“Bẩm báo Nữ Hoàng, có rất nhiều đại diện của Thiên Đế Cấp Thế Lực muốn gặp người, hơn nữa thái độ rất bất thiện!”
Bên trong Côn Lôn Hoàng Cung, Nữ Hoàng nghe Tứ Đại Cung Nữ bẩm báo.
Bởi vì hệ thống Truyền Tống Trận của Tru Nghịch Liên Minh đã được Trận Điện hình thành, nên việc truyền tống giữa các Đế Thiên Giới cực kỳ nhanh chóng, không mất quá nhiều thời gian dùng Pháp Bảo Phi Hành băng qua vũ trụ.
Truyền Tống Trận của Côn Lôn Giới được bố trí ngay tại Hi Vũ Thành, nên những cường giả có thể lập tức xuất hiện ở Côn Lôn trong thời gian ngắn là điều dễ hiểu.
Đương nhiên, thân là chủ nhân của Côn Lôn, Nữ Hoàng đã cảm ứng được ngay thời khắc Truyền Tống Trận khởi động, bất quá nàng cũng không ra tay ngăn cản, ngược lại muốn xem thử đám người này có ý đồ gì, sao lại đột ngột tụ tập kéo đến Côn Lôn cùng một thời điểm.
PHẦN PHẬT…
Hai luồng tàn ảnh mang theo gió thơm mát lạnh rơi vào đại điện hạ xuống bên cạnh Nữ Hoàng.
Chính là Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế cảm ứng được tình huống nên từ Quảng Hàn Cung bay đến.
Hiển nhiên khi đã là một phần tử của Côn Lôn, các nàng cũng phải xuất hiện đúng thời điểm để giúp Nữ Hoàng có thêm ưu thế, tránh đám người kia ỷ vào số lượng mà kiêu căng tự đại trước mặt Nữ Hoàng.
“Hai tỷ muội đến bên cạnh trẫm!”
Nữ Hoàng hài lòng mỉm cười, ra hiệu cho hai vị Nữ Thiên Đế ngồi xuống hai bên trái phải bên cạnh mình.
“Cho bọn hắn vào!” Cao quý nhưng không mất uy nghiêm, Nữ Hoàng nhẹ phất óng tay áo hạ lệnh.
Tứ đại cung nữ lĩnh mệnh gật đầu, Kiếp Thiền cao giọng hô:
“Truyền các vị Thiên Đế!”
Đại Môn rộng rãi mở ra, một đám người mang theo Thiên Đế uy áp cuồn cuộn, hùng hùng hổ hổ tiến thẳng vào Đại Điện Côn Lôn, hơn nữa nếu nhìn kỹ sẽ thấy chân của bọn hắn cố ý đạp không, cách mặt nền của Đại Điện một khoảng 10cm, thái độ tương đối ác liệt…
Nữ Hoàng nhíu mày, bởi vì hành vi của đám người này thật sự rất thất lễ, không tôn trọng Côn Lôn của nàng.
Đảo mắt nhìn qua một lượt…
Đi đầu là Đại Trưởng Lão của Long Tộc – Long Ngạo Hải, Tộc Trưởng Kim Ô Tộc, Tộc Trưởng Bạch Hổ Tộc, Tộc Trưởng Côn Bằng Tộc, Phó Điện Chủ Trận Điện, Tộc Trưởng Chu Tước Tộc, Kiếm Đế Thành Chủ – Kiếm Trường Ca.
Có tất cả là 7 vị Thiên Đế, trong đó Phó Điện Chủ Trận Điện kiêm luôn Thiên Trận Đế, đội hình cực kỳ hoành tráng, hơn nữa vì đều là nhân vật cao tầng của các Thế Lực, chiến lực của 7 người này còn áp đảo cả Thiên Đế thông thường.
Nếu là trước đây, đối mặt với đội hình cường giả như vậy, Côn Lôn Giới thật sự không có bất kỳ khả năng ứng phó nào, hoàn toàn lâm vào thế bị động.
Nhưng hiện tại Côn Lôn Nữ Hoàng lại bình tĩnh uy nghiêm, dùng tư thái chủ nhà từ trên cao nhìn xuống, hờ hững mở miệng:
“Cùng là thành viên của Tru Nghịch Liên Minh, các vị mang theo thái độ như thế này đến Côn Lôn của trẫm là có ý gì?”
Mà lúc này, 7 vị cường giả cũng đang đánh giá tình cảnh trước mắt, trong lòng thầm giật mình:
“Côn Lôn vậy mà có nhiều nữ cường giả như vậy?”
Chỉ thấy Nữ Hoàng một thân Kim Sắc Đế Bào uy nghiêm cao quý ngồi trên Đế Tọa, mái tóc hoàng kim búi cao, đầu đội phượng quan, một lớp Kim Sa che lấy phần lớn dung mạo, nhưng chỉ đôi mắt sắc sảo thăm thẳm lộ ra cũng đủ khiến người đối diện không dám nhìn thẳng, vô thức cảm thấy tự tin trước phong thái vô song của nàng.
Bên trái là Lăng Ba Nữ Đế người khoác Lam Sắc Cung Trang hiển lộ sự ưu nhã lạnh lùng, như một đóa lan hoa trong băng cốc, đôi mắt xinh đẹp như ngân hà lại chẳng chứa bất kỳ một tia cảm tình nào bên trong đó.
Bên phải là Thường Nga Nữ Đế với một thân bạch y, làn da trắng muốt hơn tuyết, khí chất lãnh đạm hững hờ như một đóa tuyết liên trên đỉnh thiên sơn, dù ở ngay bên cạnh ngươi nhưng lại cảm giác cách xa vạn dặm, viễn viễn không thể với tới.
Có thể nói, ngoại trừ Tuế Nguyệt Nữ Đế, Phượng Nghi Đế Nữ, Cửu Thánh Chủ Cửu Huân Dao… thì trong hàng ngũ Nữ Thiên Đế ở Tiên Giới này khó ai có thể so sánh với ba nữ nhân trước mặt về phần khí chất.
Thiên Hồ Nữ Đế cũng là một vị nữ tử thiên kiêu bách mị, tuy nhiên bẩm sinh mang theo quyến rũ gợi tình, mị ý tận xương của Cửu Vĩ Thiên Hồ khác xa hoàn toàn với khí chất cao cao tại thượng của mấy nữ vừa kể.
Chưa kể lúc này, sau lưng Côn Lôn Nữ Hoàng… Tứ Đại Cung Nữ nghiêm trang đứng thẳng, khuynh quốc khuynh thành, mỗi người mỗi vẻ càng tô điểm cho Đế nhan của ba vị Nữ Thiên Đế trở nên nổi bật.
Bằng ánh mắt độc đáo của 7 vị cường giả, bọn hắn cũng đã nhìn ra Tứ Đại Cung Nữ này thiên phú bất phàm, tất cả đều là Địa Đế Cấp Cường Giả, khí tức hùng hậu, tuổi tác không cao cho nên khả năng đột phá Thiên Đế còn rất lớn.
Nghĩ đến đây càng thêm giật mình, nếu Tứ Đại Cung Nữ này cũng thành Thiên Đế, chẳng phải Côn Lôn trước mắt đã có 7 vị mỹ nhân Nữ Thiên Đế rồi hả?
Chẳng biết vì sao, 7 vị cường giả sinh lòng ghen ghét, đố kỵ với nam nhân sống ở Côn Lôn, đặc biệt là tiểu tử Lạc Nam có quan hệ gần gũi với các nàng nhất.
Bất quá dù sao cũng là nhân vật hàng đầu, tâm cảnh của bọn hắn tương đối vững chắc, rất nhanh đã rời khỏi giây lát thất thần trước dung nhan của mỹ nhân.
Long Ngạo Hải tiến lên một bước, trầm giọng nói ra:
“Chúng ta muốn gặp cả Thiếu Chủ của các vị!”
“Ồ? Muốn gặp Tiểu Nam?” Côn Lôn Nữ Hoàng ánh mắt lạnh xuống, thái độ quyết liệt:
“Thiếu Chủ của Côn Lôn Giới chúng ta khi nào đến lượt các ngươi muốn gặp thì gặp? Muốn bái thì bái?”
Lời vừa nói ra, Tứ Đại Cung Nữ trong lòng thầm hô sảng khoái, mà 7 tên cường giả thì biến sắc mặt.
“Hừ, Côn Lôn Thiếu Chủ thật có mặt mũi a, ngay cả Thiên Đế như chúng ta muốn gặp hắn cũng phải hẹn trước sao?” Chu Tước Tộc Trưởng giận dữ lớn tiếng nói.
“Thiên Đế?” Côn Lôn Nữ Hoàng trào phúng cười: “Thiếu Chủ nhà chúng ta cũng không phải chưa từng giết Thiên Ma Đế, Thiên Đế có giá trị lắm sao?”
7 vị cường giả trong lòng cả kinh, lúc này mới nhớ đến chiến tích của Lạc Nam khi dám ngang nhiên truy sát các sát thủ cấp Thiên Ma Đế dám ngấp nghé cái đầu của hắn để đổi lấy Tru Tiên Điểm.
Thường Nga Nữ Đế cũng ung dung mở miệng: “Đừng quên Lạc Nam cũng là phụ thân của Đế Nữ Tuế Nguyệt Cung, nếu xét về bối phận… hắn và đệ nhất cường giả Tuế Nguyệt Nữ Đế ngang hàng luận giao, các vị lấy tư cách gì ra vẻ tiền bối trước mặt hắn?”
Sắc mặt 7 vị cường giả đen như đáy nồi, trong lòng thầm mắng một tiếng má nó.
Cả đời bọn hắn chưa từng gặp Đại Đế nào khó chơi như vậy, muốn gặp mặt còn khó hơn gặp cả Thiên Đế.
Hít sâu một hơi, Long Ngạo Hải chậm rãi nói:
“Không biết Thiếu Chủ hiện tại có ở Côn Lôn? Chúng ta muốn cầu kiến hắn một lần!”
Trong lòng hắn thầm thề, chỉ cần bắt được thớp của Lạc Nam, chứng minh Địa Ngục Môn biến mất và tài sản khổng lồ đang ở trong tay hắn, sẽ lập tức xuất động Long Tộc Đại Quân chinh phạt Côn Lôn, tin tưởng có rất nhiều thế lực ủng hộ.
Dù sao thì tiềm lực của Lạc Nam quá mức kinh khủng, không có bất kỳ đại thế lực nào muốn yêu nghiệt như vậy trưởng thành, Long Tộc cũng đã sớm chướng mắt Bá Lực của Lạc Nam vì lấn át danh tiếng của Long Lực, chẳng qua thiếu một cái cớ hợp lý để ra tay mà thôi.
Thấy Long Ngạo Hải đã chịu xuống nước, Nữ Hoàng cũng không tiện tiếp tục cường thế, đôi bên đều ăn ý hiểu rằng mặc dù trong lòng không ưa gì đối phương nhưng đây chưa phải thời điểm để triệt để trở mặt.
“Tiểu Nam đã được trẫm phân phó đi truy lùng tung tích Nghịch Long!” Nữ Hoàng thản nhiên đáp:
“Dù sao Côn Lôn cũng là một thành viên của Tru Nghịch Liên Minh, các vị đã ra sức như vậy thì chúng ta cũng nên cống hiến!”
Chân mày đám người nhảy lên, thầm nghĩ chúng ta điều động toàn bộ tổ chức tình báo, các lực lượng chấp pháp mà ngay cả cái rắm của Nghịch Long cũng chưa tìm được, Côn Lôn chỉ cử một tên Thiếu Chủ đi thì làm nên trò trống gì?
Bất quá không tiện nói ra khỏi mồm, Long Ngạo Hải đành tiếp tục:
“Không biết Nữ Hoàng có thể liên hệ cho Côn Lôn Thiếu Chủ trở về!”
Côn Lôn Nữ Hoàng cau mày không vui: “Các vị có chuyện gì cứ nói thẳng, chẳng lẽ trẫm là sư phụ lại không thể thay mặt đồ đệ của mình hay sao?”
Nếu không có gì nghiêm trọng, nàng chẳng muốn làm phiền Lạc Nam.
Bởi hơn ai hết, Nữ Hoàng hiểu rõ Lạc Nam khắp chốn bôn ba, bận rộn nhiều việc như thế nào, tất cả là vì mục tiêu chung của hắn và các nàng, nếu không phải bận rộn tọa trấn và giải quyết sự vụ ở Côn Lôn… nàng cũng rất muốn đi cùng với hắn.
7 vị Thiên Đế đưa mặt nhìn nhau, sau đó âm thầm gật đầu, cái bọn hắn cần là xác định tài sản khổng lồ của Hắc Ám Vĩnh Kiếp đang ở trong tay Lạc Nam, về phần có trực tiếp đối chất với hắn hay không cũng chẳng mấy quan trọng.
“Dám hỏi Nữ Hoàng, Côn Lôn Giới từ khi thống nhất, trở thành Đế Thiên Giới đến nay đã bao nhiêu năm?” Long Ngạo Hải chắp tay nói.
“Lịch sử của Côn Lôn các vị hỏi làm gì?” Nữ Hoàng thái độ không quá hợp tác trừng mắt hỏi lại.
“Chính xác là 8226 năm!” Kiếm Trường Ca lên tiếng nói:
“Ta có tìm hiểu về nội tình của Côn Lôn nên nắm rất rõ điều này!”
“Mời Kiếm Đế Thành Chủ cho hay!” Long Ngạo Hải đám người lập tức phụ họa.
Kiếm Trường Ca bước lên một bước, có chút đắc ý nói ra: “Các vị có điều không biết, một thiên tài hàng đầu của Côn Lôn, nhi tử của Kiếm Đế là Kiếm Nhai đã được bổn thành chủ thu làm đồ đệ, nên những tin tức ở Côn Lôn ta nhận được là vô cùng chính xác!”
Sau đó, hắn thao thao bất tuyệt lớn tiếng nói:
“Từ khi Côn Lôn thống nhất đến nay đã là 8226 năm, trong suốt thời gian này Côn Lôn thù trong giặc ngoài, nội tình hỗn loạn, ngoài thì có kẻ thù tham lam ngấp nghé, trong thì có Dạ Đế trọng sinh thành Kiếm Phi Vân, cấu kết Thanh Gia với mưu đồ tạo phản, danh vọng của Côn Lôn Nữ Hoàng cực kỳ thậm tệ, phải vô cùng chật vật mới ổn định được ngôi vị Nữ Hoàng của mình, ngay cả thời gian phát triển Côn Lôn cũng không có!”
“Xuyên suốt hơn 8000 năm, thứ mà Côn Lôn Nữ Hoàng có được chỉ là sư phụ Côn Lôn Lão Nhân ẩn cư lánh đời, Tứ Đại Cung Nữ tu vi Đại Đế và vài vạn Nữ Cấm Vệ không quá mức tinh nhuệ, vô pháp so sánh cùng Thiên Binh Thiên Tướng của Thiên Đình hay các Quân Đội hùng mạnh khác, đặc biệt là ngay cả một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo ra hồn cũng không có!”
“Đáng giận!” Tứ Đại Cung Nữ thanh lãnh quát lên, sát khí đằng đằng, các nàng không cho phép bất kỳ ai dám xem thường Nữ Hoàng của mình, dù đó là Thiên Đế.
Nữ Hoàng khoác khoác tay: “Cứ để hắn tiếp tục!”
Kiếm Trường Ca ngạo nghễ ngẩng đầu, nghiến răng nói ra:
“Từ khi Lạc Nam gia nhập Côn Lôn, trợ giúp Nữ Hoàng thu phục Thượng Cổ Dị Độc, trấn áp phản loạn, lấy lại danh dự, thu phục Mộc Linh Tộc và một vài thế lực, Côn Lôn này mới triệt để đi vào quỷ đạo, bắt đầu phát triển!”
“Nhưng trong chúng ta bất kỳ ai cũng hiểu, một Thiên Đế Cấp Thế Lực dù đã đi vào quỷ đạo phát triển, muốn nhảy vọt về chất lượng cũng phải tiêu tốn vô số công sức và thời gian, trải qua hàng vạn năm dài đằng đẳng mới có thể thịnh vượng!”
“Ấy vậy mà Côn Lôn Giới biểu hiện cực kỳ vô lý, chẳng những từ trên xuống dưới được cung cấp số lượng lớn tài nguyên để toàn diện phát triển, mà quan trọng nhất Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo lại xuất hiện một cách nhan nhãn, phổ biến vô cùng!”
“Ngay cả hai thuộc hạ của Lạc Nam là Minh Không và Vô Ưu cũng được phân phối hai kiện Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm, điều mà thế lực sừng sững trên vũ trụ vô số năm qua là Long Tộc cũng không thể làm được!”
“Nữ nhân của Làng Nhất Thế dưới tay Lạc Nam cũng được phân phối Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, nội tình thể hiện ra còn vượt qua cả những Thiên Đế Cấp Thế Lực!”
Nữ Hoàng nghe đến đây bật cười, trêu tức nhìn lại bọn hắn:
“Thế nào? Chẳng lẽ các vị ghen ghét, đố kỵ Côn Lôn Giới chúng ta giàu có, Thiếu Chủ của chúng ta giàu có?”
7 vị Thiên Đế sắc mặt tối sầm, bị nói trúng tim đen khiến bọn hắn nhảy dựng.
Long Ngạo Hải lại đứng ra, nghiêm nghị nói:
“Mỗi Thế Lực, mỗi cá nhân đều có cơ duyên của riêng mình, nếu Côn Lôn Giới đạt được tài sản của các di tích cổ xưa đã diệt vong, chúng ta đương nhiên không có ý kiến gì!”
“Nhưng trùng hợp lạ kỳ, Lạc Nam và Côn Lôn Giới lại giàu đột biến ngay khi Địa Ngục Môn vừa mới biến mất!”
“Hiện nay toàn vũ trụ đều biết, Hắc Ám Vĩnh Kiếp nhờ vào Địa Ngục Môn đã cướp đi tất cả Nhẫn Trữ Vật của vô số vị cường giả qua nhiều thế hệ, sở hữu khối tài sản khổng lồ vô pháp tưởng tượng!”
“Cho nên chúng ta hoàn toàn có căn cứ để hoài nghi, Địa Ngục Môn biến mất có liên quan đến Lạc Nam, mà khối tài sản khổng lồ kia cũng rơi vào tay hắn!”
“Đây là tài sản của những nạn nhân bị Hắc Ám Vĩnh Kiếp cướp đoạt, không thể để bất kỳ ai độc chiếm được!”
6 vị Thiên Đế còn lại cũng đồng thanh quát: “Không thể để bất kỳ ai độc chiếm, tài sản này thuộc về của chung!”
“Buồn cười!” Lăng Ba Nữ Đế cười lạnh: “Hiện nay ai cũng biết Nhị Lang Thần mới là kẻ sở hữu tài sản của Hắc Ám Vĩnh Kiếp, các vị sao lại hoài nghi Lạc Nam?”
“Haha, Nhị Lang Thần nhiều lần bị truy sát, cũng không thấy hắn giàu có ra sao!” Kiếm Trường Ca mỉm cười:
“Trong khi Lạc Nam lại tùy tiện tặng Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo cho thuộc hạ, điều mà Thiên Đế cũng chưa chắc hào phóng như vậy!”
“Huống hồ Nhị Lang Thần và Lạc Nam là kẻ thù, ai biết được liệu có kế hoạch vu oan giá họa nào đó hay không?”
“Tiểu Nam tuy có nhiều Pháp Bảo, nhưng những Pháp Bảo của hắn đâu hề liên quan đến Hắc Ám Vĩnh Kiếp?” Côn Lôn Nữ Hoàng phản biện nói.
Long Ngạo Hải tự tin đáp: “Dựa theo tin tức chúng ta tìm hiểu, tài sản của Hắc Ám Vĩnh Kiếp đã được một người thần bí giao dịch với Thiên Địa Hội để đổi về khối tài sản khổng lồ khác, mà người này có khả năng là Lạc Nam!”
“Cũng chính nhờ cuộc giao dịch này, Lạc Nam đã đem tài sản lấy được từ Thiên Địa Hội bồi dưỡng Côn Lôn và Làng Nhất Thế, tặng Pháp Bảo cho thuộc hạ một cách thoải mái!”
“Đáng tiếc hắn tuổi trẻ đắc chí chưa suy nghĩ sâu xa, không ngờ làm như vậy đã giấu đầu lòi đuôi, bị chúng ta đoán ra sự thật!”
“Đây chính là tội ác tày trời vì dám độc chiếm tài sản thuộc về tất cả nạn nhân của Hắc Ám Vĩnh Kiếp!”
“Hừ!” Côn Lôn Nữ Hoàng xoay người đứng dậy, Đế Uy nghiền ép trực diện, Kim Sắc Đế Bào tung bay:
“Các vị liên tục suy đoán và quy chụp mà không hề có một chứng cứ xác thực đáng tin cậy nào, cho rằng Côn Lôn chúng ta dễ ức hiếp phải không?”
Lăng Ba và Thường Nga cũng đứng lên, gió tuyết đầy trời, uy áp Thiên Đế quét ngang bốn phương tám hướng, ánh mắt lạnh lẽo vô tình.
“Haha, chúng ta mặc dù không có bằng chứng, nhưng lý luận có căn cứ hết sức rõ ràng!”
7 vị Thiên Đế cười lạnh, dùng khí thế đối kháng trực diện với các nàng, thái độ vô cùng kiên quyết:
“Nếu Lạc Nam và Côn Lôn Giới vô tội, vậy hãy chứng minh nguồn góc các Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm mà các ngươi đã sử dụng đi!”
“Buồn cười, tài sản của chúng ta sao phải chứng minh với bất kỳ ai?” Côn Lôn Nữ Hoàng giận quá hóa cười:
“Trẫm không muốn chứng minh, các ngươi định thế nào?”
7 tên Thiên Đế ăn ý nhìn nhau, sát cơ bùng nổ:
“Chiến!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242