính là ngay tại thời điểm then chốt gây ra sự chia rẽ của đám võ giả ô hợp này khiến cao thủ Thiếu Lâm cùng Khổng gia không kịp phản ứng.”
Long cười tà nói, hắn tin chắc Thiếu Lâm bè phái cùng Khổng gia đều có những toan tính của riêng mình mà không thật sự đồng lòng.
“Lão tổ tông, đầu óc ngu si của lão nô không theo kịp suy tính của ngài nên mong lão tổ tông thông tri thật chi tiết kế hoạch a.” Quân Tiếu vò đầu bứt tai nói.
“Hắc hắc…”
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-3/
… Trong khi Long cùng thủ hạ đang bàn bạc thật chi tiết kế hoạch hành động thì tại nơi võ giả nước Việt đóng quân giờ ăn tối đã tới, như thường lệ một bàn ăn thịnh soạn được bày bố tại phòng ăn của một khách sạn sang trọng để các võ giả được thỏa thích hưởng thụ mỹ vị nhân gian.
“Sư phụ sao còn chưa xuống tới?” Ngồi trên bàn ăn, Trúc Anh cong môi nói, sư phụ nàng thường là người rất đúng giờ nhưng bữa ăn đã bắt đầu đến ba mươi phút hơn vẫn không thấy bóng dáng của nàng.
“Có thể sư tỷ thấy trong người khó chịu, nếu là nàng không tham dự bữa ăn thì một lát nữa chúng ta sẽ gói ghém một chút thức ăn đưa lên phòng cho nàng.” Đức Dũng cười nói.
“Được rồi!” Trúc Anh gật gù cái đầu nhỏ đồng tình.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-3/
“Đây là gì? Ngươi rốt cuộc là ai?”
Là giọng của Mỹ Dung ngờ vực vang lên ngay bên trong phòng mình, trước mặt nàng hiện tại là một hắc ảnh tràn ngập thần bí và đây cũng là lý do nàng bỏ qua bữa ăn tối.
“Ta tin rằng Vô Ảnh Đao đã có thông tri với ngươi, ta là ai không quan trọng nhưng chắc chắn một điều ta mang thiện ý mà đến, trong hộp này là một thứ có thể để Đức Dũng nắm trong tay lực lượng siêu cường tuy chỉ là trong một khoảnh khắc.” Hắc y nhân mở miệng nói, trong tay hắn là một cái hộp nhỏ màu vàng được chạm khắc khá tinh xảo.
Mỹ Dung trong trạng thái nửa tin nửa ngờ tiếp nhận hộp nhỏ mà không ngần ngại mở ra, đối phương cho dù có dụng ý gì đi nữa thì nàng cũng phải kiểm tra.
“Thứ này? Giọt máu này tại sao có thể như vậy?”
Ngay khi vừa mở hộp nhỏ thì Mỹ Dung không thể kinh hô lên vì quá đỗi hoảng sợ, bên trong hộp nhỏ được khoét một hình cầu tròn trịa và nằm gọn bên trong là một giọt máu thế nhưng chắc chắn nó là một giọt máu tầm thường một chút nào… giọt máu kia không đơn thuần chỉ là một màu đỏ mà còn là pha trộn một màu vàng tà dị cơ mà khủng bố nhất chính là cái khí tức mà nó phóng thích ra, Mỹ Dung cho dù chỉ mới nhìn đến thôi thì đã cảm nhận máu huyết trong người mình đang sôi trào và muốn chạy trốn khỏi cơ thể ngay lập tức, phải là chênh lệch về đẳng cấp cùng lực lượng lớn lao đến cỡ nào mới có thể khiến tình cảnh này xảy ra?
“Ta chỉ có thể nói đây là giọt tinh huyết của một người yêu nước, cho dù sắp tới hắn phải tham dự một trận ác chiến nhưng vẫn không do dự xuất ra giọt máu này để tương trợ các ngươi nên mong các ngươi quý trọng và sử dụng nó cho phù hợp, theo quy tắc của đại hội thì chỉ cần đẩy đối thủ ra khỏi võ đài thì đã dành được chiến thắng, Đông Phương Huyền bên kia thủ đoạn bảo mệnh vô cùng lợi hại cho nên mục tiêu của Đức Dũng không phải là giết được gã, chuyện này ngươi hiểu?”
“Ta… ta hiểu… có điều giọt máu này quá…”
Mỹ Dung lắp bắp nói, là nữ nhân nên nàng rất nhạy cảm và nàng nhận biết được lời nói của tên hắc y nhân có chút run run như đang bị kích động, cho dù lúc nào cũng mang tâm lý đề phòng nhưng nàng không hiểu sao mình lại thật tin tưởng những lời vừa nghe được đến vậy, nếu quả thật vị siêu cấp cao thủ kia trước đại chiến còn bỏ ra đại giới lớn đến vậy để trợ giúp Đức Dũng thì món quà này quá to lớn, quá quý trọng đến nỗi nàng do dự không biết có nên nhận lấy nó không nữa.
“Kẻ làm đại sự tuyệt không nên do dự, chuyện chúng ta có thể làm đều đã làm nên chỉ biết cầu chúc cho các ngươi thành công, chỗ này quá nguy hiểm không tiện ở lâu, cáo từ!”
Hắc y nhân khoác tay nói, hắn cứ thế thoát khỏi căn phòng trong tầm mắt Mỹ Dung và cho đến khi bóng lưng của hắn hoàn toàn mật dạng thì hai mắt nàng cũng đã đẫm lệ.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-3/
“Xoạt… xoạt…”
Vài phút sau, một chiếc xe đẩy dọn phòng theo thang máy đi xuống mặt đất, hắc y nhân bịt mặt ban nãy giờ đây là đã khoác trên mình quần áo của nhân viên khách sạn, khí tức của hắn rất đỗi bình thường nên không một ai để ý đến và đó cũng là lý do hắn có thể dễ dàng tiếp cận được căn phòng của Mỹ Dung.
Về danh tính của hắc y nhân cũng không quá khó đoán rồi, Thiên chính là người vừa xuất hiện đưa tận tay Mỹ Dung giọt tinh huyết của Long, chuyện này quá mức hệ trọng nên không có ai thích hợp ngoài hắn nhận trọng trách đi làm.
“Mong rằng mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ!”
Bình tĩnh cất đồ và thay y phục thường dân đi ra khỏi khách sạn, Thiên thẫn thờ nhìn lên bầu trời óng ánh những vì sao trên cao mà thở dài một hơi.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-3/
“Mỹ Dung, người kia nói đây đích thị là một giọt máu người sao?”
Một giờ sau, bên trong căn phòng nhỏ của Mỹ Dung đã là một nhóm cao thủ đứng đầu cùng Trúc Anh và Đức Dũng, đồng dạng với biểu cảm của Mỹ Dung khi lần đầu tiên mở ra hộp nhỏ, Triệu lão hoảng sợ thốt lên.
“Đúng vậy, hắn nói đây là tinh huyết của một người nào đó và nó có thể giúp Đức Dũng biến mạnh trong một khoảnh khắc từ đó đả bại được Đông Phương Huyền.” Mỹ Dung gật đầu đáp.
“Thứ này quá quý trọng, thứ cho lão phu nói thẳng rằng sư phụ ngươi lão nhân gia ngài ấy cũng không có được tinh huyết mạnh mẽ như vậy, nó đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của lão phu với thứ được gọi là máu… tuy lão phu không biết tác dụng của nó rốt cuộc là gì nhưng ta chắc chắn cảm giác được uy hiếp từ cỗ lực lượng mà nó chứa đựng bên trong.”
Triệu lão cắn răng nói làm hết thảy chứng kinh, kẻ nào cũng biết sư phụ Mỹ Dung là một tên Vương Giả hàng thật giá thật mà giọt tinh huyết này đến lão nhân gia ngài cũng không xuất ra được chứng tỏ thực lực của người sở hữu giọt tinh huyết này khủng bố đến nhường nào.
“Lão Triệu nói có phần đúng nhưng ta lại không cho rằng thực lực của người kia có thể so sánh với những tồn tại cao siêu như Vương Giả đại năng, sở dĩ giọt tinh huyết này tà dị đến vậy là vì bản chất của nó quá đỗi cao quý đến chúng ta không thể tưởng tượng tối, ta hoài nghi người kia không phải phàm thể hay tiên thiên chi thể mà đã đến một trạng thái tối cường nào đó của nhân loại.”
Lão giả thập nhất cấp còn lại sau một hồi suy tư thì trầm ngâm nói, đều là võ giả của Chí Tôn Các nên chuyện các lão nhận thức được rất nhiều bí mật của thế giới này là chuyện dễ hiểu.
“Chuyện thân thế của người kia thì chúng ta bàn tính sau đi, ta là muốn thỉnh giáo hai vị tiền bối là có nên để Đức Dũng phục dụng giọt tinh huyết này hay không, theo kẻ kia thông tri thì Đông Phương Huyền phương thức bảo mệnh là siêu cường và không chỉ có một cho nên nếu sư đệ không có gì đột biến thì việc dành chiến thắng là không thể nào.” Mỹ Dung nghiêm trọng nói.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-3/
“Tinh huyết không phải rau dưa ngoài chợ mà là căn cơ của võ giả, người kia nếu không có thực lực khủng bố cũng là có được tiềm lực rộng lớn không thể đo đếm cho nên theo lão phu thì ba mỏ Thủy Ngọc cũng không đủ để Chí Tôn Các phải xuất ra một cái giá lớn đến như vậy để lừa dối, lão phu nghĩ Đức Dũng công tử nên phục dụng giọt tinh huyết này để không cô phụ tấm chân tình của người kia.” Lại qua một hồi lâu suy tư, Triệu lão giả rốt cuộc cũng mở miệng.
“Lão hủ cũng có cùng suy nghĩ với Triệu lão đầu, cầu phú quý trong hung hiểm, nếu Đức Dũng công tử có chuyện thì lão hủ sẵn sàng bồi cái mạng này tạ tội với Long Chủ đại nhân.”
Lão giả còn lại quyết đoán nói, kỳ thật hai lão đều là không muốn cô phụ tấm lòng của người đã xuất ra giọt tinh huyết này, trong nhận thức của hai lão thì tinh huyết là căn cơ của võ giả và thiếu đi một giọt thôi cũng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thực lực cũng như tiềm lực sau này, đã có khoảnh khắc hai lão tự hỏi bản thân mình nếu lâm vào hoàn cảnh trước mắt có đủ quyết đoán và lòng yêu nước để có thể làm được như vậy không?
“Đức Dũng, đệ nghĩ sao?” Mỹ Dung nhìn qua thiếu niên lên tiếng hỏi, quyền quyết định sau cùng cũng là của hắn, nếu hắn không muốn thì không ai có quyền bắt ép.
“Ta muốn thắng, nếu Đông Phương Huyền thật có những thủ đoạn bảo mệnh mạnh mẽ thì ta cũng không ngại sử dụng sức mạnh của giọt máu này.” Đức Dũng trợn mắt gầm gừ nói, hắn đến đây không phải để tay không đi về.
“Nếu công tử đã quyết định thì cứ thử dung hợp nó, hai thân già này sẽ dùng cả tính mạng để đảm bảo công tử không xảy ra chuyện gì!” Triệu lão giả gật gù nói.
“Được!”
Đức Dũng là kẻ quyết đoán, một khi hắn đã làm ra quyết định thì sẽ không bao giờ do dự, chụp đến hộp nhỏ trong tay, thanh niên trẻ tuổi ngay tức thì bắt đầu dung nhập giọt tinh huyết tà dị vào trong cơ thể trong sự khẩn trương của đám người xung quanh.
“Ahhhh… Ahhhh…”
Chỉ trong một cái tích tắt lúc giọt tinh huyết xâm nhập cơ thể thì Đức Dũng đã há hốc mồm kêu gào làm đám người sửng sốt, chẳng lẽ đây là mưu đồ của Chí Tôn Các hay sao?
“Hắn… hắn làm sao? Triệu lão mau cứu hắn!”
Mỹ Dung là người lo lắng nhất vì chính nàng là kẻ đã liên hệ và tiếp nhận giọt tinh huyết kia, nếu Đức Dũng xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ là tội nhân thiên cổ mất.
“Bình tĩnh, hắn không phải là đau đớn mà là đang hưng phấn!” Triệu lão là người từng trải, lão không dễ dàng xao động như Mỹ Dung mà cẩn thận quan sát biểu lộ của Đức Dũng sau đó phán định.
“Hưng phấn sao?” Mỹ Dung hai mắt sáng lên nhìn vào sư đệ, quả nhiên khuôn mặt Đức Dũng không có một chút thống khổ mà còn là hồng hào sảng khoái.
Dĩ nhiên là Đức Dũng đang sung sướng tột độ, chỉ mới tiếp xúc với giọt tinh huyết kia mà linh hồn hắn đã muốn thăng hoa ngay tức khắc, từng tế bào trong người hắn đều có cảm giác muốn bùng nổ và hắn tin chắc nếu mình kích phát giọt tinh huyết tà dị này thì hắn sẽ.
Thật sẽ tăng đến một cảnh giới vô cùng cao vượt xa tu vi hiện tại.
Nếu là Đức Dũng đám người biết để ngưng tự ra giọt tinh huyết này thì Long đã hao tổn đến một phần mười lực lượng bản nguyên không biết sẽ có suy nghĩ ra sao, đúng như Triệu lão đã nói… cho dù cơ thể của Long gần như thủy tổ của nhân loại mang trạng thái nguyên thủy siêu cường nhưng để ngưng tụ ra một giọt tinh huyết như kia thì hắn cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, tuy nó không hẳn ảnh hưởng đến căn cơ của hắn khi thủy tổ thân thể có thể trọng tổ ra một giọt tinh huyết khác nhưng đó cũng là cần đến hấp thu thật nhiều tinh khí của trời đất hay một lượng tài nguyên khổng lồ.
Tích tụ đến một phần mười lực lượng của Long dĩ nhiên sẽ không đồng nghĩa với Đức Dũng có thể bộc phát ra được một cỗ năng lượng khủng bố cỡ đó, bằng giới hạn cơ thể của hắn hiện tại cũng chỉ đủ chịu đựng được hai phần lực lượng của giọt tinh huyết bạo liệt ma ra, tám phần còn lại sẽ tiêu tán một cách lãng phí như một cái giá phải trả cho thủ đoạn nghịch thiên này, lãng phí là thế nhưng nếu lần này Đức Dũng thành công chiến thắng Đông Phương Huyền thì mọi chuyện đều đáng giá, chí ít với Long là như vậy.
“Ta cần ổn định trạng thái một chút, cuộc chiến ngày mai nhất định phải thắng lợi!”
Áp chế xao động của bản thân, Đức Dũng nắm chặt tay cương quyết nói, bản tâm hắn không cho phép hắn thất bại khi nhận được sự giúp đỡ quá lớn đến vậy, cuộc chiến ngày mai hắn không chỉ chiến đấu vì đất nước mà còn là chiến đấu để hồi báo công ơn của tồn tại thần bí kia.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138