Doanh Doanh được dìu tới một vùng nước nông hơn, chỉ bám qua đầu gối của nàng chút xíu, Lệnh Hồ Xung lúc này đã quỳ trước mặt nàng, chàng úp mặt vào giữa hai chân nàng, hai tay ôm chặt lấy bờ mông nàng ép sát lồn Doanh Doanh vào mặt mình, Mùi lồn sạch sẽ, thơm ngát và mát dượi của nàng phả vào mặt khiến chàng xao xuyến. Lệnh Hồ Xung le lưỡi, liếm một đường chạy dọc theo khe lồn nàng khiến Doanh Doanh rùng mình, cảm giác như dâm thủy trong lồn nàng trào ra và chảy luôn vào lưỡi chàng vậy. Thật ra hỗi nãy khi nàng bị cơn điên của chàng bạo dâm, Doanh Doanh quá sợ hãi nên nàng không hề biết sướng là gì trong suốt quá trình đó cả. Bây giờ, trước những kích thích, mơn trớn của chàng khiến cho nàng đã bắt đầu cảm thấy rạo rực, cơn rạo rực đo cứ mỗi lúc một tăng dần lên khi lưỡi chàng liên tục khoét sâu, ngọ ngoạy trong khe lồn nàng. Dâm thủy trong lồn nàng lúc này tuôn ra mỗi lúc một nhiều, chảy hết vào miệng chàng. Lệnh Hồ Xung uống hết sạch, không chừa một giọt. Hai chân nàng dang rộng ra, tay nàng nắm lấy đầu chàng dí chặt vào lồn nàng như thể nàng muốn nhét luôn cái đầu của chàng vào trong đó vậy, cơ thể nàng run run, thi thoảng lại giật lên một cái, hai chân như sắp không trụ vững trước đòn tấn công của chàng. Nàng rên rỉ:
– Ôi…za…za…a.. A.. A…. Muội sướng…. Xung ca…muội sướng quá….
Những tiếng rên của nàng khiến chàng vô cùng sung sướng, xem ra nhưng đau đớn ban nãy phải chịu đựng cũng đã vơi đi phần nào. Lệnh Hồ Xung đứng dậy, chàng đứng trước mặt nàng, chàng thì thầm:
– Doanh Doanh…ta yêu muội….
– Muội cũng vậy…ư…ưm….
Vừa dứt lời, Doanh Doanh đã bị Lệnh Hồ Xung trám kín miệng khiên nàng rên lên một tiếng. Hai người say sưa nút lưỡi nhau dưới dòng suối mát lạnh. Sau màn hôn nhau dai dẳng trên môi, Lệnh Hồ Xung liền cúi mặt xuống mà hôn mút, bú liếm trên bầu ngực trắng phau, trên hai vú căng cứng, trên đầu vú đỏ hồng của nàng. Đầu chàng dấm dúi gục gà loạn cuồng trên vùng ngực vú vun cao, đầy ắp, mịn màng của nàng. Doanh Doanh ôm chặt lấy đầuchàng dí nó vào ngực mà thở dồn dập, lồng ngực nàng dâng cao lên, xụp sâu xuống, như thể đang trải qua một trận đại hồng thủy, bị tàn phá tơi bời. Cũng như mọi lần, nàng cảm thấy tâm hồn bay bổng khi được chàng sờ soạng, hôn hít trên ngực mình. Hai đầu vú nàng căng cứng với những hơi thở dập dồn, đứt quãng:
– Ôi…ưm…ư…ư…ư…a…a…a…. Sướng….
Không cầm lòng được, Doanh Doanh rên lớn rồi nàng đưa tay xuống mà tìm nắm lấy con cặc của chàng. Vừa chạm tới cái bộ phận sinh dục kinh hoàng đó là tay nàng dính ngay vào cái dương vật đó liền. Bàn tay mềm dịu, ấm áp của nàng bóp chặt lấy khúc củi mập mạp, nóng hổi của chàng. Hành động đó làm cả hai đều rung người lên…
Lệnh Hồ Xung thấy vậy thì buông nàng ra và đứng thẳng lên. Chàng mỉm cười, đưa tay đặt lên hai vai trần của nàng rồi dúi nàng xuống. Nàng hiểu Lệnh Hồ Xung muốn nàng làm gì cho chàng rồi… Nhìn thẳng vào mặt chàng, nàng hồi hộp, theo đà đẩy của chàng mà từ từ ngồi xuống trước thân người trần truồng của chàng. Khi nàng đã ngồi hẳn xuống nước rồi thì Lệnh Hồ Xung dạng hai chân ra. Một khúc gân to lớn kinh khủng hiện ra thật gần, sát ngay trước mặt nàng.
Đây là lần đầu tiên Doanh Doanh được nhìn tới tận mắt, cận kề và quan sát thật kỹ con cặc ghồ ghề, kinh hoàng của Lệnh Hồ Xung khi nó bị hấp tinh đại pháp làm cho biến tướng, trở nên to lớn lạ thường. Lệnh Hồ Sung nhìn nàng ái ngại:
– Doanh Doanh, muộn không muốn thì thôi, ta cũng không hiểu tại sao mà nó lại to lớn như vậy….
Doanh Doanh ngước mắt lên nhìn chàng, nàng mỉm cười dâm đãng:
– Muội biết, đó là do Hấp tinh đại pháp đã khiến nó to và dài hơn, nhưng không sao…muội thích….
– …
Sau câu nói đó, Doanh Doanh muốn thể hiện luôn cho Lệnh Hồ Xung thấy là nàng thích diện mạo mới của con cặc chàng. Nàng chụm môi hôn một cái nhẹ nhàng lên đầu khấc của chàng, sau đó Doanh Doanh đưa lưỡi ra mà liếm nhe nhẹ trên đầu cặc chàng. Lệnh Hồ Xung nhắm mắt hưởng thụ, chàng rùng mình trước đòn tấn công nhẹ nhàng nhưng vô cùng hiệu quả của Doanh Doanh. Chàng đứng dạng hai chân rộng ra thêm một chút, cos tình ấn con cặc vào miệng nàng, Lúc này Doanh Doanh đang dùng lưỡi quấn quanh thân cặc, nàng le lưỡi cuốn lấy cái đầu khấc nút thật mạnh một cái khiên cho Lệnh Hồ Xung vô thức bật ra một tiếng rên “Ư…ưm…ôi…za. ” Đầy khoái lạc. Chàng cầm lấy đầu cặc, kéo lên cho Doanh Doanh liếm liếm nhâm nhi hai hòn dái và thân cặc. Nước dãi của nàng như có bột nở vậy, nó từ từ làm cho con cặc phông to lên và dài thêm ra.
Doanh Doanh tóm lấy thân cặc chàng, nang một tay xục cặc, miệng vẫn xoắn lấy cái đầu khâc mà liếm mút một cách miệt mài, say mê. Lệnh Hồ Xung nhìn thấy con cặc hồng hào, lông lá của mình được bàn tay trắng bóc, ngà ngọc của nàng nắm lấy, còn cái đầu khấc thì được đôi môi đỏ lưỡi hồng của nàng liếm láp thì hắn sung sướng ghê hồn. Chàng ngó xuống khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm của nàng mà khe khẽ nói với một giọng hết sức là mơn trớn, dâm dục:
– Ôi…za…. Doanh Doanh…muội làm ta…sướng.. Sướng quá…liếm nữa đi…hôn nó đi…a…a…a….
Nghe tiếng rên rỉ như van nài của chàng, Doanh Doanh vô cùng thích thú, nàng lại càng miệt mài liếm mút một cách say sưa, những âm thanh dân dục pha lẫn với tiếng rên của nàng tao ra như đánh thức mọi giác quan của cỏ cây, hoa là xung quanh. Quá xung sướng, Lệnh Hồ Xung xoay mông, hướng con cu vào miệng nàng mà đâm mạnh một cái. Bị con cặc cương cứng chọc bất ngờ vào miệng, dập vào môi, Doanh Doanh ngửa đầu ra phía sau. Lệnh Hồ Xung thấy vậy thì giật mình:
– Doanh Doanh…ta xin lỗi…. Do ta…hự…không kiếm chế được… – Chàng vừa nói vừa thở dốc.
Doanh Doanh không trả lời, nàng hướng cặp mắt phượng lên nhìn chàng rồi tiếp tục nở một nụ cười dâm đãng, thích thú. Rồi àng tiếp tục trường tấm thân ngọc ngà tới con cặc chàng, Doanh Doanh từ từ mở miệng ra, đưa mặt tới, để cho đầu cặc của chàng chui vào miệng nàng. Cái đầu khấc to tròn của chàng từ từ chui vào miệng nàng, tồi tiếp đến là thân cặc cũng đã chui sâu tới một nữa vào bên trong. Doanh Doanh quỳ hẳn lên, nàng cứ thế nhịp nhàng khẩu dâm cho chàng, con cặc to lớn của chàng cứ hiện ra rồi lại mất hút bên trong miệng Doanh Doanh, nàng làm mỗi lúc một nhanh và đẩy con cặc vào trong miệng mỗi lúc một sâu hơn. Những tiếng nhóp nhép của miệng nàng phát ra nghe vô cùng kích thích, Lệnh Hồ Xung rên lớn trước đòn tấn công của nàng:
– Ôi… Ôi… Ôi… Sướng quá… Chắc chết… Bú nữa đi Doanh Doanh… Nút mạnh lên… Ôi… Thêm nữa… Ôi…ta chết mất…ứ…ứ…ứ….
Cơ thể Lệnh Hồ Xung giật giật mấy cái liền, suýt chút xíu nữa là nàng đã xuất tinh vào miệng nàng rồi. Không chịu nổi nữa, Lệnh Hồ Xung rút con cặc ra khỏi miệng nàng, chàng tóm lấy hai tay kéo nàng lên rồi trám kín miệng Doanh Doanh bằng một nụ hôn nóng bỏng và say sưa, cả hai nút lưỡi nhau một cách miệt mài và đê mê….
Sau man hôn nhau dai dẳng đo, Lệnh Hồ Xung xoay người Doanh Doanh lại và vỗ vỗ vào mông nàng. Doanh Doanh hiểu ý, nàng cúi xuống, chống hai tay vào tảng đá, mổng chổng lên để lộ hai mép thịt cao vút ở phía sau trông vô cùng kích thích. Lệnh Hồ Xung đứng ngay sau mông nàng, con cu đã kề sát mép lồn nàng từ phía sau, chàng cầm đầu cặc day day lên mép lồn để kích thích, hành động của chàng khiến Doanh Doanh vô cùng khó chịu, nước nhờn trong lồn đã tiết ra rất nhiều, nàng rên lớn:
– A.. A.. A…nhét vào đi…Lệnh Hồ đại ca…muội sắp không chịu nổi nữa…rồi…khó chịu quá…á.. Á.. Á….
– Vậy…ta nhét vào nhé.
– Nhét vào đi…địt muội đi…a.. A.. A..
Lệnh Hồ Xung kê con cặc vào đúng cửa lồn nàng rồi từ từ ấn vào, từng chút từng chút một, con cặc chậm ra tiến sâu vào bên trong. Lồn Doanh Doanh tiếp tục nở lớn ra, mọi thớ thịt đều bám thật chặt lấy khúc thịt cuar chàng. Sự co bop kinh khủng từ lồn Doanh Doanh đem lại cho cả hai người cảm giác thống khoái không sao nói thành lời. Con cặc sau khi ngập lút cán trong lồn Danh Doanh thì lại được chàng chậm rãi rút ra, rồi lại từ từ đóng vào, có lẽ do chàng sợ con cặc quá khổ sẽ làm nàng đau đớn nên không dám đóng mạnh ngay từ đầu mà chỉ dám nhét từ từ vào trong. Cứ như thế một hồi khá lâu sau, sự ma sát cũng giảm dần, dâm thủy của Doanh Doanh tiết ra mỗi lúc một nhiều, chàng cũng bắt đầu đóng vào nhanh hơn. Tiếng da thịt của vùng hạ bộ chàng va vào hai mông nàng vang lên bành bạch. Doanh Doanh sướng quá rên lớn:
– Ôi…za.. Muội sướng…muội sướng quá…Lệnh Hồ đại ca.. Huynh địt mạnh nữa lên…. Sướng quá…á.. Á..
– Doanh Doanh…ta cũng sướng…lồn muội kít quá…ta chưa bao gờ sướng như vậy….
– Địt…địt…mạnh nữa lên…. Địt nát lồn muội ra đi…ứ.. Ứ.. Ứ…- Doanh Doanh gào lên trong cơn cực khoái.
Lệnh Hồ Xung nghe vậy thì sướng quá, chàng tóm chặt lấy vòng eo của nàng rồi tăng tốc, địt phành phạch con cặc vào sâu trong lồn nàng. Con cặc dài ngoằng bóng nhẫy của chàng cứ hiện ra rồi lại mất hút giữa hai khe mông của Doanh Doanh. Cả người nàng liên tục nhao về phía trước vì lực đẩy của chàng, cả hai cứ thể địt nhau liên miên, không ngừng nghỉ, Lệnh Hồ Xung địt xuống một lúc nữa thì rút con cặc ra khỏi lồn nàng, chàng buông tay, cả người Doanh Doanh chúi xuống, ôm lấy hòn đá. Ngay lập tức chàng vật ngửa Doanh Doanh ra, hai chân nàng ra rộng phơi bày toàn bộ cái lồn hồng hào chưa kịp khép lại ngay trước mắt chàng. Lệnh Hồ Xung quỳ xuống nước chàng dúi mặt vô ngay vào giữa hai đùi nàng. Rồi đưa tay lên, bợ lấy hai bờ mông tròn mịn của Doanh Doanh kéo lồn nàng sát tới gần miệng mình.
Chàng thè lưỡi ra mà đút nó thẳng luôn vào lỗ lồn nàng. Doanh Doanh nhăn mặt, àng chống hai tay ra phía sau tảng đá, hai chân rang rộng, mông khẽ ưỡn lên để cho Lệnh Hồ Xung có thể vét thật sâu vào trong lồn, miệng nàng tiếp tục rên lớn, người nàng co giật lại liên hồi. Một cảm giác sướng khoái lan ra khắp lồn nàng. Nàng nhận ra ngay là cảm giác đó bắt nguồn từ cái lưỡi của chàng, cái lưỡi đang thọc ngoáy trong âm đạo nàng, đang liếm láp mép lồn nàng, đang bú mút hột le nàng. Cái lưỡi của chàng liên tục ngọ ngoạy lạo xạo bên trong hột le của nàng khiến cơn sướng khoái của Doanh Doanh tiếp tục nổ bùng ra và tăng lên một cách nhanh chóng. Nàng cắn răng, khép chặt hai đùi lại, kẹp cứng luôn đầu chàng giữa hai bắp đùi ấm áp, trơn mịn của nàng.
Liếm lồn Doanh Doanh chán chê, Lệnh Hồ Xung lấy tay dang hai đùi nàng ra và di chuyển dần len trên, chàng say sưa nhào nặn cặp vú căng cứng của nàng, hai người lại tiwwps tục một màn nút lưỡi điên cuồng, bạo rạn và vồ vập như thể tình nhân xa nhau lâu ngày gặp lại. Doanh Doanh vừa nút lưỡi chàng vừa cầm con cặc to bản bên dưới của chàng mà nhét nó vào lồn nàng, sau đó rướn người lên để nó có thể cui vào bên trong. Hiểu ý, Lệnh Hồ Xung chợt nhấp một cú, ngay lập tức nửa con cặc chàng đã nằm sâu bên trong lồn nàng rồi, Doah Doanh sướng quá, nàng nhả miệng chàng ra rên lớn:
– Ôi za…sướng…sướng quá….
Ngay sau tiếng rên đó của nàng. Lệnh Hồ Xung ngay lập tức bế Doanh Doanh lên, chàng đứng dậy, Doanh Doanh vít lấy cổ chàng mà tiếp tục nút lưỡi chàng, hai chân nàng quặp lấy eo chàng, lồn nàng vẫn ngập chặt lấy con cặc. Sau đó Lệnh Hồ Xung giữ nguyên tư thế, chàng tóm mông Doanh Doanh kéo ra rồi lại đóng mạnh vào, cả hai cứ thế địt nhau theo thế đứng. Doanh Doanh dậu mông xuống, chàng địt cặc lên, lưỡi hai người vẫn không ngừng xoắn lấy nhau, bộ phận sinh dục thì vẫn bám chặt lấy nhau như thể họ không hề bị tách rời, cả hai cứ như vậy làm tình một cách liên miên, sau sưa không cần biết thời gian trôi qua bao lâu, cứ thế cả hai đưa nhau hết tư thế này tới tư thế khác, hết khoái lạc này tới khoái lạc khác, đê mê và say đắm….
Sau cuộc làm tình dai dẳng kéo dài, Lệnh Hồ Xung nhẹ nhàng bế Doanh Doanh xuống suối, chàng nhẹ nhàng tắm rửa, rồi sau đó Doanh Doanh dẫn chàng đến gặp Nhậm Ngã Hành:
– Người chính là Nhậm tiền bối? – Nhậm Ngã Hành đã thay đổi diện mạo so với ở trong ngục, nên chàng nhất thời không nhận ra.
– Không sai, tiểu tử, kiếm pháp của ngươi đích thực rất tuyệt.
– Người thoát hiểm từ lúc nào, vãn bối đang muốn đi….
– Tiểu tử, ngươi muốn cứu lão phu thật sao? Doanh Doanh, nha đầu này có nhãn quang lắm.
– Cha, con đã nói mà, người ta đâu có giống như cha, cái gì mà đại sự trước tiên.
– Tốt lắm, Doanh Doanh của ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi.
– Cái gì, Nhậm tiền bối, Doanh Doanh, thì ra hai người là cha con. – Lệnh Hồ Xung ngạc nhiên.
– Đúng vậy….
Trong khi đó, tại Mai trang:
– Trọng phạm đó làm sao có thể trốn ra ngoài được? Hắc Bạch Tử tại sao lại bị nhốt ở trong đó.
– Khởi bẩm hai vị trưởng lão, chuyện này thuộc hạ cũng thực sự không hiểu.
– Lần này chúng ta đến đây là muốn điều tr rõ, tại sao trong phạm lại thoát khỏi Mai trang. Nếu các ngươi cứ theo sự thật mà nói, ta còn có thể xử lý khoan dung, giữ lại mạng cho các ngươi.
Đại trang chủ còn đang phân bua thì bên ngoài một tiếng cười lớn vang lên văng vẳng khiến tất cả đều thấy lạnh gáy, một luồng gió chạy thoáng qua rồi một bóng người áo đen lao vun vút vào và ngồi ngay sảnh, tất cả mọi người quay lại nhìn rồi giật mình lùi lại thủ thế. Người này chính là giáo chủ Nhậm Ngã Hành. Cùng lúc đó, Hướng Vấn Thiên bên ngoài bay vút vào, ông quỳ lê từng bước đến trước mặt Nhậm Ngã Hành và khấu đầu:
– Thuộc hạ tham kiến giáo chủ?
– Hướng tả sứ?
– Giáo chủ, bao nhiêu năm nay thuộc hạ tìm người rất khổ sở, cho đến khi thuộc hạ theo giấu vết của hai tên nô tài này mới tìm được Mai trang.
– Hướng tả sứ, nhiều năm không gặp, ngươi đối với bổn giáo chủ vẫn còn có lòng trung thành hiếm thấy. Mau đứng lên.
– Tạ giáo chủ.
Hướng vấn thiên vừa đứng dậy thì lúc đó Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung cũng bước vào, Hướng Vẫn Thiên quát lớn:
– Mấy người các ngươi thấy giáo chủ còn không mau quỳ xuống.
– Hắn là giáo chủ gì chứ? Giáo chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo ta ai ai cũng biết chính là Đông Phương giáo chủ. Tên họ nhậm thần trí điên đảo, làm loạn chúng giáo, sớm đã bị khai trừ. Hướng Vẫn Thiên, ngươi phò giặc phản nghịch, tội đáng muôn chết.
Tên trưởng lão vừa dứt lời thì đã bị Nhậm Ngã Hành thi triển Hấp tinh đại pháp hút hắn về phía mình rồi hút toàn bộ nội lực khiến hắn gục xuống, chết ngay tại chỗ. Tên còn lại hốt hoảng quỳ mọp xuống, run run nói rong sợ hãi:
– Từ nay về sau, tiểu nhân nguyện đi theo phò tá lão nhân gia, Nhậm giáo chủ, người có dặn dò gì xin cứ lên tiếng.
Nhậm Ngã hành bỏ qua cho hắn, đi đến 4 huynh đệ Mai trang lên tiếng:
– Bốn huynh đệ các ngươi, bây giờ định dự tính thế nào?
– Giáo chủ, chúng tôi đã giam giữ người suốt 12 năm qua, tự biết lần này khó tránh khỏi kiếp nạn, muốn chém muốn giất tùy giáo chủ định liệu.
– Tốt, vậy ta tác thành cho các ngươi.
Lệnh Hồ Xung thấy vậy hét lớn:
– Khoan đã, Nhậm tiền bối, 4 huynh đệ họ chẳng qua là phụng mệnh Đông Phương Bất Bại, bọn họ hoàn toàn không có lỗi, xin ông hãy tha cho họ một con đường sống.
– Phong huynh đệ, đa tạ ý tốt của cậu, cậu dùng mưu kế cứu thoát Nhậm giáo chủ, chúng tôi tự biết đã không còn đường sống, 12 năm an nhàn, đối với chúng tôi như vậy là đủ rồi.
– Khoan đã đại trang chủ, chuyện này hoàn toàn không phải là chủ ý của tôi, lừa gạt 4 vị trang chủ suốt trong thời gian qua đã là không tốt rồi, nếu để 4 vị vì tôi mà phát chết nữa thì Lệnh Hồ Xung tôi sao còn mặt mũi mà sống trên đời này chứ?
– Cậu…cậu chính là Lệnh Hồ Xung, thảo nào. – Cả 4 người đều giật mình.
– Nhậm tiền bối, chỉ cần họ hứa quy ẩn giang hồ, từ nay không bước chân vào trung nguyên nữa thì ông có thể tha cho họ rồi chứ? – Lệnh Hồ Xung quay sang lên tiếng.
– Cha, con thấy Xung ca nói đúng đấy. Hơn nữa 4 vị trang chủ thực sự không có tội gì cả, tất cả cha nên tính với Đông Phương Bất Bại.
Nhậm Ngã Hành ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng:
– Được, nể lời con gái của ta và tên tiểu tử này, ta tha chết cho 4 người các người, từ bây giờ trở về sau, đừng để ta gặp các ngươi nữa, nếu để ta nhìn thấy, các ngươi sẽ không con đường sông đâu. Cút đi.
– Đa ta Nhậm giáo chủ không giết.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154