Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 2

Chưa đến nơi. Chiếc xe vẫn chạy trên con đường đầy nắng. Những cảnh sắc của vùng quê mất dần. Thay vào đó là những toàn nhà cao tầng hiện lên. Cũng lạ đôi chút vì cô bạn gái mới quen. Nhỏ Chi thiệt là bạo. Cứ ngủ ngon lành trên cái vai gầy của nó. Lúc xe đi qua dòng kẻ đường. Nảy nên.. Đầu nhỏ bị lệch xuống phía dưới. Vậy mà vẫn ngủ được. Cũng tài. Nó lắc đầu chỉnh lại tư thế cho nhỏ. Chứ không cứ để vậy. Sái cổ như chơi. Và mỗi lần như thế. Tay nó lại run. Không phải vì lần đầu tiếp xúc với con gái, nhưng đây là người lạ. Nhỡ nhỏ dậy bắt gặp nó đụng chạm thì ngại chết.

Cảnh vật bên đường lại thay đổi. Xe đi nhanh hơn. Có lẽ đang trên cao tốc. Không còn những đợt xóc nữa nên nó cũng an tâm ngả người ra.. Nãy giờ nhỏ tựa mỏi quá. Xe trở lên im lặng. Chỉ có bác tài dường như còn thức. (Lúc ấy chưa có tuyến như bây giờ. Thành ra quê nó gần Hà Nội nhưng phải lòng vòng rất xa… ). Chẳng còn việc gì để làm. Để nghĩ. Nó lại quay sang nhìn nhỏ Chi. Bỗng thấy xao xuyến đôi chút. Dù sao cũng là con người mà. Con trai thấy gái xinh tự khắc ngắm thôi. Đoán vậy chứ nó bắt đầu tò mò khuôn mặt của nhỏ phía sau lớp khẩu trang. Tự nhiên thấy ghét cái đó ghê gớm. Đi xe khách mà bịt mặt như ninja. Ngẩn ngơ vì tánh tò mò. Đầu thì tưởng tưởng. Còn bàn tay bất giác đưa lên chiếc khẩu trang định kéo ra xem. Thì toàn xe tối lạ. Giật mình tưởng làm sao. Hóa ra xe đi qua gầm cầu. Chán nản. Rụt tay lại. Bỏ luôn cái ý định kia đi.

Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/mai-mai-yeu-em/

Cũng chợp mắt được chút. Tỉnh dậy ngó vô cái đồng hồ với chiếc dây đeo tay sờn cũ. ( Quà sinh nhật của một cô bé. Người mà khiến nó đầu tiên biết yêu thương một người khác giới là như thế nào vào đầu năm cấp hai. Ngày sinh nhật đó. Là ngày sinh nhật buồn nhất. Vì món quà này cũng là món quay chia tay trước khi em chuyển đi… )

3 giờ chiều. Cánh tay tê mỏi vì nhỏ còn đang ngủ. Như bị đánh thuốc mê. Xe dừng ở bến. Phanh hơi gấp nên nó với nhỏ bị chúi đầu về phía trước. Sẵn tiện gọi nhỏ luôn.

– Nè.. Dậy coi.. !! Đến bến rồi.. Chi.. !

Không phản ứng. Bộ va đập vô đâu. Xỉu rồi ta? Dựng nhỏ lên.. Gào vào tai nhỏ.

– Dậy đi.. !! Nước miếng chảy.. Ướt hết vai người ta rồi.. !!

Trêu tý. Xem nhỏ có dậy ko. Hiệu nghiệm. Nhỏ hé mắt tỉnh dần rồi trợn mắt lên.. Rối rít..

– Ơ.. Ơ.. Đâu.. Mình xinh lỗi.. Không cố ý đâu.. !
– Hề. Gọi mãi. Không có đâu. Xe đến bến rồi. Xuống đi.. !

Nhận ra bị lừa. Nhỏ đỏ mặt.. Gõ nhẹ vào vai nó.

– M xấu tính. Thì xuống. Cẩn thận quên đồ đấy M.

Dặn thừa. Mỗi cái balo. Quên sao được. Đeo lên vai.. Nó đi xuống trước. Hơi mất thăng bằng sau quãng đường dài. Và còn bị say xe. Nó chống tay vào cái cột gần đó để không bị ngã. Đợi nhỏ. Chứ khéo lại ở luôn trên xe. Nãy nghe bảo cùng bến với nó mà. Vài phút trôi qua. Với tiếng giục của bác tài. Mọi người đi xuống hết mà không thấy nhỏ đâu. Thấy lạ. Nó chạy lên xe. Hóa ra. Nhỏ mang theo 3 túi mà cầm được hai bên tay. Còn cái nữa. Chưa biết sao. Đến gần cầm luôn giúp nhỏ. Nhỏ đi sau lý nhí.

– Cảm ơn M nha..

Nó lầu bầu khó chịu. Đi học chứ đi du lịch đâu mà mang lắm đồ đạc.. Tụi con gái thật rắc rối.

Chiếc xe khách nổ máy phóng đi. Chắc chuẩn bị một đợt khách mới. Và nó cũng chuẩn bị có cuộc sống mới. Cuộc sống sinh viên. Nó đâu biết rằng sắp tới sẽ xảy ra biết bao nhiêu chuyện sóng gió, để rồi giữ lại được cô gái nó yêu thương. Nhiều lúc cho đến tận bây giờ. Nó vẫn trêu em. ” Nếu ngày ấy anh không đi học thì sao nhỉ?”

Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/mai-mai-yeu-em/

Hai đứa ngồi cạnh nhau ở hàng ghế chờ tại bến. Nó nghỉ một chút trước khi chia tay cô bạn mới quen này. Dòng người khắp nơi cứ đi qua đi lại. Bến xe đông người vội vã. Mùi xăng dầu nồng nặc. Tất cả mọi vật đều trong ánh mắt hiếu kì của thằng lần đầu lên Hà Nội như nó. Kể cũng lạ. Nó thấy cái gì cũng lạ.. Lạ nhiều. Cả cảm xúc với cô bạn này. Nó dễ rung động. Nhỏ Chi không nói gì với nó nữa. Lôi trong túi ra chiếc di động hí hoáy gọi. Cái đồ vật đắt tiền này đôi khi nó mượn được của thằng Long nghịch nên biết sử dụng.. Nhưng vì nhà không có điều kiện thành ra chẳng dám xin bố mẹ. Cơm còn không đủ ăn nữa là…

Lúc sau. Một chiếc ô tô con tiến đến chỗ nó và nhỏ. Chiếc cửa kính mở ra, bước xuống là người phụ nữ có vẻ quý phái với bộ đồ công sở cùng mái tóc búi cao. Bà ta nhìn nhỏ Chi mỉm cười hiền hậu. Nhỏ Chi cũng tháo chiếc khẩu trang và líu ríu đứng dậy cầm hành lí. Chẳng lâu để nó quay sang nhìn kĩ khuôn mặt nhỏ sau lớp khẩu trang đó. Không ngoài dự đoán. Nhỏ Chi dễ thương quá. Đôi mắt nâu to tròn luôn toát lên vẻ thú vị. Hai bên má hơi bầu bĩnh chút xíu. Mái tóc thì thuôn dài lại còn có chiếc mũi cao với đôi môi hồng nhạt. Nó ngẩn ngơ ngắm nhỏ mà không biết. Mặt mình lúc ấy quá khó coi..

– Nè M ơi.. ! Kéo giùm mình cái này lên xe với.. Nặng quá.. !
– Ủa M.. ? M ơi.. Sao lại ngẩn người ra vậy.. ?
– À.. À.. Mình hơi mệt..

Nó nói dối cảm giác hai bên má nóng dần dần. Nhỏ Chi tủm tỉm cười. Nó đành kéo vali giúp nhỏ để bớt ngượng. Chiếc cốp xe được mở sẵn. Nhỏ bỗng quay ra kệ nó rồi lúi húi viết gì đó vào một mẩu giấy. Chẳng biết viết gì. Chỉ thấy hơi bực vì sự vô tâm không lời hỏi han của nhỏ mà chỉ lo nhờ vả. Đi qua người phụ nữ kia. Nó lễ phép chào.

– Cháu chào bác.. !
– Ừ.. Chào cháu.. cháu là…

Lúc này nhỏ Chi ở đằng sau đến nói:

– Bác Nga, cậu ấy tên M đồng hương với con, con quen trên xe bác ạ!
– Bố nhà cô, tôi đến sao không chào hỏi gì hết vậy?
– Con còn mệt mà. – Nhỏ phụng phịu, trông dễ thương dữ.

Rồi nhỏ quay sang nó.

– M Đây là bác mình, vì học một mình trên đây bố mẹ mình không yên tâm nên, nhờ bác cho ở cùng. – Nhỏ nói một tràng dài. Người phụ nữ kia nhẹ nhàng.
– Vậy à? Cảm ơn cháu nhiều nhé, con bé này lúc nào đi đâu cũng mang nhiều thứ nặng, may mà có cháu đấy.
– Không có gì đâu bác!
– Thôi về nhà nào Chi ơi. – Bác ấy gọi nhỏ Chi.
– Vâng, thế còn M thì sao, M tính ở đâu? – Nhỏ quay sang nó.
– Mình có ông anh cũng là sinh viên ở trọ gần đây, đến ở nhờ vài bữa.
– Ừm, vậy hẹn gặp M sau nha!
– Ừm chào Chi!
– Mà nè!
– Gì vậy?
– Số điện thoại của mình nè, có gì liên lạc nha. – Nhỏ dúi cho nó tờ giấy nãy nhỏ hí hoáy viết, hóa ra là ghi số điện thoại.
– Nhưng mình không có điện thoại. – Nó thật thà.
– Ủa vậy hả, người gì mà… – Nhỏ thoáng chút ngạc nhiên mặt thì xụ xuống.
– Vậy khi nào có thì gọi sau vậy, giờ mình phải về rồi!
– Ừm. – nó khẽ trả lời, rồi đút mẩu giấy vào túi áo trên ngực.
– Thôi mình đi đây.

Nó vẫy chào. Xong nhỏ bước lên ô tô đóng sập cánh cửa lại, nó thấy dường như đấy là ngăn cách giữa nó và nhỏ trong cái xã hội hiện nay, một xã hội không có chỗ cho người nghèo. Nó thoáng buồn. Chợt nhỏ thò đầu ra cửa tay vẫy chào nó, rồi làm một động tác, ngón cả áp vào tai ngón út để lên miệng, ba ngón còn lại chụm lại. Mãi vì sau nó mới biết nhỏ muốn nói ” Nhớ gọi cho Mình ” rồi nhỏ rụt đầu vào. Nó nhìn theo chiếc xe đến khi nó nhỏ rồi rẽ sang một hướng khác. Đi thêm một chút nữa thì nó bị săn đón bởi những lão xe ôm, cảm giác như người nổi tiếng được phỏng vấn ý. Nó chọn cho mình một anh xe ôm có vẻ trẻ trẻ, mặc kệ ánh mắt tiếc nuối của mấy lão kia. Đọc anh ấy địa chỉ khu trọ của ông anh họ hơn nó hai tuổi, rồi đội mũ bảo hiểu trèo lên xe. Anh xe ôm bảo cũng gần và bắt đầu đi.

Bây giờ cũng gần 3 rưỡi chiều rồi, không biết anh nó có ở nhà không nữa, vì nghe bảo anh ý làm thêm tại một quán ăn vào buổi chiều mà. Thôi kệ đi, đến đâu thì đến, nó tặc lưỡi. Đôi khi nó bất cần như vậy, cứ để dòng đời đưa nó đến đâu thì đến thôi. Không nghĩ nữa, nó bắt đầu để ý đường phố Hà Nội, những chỗ nó vừa đi qua, công nhận tấp nập thật, nhất là những chỗ ghế đá ven hồ, người ta ngồi đầy ra đấy, chắc để tránh nóng, cũng phải thôi, tuy mới hè những không khí đã nóng thế mà, khí hậu Việt Nam thất thường bỏ xừ ra, khi quá nóng khi quá lạnh. Đưa mắt qua, vỉa hè nhiều lúc nó tia được vài cô xinh xinh mặc cái quần ngắn cũn cỡn, con trai mà… bản năng rồi kaka.

Lan man quá, làm nó đến khu trọ lúc nào không hay. Anh xe ôm phải nhắc nó:

– Đến nơi rồi em ơi!

Đúng là được nhìn gái xinh có xíu mà ông ý làm nó mất cả hứng, giật mình :

– À… ơ.. Vâng, của em hết bao nhiêu vậy anh?
– 30 nghìn em. – dường như biết nó vừa làm gì, ông ấy hỏi:
– Tia gái hả, haha? – ông chạm đúng huyệt của nó làm nó ngại ấp úng:
– Kh.. ô. ng đâu có đâu anh. – nó chối, mà ông này hỏi “có ý” thật đấy, nó lầm rầm.
– Haha, chú không phải ngại, con trai thì phải thế, mà chú là sinh viên à?
– Vâng, năm đầu anh ạ.
– Nói thật anh cũng sinh viên tỉnh lẻ, làm nghề này để sống với học ở đây thôi, quê chú ở đâu?
– Em ở Hà Tây anh.
– Ừm, cũng xa, thôi anh đi chạy khách đây, chào chú nhé!
– Vâng, em chào anh.
– Mà nè anh dặn, ở đây phức tạp lắm, không giống dưới quê đâu, làm việc gì cũng phải cẩn thận đấy.
– Vâng. – Nó gật đầu chào anh xe ôm nhiệt tình nhắc nhở nó, chờ anh phóng đi rồi nó quay vào khu nhà trọ, trong đầu suy nghĩ về điều anh vừa nói.

Ở đây phức tạp lắm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184

Thể loại