Đinh Trường Sinh vốn cho là hành trình lần này lên kinh thành còn phải tốn một đoạn thời gian, nhưng mà không ngờ nhận được điện thoại Lý Thiết Cương, bảo chính hắn về trước Hồ Châu chờ tin tức, còn Lý Thiết Cương phải ở lại trên kinh thành thêm vài ngày, hơn nữa còn dặn dò với Đinh Trường Sinh, ngàn vạn lần không thể để cho La Đông Thu xảy ra chuyện gì.
Vì vậy Đinh Trường Sinh hoả tốc chạy về Hồ Châu, lúc nhìn thấy La Đông Thu, thì gia hỏa này đã là kiệt sức.
– Đinh cục, gia hỏa này thật đúng là cứng rắn, đói thành như vậy, mà cũng không chịu khai ra sự tình Đàm Quốc Khánh.
Lưu Chấn Đông hung hãn nói.
Đinh Trường Sinh cùng Lưu Chấn Đông cùng đi ra khỏi gian phòng hầm trú ẩn.
– Đinh cục, chẳng lẽ cứ như vậy là xong rồi…
Lưu Chấn Đông không cam lòng nói.
– Cho hắn một chén cháo gạo đi, tôi vừa mới nhận được mệnh lệnh, muốn La Đông Thu không bị tổn hao gì, xem ra vụ án này chúng ta phải giao đi rồi, như vậy cũng tốt, nếu để hắn trong tay chúng ta mà xảy ra vấn đề, đến lúc đó chúng ta cũng gánh trách nhiệm không nổi.
Đinh Trường Sinh thản nhiên nói.
– Giao đi? Giao cho người nào vậy?
Lưu Chấn Đông khó hiểu hỏi.
– Tôi cũng không biết giao cho người nào, nhưng đây là ý tứ của phía trên, chúng ta không quản được nhiều như vậy, đúng rồi, mấy ngày hôm nay, có việc gì không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tại đây thì không có việc gì, nhưng mà trên thành phố đã xảy ra chuyện, Lan chính ủy mấy hôm nay đang bận rộn đấy, đúng là phòng bị trời mưa dột nóc cả đêm a, cử hết thủng lỗ này thì đến lỗ khác, xem ra vấn đề của Hồ Châu không ai có thể che đậy nữa rồi, những lão sư kia lại đến vòng quanh du hành biểu tình ở khu ủy rồi, nói là đòi hỏi chuyện tiền lương bị khất nợ, nghe nói bí thư khu ủy Dương Trình Trình đã ngăn cản tại cao ốc khu ủy một ngày, đến bây giờ còn chưa có đi ra, đúng rồi… đám bọn họ còn nhao nhao nói muốn gặp cậu đấy, nói cậu không giữ lời, cho nên cậu hãy tránh mặt đi, đừng có đi ra ngoài.
Lưu Chấn Đông cười cười nói.
– Nếu sớm biết như vậy thì tôi cứ ở trên kinh thành không quay trở lại.
Đinh Trường Sinh thuận miệng nói ra.
– Vậy không được, cậu ở tại Kinh Thành không trở lại, bọn họ nhất định là lên đến kinh thành đấy, nghe nói bọn họ mắng cậu là lừa đảo, bất quá việc này cũng đều là do Dương Trình Trình đàn bà kia nói, lúc ấy người nào hứa hẹn thì cứ đi kiếm người đó…
Lưu Chấn Đông nói.
– Ài, vậy thật sự là bó tay rồi, như vậy đi, mấy ngày nay ngay tôi sẽ ở chỗ này phụng bồi La Đông Thu…
Đinh Trường Sinh ra phía sau cốp xe mở ra, lấy ra một tấm thảm, trải trên mặt đất, rất thoải mái nằm ngủ…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238