Lạc Nam như tìm ra niềm vui mới, hoàn toàn đầu nhập vào việc hôn môi, chỉ là bờ môi này có điểm đặc biệt…
Cửu Huân Dao oằn mình trước mỗi động tác của hắn, chỉ cảm thấy thành vách bên trong co rút không ngừng, một cảm giác ham muốn và ngứa ngáy từ tận bên trong lan tràn khắp cơ thể, đôi mắt trở nên ửng hồng, dục tính trỗi dậy…
Nàng chủ động kéo lấy Lạc Nam tiến lên, thân thể trơn trượt dẻo dai như linh xà không xương quấn lấy cơ thể cường tráng của hắn, từng ngón tay thon dài tinh tế lướt trên các khối cơ bắp cứng cáp của nam nhân, cuối cùng bàn tay nắm lấy côn thịt cứng ngắc đầy ngạo nghễ đó vuốt ve lên xuống.
Môi hai người lại tìm lấy nhau, lần này Cửu Huân Dao chủ động vươn đầu lưỡi đinh hương ướt át của mình vào trong miệng hắn, tham lam mút lấy từng ngụm nước dương cương trong miệng nam nhân.
Phía dưới, đôi chân trần của nàng tách ra kẹp chặt vào hông hắn.
Như sinh ra lực hấp dẫn, bộ vị tư mật của hai người chủ động chạm vào nhau, ở bên ngoài ma sát không ngừng, thân côn vừa to vừa dài trượt lên xuống trên cái khe hẹp của nụ hoa đang chớm nở.
Hô hấp của hai người dồn dập, Lạc Nam thở ra từng hơi nặng nề, tách lấy đầu lưỡi của mỹ nhân, giọng điệu không thể cưỡng lại:
“Huân Dao… ta vào nhé nàng, nhịn hết nổi rồi!”
Cửu Huân Dao không lên tiếng, nàng dùng động tác để trả lời, thân thể hơi thả lỏng, đôi chân tuyệt mỹ nhẹ tách ra.
Lạc Nam hít sâu một hơi trong sung sướng, đem đầu nấm dữ tợn đặt vào vị trí hạch tâm, hạ thể dùng sức, từng chút một chen lấn mà vào.
Chật… chật dữ dội là cảm giác đầu tiên mà hắn cảm nhận được.
Nơi này dường như không thay đổi chút nào dù đã hạ sinh qua một lần, vẫn là chỗ có thể khiến Lạc Nam xuất ra nếu không cố gắng áp chế sau những lần đầu tiên tiến vào.
Có lẽ vì là xà nữ, động đào của Cửu Huân Dao có điểm khác biệt so với nhân loại đôi chút, chật chội hơn nhưng lại trơn trượt hơn, ướt át hơn… cảm giác như có vô số con tiểu xà đang quấn lấy thứ dám xâm nhập.
Lạc Nam rùng mình, côn thịt bạo phát to tướng chưa từng có, như một con quái vật đang cố gắng phá tan vòng vây của bầy rắn.
“Lớn quá… từ từ thôi…” Cửu Huân Dao thở hổn hển, đôi môi hé mở phun ra hương thơm, nàng chỉ cảm thấy cơ thể đầy ắp.
Nhất là khi vũ khí của nam nhân toàn bộ đâm vào lúc cán, hoa tâm tận sâu bên trong của nàng cũng bị đỉnh lấy, tê ngứa biến mất thay vào đó là sự căng đầy chưa từng có…
Hai người hòa hợp chặt chẽ, không chút kẻ hở.
“Ta… từ từ không nổi… nàng quá mê người… ta chỉ muốn yêu nàng thật mãnh liệt!”
Lạc Nam thở dốc từng tiếng, hắn đè lên cơ thể Cửu Huân Dao một cách bá đạo như tuyên bố chủ quyền, côn thịt dần trở nên thích ứng, bắt đầu kéo ra đâm vào từng đợt mạnh mẽ.
Bạch… bạch… bạch… bạch… bạch…
Thanh âm quen thuộc khiến người ngoài đỏ mặt tía tai vang lên không dứt khi hai bộ phận không ngừng kết nối với nhau.
Cửu Huân Dao tóc dài trở nên hỗn loạn, thân thể như thuyền nhỏ lênh đênh trên nước, bầu sữa mê người lắc lư lên xuống phía dưới cơ thể lực lưỡng của nam nhân.
“Hừ… hừ… ưm… à… ưm…”
Môi nàng liên tục phát ra những âm thanh vô nghĩa, mắt đẹp lim dim khép hờ, sự lãnh diễm thường ngày hóa thành phong tình vô hạn.
“Ta sướng quá nàng ơi…” Lạc Nam thở nặng nề, hưng phấn đến cực điểm đưa tiểu huynh đệ của mình ra vào bên trong u cốc.
Hắn cúi đầu gặm lấy bầu sữa, bên dưới vừa đâm ra rút vào, bên trên nuốt vào từng đợt sữa tươi béo ngậy.
Bởi vì quá mức cuồng nhiệt, ngay từ những lần nhấp đầu tiên Lạc Nam đều vận dụng sức mạnh, hai người rất nhanh thì rùng mình, côn thịt phình to giật giật, u cốc co thắt dữ dội.
“Sướng…”
Cùng lúc thốt lên một tiếng thật dài, đôi nam nữ rùng mình ôm siết lấy nhau, linh hồn và thể xác như hòa thành nhất thể.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, Lạc Nam tràn đầy sủng nịnh ngắm nhìn thê tử, còn Cửu Huân Dao lại ra vẻ ngạo kiều liếc xéo hắn, nhưng tia nhu tình và thỏa mãn sâu trong đáy mắt khó thể che giấu được.
Có lẽ bởi vì sự ra đời của Tiểu Thiên Ý đã trở thành cầu nối và sợi dây liên kết chặt chẽ của đôi nam nữ, khiến hai người dễ dàng tiếp nhận nhau hơn, dễ dàng nảy sinh tình cảm với nhau hơn.
Bằng không… mọi thứ có lẽ sẽ chẳng đến một cách nhanh chóng như vậy.
“Chúng ta đổi tư thế…” Lạc Nam hôn lên trán nàng đề nghị.
“Hừ… đừng quá tham lam!” Cửu Huân Dao lạnh lùng nói.
“Nàng đang lừa dối phản ứng của chính thân thể mình!” Lạc Nam mỉm cười, bàn tay vươn xuống vuốt nhẹ hột le trơn bóng, cắn cắn đầu núm săn cứng trên đỉnh núi của nàng.
“Haha, ta chỉ sợ ngươi không chịu nổi!” Cửu Huân Dao khóe môi nhếch lên một tia trêu tức.
“Nàng sẽ hối hận vì khiêu khích phu quân!” Lạc Nam ngạo nghễ vỗ ngực.
“Vậy sao?” Cửu Huân Dao như cười như không.
Bất chợt, thân thể của nàng phát sáng…
Mái tóc chín màu đột nhiên trở thành đơn sắc, xung quanh Cửu Huân Dao chậm rãi hiện ra tám thân ảnh yêu dị tuyệt trần.
Dung nhan y như đúc, mỗi người sở hữu mỗi khí chất và màu tóc khác nhau…
Chín vị mỹ nhân, tất cả đều là Cửu Huân Dao, giống nhau đến từng tấc da thịt, thân thể trần truồng vây lấy Lạc Nam vào trung tâm.
Hắn chỉ cảm thấy cơ thể của mình bị đè ngửa ra trước khi chín đôi bầu sữa bao phủ tất cả tầm mắt.
Toàn thân như bị nhấn chìm vào biển xúc cảm, mềm mại, căng tràn, đàn hồi và những hương thơm khó cưỡng.
Trước khi từng tấc cơ thể mình bị chiếm hữu, trong đầu Lạc Nam chỉ còn duy nhất một ý niệm:
“Thiên Đường… tối đa cũng chỉ đến như vậy mà thôi!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242