Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 56

Đinh Trường Sinh và Dương Trình Trình cùng nhau đi xuống lầu, làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy bất ngờ chính là Dương bí thư xinh đẹp này rõ ràng không có ngồi xe của nàng quay trở về, mà là hỏi:

– Đinh khu trưởng, cậu tự mình lái xe đến đây phải không?
– Đúng vậy, Dương bì thư muốn ngồi xe của tôi sao?

Đinh Trường Sinh thấy xe Dương Trình Trình đã khởi động, nhưng mà nàng không có đến đến hướng xe của nàng, mà ngược lại là đi theo bên cạnh Đinh Trường Sinh hỏi.

– Tôi còn có chút việc muốn trao đổi cùng với cậu một chút.

Dương Trình Trình nói ra.

– À… thì ra như vậy, tôi rất vinh hạnh làm mã phu cho Dương bí thư…
– Xem cậu nói, như vậy cậu xưng là người cưỡi ngựa, vậy tôi không dám nhận đâu…
– Xin mời…

Dương Trình Trình hướng phía tài xế của nàng phất tay ra hiệu nàng không dùng xe, sau đó chui vào trong xe của Đinh Trường Sinh, hắn lên xe nhanh chóng mở ra điều hòa, trời lúc này nóng không phải bình thường, mình còn chịu không được, huống chi là Dương Trình Trình…

– Trên xe nãy giờ rất nóng, Dương bí thư, không sao chứ?
– Không có việc gì, rất tốt Đinh khu trưởng, lúc nghe xong cậu nói những lời kia, tôi có cảm giác nhiệm kỳ này sẽ có nhiều sự tình để làm rồi, nhưng lại là rất phấn khởi nhân tâm.

Dương Trình Trình ngồi ngay ghế hàng phía sau, nhìn phía trước Đinh Trường Sinh đang lái xe, nói ra.

– Ài, lúc trước tôi chưa có kinh nghiệm, vẫn luôn làm chuyện hồ nháo, lần này coi như là công tác phức tạp nên phải thu thập kiến thức hành chính, tôi thật sự là rất bội phục thành tích của Dương bí thư tại Thanh Hà huyện, trước đây chỉ là một cái huyện nghèo, bây giờ so với khu Tân Hồ còn hoàn hảo hơn, Dương bí thư, tại khu Tân Hồ, chị cũng đừng có giấu nghề a.

Đinh Trường Sinh không mất thời cơ vỗ mông ngựa Dương Trình Trình một cái.

– Được rồi, hai chúng ta không nên ở chỗ này thổi phồng lẫn nhau nữa, tôi muốn trao đổi với cậu là có chuyện khác, bên quỹ an sinh xã hội sau khi Quan Nhất Sơn bị bắt đi, cái chức vụ trưởng phòng phải chọn lựa lập tức, hiện tại nghe nói người công tác bên quỹ an sinh xã hội đang lo lắng, bởi vì Quan Nhất Sơn vụ án vẫn chưa có kết, những người có liên quan đến Quan Nhất Sơn đều hoảng sợ, một mặt khác, cái vị trí trưởng phòng này cũng có không ít người đang ngấp nghé, vì vậy nhanh chóng định ra người thì mới ổn định được…

Dương Trình Trình nói.

Đinh Trường Sinh thì không cân nhắc quản vấn đề này, cái vị trí trưởng phòng này tuy rằng có thể từ trong khu Tân Hồ bổ nhiệm, nhưng mà vị trí phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Tân Hồ thì phải từ trên thành phố bổ nhiệm đấy, trong khi trưởng phòng quỹ an sinh xã hội đều là kiêm nhiệm phó chủ nhiệm tổ chức cán bộ vì vậy có một số việc cũng không hoàn toàn đúng từ trong khu định đoạt được.

Bất quá, nếu như Dương Trình Trình trưng cầu ý kiến của mình, đây là đối phương tỏ vẻ tôn trọng mình, cũng làm cho Đinh Trường Sinh trong nội tâm thống khoái không ít.

– Vâng… Dương bí thư nói rất đúng, sớm định sớm tốt, bởi vì sẽ có những người chạy quan hệ trên thành phố hoặc tỉnh, như vậy lại càng dễ gặp chuyện không may, nói không chừng vì chuyện này bọn họ hiển lộ tất cả thần thông, đến lúc đó từ trên quyết xuống thì chúng ta lại là bị động rồi.

Đinh Trường Sinh đồng ý đề nghị Dương Trình Trình.

– Tốt lắm, nếu cậu đã đồng ý, tôi sẽ báo cho chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Tân Hồ giới thiệu người tuyển chọn.

Dương Trình Trình thở phào một hơi, việc này từ trước đến nay vẫn là chuyện là mẫn cảm đấy, lúc Dương Trình Trình vừa tới khu Tân Hồ, hai mắt đều là một vòng màu đen, thuộc hạ không có một người tin cẩn, vì vậy nếu như hiện tại vị trí trưởng phòng quỹ an sinh xã hội có cái ghế trống này, nàng đã nghĩ ngợi mau chóng định ra người lựa chọn, coi như là mình ở khu Tân Hồ dần dần tạo ra bố cục.

– Vâng… cứ như vậy đi…

Đinh Trường Sinh trả lời ngắn gọn, nhưng mà trong nội tâm đang suy nghĩ, Dương Trình Trình sẽ muốn Giang Bình Qúy đề cử ai đây? Chuyện này quay đầu lại phải hỏi một chút với Giang Bình Quý.

Đinh Trường Sinh đem Dương Trình Trình đưa đến khu ủy, hắn không có quay về ủy ban khu, mà lập tức liên hệ với Hà Hồng An, nếu như thành phố đã cho phép thế chấp đi vay, thì phải lập tức tiến vào giai đoạn áp dụng, thời gian bảy ngày sẽ trôi qua rất nhanh, đến lúc đó cầm không xuất ra tiền, chỉ sợ những giáo viên kia sẽ còn có thể tiếp tục đến náo đấy.

Đinh Trường Sinh sớm đã đến trà lâu, đợi một hồi Hà Hồng An mới khoan thai đến chậm…

– Sự tình vay tiền tôi đã hướng đến tỉnh hồi báo cho, nếu không có thế chấp thì thật sự không có biện pháp nào cho bên cậu vay được.

Vừa thấy mặt Đinh Trường Sinh, Hà Hồng An trước đem lá bài tẩy của mình lật ra, vô luận về công hay về tư, đều không cần phải cùng Đinh Trường Sinh chơi trò tâm nhãn, bởi vì đây là sự thật.

– Tôi biết rõ, cháu mới từ nơi của La bí thư về đây, thành phố đã đồng ý cho chúng ta thế chấp vay tiền, cứ theo lời của chú nói, thế chấp khu cao ốc chính quyền cùng thổ địa, nhưng mà thấp nhất tiền vay không dưới hai trăm triệu, mặt khác, trong năm nay tôi sẽ chuyển tài khoản ngân sách an sinh xã hội quay trở lại ngân hàng của chú, vì vậy chú ít nhất phải cho cháu vay thêm ba ức, nếu không thì chúng ta cứ dựa theo thế chấp cho vay, còn tiền ngân sách quỹ an sinh xã hội thì chú cũng đừng có suy nghĩ đến.

Đinh Trường Sinh cũng lộ ra ngay lá bài tẩy của mình.

– Ha ha, Đinh khu trưởng, cậu cũng không nên gạt tôi chứ, ngân sách quỹ an sinh xã hội gửi vào hợp tác xã tín dụng nông thôn là phải có kỳ hạn, khẳng định định kỳ phải từ sáu tháng trở lên, như vậy nếu thời điểm này chuyển tới ngân hàng của chúng ta, chắc chắn là sẽ tổn thất rất nhiều tiền lãi đấy, muốn nói chính xác thì sang năm quỹ ngân sách an sinh xã hội sang năm chuyển tới cho bên chúng ta thì chúng ta còn tin vì vẫn còn dính phải kỳ hạn bên kia, vậy thì tiền đó để sang năm hãy vay đi…

Hà Hồng An hiển nhiên là không tin Đinh Trường Sinh nói đấy.

– Chú Hà, thật sự là chú xem thường quyết tâm của chúng ta rồi, nguyên lai Trịnh Thiên Minh hợp tác xã tín dụng nông thôn đã đáp ứng cho chúng ta vay năm nghìn vạn, đây là Dương bí thư nói đấy, nào ngờ khi cháu đến gặp mặt để nói đến vấn đề này, thì hắn khi dễ cháu, ra vẻ kênh kiệu, cho nên cháu đã gọi điện thoại cho Trần Đông, cháu nói lúc ấy quỹ ngân sách an sinh xã hội rút từ ngân hàng công thương chuyển tới cho hợp tác xã tín dụng nông thôn, thì đã chung cho Quan Nhất Sơn không ít tiền hoa hồng đấy, vì vậy Trịnh Thiên Minh đã bị Trần Đông mời đi uống trà, đã có việc như vậy xảy ra, thì vô luận lúc nào chuyển quỹ ngân sách về ngân hàng công thương cũng được, hơn nữa cháu có thể cam đoan, nếu cháu còn làm tại khu Tân Hồ này, hàng năm thì quỹ ngân sách sẽ tồn tại ngân hàng của chú, và mỗi nắm có tầm hơn một tỷ, chẳng lẽ không đủ uy tín để mà cho cháu vay sao?

Đinh Trường Sinh nghiền ngẫm nhìn Hà Hồng An nói ra.

Hà Hồng An đích xác là động tâm rồi, hơn nữa ông cũng rất rõ ràng, hiện đang không có ngân hàng không thiếu tiền, những số tiền này đều đi đến nơi nào? Chỉ một câu đều cho các xí nghiệp lớn, công ty lớn vay rồi, mà những xí nghiệp công ty này đại bộ phận cũng đều là làm bất động sản đấy, tài chính chậm thường xuyên kéo dài thời hạn, dẫn đến ngân hàng mỗi khi đến cuối năm vì ứng phó chi ra tiền lễ mừng năm mới, cũng đành khắp nơi mượn tạm, khoản phí tổn này cũng là xa xỉ đấy, nhưng mà nếu như Đinh Trường Sinh nói mà giữ lời y, như vậy hàng năm sẽ có hơn một tỷ tiền quỹ ngân sách, đích xác đó là đối tượng ngân hàng ôm dự trữ tốt nhất.

Thế nhưng là một nhân tố khác là vấn đề mạo hiểm, tuy rằng Đinh Trường Sinh cầm khu ủy ban làm thế chấp vay tiền, thế nhưng bút ký cho vay tối đa có thể vay chỉ là hai trăm triệu, như vậy còn dư lại ba ức tiền vay này lại không có bất kỳ cái gì thế chấp đấy, quỹ ngân sách an sinh xã hội tuy rằng có thể tồn tại quay trở về, thế nhưng là đây không phải là thế chấp, nói một cách khác, ba ức cho vay kia chính là âm thầm cho vay.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238

Thể loại