“Hả?”
Cảm nhận được động tĩnh to lớn từ bên ngoài tiến vào, nhóm người Văn Lang đồng loạt nhíu mày.
“Thiếu Chủ, có kẻ đang cường thế xông vào, hơn nữa thực lực chắc hẳn không thấp!” Kính Hoa dựa vào cảm ứng của hắc ám lên tiếng nói.
“Ừm!” Văn Lang nhẹ gật đầu, đưa mắt nhìn đến Thanh Mịch ra hiệu.
Thanh Mịch quyến rũ liếm nhẹ mép môi nơi khóe miệng, hiểu ý tiến lên một bước.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Tay ngọc của nàng nâng lên, từ mười đầu ngón tay có vô số sợi tơ nhện trong suốt bắn ra.
Chỉ thoáng chốc đã kết tụ thành một mạn nhện khổng lồ hòa vào không gian, bên trên tơ nhện là vô số kịch độc.
Nếu kẻ thù xui xẻo tiến vào, không chết cũng bị lột một lớp da.
Bá Vũ Điện cường thế lao đến, chợt Thanh Đế nghiêm túc mở miệng:
“Thiếu Chủ cẩn thận, phía trước có mùi vị kịch độc không đơn giản!”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, Thanh Đế biểu hiện xem như không tồi, ngay cả độc của Thanh Mịch cũng bị hắn đánh hơi được, không hổ là một Thiên Đế chuyên dùng Độc.
“Ta đã biết!” Lạc Nam nhếch miệng.
Chợt, Đế Diễm tung hoành bao phủ toàn bộ không gian…
Xèo xèo xèo xèo…
Mạng nhện khổng lồ bóc hơi, độc tố bị thiêu cháy thành từng mảnh.
Ở phía trước một đoạn, Thanh Mịch cũng giật mình nói: “Độc của ta toàn bộ bị phá hủy rồi!”
Các vị Hoa Khôi nghe vậy cũng biểu lộ nghiêm túc.
Mà lúc này, tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa cũng đã cận kề, thân ảnh khổng lồ của Bá Vũ Điện hiện ra trong tầm mắt.
“Khó tránh khỏi một trận chiến a…” Văn Lang nhún nhún vai.
“Kẻ đến là người nào? Thật là kiêu ngạo!” Họa Cẩm bất mãn nói.
Mà lúc này, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mở ra, Lạc Nam ánh mắt khóa chặt lấy Văn Lang đám người, giọng điệu cường thế đến cực điểm:
“Động vào người của Côn Lôn, các ngươi phải trả giá đắt!”
KENG!
Hắn vừa dứt đời, Kiếm Đế đã phá không mà lên.
Nôn nóng biểu hiện trước mặt Thiếu Chủ, Kiếm Đế đã động thủ trước tiên.
Thiên Huyền Kiếm toàn thân trong trắng như ngọc siết chặt trong tay, đây là Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm mà Cuồng Khí Lão Nhân luyện chế cho hắn.
“Luyện Vực Kiếm Kinh – Lục Tầng Kiếm Vực!”
Kiếm Đế uy nghiêm lẫm liệt quát, Thiên Huyền Kiếm mang theo sáu tầng Kiếm Vực chồng chất lên nhau hung hăng trảm ra, hóa thành một đường Kiếm Khí mạnh mẽ xuyên phá không gian lao đến.
Luyện Vực Kiếm Kinh là Công Pháp lần trước Lạc Nam ban tặng cho Kiếm Đế, trợ giúp người tu Kiếm đẩy nhanh khả năng lĩnh ngộ Kiếm Vực.
Nhờ vậy mà trong thời gian ngắn, Kiếm Vực của Kiếm Đế tiến bộ rất lớn.
Ở phía đối diện, nhìn thấy Kiếm Đế cường thế ra tay bất chấp, các vị Hoa Khôi lập tức nổi nóng:
“Uổng công Thiếu Chủ tha mạng cho các ngươi, lại dám gọi người đến tập kích chúng ta!”
ẦM!
Một luồng đao khí xung thiên phóng lên tận trời.
Chỉ thấy Chiêu Quân yên tĩnh sau lưng Văn Lang bước lên, áo trắng như tuyết, tay cầm Song Đoãn Đao, Tung Hoành Đao Pháp triển khai, Đao Vực cuồng bạo gầm rú.
ẦM!
Kiếm Khí và Đao Khí ầm ầm va chạm, cả Kiếm Đế và Chiêu Quân chợt lùi lại một bước, híp mắt nhìn lấy nhau.
Không có chút thương hoa tiếc ngọc, Kiếm Đế hóa thành tàn ảnh, Thiên Huyền Kiếm sắt lẹm lóe ngang, áp sát trực diện.
Chiêu Quân không cam lòng yếu kém, Tung Hoành Đao Pháp huyền ảo khó lường, ngạnh kháng trực diện.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Thoáng chốc, hai vị cường giả tu Đao và Kiếm đã triền đấu kịch liệt, sát cơ kinh khủng vô cùng.
“Để ta xem các ngươi còn có thể phá giải Độc tố?”
Thanh Mịch cũng nổi giận xuất thủ, bản thể Tri Chu Thánh Mẫu hiện ra, kịch độc từ trong bờ môi đỏ mộng khuếch tán ra ngoài, hướng về Bá Vũ Điện bao phủ.
“Đây là sự lợi hại của công pháp mà Thiếu Chủ ban tặng – Lục Chu Độc Điển!” Ngay lúc này, Thanh Đế đứng bên cạnh Lạc Nam cũng cười lạnh một tiếng.
Vận chuyển Lục Chu Độc Điển, hư ảnh của sáu con nhện khổng lồ hiện ra sau lưng hắn, từng cái miệng khổng lồ như hố đen hé mở.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tất cả độc tố của Thanh Mịch bị hư ảnh sáu con nhện hút vào.
“Lại một Thiên Đế tinh thông dùng Độc?” Thanh Mịch vẻ mặt ngưng trọng.
Mạng nhện vô hình khổng lồ được nàng kết tụ, nhanh chóng ẩn mình vào bên trong, bí mật phun ra Độc Châm ám sát Thanh Đế.
Không chịu thua kém, hư ảnh sáu con nhện như thần hộ mệnh bảo vệ xung quanh Thanh Đế, vừa dùng cơ thể đón nhận các Độc Châm, vừa phản kích Thanh Mịch mỗi khi nàng để lộ sơ hở.
Chẳng có quá nhiều lời nói, đại chiến đã lập tức nổ ra làm kinh động vô số tu sĩ ở phạm vi lân cận…
Nhưng Lạc Nam không rảnh để tâm đến những ánh mắt soi mói, hắn chỉ khóa chặt thân ảnh của Văn Lang, ra vẻ ngoài ý muốn mỉm cười:
“Văn Lang à Văn Lang, thế gian này thật nhỏ, lần trước thấy ngươi chạy trốn như chuột ở Săn Ma Điện, lần này lại đụng mặt!”
Văn Lang điềm nhiên đáp lại: “Lạc Nam! Lần trước ngươi khiêu chiến ta, cũng may nhờ có đám Săn Ma Điện ở bên cạnh bảo vệ, bằng không ta chắc chắn bại ngươi!”
Hai người phóng lên thiên không, song song đối diện với nhau, ánh mắt lóe lên từng tia chiến ý.
Mà nghe cuộc đối thoại của hai người, toàn trường âm thầm khiếp sợ…
Không nghĩ đến hai vị yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ, một người đại diện cho Tiên giới, một người đại diện cho Ma giới lại đụng độ vào lúc này.
Trận chiến mà toàn bộ vũ trụ suy đoán, chờ mong từ lâu nay đã tái diễn.
Tiên Lạc và Ma Văn.
Ai mới là vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt?
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242