– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Gã trung niên kia lại hỏi 1 câu.
– Lý, ngươi tới rất đúng lúc.
Một trong 2 gã da đen đang tranh chấp lập tức nói ra:
– Tên Thác Khắc này vừa mới thua ta 3 bao thuốc, thế nhưng nó chỉ chịu trả 2 bao, cái này nếu ở nơi bình thường còn chưa tính, thế nhưng ngươi cũng biết, ở cái nơi chết bầm này, ngay có tiền cũng không có mua được, hắn lại còn dám quỵt nợ, thật đúng là không thể nào chấp nhận được!
Gã da đen kia nói ra lại để cho Diệp Phi có chút buồn cười, xem ra những người sống ở nơi này cũng không quá thoải mái, thậm chí còn vì 1 bao thuốc lá mà tranh chấp.
– Chính ngươi cũng nói rồi, nơi này căn bản là không mua được, ta thật sự chỉ còn lại 2 bao, nếu như có thêm thì như thế nào lại không đưa cho ngươi? Thác Khắc ta đánh cược luôn chịu trả, mọi người cũng đều biết!
Gã da đen tên Thác Khắc kia cũng ồn ào lên.
– Được rồi, không được cãi nhau vì chút chuyện như vậy nữa.
Thời điểm gã da đen thắng cược kia còn muốn nói thêm điều gì nữa, gã trung niên kia đã lên tiếng chặn đứng hắn:
– Ta đã sớm nói, quân địch rất có thể có cao thủ tồn tại nếu như bởi vì các ngươi cãi lộn mà làm lộ hành tung của chúng ta, các ngươi có ai chịu nổi trách nhiệm đây?
– Tuy rằng công phu của đất nước các ngươi rất thần kỳ, nhưng ta nghĩ bọn họ cũng không có khả năng có người dám tới nơi này chứ?
Gã Thác Khắc kia lại chẳng hề để ý thản nhiên nói:
– Hơn nữa bên ngoài còn có nhiều tầng giám ngầm sát như vậy, cho dù có người nào dám tới, cũng không có khả năng trốn qua tầm mắt của mọi người, không cần nói đến bọn họ, coi như là ngươi, chỉ sợ cũng rất khó ở dưới tình huống không làm kinh động đến bất cứ kẻ nào mà xông tới đây.
– Vậy cũng nên cẩn thận 1 chút thì tốt hơn, dù sao hành động lần này có quan hệ quá lớn!
Gã trung niên họ Lý kia lại nhắc nhở 1 câu, có điều biểu lộ trên mặt lại dễ nhìn hơn không ít, hiển nhiên đối với lời nói thổi phổng phông không dấu vết kia của Thác Khắc cũng rất là hưởng thụ.
Nghe đến đó, lại thêm phương thức xuất hiện quỷ dị vừa rồi của gã trung niên họ Lý kia, Diệp Phi lập tức hiểu rõ, không phải kẻ địch không để lại dấu vết, mà là bọn họ che dấu quá sâu, hơn nữa kinh nghiệm của mình lại thiếu hụt nghiêm trọng, như vậy mới không phát hiện ra bọn họ đấy, mà địa phương mình từng tìm tòi qua, nói không chừng cũng có người của bọn họ. Nghĩ tới như vậy, Diệp Phi không khỏi có chút ảo não vỗ nhẹ lên đầu mình 1 cái.
– Ai?
Gã trung niên họ Lý kia đột nhiên quay đầu nhìn qua chỗ ẩn nấp của Diệp Phi, nghiêm nghị quát hỏi. Diệp Phi không nghĩ tới chút âm thanh rất nhỏ này của mình lại bị đối phương nghe được, trong nội tâm không khỏi có chút kinh ngạc, vốn định lập tức xuống dưới đem bọn họ giải quyết hết 1 lượt, có điều lại nghĩ đến ở vùng phụ cận hẳn là còn người mai phục, mà mình lại không có đủ kinh nghiệm mà tìm ra được, nếu như mạo muội phóng ra, làm không tốt sự tồn tại ẩn giấu của mình liền phải bại lộ, vì vậy quyết định không ra mặt, thân hình lóe lên, rất nhanh liền rời khỏi nơi ẩn thân.
Mấy người da đen kia bị gã trung niên họ Lý quát lên khiến cho sững sờ, hỏi:
– Lý, xảy ra chuyện gì?
Gã trung niên họ Lý nhìn thoáng qua phương hướng Diệp Phi rời đi, lông mày hơi nhíu lại 1 chút, cũng không để ý đến mấy gã da đen đang hỏi thăm, thân hình chớp động hướng về phía Diệp Phi đuổi tới.
Diệp Phi không nghĩ tới người này cũng dám đuổi theo mình, trong lòng có chút kinh hỉ, mình đang lo không tìm thấy đại bản doanh của bọn chúng, hiện tại có 1 người thoạt nhìn thân phận cũng không thấp như vậy đuổi theo, nếu như bắt được gã, tin tưởng nhất định sẽ hỏi ra được một ít thông tin hữu ích, có điều nơi này hiển nhiên không phải là địa phương có thể động thủ, phải đem hắn đã đi xa 1 chút mới được.
Nghĩ như vậy, thân hình Diệp Phi cũng chậm lại, để tránh cho người kia đuổi không kịp mà quay về, như vậy cũng có thể tạo cho người nọ 1 cái ảo giác, đó là thân thủ của mình nhiều nhất cũng chỉ tương đương với hắn, lại để cho hắn không đến mức quá kiêng kị.
Gã trung niên họ Lý kia đương nhiên cũng rất có lòng tin đối với chính mình, cũng không liên hệ với những người khác, mà cứ như vậy tự mình một mực đuổi theo sau lưng Diệp Phi, nhìn thấy ngày càng gần Diệp Phi, trong mắt hiện lên 1 tia hung ác.
Diệp Phi vừa chạy vừa quan sát người trung niên kia, phát hiện thân pháp của hắn cực kỳ quỷ dị, hắn cũng không phải một mực đạp trên nhánh cây lao về phía trước giống như mình mà là chạy trên mặt đất, hơn nữa đám rễ cây, tảng đá lớn hay các loại trở ngại trên mặt đất lại luôn bị hắn nhìn như lơ đãng mà lắc mình 1 cái liền có thể né qua.
Hai người cứ 1 trước 1 sau chạy đi như vậy được 1 hồi lâu, sau khi đã xác định rõ phạm vi thế lực của bọn chúng, Diệp Phi mới ngừng lại, xoay người đối mặt với gã trung niên đang đuổi theo kia.
Gã trung niên kia thấy Diệp Phi dừng lại, còn tưởng rằng hắn cũng đã kiệt sức, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, chỉ là khi hắn chứng kiến khuôn mặt trẻ tuổi đến mức có chút quá phận kia của Diệp Phi, lại là 1 phen kinh hãi, dừng lại phía trước người Diệp Phi vài mét, trầm giọng hỏi:
– Ngươi là ai? Trong đại đội binh chủng đặc công lần này cũng không có cao thủ giống như ngươi ah!
Diệp Phi trong nội tâm khẽ động, xem ra người này rất hiểu rõ về chiến đội đặc chủng, lại liên hệ với việc hắn là người trong nước, nói không chừng hắn chính là người được kẻ âm mưu phía sau kia phái ra đấy, nếu như vậy thật đúng là có thu hoạch lớn rồi.
Trong nội tâm cao hứng, nhưng trên mặt Diệp Phi lại là không có chút biểu lộ mà hỏi ngược lại:
– Ngươi là ai?
Gã trung niên kia chứng kiến bộ dạng giống như không quan tâm kia của Diệp Phi, trong nội tâm không khỏi có chút giận dữ, quátL…
– Không cần biết ngươi là ai, đã nghe được bí mật của chúng ta, vậy thì không cần phải ở lại trên đời này nữa rồi!
Nói xong cũng giơ lên 2 ngón tay(dùng chỉ lực), hướng về phía ngực Diệp Phi mà điểm tới.
Diệp Phi cũng không hề trốn tránh, tay phải duỗi ra 1 chưởng nghênh đón ngón tay đang điểm đến của hắn, chỉ nghe 1 tiếng “bạc” rất nhỏ vang lên, thân hình Diệp Phi chợt lung lay trượt lùi về phía sau, đứng lại phía ngoài cách đó năm thước.
Bởi vì muốn từ người này trên người hỏi ra 1 số tin tức, cho nên Diệp Phi cũng không hề hạ sát thủ đối với gã, đối đầu với 1 chiêu kia của gã cũng chỉ là triệt tiêu kình lực gã đánh tới, cũng không hề phản kích. Có điều sau khi tiếp 1 chỉ này, trong nội tâm Diệp Phi lại có chút kinh ngạc, không nghĩ tới gã trung niên dáng vẻ tầm thường này thậm chí có nội lực cao thâm không hề thua kém Liễu Quân Di của vài ngày trước(sau khi song tu trong hồ thì nội lực LQD dã lên level mới). Lại thêm cái thân pháp quỷ dị kia, cho dù trước kia Liễu Quân Di đối đầu cũng hắn, chỉ sợ cũng sẽ không có bao nhiêu phần thắng. Bất quá điều này cũng làm cho Diệp Phi xác định 1 sự thật, đó là tên này hẳn là người mạnh nhất bên phía đám người kia rồi, cũng chính là người được kẻ âm mưu phía sau kia đặc biệt phái tới để đối phó với Liễu Quân Di đấy.
Diệp Phi nhượng bộ càng khiến cho gã trung niên kia càng thêm nhận định thực lực của Diệp Phi không bằng mình, trong nội tâm lại càng đắc ý, cười lạnh nói…
– Tiểu tử, ngươi còn nhỏ tuổi mà đã có thực lực như vậy, không thể không nói là thiên tài hiếm có, bất quá đáng tiếc chính là ngươi gặp phải ta.
Trông thấy dáng vẻ đắc ý của gã trung niên kia, Diệp Phi không khỏi có chút buồn cười, chẳng lẽ những nhân vật dạng này luôn muốn tại thời điểm có phần thắng đắc ý một chút, để thỏa mãn lòng hư vinh của mình sao? Nghĩ như vậy, trên mặt hắn cũng nở 1 nụ cười.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260