Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 123

Diệp Phi chợt đổ mồ hôi, chỉ lo đắc ý, lại quên mất bên người còn có cái tiểu muội cùng mình tâm ý tương thông đâu, vì vậy quay đầu hướng nàng ngây ngô cười hắc hắc một tiếng.

Diệp Vân Khinh bị bộ dạng ngốc nghếch kia của Diệp Phi chọc cho khẽ cười khanh khách, dáng vẻ vừa mới giả vờ ghen tuông lập tức không cánh mà bay.

Diệp Phi biết rõ Diệp Vân Khinh cũng không thực sự tức giận, nhưng vẫn giả bộ như một bộ dạng không rõ, nhỏ giọng hỏi lại:

– Ngươi nói cái gì ah? Cái gì quỷ tham lam?

Diệp Vân Khinh kiều mỵ trắng mắt không còn chút máu, cũng dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được nói:

– Còn giả ngu? Ngươi hiện tại cũng đã có ta và Linh Linh là hai cái rồi, lại vẫn như vậy đối với Ngọc lão sư, không phải quỷ tham lam thì là cái gì?
– Cái gì như vậy? Ta đối với lão sư thế nào?

Diệp Phi quyết định giả ngu đến cùng.

– Ngươi dám nói ngươi không sinh ra ý nghĩ như vậy đối với Ngọc lão sư sao? Đừng cho là ta không nhìn ra trong ánh mắt ngươi là thứ gì.

Diệp Vân Khinh nói đến đây, khuôn mặt khẽ đỏ lên, nói tiếp:

– Vừa rồi lúc ngươi xem Ngọc lão sư, cùng thời điểm chứng kiến ta không mặc quần áo là giống nhau.
– Như thế nào? Tiểu Khinh Khinh của ta ghen tị?

Diệp Phi biết rõ tâm tư của mình không có khả năng dấu diếm được tiểu muội, cũng không hề giả ngu nữa, bất quá lại chuyển thủ thành công khiêu khích tiểu muội.

– Ta mới không ăn giấm chua đâu, có một đại tỷ tỷ để ý tới ngươi cũng vừa vặn, dù sao ta và Linh Linh là không quản được ngươi rồi.

Diệp Vân Khinh nói xong, ha ha cười:

– Chỉ là Ngọc lão sư là người quen của tiểu di ah, ngươi không sợ tiểu di thu thập ngươi sao? Còn có, nghe nói nữ nhân đến tuổi này như nàng, nhu cầu rất lớn đấy, ngươi không sợ thân thể mệt muốn chết sao?
– Mệt chết? Làm sao có thể? Tối hôm qua cũng không biết là ai mệt muốn chết rồi.

Diệp Phi hắc hắc cười xấu xa, kéo một bàn tay nhỏ của Diệp Vân Khinh qua, đặt trên gia hỏa cứng rắn tựa như gậy sắt kia của mình, cười nói:

– Ngươi xem, nó có rất nhiều tinh thần a.
– Muốn chết!

Diệp Vân Khinh tựa hồ cực kỳ hoảng sợ, vội vàng đem bàn tay nhỏ của mình rút về, bất quá tại trước lúc lấy về cũng ở trên đồ vật làm cho nàng yêu say đắm không thôi kia khẽ ngắt hai cái, sau khi thu tay về lại đặt ở chóp mũi ngửi một chút, giống như là đang ngửi thấy mùi của hắn, cuối cùng lại cho Diệp Phi một cái ánh mắt vô cùng kiều mỵ.

Trong nội tâm Diệp Phi thầm hô muốn chết, cô gái nhỏ này càng ngày càng chọc đúng chỗ ngứa của hắn rồi, chỉ vài cái động tác này, liền khiến cho Diệp Phi kích động không thôi, nếu không phải hiện giờ đang trong phòng học, nhất phải đem nàng đè xuống hảo hảo yêu thương một phen mới được.

Tuy rằng Ngọc Vô Hà cũng đã cảnh cáo Diệp Phi, nhưng trong thời gian kế tiếp con mắt của hắn vẫn là không quá thành thật, Ngọc Vô Hà bị hắn nhìn càng ngày càng không được tự nhiên, vụng trộm cho hắn không ít cái khinh khỉnh, bất quá lại bị Diệp Phi coi thành làm nũng.

Kỳ thật Diệp Phi cũng hiểu rõ, sở dĩ Ngọc Vô Hà đối với hắn không giống với những nam nhân khác, nói trắng ra cũng rất đơn giản, đó là vì nàng còn hoàn toàn không coi hắn là nam nhân, trong mắt của nàng, Diệp Phi chỉ là một cái hài tử còn chưa trưởng thành mà thôi, bất quá Diệp Phi cũng không nóng vội, hắn có nắm chắc tuyệt đối, dùng không được bao lâu, mình có thể đem vị lão sư vô cùng mê người này nắm bắt triệt để rồi.

Buổi trưa, Diệp Phi vẫn ở trong phòng học như thường ngày, để cho tiểu muội đi hầu hạ, bất quá hôm nay giúp hắn mua cơm lại nhiều hơn một người là Lâm Linh, Lâm Linh vốn chính là vị hôn thê của Diệp Phi, đây là chuyện gần như tất cả mọi người đều biết đến, hiện tại cũng không cần cố ý kích thích hắn, trong nội tâm lại đối với Diệp Phi cực kỳ si mê quấn quýt, nàng đương nhiên không muốn buông tha dù chỉ là một chút thời gian ở chung với Diệp Phi.

Cùng Diệp Phi bất đồng chính là, bạn học cùng lớp tới giữa trưa đều sẽ chọn ăn cơm tại căn tin, hơn nữa sau khi ăn xong cũng đều sẽ thừa dịp giữa trưa nghỉ ngơi một hồi, cũng không vội trở về phòng học, cho nên không lâu sau, trong phòng học chỉ còn lại ba người Diệp Phi bọn họ.

Hai cái nữ hài tựa hồ rất ưa thích hoàn cảnh yên tĩnh hiện tại, một trái một phải ngồi ở bên cạnh Diệp Phi, thi thoảng cho hắn đĩa rau, tại lúc hắn không cẩn thận để hạt cơm dính trên khóe miệng, cũng luôn có một người dùng tay lụa ôn nhu giúp hắn lau đi.

Diệp Phi giống như đại lão gia cổ đại hưởng thụ hai nữ hài phối hợp rất khá hầu hạ, trong nội tâm vui mừng không thôi, thầm suy nghĩ nói: Thật sự là hai cái tiểu nha đầu động lòng người ah, cũng không biết thời điểm sau này để cho các nàng cùng một chỗ thị tẩm, liệu cũng có thể phối hợp tốt như vậy hay không?

Đang tại thời điểm ba người tận tình hưởng thụ giờ khắc này, một gia hỏa để cho ba người đều cực kỳ không thích bỗng xuất hiện phá vỡ loại khoảnh khắc ấm áp này.

Nhìn qua Diệp Vũ mang theo vẻ mặt tươi cười dối trá đi tới, ba người Diệp Phi không thể không thừa nhận, tên này bộ dạng cũng không tệ lắm, tuy rằng không được như Diệp Phi, nhưng nhìn qua dáng vẻ bên ngoài, cũng coi là một gia hỏa suất khí bức người rồi, Diệp Phi thậm chí nghĩ tới, tên này nếu như không phải muốn mưu đoạt sản nghiệp của Diệp gia, mà đi ra ngoài lăn lộn khẳng định cũng có thể trôi qua rất không tồi, đáng tiếc tên này không biết thức thời muốn đối phó với mình, vậy cũng chỉ có thể để cho hắn đến Âm Gian chen chúc rồi.

– Vũ ca, sao ngươi lại tới đây?

Tuy rằng trong nội tâm nghĩ chính là làm thế nào dưới tình huống không để cho nhị thúc thương tâm giết chết Diệp Vũ, nhưng nụ cười trên mặt Diệp Phi lại là tuyệt không thiếu, hơn nữa so với dáng vẻ tươi cười có chút dối trá kia của Diệp Vũ, nụ cười của Diệp Phi tuyệt đối còn phải chân thành đơn thuần hơn, cho dù là người càng lợi hại, chỉ sợ cũng phải coi hắn là một thiếu niên vô cùng thuần khiết.

Biểu hiện của Diệp Phi khiến cho nụ cười trên mặt Diệp Vũ càng tăng lên rồi, tâm tình vui sướng chào hỏi hai cái nữ hài:

– Khinh Khinh, Linh Nhi, không biết Vũ ca sao?
– Vũ ca.

Diệp Vân Khinh hiện tại ẩn ẩn biết được ca ca yêu mến của mình tựa hồ muốn đối phó với Diệp Vũ, để tránh đả thảo kinh xà, cũng tươi cười khác thường chào đón Diệp Vũ, lại không biết bởi như vậy, trong nội tâm Diệp Phi lại âm thầm nhíu mày, phải biết rằng, Diệp Vũ chính là một gia hỏa thập phần âm hiểm, nếu như bị hắn nhìn ra cái gì sẽ không tốt.

Cũng may Lâm Linh đối với với chuyện của Diệp Phi lại biết được không nhiều, bởi vậy vẫn đối với Diệp Vũ lạnh như băng giống như trước kia, lúc này mới không lộ ra chân ngựa.

Chứng kiến bộ dạng lãnh đạm kia của Lâm Linh, vốn cho là mình cũng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, trong nội tâm Diệp Vũ liền hơi giận dữ, nhất thời cũng đã quên nghĩ tới sự thay đổi khác thường của Diệp Vân Khinh, sau khi ba người Diệp Phi ngồi xuống, điều chỉnh thoáng chút tâm tình, cười nói:

– Tiểu Mãn, hôm nay Vũ ca chính là cố ý tới tìm ngươi, không phải lần trước chúng ta đã nói rồi sao? Có thời gian liền gọi ngươi đến chỗ Vũ ca chơi đùa, vừa vặn hôm nay ta cùng đám huynh đệ trong bang chuẩn bị một ít tiết mục, bọn họ cũng đều muốn gọi ngươi tới, nói muốn cùng với ngươi cái đại thiếu gia chính thức của Diệp gia này hảo hảo thân cận một chút.
– Tốt lắm a, ta đúng là đang cảm thấy rất nhàm chán đâu.

Diệp Phi lập tức vui vẻ đáp ứng, đối với Diệp Vũ nói cái gì đại thiếu Diệp gia chính thức, hắn một chút cũng không phản bác, bởi vì biểu hiển chính mình là hoàn khố, lại càng có thể để cho Diệp Vũ yên tâm, mình cũng có thể tra ra càng nhiều bí mật của hắn.

Diệp Vũ thấy Diệp Phi đáp ứng, tươi cười nhìn qua Lâm Linh ở một bên hỏi:

– Như thế nào Linh Nhi? Mượn lão công của ngươi một ngày, ngày mai cam đoan Châu Về Hợp Phố, ngươi sẽ không đến mức không nguyện ý a?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260

Thể loại