– Trên ủy ban tỉnh có vài người phản đối kịch liệt, có phải là nguyên nhân như vậy? – Đường Bính Khôn nhíu mày nói ra.
Hạ Nhật Tinh cười cười nói:
– Cũng chưa chắc vì đây chỉ là ý nghĩ của cá nhân tôi, nhưng trước mắt thấy rõ là thành phố phải trực tiếp chi tiêu số tiền lớn để làm con đường này, đây cũng là thêm một lý do để có một vài người lãnh đạo ở thành phố này không ủng hộ, ngân sách của bọn họ bị vơi đi nên có lo lắng về phần của mình, cho nên phản đối.
Hạ Nhật Tinh nói thêm nguyên nhân khác khiến cho Đường Bính Khôn có chút mắt tròn mắt dẹt, ông ta biết rõ Hạ Nhật Tinh cùng thường vụ phó chủ tịch Thành Thiên Hạc trong công việc thì không có việc gì để phải dẫm đạp lên nhau, nhưng thường vụ phó chủ tịch Thành Thiên Hạc, chẳng những không có giúp đỡ bên ủy ban thành phố công tác, ngược lại khắp nơi còn gây chướng ngại khó khăn cho chủ tịch Hạ Nhật Tinh, vì thế nên Hạ Nhật Tinh rất căm tức, nhưng ông ta vẫn không có cách nào khác được, toàn bộ thành phố Bạch Sơn chia ra làm ba bang phái, Hạ Nhật Tinh là bên ủy ban thành phố, Đường Bính Khôn là thị ủy phụ trách bên đảng, nhưng có điều đáng tiếc là Hạ Nhật Tinh cùng Đường Bính Khôn đều là người từ bên ngoài đến đây công tác, duy chỉ có Thành Thiên Hạc là người bản địa, mà cán bộ bản địa lại rất cục bộ địa phương, cho nên Thành Thiên Hạc nhân vật cán bộ đại biểu cho lực lượng bản địa.
– Lo lắng về phần mình? Việc này có cần đến phiên bọn họ quan tâm sao? Có chắc là hắn có thể chính thức lên nhận chức được? – Đường Bính Khôn nói bóng nói gió ám chỉ về tình hình nhân sự sắp tới nhắm đến một người…
– Uả ? Bí thư Đường, ý của ông là…?
Hạ Nhật Tinh kinh ngạc, hiện tại đã truyền đi lời đồn là sắp tới Thành Thiên Hạc sẽ tiếp nhận chức vụ chủ tịch ủy ban thành phố của ông, chẳng lẽ còn có biến hóa khác? Đường Bính Khôn là một bí thư thị ủy thành phố, nếu như chẳng có nắm được tin tức, thì không có khả năng ăn nói lung tung đâu.
– Tôi không có ý gì, chỉ là nói chuyện gì cũng có thể xảy ra được….
Đường Bính Khôn ngậm miệng không nói, thật ra trong lòng ông ta là rất ủng hộ bí thư của ban kỷ luật thanh tra La Bàn Hạ lên làm chủ tịch…
– Hừm… bất luận ai lên thây thế chức vụ của tôi, cũng sẽ không được an nhàn gì đâu, thành phố Bạch Sơn cơ hội phát triển cũng không nhiều lắm. – Hạ Nhật Tinh có chút ít đùa giỡn nói.
– Anh Hạ nói không sai, mấy ngày hôm trước tôi đi lên tỉnh, gặp được bí thư Trọng Phong Dương, ông ấy lại mắng cho một trận, áp lực của tôi cũng không hề nhỏ, anh thì còn may, qua năm đến kỳ họp hiệp thương chính trị thì đã đi lên tỉnh dưỡng lão, tôi thì còn phải bám víu thêm vài năm nữa. – Đường Bính Khôn suy tư trả lời.
Không có ai biết lần gặp mặt này nói chuyện, Đường Bính Khôn cùng Hạ Nhật Tinh trước khi từ giã đã bàn về chuyện gì, mãi cho đến khi Hạ Nhật Tinh rời khỏi thành phố Bạch Sơn, hai người không còn có dịp như hôm nay xúc tiến nói chuyện lâu như thế, đương nhiên đây là chuyện về sau.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200