Trông thấy Diệp Phi nhìn thẳng vào mình, bộ dạng thẳng thắn hùng hồn, Đường Nhu càng có cảm giác vung đao không có chỗ nào đánh tới, lớn tiếng quát hỏi:
– Diệp Phi, vì sao đầu tuần ngươi không đi học?
Diệp Phi biết rõ là cô nàng này cố ý gây phiền toái với mình, dù sao chuyện của mình cơ hồ toàn bộ người ở Vọng Hải đều biết đến, nàng là người có quan hệ sâu xa với gia đình mình, làm sao lại có thể không biết? Tuy vậy vẫn là lớn tiếng đáp lại:
– Đầu tuần trong nhà ta có việc, cho nên không thể tới.
– Trong nhà có việc không phải lý do, ngươi trốn học vô cớ, nói xem, để cho ta phạt ngươi như thế nào?
Đường Nhu vẫn dùng thanh âm lạnh như băng nói ra.
Tượng đất còn có ba phần hỏa khí, huống chi là một kẻ cường đại đến độ có thể đem cường giả xoay như chong chóng giống như Diệp Phi, Đường Nhu ba phen mấy bận tìm hắn gây phiền phức, lại để cho trong lòng của hắn cũng không khỏi có chút nóng giận, lạnh lùng nói:
– Ta đã cùng Ngọc lão sư xin nghỉ qua đấy, sao có thể là trốn học vô cớ?
Đường Nhu thấy hắn còn dám mạnh miệng, lại càng tức giận, nói ra:
– Vậy sao ta lại không biết?
– Tại sao phải cho ngươi biết?
Diệp Phi nhếch miệng nói:
– Ta chỉ cần xin phép giáo viên chủ nhiệm cho nghỉ là đủ rồi!
– Ngươi!
Đường Nhu tức giận đến há miệng thở hổn hển, chính là lại không có biện pháp nào khác, bởi vì Diệp Phi nói đúng, người ta chỉ cần người xin phép chủ nhiệm cho nghỉ là được rồi, một giáo viên thể dục như nàng, căn bản là không quản đến những chuyện như này đấy.
Trông thấy Đường Nhu tức giận như vậy, đám học sinh đang đứng trong hàng cũng đều im lặng không dám nói gì, dù sao thủ đoạn giáo huấn người của Đường Nhu, bọn họ cũng đã từng được thấy qua, mà Diệp Vân Khinh thì lại vụng trộm hướng Diệp Phi duỗi ra ngón tay cái.
Đường Nhu hờn dỗi một hồi, đột nhiên nói ra:
– Diệp Phi, ngươi đi theo ta, những người khác hoạt động tự do!
Nói xong cũng không quay đầu lại mà hướng phòng dụng cụ đi tới.
Lúc này trong lòng Diệp Phi cũng là tức giận, đang muốn hỏi một chút xem nàng vì cái gì mà lại luôn nhắm vào mình, vì vậy cũng đi theo.
Lâm Linh thấy Diệp Phi cùng Đường Nhu náo đến căng thẳng rồi, không khỏi có chút lo sợ hắn sẽ bị thiệt thòi, bởi vậy cũng muốn theo sau hỗ trợ hòa giải một chút, tuy nhiên lại bị Diệp Vân Khinh kéo lại.
– Lo lắng cái gì nha, lão công của ngươi hiện giờ rất lợi hại a, Đường lão sư không dùng thủ đoạn bạo lực còn tốt, nếu như dùng mà nói, người chịu thiệt chỉ có thể là chính nàng.
Diệp Vân Khinh cười hì hì nói ra, nàng vốn là một cái tiểu ma nữ không sợ xảy ra chuyện lớn, chỉ là gần đây cỗ dã tính này đã hoàn toàn bị thâm tình đối với Diệp Phi che đậy mà thôi, vừa rồi Đường Nhu nhằm vào Diệp Phi làm cho nàng cũng có chút tức giận, vì vậy bản tính lại lập tức nổi lên, hy vọng Diệp Phi có thể hảo hảo giáo huấn Đường Nhu một phen, đương nhiên sẽ không để cho Lâm Linh đi tới làm hỏng chuyện.
Nghe Diệp Vân Khinh nói xong, Lâm Linh hơi yên lòng một chút, mặc dù đối với việc Diệp Phi xảy ra mâu thuẫn với lão sư, vẫn còn có chút bất an, tuy nhiễn cũng không nghĩ tới sẽ đi khuyên can rồi.
Vào phòng dụng cụ, Đường Nhu khóa trái cửa phóng, hai mắt đẹp chăm chú nhìn chằm chằm vào Diệp Phi, trong đó lộ ra một loại ý tứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lại là một câu cũng không nói.
Diệp Phi cùng nàng nhìn nhau một hồi, thấy nàng tựa hồ là muốn một mực nhìn qua nhìn lại như vậy, đành phải mở miệng nói:
– Ta nói này, Đường lão sư, nhà chúng ta nói như thế nào cũng coi là thế giao, vì cái gì ngươi lại luôn nhằm vào ta?
Lần này Diệp Phi vừa mở miệng, Đường Nhu cũng không hề trầm mặc, nói ra:
– Chính bởi vì chúng ta là thế giao, ta mới muốn quản ngươi, bằng không ta cũng mặc kệ ngươi rồi.
Diệp Phi không khỏi lại nổi nóng, bất qua lại cố nhịn xuống hỏi ra:
– Rốt cục là ta có chỗ nào khiến cho ngươi nhìn không thuận mắt? Cũng bởi vì ta thân thể yếu nhược sao?
– Đương nhiên không phải việc này, tuy rằng thân thể ngươi rất yếu, nhưng thông qua chuyện lần trước ta biết rõ ngươi có lòng hiệp nghĩa đấy.
Đường Nhu nói ra lại để cho lửa giận trong nội tâm Diệp Phi tiêu tan một ít, chỉ là câu nói tiếp theo của nàng lại làm cho hắn càng thêm tức giận:
– Chính là ta làm thế nào cũng không nghĩ tới, ngươi vậy mà lại làm ra loại chuyện hèn hạ như vậy, đem công lao của người khác đoạt tới đặt trên người mình, còn dõng dạc tuyên dương tới toàn thành phố, làm thế giao với gia đình ngươi, ta không thể không nhắc nhở ngươi một câu, ngươi làm như vậy căn bản không giống hành vi của một nam nhân!
Mặc dù biết điểm xuất phát của Đường Nhu là ý tốt, nhưng Diệp Phi vẫn bị nàng làm cho tức đến phát điên rồi, hắn nào biết rằng, mặc dù Đường Nhu cũng đã hơn hai mươi tuổi, nhưng bởi vì từ nhỏ say mê luyện võ, đối với đạo lý đối nhân xử thế căn bản là không hiểu một chút nào, lại thêm nàng là một người thẳng tính, nhìn thấy chuyện không thuận mắt sẽ luôn dùng phương thức trực tiếp nhất mà nói ra.
Sau khi Đường Nhu nói xong lại không buồn để ý đến Diệp Phi, xoay người ngồi xổm xuống đi, thu lại cái đệm trên mặt đất, lại không biết tư thế này của nàng vừa vặn đem trọn bờ mông căng tròn đầy đặn lộ ra trước mắt Diệp Phi.
Nhìn chằm chằm vào cặp mông đẹp giống như hai mảnh trăng rằm ghép thành, vô cùng gợi cảm mà vẫn còn nhẹ nhàng uốn éo này, dục hỏa bị Ngọc Vô Hà vô tình khơi dậy buổi sáng nay của Diệp Phi lập tức được một loại lửa giận không nhỏ vừa rồi đưa lên, hai loại lửa nóng đan xen trong lồng ngực của hắn, khiến cho lý trí của hắn có chút bị dìm ngập rồi, mạnh mẽ gầm khẽ một tiếng, xông lên phía trước đem Đường Nhu bổ nhào trên đệm, đem nàng ôm chặt vào trong ngực.
Đường Nhu bị động tác đột ngột của Diệp Phi làm cho hoảng sợ, kêu lên:
– Ngươi làm gì vậy?
Nói xong liền dùng lực giãy giụa muốn đứng dậy, tuy nhiên lại phát hiện cái thiếu niên vốn vô cùng nhu nhược trong mắt nàng, lại có lực lượng to lớn đến mức khiến cho nàng ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có.
Hai mắt Diệp Phi đỏ lên, cười có chút tà ác nói:
– Không phải ngươi nói ta không phải nam nhân sao? Hiện tại ta liền cho ngươi biết một chút về năng lực nam nhân của ta!
Nói xong liền dùng ngón tay điểm lên người Đường Nhu một cái.
Đường Nhu giật mình phát hiện, theo một chỉ của hắn, toàn thân mình vậy mà đã không còn một chút khí lực, cho dù là cử động ngón tay cũng bất lực, điều này làm cho nàng kinh hãi đồng thời cũng hiểu rõ thực lực chân chính của Diệp Phi, thời điểm nàng đến bái phỏng Liễu gia đã từng cùng tỷ muội Liễu gia tỷ thí qua, cũng được chứng kiến công phu điểm huyệt của các nàng, chính là coi như người mạnh nhất là Liễu Quân Di cũng không hề đạt tới trình độ của Diệp Phi, chỉ có thể làm cho toàn thân người ta trở nên mềm yếu mà thôi, bất quá mặc dù khiếp sợ, nhưng trong nội tâm nàng càng nhiều hơn là cảm giác khuất nhục, lớn tiếng kêu lên:
– Tên mất dạy này, mau buông ra!
Diệp Phi từ trên người Đường Nhu đứng lên, đầu tiên là đưa tay đặt trên mông đẹp mê người của nàng dùng sức bóp lấy vài cái, mới đem thân thể của nàng lật ra, để cho nàng quay mặt về phía mình.
Chứng kiến hai luồng hỏa diễm đan chéo trong mắt Diệp Phi, Đường Nhu hiểu rõ hiện giờ hắn cũng đã lâm vào một loại trạng thái điên cuồng, mình càng phản kháng, chỉ sợ hắn lại càng không dùng lý trí, cũng chỉ có nhẹ nhàng khuyên bảo, nói không chừng hắn còn có thể tỉnh táo lại, bất quá lại để cho một người thường ngày luôn cứng rắn như nàng nói ra lời mềm mỏng, như vậy so với giết nàng còn khó chịu hơn, cho nên lúc này Đường Nhu cũng là không nói một lời, hung hăng trừng mắt với Diệp Phi.
Đường Nhu nghĩ cũng không sai, nếu như lúc này nàng thật sự mềm giọng xin lỗi, có lẽ Diệp Phi thật đúng là có thể từ trong loại tâm tình đặc biệt này khôi lại lý trí, nhưng bộ dạng căm tức của nàng hiện giờ lại để cho Diệp Phi càng thêm nổi nóng, một chút lý trí cuối cùng cũng nhanh chóng mất đi, mạnh mẽ tóm lấy áo của nàng, dùng sức kéo sang hai bên, đem toàn bộ cúc áo của nàng giật bung ra.
Sau khi đem áo của Đường Nhu cởi xuống, Diệp Phi đầu tiên là dùng sức bóp lấy bộ ngực đày đặn qua lớp áo ngực có chút bảo thủ kia của nàng vài cái, lại lập tức đem áo Bra ngực giật xuống.
Theo áo ngực rời khỏi người, bộ ngực đầy đặn tuyệt đối không kém với thiếu phụ thành thục của Đường Nhu lập tức nhảy ra, không giống với làn da có chút màu lúa mì của nàng chính là, bộ ngực của nàng lại trắng nõn đến dị thường, giống như khối bạch ngọc hình bán cầu, phía trên là đôi nhũ hoa xinh đẹp tựa như Hồng Bảo Thạch lấp lánh vô cùng tiên diễm.
Tuy rằng Diệp Phi đã không còn cái gì lý trí, nhưng đã có rất nhiều kinh nghiệm với nữ nhân, tựa hồ đối với việc để cho nữ nhân khoái hoạt trước khi tiến vào hành sự cũng đã trở thành bản năng, vì vậy lập tức cúi đầu xuống, ngậm lấy một bên núm vú nhỏ của Đường Nhu mà nhẹ nhàng mút vào, một bên khác cũng bị hắn đem trọn một bên ngực lớn của nàng nắm ở trong tay nhẹ nhàng vuốt ve cùng một chỗ.
Một cỗ khoái cảm chưa bao giờ có truyền đến lại để cho Đường Nhu đang dâng trào lửa giận lại đột nhiên ngừng mắng chửi, từ nhỏ nàng đã say mê võ học, chưa bao giờ có kinh nghiệm về phương diện này, mà ngay cả chuyện thiếu nữ “tự sướng” cũng chưa từng làm bao giờ, lúc này mới nếm thử loại khoái cảm khác thường này, vậy mà làm cho nàng tạm thời quên đi tức giận, nhắm mắt lại hưởng thụ.
Ở trên bộ ngực mềm mại của Đường Nhu tận hưởng một hồi, Diệp Phi lại chậm rãi dời xuống phía dưới, đồng thời cũng đem quần của nàng kéo xuống, hiện giờ trên người nàng cũng chỉ còn lại một chiếc quần nhỏ cuối cùng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260