Hỏa Phượng Tộc…
“Mẫu thân, người thật sự quyết định như vậy sao?”
Bên trong một gian đại điện bí mật ngăn cách với bên ngoài, Phượng Cửu Huyền không dám tin vào lời vừa mới nghe được.
“Ý mẫu thân đã quyết…” Phượng Nghi Nữ Đế cực kỳ nghiêm túc nói.
“Nhưng mà điều này… ta chưa từng nghĩ đến, quá mức hoang đường!” Phượng Cửu Huyền vẫn có phần rụt rè.
“Đây là cách duy nhất để ta có thể lĩnh ngộ Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh một cách mà không cần đáp ứng điều kiện theo lời của Ngô Đồng Thụ tiền bối!” Phượng Nghi Nữ Đế điềm nhiên gật đầu.
“Nữ nhi làm sao có thể thay thế người nha, ta cũng không có kinh nghiệm đảm nhiệm chức vụ quan trọng như vậy!” Phượng Cửu Huyền có chút lo lắng nói.
“Ngôi vị Phượng Hoàng Tộc Trưởng này sớm muộn gì cũng truyền cho ngươi, hiện tại tập làm quen trước cũng tốt!” Phượng Nghi Nữ Đế quả quyết nói.
“Vâng…”
Thấy mẫu thân đã quyết, Phượng Cửu Huyền cũng không tiện nói thêm cái gì.
“Bắt đầu luôn đi!” Phượng Nghi Nữ Đế mỉm cười hưng phấn.
Chỉ thấy nàng phất tay, mật thất nhẹ nhàng chấn động.
ẦM ẦM…
Hai cái Trận Pháp đỏ rực như lửa có hình tròn liên kết với nhau hiện ra bên trong đại điện.
Phượng Nghi Nữ Đế ngồi vào bên trong một trong hai trận pháp, đưa mắt nhìn sang nữ nhi của mình.
Phượng Cửu Huyền khẽ cắn cánh môi anh đào, cũng đồng thời ngồi xuống bên phía Trận Pháp còn lại.
Nếu có mặt Chiến Trận Sư cao cấp ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra hai cái Trận Pháp liên kết với nhau này thực ra là một loại.
Được xưng là Hoán Hồn Trận.
Hoán Hồn Trận là một loại Trận Pháp đã thất truyền từ thời thượng cổ, số lượng thế lực còn sở hữu nó chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Công dụng của Hoán Hồn Trận không phải phòng ngự, càng không phải tấn công.
Nhưng nó lại được xếp vào hàng ngũ Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp nhờ công dụng đặc biệt.
Đó chính là hoán đổi linh hồn và thân xác của hai người cho nhau.
Trong những Thế Lực có truyền thừa xưa cũ, Hoán Hồn Trận dùng để qua mặt địch nhân, nhằm giúp nhân vật cao cấp thoát thân khi gặp đại nạn diệt môn, diệt phái.
Tương truyền trong quá khứ, một cái Thiên Đế Cấp Thế Lực xưng là Phi Linh Môn bị ba đại thế lực khác vây công, lâm vào đường cùng.
Phi Linh Môn Chủ bèn kích hoạt Hoán Hồn Trận, đem linh hồn của mình hoán đổi với một người đệ tử cấp thấp, để người đệ tử cấp thấp chiếm dụng thể xác làm kẻ chết thay.
Thủ đoạn này tinh vi đến mức dù là Thiên Đế cũng vô pháp phân biệt thật giả.
Còn Phi Linh Môn Chủ lại lấy thân phận vô danh tiểu tốt đào tẩu, ngày sau đạt được cơ duyên ngập trời, quay về tiêu diệt ba phương thế lực, danh chấn thiên hạ.
Mà thân là một trong những tộc Thần Thú có truyền thừa cổ lão, Phượng Hoàng Tộc bí mật sở hữu Hoán Hồn Trận chẳng có gì đáng để kinh ngạc.
Bất quá mục đích hiện tại của Phượng Nghi Nữ Đế khi kích hoạt Hoán Hồn Trận không phải vì đào tẩu hay trốn tránh địch nhân.
Nàng chỉ muốn mượn cơ thể của Phượng Cửu Huyền sau khi đã cùng nam nhân ái ân để lĩnh ngộ Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh mà thôi.
Khi nào lĩnh ngộ thành công thì hoán hồn trở lại, đây là kế sách mà nàng vừa mới nghĩ ra, cảm thấy độ khả thi rất lớn.
Dù sao thì tính tình của nàng cao quý vô song, cả đời chưa từng có ý định để nam nhân đụng vào thân thể mình, đây có lẽ là biện pháp duy nhất.
Bất quá việc mẫu thân mượn thân xác mất trinh của nữ nhi để lĩnh ngộ công pháp thật sự không phải vẻ vang gì, truyền ra ngoài mặt mũi mất hết, vì vậy mẫu nữ hai người bí mật thực hiện hoán đổi linh hồn mà không cho bất kỳ người nào phát hiện.
Ngay cả Phượng Tịch Y cũng không được biết.
Bản thân Phượng Cửu Huyền lại cảm thấy lo lắng, bởi vì nếu hoán đổi linh hồn thành công, nàng sẽ phải tạm thời đảm nhiệm vị trí Tộc Trưởng của Hỏa Phượng Tộc thay mẫu thân của mình.
Nhiều năm chỉ làm Đế Nữ, hiện tại đùng một cái tiếp nhận địa vị như vậy khiến nàng không quen.
Bất quá nếu ý của mẫu thân đã quyết, lại thêm cho rằng đây là cơ hội tốt để nàng lấy kinh nghiệm làm tộc trưởng, Phượng Cửu Huyền rốt cuộc đồng ý.
“Sẵn sàng chưa?” Phượng Nghi Nữ Đế mỉm cười nói:
“Yên tâm đi! Chỉ cần hoàn thành lĩnh ngộ công pháp, chúng ta sẽ lập tức hoán đổi linh hồn trở lại!”
“Nữ nhi đã sẵn sàng!” Phượng Cửu Huyền nghiêm túc gật đầu.
Hai người khoanh chân, sắc mặt nghiêm túc, ném Tiên Thạch ra kích hoạt Trận Pháp.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Hoán Hồn Trận xoay tròn dữ dội, một cổ lực lượng thần bí nhanh chóng tác động lên cơ thể hai người.
GÁY GÁY…
Theo hai tướng phượng minh ngân vang, chỉ thấy hư ảnh Linh Hồn của hai tôn Phượng Hoàng bị rút ra khỏi thể xác yêu kiều, sau đó thông qua Trận Pháp hoán đổi cho nhau một cách triệt để.
Không biết qua bao lâu sau…
Hai nữ nhân cùng lúc mở đôi mắt…
Chỉ thấy lúc này bên trong mắt của Phượng Nghi Nữ Đế hiện lên nét ngây ngô, mờ mịt.
Trái ngược với đó, Phượng Cửu Huyền lại sở hữu mắt phượng sắc sảo, cao ngạo của bậc đế quân.
Hiển nhiên hoán đổi Linh Hồn thành công.
“Cảm thấy thế nào?” Phượng Nghi trong thân thể Phượng Cửu Huyền nhàn nhạt hỏi “mẫu thân” của mình.
Phượng Cửu Huyền trong người Phượng Nghi Nữ Đế nghịch ngợm lè lưỡi: “Cảm giác chưởng khống sức mạnh của Thiên Yêu Đế thật sự chưa quen!”
“Khanh khách!” Phượng Nghi cười đến nhánh hoa run rẩy, sau đó nghiêm mặt nói:
“Nhập vai cho tốt tránh để người ngoài phát hiện thì không hay!”
Nói xong, nàng đã khôi phục khí chất thục nữ của nữ nhi.
Mà ở phía đối diện, Phượng Cửu Huyền cũng ra vẻ cao quý ung dung, học theo phong thái của mẫu thân.
Hai nàng dung mạo vốn là giống nhau đến bảy tám phần, lại thêm từ nhỏ đến lớn gần gũi, đối với mỗi một động tác của đối phương đều quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa cho nên nhập vai cực tốt.
Đổi lại là hai người xa lạ, chắc chắn phải tốn thêm một khoảng thời gian mới có thể thích ứng.
“Được rồi, hiện tại ngươi tạm thời ở chỗ của mẫu thân tu luyện!” Phượng Nghi Nữ Đế căn dặn nói:
“Còn ta sẽ đến nơi ở của Đế Nữ, bắt đầu lĩnh hội Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh!”
“Chúc mẫu thân đại công cáo thành!” Phượng Cửu Huyền nhoẻn miệng cười xinh đẹp.
Tránh đêm dài lắm mộng, hai nữ nhanh chóng tách nhau ra.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242