Đinh Trường Sinh nói được thì làm được, buổi trưa Cảnh Trường Văn còn cho rằng Đinh Trường Sinh nếu như là muốn tới, cũng phải là đến chiều, trong lúc hắn đang ngủ trưa chưa xong, thì đã bị chuông điện thoại di động đánh thức, nhìn qua là từ văn phòng gọi điện thoại tới, nhướng mày, bực bội.
– Cảnh cục trưởng, tôi là Hà Minh Huy đây, tổ dò xét tỉnh kỷ ủy đã đến trong cục rồi, bọn họ đang đợi cậu đấy…
– Cứ để cho bọn họ chờ đi.
Cảnh Trường Văn rít gào nói, sau đó liền cúp điện thoại.
Cảnh Trường Văn không biết là lúc Hà Minh Huy đang gọi cú điện thoại này, thì Đinh Trường Sinh an vị tại trong văn phòng hắn, hơn nữa còn hứng thú nhìn Hà Minh Huy nói điện thoại, nếu Cảnh Trường Văn biết rõ Hà Minh Huy đang đào cái hố cho mình, không nhảy chân xé xác Hà Minh Huy thì mới là lạ chứ.
– Khí trời quá nóng, Cảnh cục trưởng hỏa khí rất lớn a.
Hà Minh Huy ngượng ngùng nói.
– Ông Hà, ông làm văn phòng chủ nhiệm đã bao nhiêu năm rồi, tại sao không tìm cách thay đổi vậy, cứ làm công việc hầu hạ người sống, không mệt sao?
Đinh Trường Sinh cười hỏi.
– À… năng lực của tôi có hạn, cũng chỉ có thể là làm chút ít việc lặt vặt mà thôi, không so sánh được Đinh chủ nhiệm trẻ tuổi tài tuấn, tiền đồ rộng lớn.
Hà Minh Huy lấy lòng nói.
– Ông Hà, ông nói không thành thật chút nào…
Đinh Trường Sinh trêu tức nói.
– Đinh chủ nhiệm, tôi nói đúng sự thật, tôi…
– Um… vậy thì thôi đi, Cản cục trưởng xem ra rất bận rộn, vậy trước tiên đi gặp lãnh đạo khác trong cục đi, Lan chính ủy đã tới chưa?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đã đến, cô ấy đang làm việc phòng chờ, để tôi đi truyền tin…
– Được rồi, chúng ta đến phòng họp chờ.
Đinh Trường Sinh nói xong đứng dậy đi ra.
Hà Minh Huy cũng đứng dậy đi báo chi Lan Hiểu San.
Tổ dò xét có bốn thành viên, Đinh Trường Sinh là tổ trưởng, mặc dù là Đinh Trường Sinh có thể đem báo cáo dò xét ghi bất lợi cho Cảnh Trường Văn, thế nhưng là sau khi trở về, Lý Thiết Cương cũng sẽ gặp thành viên tổ dò xét để hỏi chuyện, không có khả năng chỉ tin vào lời nói một chiều của Đinh Trường Sinh, vì vậy nếu dùng cách làm như vậy là không sáng suốt.
– Lan chính ủy, chúng ta lại gặp mặt.
Đinh Trường Sinh gặp Lan Hiểu San tiến đến, đứng dậy cách cái bàn cùng Lan Hiểu San bắt tay, ân cần thăm hỏi nói.
– Đinh chủ nhiệm, nếu như phù hợp buổi tối chị muốn mời mọi người trong tổ dò xét ăn một bữa cơm, chuyện này không trái với kỷ luật chứ?
– Ai ui… có gì đâu, em chỉ cần gọi cho Lý bí thư báo cáo một cái là được rồi, ha ha… chỉ là nói đùa một chút, vậy trước chúng ta xử lý công vụ đi.
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238