Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Chương 2 – Phần 7

Trần Quân Vĩ nhận được Thành Công điện thoại thì giật mình ngạc nhiên, bởi vì hai người ngoại trừ tại bữa tiệc do người người khác tổ chức ăn cơm mấy lần bên ngoài thì tình cờ ngồi nhậu chung, cũng không có tiếp xúc những chuyện gì khác đặc biệt, nhưng không thể phủ nhận một điều, hiện tại bây giờ ở thành phố Bạch Sơn, Thành Công là đối tượng có rất nhiều quan viên muốn kết giao làm quen.

– À… có chút chuyện, vừa rồi tôi còn đang suy nghĩ tìm cách, không muốn làm phiền đến ông, hiện tại tôi biết đây cũng là một điều khó khăn, nhưng là vì người bạn này rất mong muốn có cơ hội thăng tiến, cho nên kính xin ông Trần có thể giúp cho người bạn của tôi, một người trẻ tuổi có được một cái cơ hội.

– Ha ha, Thành Công cứ nói đùa, không biết người anh em nào có thể nói động đến, khiến cho Thành Công phải xuất đầu vậy?

Trần Quân Vĩ có chút giật mình, bây giờ đang ở dưới tay mình vị trí cần điều chỉnh bất quá chỉ có hai người có khả năng là chính trị viên Trần và đội phó hình sự lên làm đồn trưởng ở thị trấn Lâm Sơn, chẳng lẽ còn có người khác còn có thể thông qua nhờ vả đến Thành Công.

– Đó là Trương Cường, bây giờ đang ở đồn công an thị trấn Sơn Lâm, xuất thân từ trường chính quy, tuyệt đối hắn ta sẽ không làm cho ông Trần mất mặt, hy vọng ông sẽ không cản đường hắn ta.

Thành Công tươi cười nhưng hai hàng lông mày thì nhíu lại, nói chắc như chém đinh chặt sắt, trong lời nói đã không có chỗ để cho ông Trần trưởng công an huyện thương lượng, đây cũng là chỗ bá đạo của Thành Công, dù sao tôi cũng đã nói nhờ giúp rồi, đừng cho là chờ xử lý được hay không, ông cứ xem theo đó mà làm thôi.

– Được, Thành Công tôi đã nhớ kỹ rồi, chuyện này để tôi suy nghĩ thêm một chút, qua ngày hôm nay sẽ trả lời một câu thuyết phục cho cậu, được chưa?

Trần Quân Vĩ kinh hãi hãi trả lời lắp bắp, về thằng cảnh sát Trương Cường này thì ông biết rõ, chính năm xưa, đích thân ông còn lên trường cảnh sát tuyển được hắn ta mang về đồn công an thị trấn Lâm Sơn đấy, thằng này có mối quan hệ mà ẩn dấu quá kỹ, không ngờ là người quen của Thành Công.

– Vâng cám ơn ông Trần, khi nào đến thành phố Bạch Sơn thì nhất định phải gọi điện thoại cho tôi, tôi mời ông ăn cơm nhé.

Thành Công tắt điện thoại di động rồi thuận tay ném trên ghế sa lon, sau đó nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra:

– Nhị Cẩu, cậu cũng thấy đấy, tôi và trưởng công an huyện Trần thật sự là không có quen biết, nhưng chuyện bạn của cậu, tôi không thể không xử lý, nói thật, cậu đưa cho tôi một vấn đề khó khăn, nếu tại thành phố Bạch Sơn, tôi còn có thể chen mồm vào được, nhưng ở phía dưới khu huyện, tôi không phải là rất quen thuộc.

– Anh Thành Công, tôi hiểu mà, thật ra chuyện này tôi cũng là cầu may mà thôi, Trương Cường cũng biết mình khó có khả năng lên chức đồn trưởng.

– Được rồi, việc chính sự xong xuôi, bây giờ xuống dưới kia uống rượu tán gái, quan trường có những sự tình không phải là nói một câu, hai câu thì mọi việc rõ ràng ngay đâu, người sống một đời, vẫn còn phải biết cách sống, nằm trên phụ nữ mà hưởng thụ .

Kha Tử Hoa cao giọng hô .

– Ha ha, thằng này, cả ngày cứ như vậy, không có nghiêm chỉnh gì cả, ở bên ngoài nó là cảnh sát, đến nơi hội sở của tôi thì chỉ biết đi kiếm gái, hắn đem chỗ này của tôi biến thành cái động chứa gà rồi.

Thành Công cười mắng Kha Tử Hoa.

– Nơi này không thể nào như vậy, anh Thành Công, bộ ở đấy có chứa chấp gái thật à?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Làm gì mà có chứ, đừng có nghe Kha Tử Hoa nói mò bậy bạ, nơi này tôi có qui định rõ ràng: một không có chứa chấp gái gú, hai là không cho mướn phòng, dù sao cha mẹ của tôi vẫn còn đương chức, tôi không thể cho bôi đen mặt mũi bọn họ, càng không thể để cho những người có dụng tâm ý đồ xấu đưa tôi ra làm bia ngắm để hạ bệ làm mất uy tín của cha mẹ tôi.

– Anh Thành Công, những lời anh nói rất đúng, anh Kha Tử Hoa, anh cứ mò mẫm gào thét gì đâu không à.

Đinh Nhị Cẩu nói

– Ra đây, tôi cho cậu xem qua một chút, dưới đây không phải là gái làm tiền, chỉ cần là cậu có bản lãnh thì có thể kiếm được một cô, ăn thua là tài năng của cậu thôi.

Kha Tử Hoa đi đến một góc phòng, trên mặt bàn, bật máy tính lên, thì ra đây là một cái máy theo dõi màn hình camera đặt ở dưới quán rượu, trên những cái bàn ngồi rất nhiều phụ nữ, những phụ nữ này ăn mặc đẹp đẽ nhiều vẻ khắc hẳn loại gái làm tiền trang điểm lòe loẹt, các loại trang phục đều có, cao thấp mập ốm mỗi người, mỗi vẻ không giống nhau.

– Những… người này không phải là gái… làm tiền à?

Đinh Nhị Cẩu hỏi lại.

– Con bà nó, bộ cậu không nghe thấy Thành Công nói à, ở đây không có gái làm tiền, những người phụ nữ này đến đây là tiêu tiền, đương nhiên, cũng không thiếu một số người tới nơi này câu cá, nhưng cậu cứ yên tâm, bọn họ đều là khách quen của nơi này, sẽ không có vấn đề, ít nhất là ra ngoài cũng sẽ không gài bẫy cậu.

Kha Tử Hoa nói .

– Ý của anh là tại đây đều là phụ nữ đàng hoàng hả?

– Đúng vậy, đến nơi này đều là những phụ nữ, đàn bà bình thường nhưng nội tâm thì trống không tịch mịch, còn đàn ông tới đây thì với mục đích săn “ bò lạc “ chính là những người phụ nữ đàng hoàng này đấy, tên gọi chung bọn họ là “ bò lạc “, cậu đừng nói là không biết “ bò lạc “ là gì đấy nhé.

– Bò lạc và gái làm tiền khác nhau ở chỗ nào?

– Má ơi, thằng này thật sự là không biết gì cả, khác nhau rất lớn, gái làm tiền còn gọi là “ gà móng đỏ “ khi chơi thì phải trả tiền, còn “ bò lạc “ thì không cần trả thù lao khi chơi bời, nếu chuyện kia tài giỏi làm thỏa mãn được bọn họ, nói không chừng còn có thể kiếm tiền được nữa, cái sướng nhất là không cần chịu trách nhiệm gì cả, mấu chốt là so với ” gà móng đỏ “ sạch sẽ hơn nhiều, thế nào, chọn một cô, thử thời vận xem sao.

Khi Kha Tử Hoa giải thích cho Đinh Nhị Cẩu hiểu, Thành Công ở một bên ôm bụng cười không dứt, hắn chẳng muốn tham dự vào chuyện của Đinh Nhị Cẩu cùng với Kha Tử Hoa bàn luận .

– Ừ… hiểu rồi, nhưng không có hứng thú lắm.

– Không có hứng thú? Là cậu không cương cứng lên nỗi, hay là đối với chính mình không có tự tin? Yên tâm, dù cho không có bắt được con “ bò lạc “ nào thì cũng không có sao, không có mất mặt đâu, ai mà không có lần đầu tiên thử nghiệm thất bại.

Kha Tử Hoa chế nhạo nói .

– Nếu nói suông như vậy thì không có ý nghĩa gì, giờ tôi với anh đánh cược cái gì đó, đêm nay nếu tôi có thể cua được một con “ bò lạc “, thì anh thua cho tôi cái gì?

Đinh Nhị Cẩu nói ra .

– Được .. để cho Thành Công làm trọng tài đi…

Sau đợt trị bệnh trước đó ba ngày, hôm nay Phùng Thanh Mai nhìn thấy theo như lịch hẹn,Vương Gia Sơn lại đến chữa trị cho cô, rõ ràng cho thấy cô có chút cao hứng, ngày hôm đó Vương Gia Sơn chuẩn đoán đúng bệnh, trong quá trình chữa bệnh lại làm cho cô có cảm giác thoải mái, khiến cho Phùng Thanh Mai khó có thể quên.

Tuy rằng hiện nay buổi tối vẫn còn ngủ không ngon giấc, cảm giác được vết thương đã tạm lành, nhưng khí huyết trong người vẫn lưu thông chưa đều nên cả người vẫn luôn mỏi mệt, vì thế cô kỳ vọng Vương Gia Sơn lần này sẽ chữa bệnh dứt điểm cho mình.

– Cô Phùng hôm nay cô thấy đã tốt hơn chưa?

Vương Gia Sơn đơn giản chỉ muốn chính mình tận lực khả năng chữa bệnh chiếu cố tốt cho cô.

– Vâng, đã khỏe hơn trước nhiều, nhưng toàn thân thể vẫn còn nhức mỏi có điểm không thoải mái, bác có thể giúp cháu điều trị khỏi hẳn không?

Phùng Thanh Mai khi nhìn thấy Vương Gia Sơn đã cảm thấy an tâm, ngày hôm đó kỹ thuật chữa bệnh của Vương Gia Sơn gây cho cô ấn tượng thật sâu, và hoàn toàn an tâm tin tưởng vào ông lão.

– Không thành vấn đề, những bệnh như thế này này vốn chính là nghiệp vụ trong tầm tay, tôi trước sẽ xem lại vết thương và xác định lại kinh mạch của cô bị tổn thương đến độ nào, có cần phải giải quyết bằng phương pháp xoa bóp hay không, nếu xoa bóp không giải quyết được, chúng ta có thể tiến hành châm cứu, cam đoan sẽ trị hết bệnh cho cô.

Vương Gia Sơn nói đến.

– Vâng, vậy bác cần cháu phải làm cái gì, cứ nói cho cháu biết, cháu sẽ phối hợp cùng với bác, Phùng Thanh Trúc nó đã mang con về bên nhà, có việc gì bác cứ bảo cháu.

– Cô Phùng, trước vào phòng nằm xuống, để tôi kiểm tra lại vết thương xem sao.

Bỗng nhiên Phùng Thanh Mai có vẻ ngập ngừng, lúng túng nói:

– Cháu… vì nghe theo lời bác dặn không được đụng vào nước, nên mấy ngày nay… không có rửa ráy nơi… đó, nên không được… sạch sẽ lắm..!!!

Phùng Thanh Mai nói cho Vương Gia Sơn nghe câu này, làm cho Vương Gia Sơn tâm trí miên man bất định, như thế nào chính mình lại gặp được một người đàn bà chất phác như vậy, được rồi, nếu đã như vậy, tôi sẽ cũng không e ngại mà giúp đỡ cho cô vậy.

– Ồ… không sao đâu, tôi là thầy thuốc nên quen rồi, cô cứ nằm xuống đi.

Vương Gia Sơn bàn tay luồn vào trong quần của Phùng Thanh Mai đè lên, vết thương vẫn còn rêm rêm đau nên thân mình hơi giãy dụa, làm cho cái áo đang mặc hơi xốc xếch lệch cái cổ áo qua một bên…

Vương Gia Sơn đang dùng tay dò xét lại vết thương, mặc dù có cơ hội sẽ đụng phải phải cái khe giữa âm hộ, nhưng lần này Vương Gia Sơn không có chạm vào, bởi vì ông cũng nhìn ra được, Phùng Thanh Mai thuộc dạng đàn bà chân chất, nhưng trong nội tâm có vẻ là một người đàn bà có truyền thống.

Đàn bà như vậy tại đây cũng chiếm đa số, cho dù sinh lý có nhu cầu, cũng sẽ đè nén nhẫn nại, dù đàn ông của mình trường kỳ không có dính vào dày vò mình, đàn ông ở bên ngoài vì gia đình dốc sức đi làm xa nhà thì còn dễ thông cảm, vẫn có loại đàn ông tại bên ngoài ăn chơi đàng điếm, người đàn bà ở trong nhà vẫn là thủ vững chính mình, sẽ không vì nhu cầu sinh lý của mình, giãy đứt sợi dây đạo đức trói buộc…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200

Thể loại