Thiên Cấm Sơn… à không, nói đúng hơn là Lão Sơn Chủ đời trước của Thiên Cấm Sơn thành công đạt được hảo cảm của Lạc Nam.
Việc mang Tư Mã Nguyệt Đình rời đi thuận lợi hơn dự kiến ban đầu của hắn.
Tuy rằng Tư Mã Nguyệt Đình đã nhận thức sẵn sàng về việc báo thù nên không cần hắn phải dùng miệng lưỡi thuyết phục, nhưng nguyên nhân rất lớn vẫn là nhờ có Lão Sơn Chủ ra mặt, bằng không chỉ sợ lại khó tránh khỏi một trận chiến với chư cường giả Tây Phương Giáo…
Một đám người chuyên miệng hô “hữu duyên cùng giáo ta” để thu nạp nhân tài sẽ dễ dàng để người khác mang Giáo Nữ của mình rời đi hay sao?
Có thể thấy để các cường giả Tây Phương Giáo nhượng bộ, thực lực của Lão Sơn Chủ cũng không phải bình thường, nếu lão già này muốn đứng ra làm khó dễ, e rằng khó càng thêm khó.
Lạc Nam thừa hiểu nguyên nhân rất lớn Lão Sơn Chủ dễ dàng chấp nhận Tư Mã Nguyệt Đình đi theo mình là vì đã nhìn thấu hai tầng thân phận của hắn.
Đệ nhất yêu nghiệt Tiên Giới Lạc Nam, Côn Lôn Thiếu Chủ.
Đệ nhất yêu nghiệt Ma Giới Văn Lang, Đế Tử Tiên Ma Cung.
Mỗi một thân phận đã rất đáng gờm, hai thân phận là một người càng là khủng bố đến khó thể hình dung.
Lão Sơn Chủ đánh giá tương lai của hắn cao hơn rất nhiều so với Giáo Chủ Tây Phương, càng đánh giá nếu để Tư Mã Nguyệt Đình đi theo hắn sẽ tốt hơn cho nàng so với việc cạnh tranh ngôi vị Phật Tử.
Qua đó có thể thấy Lão Sơn Chủ thật lòng yêu thương Tư Mã Nguyệt Đình như hậu bối của mình, nguyện mang đến tương lai tốt hơn cho nàng, đồng thời cũng nhân cơ hội này kết một lần thiện duyên với Lạc Nam.
Có thể nói đây là một lần đánh cược và đầu tư của Lão Sơn Chủ.
Một điều ngoài ý muốn chính là không ngờ Lão Sơn Chủ có thủ đoạn nhìn thấu Mặt Nạ Thiên Diện để khám phá ra thân phận thật sự của hắn, điều mà ngay cả Tru Tiên Điện Chủ hay Săn Ma Điện Chủ cũng không làm được.
Thiên hạ quả nhiên ngọa hổ tàng long, kỳ nhân dị sĩ nhiều vô số kể, không thể lơ là được.
Nếu không phải thông qua Thiên Cơ Bảng điều tra Lão Sơn Chủ không có địch ý hay mong muốn tiết lộ thân phận chân thật của mình, Lạc Nam sẽ không dễ dàng rời khỏi Thiên Cấm Sơn như vậy.
Văn Lang và Lạc Nam là cùng một người còn chưa đến thời điểm công bố thiên hạ…
Nếu Thiên Cơ Bảng cho ra kết quả Lão Sơn Chủ có một tia động cơ để tiết lộ bí mật này, Lạc Nam dù triệt để vạch mặt cùng Tây Phương Giáo cũng phải bằng mọi thủ đoạn mượn tạm cái mạng của hắn, sát nhân diệt khẩu.
Dù Tư Mã Nguyệt Đình vì vậy chuyển sang căm hận hắn dẫn đến nhiệm vụ Tiên Ma Hy Vọng thất bại, hắn cũng sẽ làm.
Cũng may… Lão Sơn Chủ không để hắn thất vọng.
“Sao ngươi biết ta là truyền nhân Tiên Ma Cung!”
Thanh âm trong trẻo vang lên bên tai, Lạc Nam nhìn qua, thấy Tư Mã Nguyệt Đình đang tò mò nhìn lấy mình.
Tư Mã Nguyệt Đình thật sự không hiểu, từ nhỏ nàng đã lớn lên ở Thiên Cấm Sơn, thời điểm trước đây khi Thiếu Đế Chi Chiến diễn ra, Lão Sơn Chủ lo lắng Ma Ấn của nàng sẽ bị người phát hiện nên không cho phép nàng tham dự, thân phận do đó cũng được giữ bí mật gần như tuyệt đối.
Hiện tại nàng đã đem Ma Ấn toàn bộ giải phong, dù những người sở hữu Ma Ấn hay Tiên Ấn cũng không thể tìm ra nàng, vậy tại sao Văn Lang còn có thể biết nàng là truyền nhân của Tiên Ma Cung mà tìm đến?
Quan sát dung mạo thanh tú của Tư Mã Nguyệt Đình ở khoảng cách gần, nàng và Chu Nhi thật sự quá giống khiến Lạc Nam có chút hoảng hốt.
Bất quá hắn vẫn điềm tĩnh mỉm cười: “Sư phụ nói cho ta biết, bảo ta đến tìm nàng!”
Dù sao cũng không thể đem công lao quy cho Thiên Cơ Bảng, Lạc Nam dứt khoác mượn danh Nữ Hoàng cõng nồi.
Quả nhiên nghe hắn nói vậy, trong mắt Tư Mã Nguyệt Đình lóe lên một tia kinh dị, đối với vị Tiên Ma Công Chúa chưa từng gặp mặt này càng thêm kính nể.
Có thể vô thanh vô tức biết được chính xác nàng đang lánh mặt ở Thiên Cấm Sơn trong lãnh thổ của Tây Phương Giáo, thủ đoạn như vậy thật sự là kinh khiếp quỷ thần.
“Kế tiếp ta còn có chút chuyện cần giải quyết trước khi mang nàng về gặp sư phụ!” Lạc Nam trong mắt lóe lên một tia sát khí nói.
“Ngươi muốn đi giết người?” Tư Mã Nguyệt Đình đánh hơi được mùi vị của sự chết chóc.
“Không sai, thanh trừng phản đồ Tiên Ma Cung!” Lạc Nam thừa nhận.
“Ta muốn tham gia!” Nghe đến phản đồ, Tư Mã Nguyệt Đình cũng muốn đại khai sát giới, đôi mắt vốn thanh tịnh trở nên cương quyết.
“Haha, nơi này nàng không tham gia được!” Lạc Nam cười cười.
“Ở đâu?” Tư Mã Nguyệt Đình nghi hoặc nhìn hắn.
Lạc Nam gằn từng chữ:
“Săn Ma Điện!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242