Lệnh Hồ Xung mang theo số rượu đó uống dọc đường chỉ có chàng và Lam Phượng Hoàng là uống, những người còn lại họ sợ có người hạ độc nên không ai dám uống một ly. Đến một quán rượu, Lệnh Hồ Xung quen thêm một người nữa có tên là Tổ Thiên Thu, một chuyên gia rất sành về rượu và dụng cụ uống rượu, hai người tự nhiên xa lạ, nhờ rượu mà trở nên thân thiết, thật đúng là không ngờ. Tổ Thiên Thu dạy chàng cách nhận biết rượu, Bát, ly, dụng cụ nào thì uống với loại rượu nào khiến Lệnh Hồ Xung vô cùng thích thú.
Sau đó, Tổ Thiên Thu bỏ túi đồ nghề của mình ra, đem ra 8 ly rượu đủ loại hình thù, màu mè khác nhau, rồi lôi ra thêm 8 túi rượu, mỗi túi rót một ly, rồi khoác lác rằng 8 ly rượu của lão, người thường uống một ly thì không dám uống đến ly thứ hai. Chiêu khích tướng này quả nhiên vô cùng hiệu nghiệm, Lệnh Hồ Xung bị trúng kế, uống liền một mạch 8 ly rượu trước sự thán phục của Tổ Thiên Thu. Uống đến ly thứ 8. Hai mũi của chàng chảy ra hai giọt máu. Lệnh Hồ Xung cảm thấy trong người khác lạ, khi Lam Phượng Hoàng hốt hoảng kêu lên, Lệnh Hò Xung mới nhìn Tổ Thiên Thu:
– Tổ đạị ca, sao sau khi uống rượu của ông, mũi của ta lại chảy máu vậy.
– Lệnh Hồ Công tử, không có gì đáng ngại đâu… – Tổ Thiên Thu vừa cười vừa nói, ông ta định nói tiếp điều gì đó thì có một tiếng nói từ bên ngoài vọng vào:
– Tổ Thiên Thu, ngươi là con rùa đen khốn kiếp, trả thuốc của ta lại đây….
Tổ Thiên Thu thấy vậy, lên tiếng:
– Lệnh Hồ công tử, oan gia của ta tới tìm rồi, ta phải đi đây. Hẹn ngày gặp lại.
Nói Xong, Tổ Thiên Thu quay ra, vội vã đi thẳng, vừa đùng lúc đó, một ông lão mập mạp dùng thứ khinh công kỳ lạ, thu mình lại như một trái bóng, lắc qua chỗ này, chỗ kia bay tới đó. Đến nơi, lão ta liên tục chửi rủa Tổ Thiên Thu và đòi ông ta trả lại thuốc quý. Lam Phượng Hoàng đến nơi, nói Tổ Thiên Thu vừa mới đi mất, lão ta dùng mũi của mình, dò dẫm xung quanh rồi hít lấy hít để trên người Lệnh Hồ Xung làm chàng sợ hết hồn. Hít xong, lão ta khẳng định:
– Tiểu tử, tại sao trên người ngươi lại có mùi thuốc của ta.
– Thuốc gì chứ, bọn ta đang uống rượu mà. – Lệnh Hồ Xung ngạc nhiên.
– Uống rượu, ngươi dùng cái gì mà uống?
– Là 8 cái ly của Tổ đại ca.
Lão ta nghe nói vậy thì chân tay rụng rời, khóc nấc lên xuống, mồm liên tục kêu “thuốc của ta” và chửi rủa thậm tệ Tổ Thiên Thu. Khóc lóc kêu gào một hồi, lão ta lại dùng thứ khinh công kỳ quái đó biếm mất trước mắt mọi người, khiến ai nấy đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tối hôm đó, tại quán trọ, trong phòng của Nhạc Bất Quần:
– Liên tiếp 3, 4 lần như vậy, muội nói xem, vừa xem bệnh, vừa tặng lễ vật, thật sự không biết Xung nhi tại sao lại dính líu tới hạng người không giống ai đó.
– Nhưng những người đó đối với Xung nhi hình như không có ác ý gì?
– Nói vậy, nhưng làm sao biết đằng sau họ ẩn giấu những âm mưu gì chứ? Khi không lại quá ân cần, không gian thì là tặc.
– Sư huynh, chuyện còn chưa xảy ra, huynh đừng quá lo lắng. Mấy ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện rồi, chúng ta nghỉ sớm thôi.
Nhạc phu nhân vừa nói, nàng vừa vòng ra phía sau Nhạc Bất Quần, hai tay bóp bóp vai ông, rồi vòng tay vào trong áo xoa xoa lồng ngực của chồng. Thế nhưng Nhạc Bất Quần gạt tay nàng ra và lên tiếng:
– Muội nghỉ trước đi, ta ra ngoài đi dạo và ngẫm nghĩ thêm một lát nữa.
Nói rồi, Nhạc Bất Quần đứng lên đi ra, không để ý rằng phu nhân của mình cảm thấy rất bực bội, đã mấy ngày nay….
Cánh cửa phòng của Lệnh Hồ Xung bật mở, Nhạc phu nhân bước vào rồi đóng chặt cửa lại ngay lập tức, Lệnh Hồ Xung chỉ kịp kêu lên một tiếng “Sư nương” thì miệng chàng đã bị nàng tham lam trám kín lấy, Lệnh Hồ Xung cũng chẳng lạ lẫm gì, có lẽ giờ này sư phụ chàng đang luyện công hay làm gì đó, nên sư nương của chàng mới dám mò đến đây tìm chàng, ngay lập tức, Lệnh Hồ Xung đáp trả lại, chàng ôm chặt rồi hôn một cách mạnh bạo trên môi nàng, Nhạc phu nhân kêu lên một tiếng. Nhưng tiếng kêu bị lấp láp đi bởi cái miệng đang chụp lên của Lệnh Hồ Xung. Nàng kêu lên một tiếng đau đớn vì sức ôm quá chặt và cái hôn vũ hào của chàng, thì ra chàng cũng nứng y như nàng vậy. Thân thể của chàng và nàng dính chặt vào nhau, chắc rịt cũng như hai cái miệng của hai người vậy. Không động đậy được, nàng chỉ còn có thể rên lên mấy tiếng ú ớ mà thôi. Nghe tiếng rên rỉ dâm đãng của sư nương, Lệnh Hồ Xung càng nứng bạo thêm nữa. Chàng liền rà miệng xuống mà liếm mút loạn cuồng trên cổ, trên vai, trên ngực vú nàng.
Được thả rời một chút, Nhạc phu nhân đặt tay lên ngực chàng. Hai bàn tay nàng từ từ tuột xuống bụng chàng, vòng ngang qua hông rồi vuốt lên trên ngang lưng chàng. Khi cánh tay đó leo lên tới ngực Lệnh Hồ Xung thì nó tự động xiết chặt lại khiến chàng và nàng càng dính cứng vào nhau thêm nữa. Rồi bàn tay nàng bấu chặt vào lưng chàng, mười ngón tay cấu sâu vào thịt chàng, tưởng chừng như nàng không thể chịu đựng được những nguồn cảm hứng, sướng khoái cứ dâng lên từng đợt bởi những cú hôn hít không ngừng của Lệnh Hồ Xung trên người nàng. Nhạc phu nhân không thể không cầm lòng được, nàng thở hổn hển, miệng rên lên từng tiếng nhỏ:
– Ôi…za…à…à…trời…ơi…sướng…. Thiếp sướng…quá…Xung nhi ơi…ứ…ứ…ứ….
– Sư ương…ta cung nhớ nàng quá…mấy tháng nay…Xung nhi ko được địt nàng rồi…hôm nay chúng ta sẽ địt nhau…cho thật thỏa thích….
– Ứ…ứ…ư…ai bảo chàng say me…ư…cầm họa làm chi…bỏ mặc người…ta mấy…tháng trời…ư…sướng….
– Thôi nào…ta xin lỗi, hôm nay…Xung nhi sẽ đèn cho nàng….
Lúc này, khi được Lệnh Hồ Xung say sưa vần vũ trên ngực mình thì cái cảm giác dâm nứng lại kéo về ầm ầm. Nhạc phu nhân buông người chàng ra rồi thuận tay cởi luôn cái thắt lưng, để cho chiếc áo bào nàng đang mặc tuột ra khỏi người, rơi xuống chân, thì ra lúc đến đây, trên người nàng chỉ mặc một chiếc áo choàng duy nhất như mọi khi. Nhạc phu nhân bây giờ trần truồng, hoàn toàn khỏa thân trước mặt chàng. Lệnh Hồ Xung không nói không rằng, đẩy cái thân thể loã lồ của sư nương với những đường cong tuyệt mỹ đó xuống giường rồi vội vã cởi luôn áo bào mình ra.
Bị đẩy xuống giường, nàng ngay lập tức liền dạng hai chân ra, phơi bày luôn một khe động đào nguyên, lá cỏ mịn màng. Đồng thời nàng cũng đưa hai tay lên để lên sau đầu, căng ngực uỡn cong người lên khiến cho đôi vú mọng sữa vun lên, vươn ra như đón mời, khiêu khích. Khi cái thân hình trần truồng của Lệnh Hồ Xung đè lên người nàng thì nàng lập tức ôm chặt lấy chàng liền. Sự cọ sát của hai khối thịt đang rừng rực lửa dục làm nàng rùng mình, sung sướng.
Ngay sau đó, nàng nhắm nghiền hai con mắt xanh lơ lại, hàm răng cắn chặt lấy vành môi tươi thắm làm nổi má lúm đồng tiền, cố kềm hãm một tiếng kêu thảnh thốt khi nàng cảm thấy âm đạo mình bị nong rộng, dãn căng ra bởi một sức công phá, đâm thọc của một cái dương vật to lớn, cương cứng. Mới được địt một cái đầu tiên là nàng biết ngay là hôm nay mình sẽ hưởng thụ được một cuộc làm tình vô cùng sung sướng rồi. Vì thế mà thân thể nàng đang sẵn sàng đón nhận tất cả những gì có thể đem đến cho nó một cơn sướng khoái vô biên, vô tiền khoáng hậu.
Và con cu to lớn của chàng đang dập nắc không ngừng vào cái lồn đang hé rộng đó, con cặc cương cứng đó đã đâm thọc liên tiếp vào cái lồn ướt đẫm kia rồi. Thậm chí, nàng còn hăng sức, hẩy lồn mình lên cao, làm cho con cặc của chàng cắm sâu thêm vào cái lỗ lồn đó nữa. Sau đó, nàng cứ giữ tư thế cong vòng mà hẩy lồn lên lia liạ, cùng với nhịp đụ loạn cuồng của Lệnh Hồ Xung. Chàng nằm trên dập xuống thì nàng nằm dưới hẩy lên, sau mỗi cú đụ là cu chàng ngập lút trong lồn nàng, tới tận gốc. Mà cặc của chàng đâu phải là nhỏ? Nó to lớn, mập mạp, dài ngoằng, hơn tất cả những bộ phận sinh dục bình thường. Vậy mà lồn của Nhạc phu nhân chấp nhận hết. Đã vậy mà làm như nàng còn muốm thêm nữa, chưa đủ… Chưa đã… Nếu không thì tại sao nàng lại cứ cong người đẩy lồn nàng lên, nuốt hết tất cả khúc gân đó, không cho mất đi một tí nào? Như thế, rõ ràng là nàng muốn con cặc kia đâm sâu vào lỗ lồn nàng, càng sâu càng tốt. Nàng vừa địt ngược lên vừa gào thét:
– A.. A. A…Xung nhi…địt mạnh lên…sư nương sướng…tiếp sướng…á.. Á.. Á..
– Hự…hự…sư nương…nàng dâm đãng quá…ta sướng…ư…ư…ư…mấy tháng nay…không có ta…ai đã thay ta…chăm sóc nàng vậy…hự…hự….
– Ứ…ứ…thì con ai…ngoài Đức…ứ…Nặc…cứ lẽo đẽo theo ta…đi thăm cháng chứ…ứ.. Ứ….
– Vậy sao…hự.. Hự…vậy hắn…có làm cho sư nương của ta…sướng…không hự…hự…có băng…ta không ư.. Ư….
– Ư…có…hắn có làm cho ta sướng…. Cặc hắn cũng khá.. Ứ…to…và dài…nhưng Xung nhi của thiếp…địt thiếp vẫn là sướng…ư.. Ư. Nhất…ứ…ứ….
Cả hai vừa địt nhau vừa khẩu dâm với nhau khiến cho cơn sướng khoái cứ dâng lên không ngớt làm nàng chịu đựng không nổi, mười đầu ngón tay nàng bấu chặt, cắm sâu vào lưng chàng, hầu như muốn bật máu. Người nàng cong vòng, tuy đang nằm dài ở dưới người chàng, nhưng chỉ có đầu nàng và chân nàng là chạm xuống giường mà thôi. Còn ngực nàng, bụng nàng, đùi nàng đều ưỡn cao lên, như một cái cầu vòng, chỗ đỉnh cao nhất là lồn nàng, nơi Lệnh Hồ Xung dù đang bị bệnh những về khoản này thì mạnh mẽ vô cùng, chàng đang dập nắc không ngừng. Nàng đẩy lồn nàng vào cặc chàng một cách mạnh bạo, như muốn vắt ra hết những giọt tinh trùng vào lồn nàng. Đúng rồi, nàng muốn được đụ liên hồi để thoả mãn cái tính dâm đãng đã có từ lâu trong người.
Cong người cho Lệnh Hồ Xung đụ một hồi, nàng bèn nằm thẳng lưng ra, đưa hai chân lên mà kẹp hai chân của chàng lại, để cho chàng nằm trên người nàng mà đâm xuống. Hai cái cẳng trắng buốt đó từ từ kẹp lên đùi chàng, rồi lên tới ngang hông chàng, rồi lên tới trên lưng chàng. Cuối cùng, cặp giò đó đã gác luôn lên hai vai Lệnh Hồ Xung. Người nàng bây giờ lại gập lại làm đôi, hai đầu gối của nàng gần như chạm luôn vào vai nàng. Cho dù người nàng có cong vòng như hồi nãy hay gập xếp như bây giờ, lồn nàng lúc nào cũng nẩy ra, đón nhận những cú đụ mạnh bạo của chàng, khiến cho con cặc của chàng mỗi lần dộng vào lồn nàng là nó đi luôn tới tận gốc, sâu vào quá tử cung. Cà hai đều nhắm nghiền hai mắt lại, đều há miệng mà thở hổn hển. Cùng kêu lên trong cơn khoái lạc.
Hai người quấn quít đè úp, dồn dập đụ nhau trong một thời gian dài. Sau khi hai tấm thân trần truồng đã ướt đẫm mồ hôi thì Lệnh Hồ Xung mới chịu phóng tinh khiến cho sư nương của chàng cũng đạt tới cơn khoái cảm tận cùng. Sau cơn tuyệt đỉnh, hai người vẫn ôm chặt lấy nhau, không nhả. Lệnh Hồ Xung thì quá sức sung sướng, thoả mãn tràn trề còn Nhạc phu nhân thì úp mặt vào ngực chàng mà mỉm cười thỏa mãn.
Ở bên ngoài, Lao ĐứcNặc cũng vừa xuất tinh, hắn ngồi phệt xuống, thở dốc, tay hắn vẫn đang vuốt vuốt con cặc mềm xèo dính đầy tinh trùng, từ bây giờ, sư nương đã không còn là của hắn nữa….
Trong khi đó, Nhạc Bất Quần ra ngoài, nghe loáng thoáng âm thanh trò truyện của Linh San và Lâm Bình Chi, hai người vừa đi, vừa nói chuyện, Nhạc Bất Quần thấy vậy, vội đi vào một căn nhà không ở ngay đó để tránh mặt hai người này và cũng muốn nghe lén xem chúng nói chuyện gì, ông vừa khép cánh cửa lại thì Bình Chi và Linh San cũng vừa đến nơi, cả hai dừng lại ở căn chòi, cách cánh cửa của Nhạc Bất Quần không xa:
– Tiểu Lâm tử, ta hỏi đệ, Lâm gia nhà đệ có phải thực sự có bản Tịch tà kiếm phổ đó không?
– Tịch tà kiếm pháp thì có, tỷ xem, 72 đường Tịch tà kiếm pháp đệ đã múa cho tỷ xe cả rồi, nhưng kiếm phổ mà tỷ nói, đệ lại chưa từng thấy. Cha của đệ cũng nói trước nay chưa từng thấy.
– Vậy tại sao ông ngoại và cữu cữu của đệ lại nghi ngờ đại sư ca lấy cắp Tịch tà kiếm phổ nhà đệ.
– Đó là họ hoài nghi, trước nay đệ chưa từng hoài nghi.
– Đệ thật là người tốt, để người ta hoài nghi dùm cho đệ. Còn mình lại coi như không có gì?
– Nếu Lâm gia của đệ thật sự có kiếm phổ kỳ diệu gì đó, vậy thì sẽ không đến nỗi bị phái Thanh Thành làm cho tan nhà nát cửa, cha mẹ đệ cũng không bị Mộc Cao Phong hãm hại. – Lâm Binh Chi nắm chặt tay lại đến rướm máu.
– Lâm sư đệ, ta biết đệ đang xúc động, nhưng đệ hãy cố nén đau thương thành sức mạnh, đợi sau này học nghệ thành tài, tìm bọn chúng báo thù cũng chưa muộn.
Linh San nắm lấy tay Bình Chi an ủi hắn. Nàng âu yếm nhìn khuôn mặt tuấn tú của Bình Chi, hai người nhìn nhau say đắm. Linh San từ từ nhắm mắt lại rồi hướng đến khuôn mặt Bình Chi và trao cho hắn một nụ hôn, hai người lùa lưỡi qua miệng của đối phương, vẫn vũ một hồi, bàn tay của Linh San táo bạo mò xuống tóm lấy con cu đang to lớn dần dưới đũng quần rồi bóp mạnh một cái khiến hắn giật bắn mình, chưa dừng lại ở đó, một tay nàng còn từ từ cởi bỏ lớp áo ngoài của mình ra, Lâm Bình Chi thấy vậy, hốt hoảng ngăn lại.
– Sư tỷ, không được đâu, ở ngoài này trăng sáng, nhỡ có ai nhìn thấy thì không hay, hay chúng ta vào trong kia đi. – Lâm Bình Chi vừa nói vừa hất hàm về phía căn nhà nơi Nhạc Bất Quần đang nấp ở đó nghe lén. Nhưng Linh San lại táo tợn vừa liếm tai Lâm Bình Chi vừa thì thầm ngăn lại:
– Ư…ưm.. Không cần phải đi đâu cả, ta thích làm với đệ ở ngoài này, bây giờ cũng đã khá khuya, mọi người ai nấy đã ngủ cả rồi. Chỉ còn chúng ta thôi, đệ không thấy trăng sáng như vậy…vào trong kia chẳng phải sẽ rất lãng phí sao?.. Nào…yeu ta đi…hư. Hư…ta thèm lắm…rồi….
Những lời nói khiêu khích đầy dâm đãng của Linh San như ngọn lửa thổi bùng vào trong người Lâm Binh Chi vậy, nghe mà quá kích thích. Thì ra Linh San cũng như mẹ của mình, từ sau trận hãm hiếp trước mặt mọi người trong rừng hôm nọ đã thay đổi hoàn toàn tâm tính của nàng, hay nói đúng hơn là bản năng dâm đãng của nàng đã bị đánh thức hoàn toàn, cũng như mẹ, Linh San lúc nào cũng khao khát được làm tình, cuồng nhiệt và cháy bỏng. Ở bên trong căn nhà, Nhạc Bất Quần lúc này khẽ lắc đầu, ông lặng lẽ đi ra cánh cửa sau và về phòng của mình.
Lâm Bình Chi không chần chờ nữa, hắn vật nàng nằm luôn ra đất, trước tiếng cười khúc khích của Linh San, Lâm Bình Chi nằm đè lên nàng và hôn ngấu nghiến lên đôi môi căng mọng của nàng, Linh San cũng ùa lưỡi vào cuốn lấy lưỡi của hắn mà đáp trả lại một cách say sưa và cuồng nhiệt. Bàn tay của hắn chu du trên khắp thân thể ngọc ngà của nàng và từ từ cởi áo của nàng ra trong khi môi hắn teo sau bàn tay từ từ di chuyển xuống dưới. Kéo xuống đến đâu lưỡi của Lâm Bình Chi lại di chuyển theo đến đấy, như muốn liếm sạch những gì bám trên người của nàng vậy, Linh San cũng rất hợp tác, nàng khẽ nhấc người lên để cho hắn dễ dàng lột xiêm y của mình ra, đồng thời cũng vỗi vã lột bỏ quần áo trên người Lâm Bình Chi ra. Đến khi cả hai hoàn toàn trần truồng, miệng Lâm Bình Chi lại di chuyển lên vùng ngực, hắn vùi đầu vào vú của Linh San hôn lấy hôn để, miệng thì ngậm vú bên này, tay thì bóp vú bên kia, cứ như thế luân phiên nhau thay đổi. Linh San sung sướng vô cùng, nàng vừa quằn quại vừa rên rỉ:
– Ôi…za…Bình Chi…đệ gỏi quá…ta sướng…ứ…ứ….
– Sướng bằng lũ cướp cạn…hôm đó…địt sư tỷ không?
– Ư…Lâm sư đệ…của ta…địt ta là sướng nhất…ư.. Ư.. Ta.. Yêu đẹ…ư.. Ư….
Linh San như chìm hẳn vào trong khoái lạc, miengj nàng mien man rê rỉ, tay nàng xoa xoa đầu của người yêu, chốc chốc lại ấn hằn đầu của Lâm Bình Chi ép vào ngực, như thể muốn nhét hẳn khối vú to tròn săn chắc vào mồm hắn vậy, đầu nàng ngửa hẳn ra đằng sau mắt nhắm nghiền, miệng thì há ra hết cỡ như thể để đớp lấy không khí mà thở. Hôn và bóp vú chán chê, Bình Chi bắt đầu di chuyển xuống phía bên dưới và và từ từ liếm dần từ đầu gối lên đùi của Linh San, tay vươn lên trên cao tóm lấy 2 vú của nàng bóp mạnh, Linh San cắn mạnh môi đến rớm máu để không phát ra tiếng rên khoái lạc.
Nàng cong người lên, tay ôm đầu hắn trà thật mạnh mặt chàng vào lồn của mình, hai đùi thì kẹp chặt đầu của hắn như thể sợ buông ra là hắn sẽ bỏ đi mất. Chiếc lưỡi điêu luyện của Lâm Bình Chi khoét sâu vào bên trong lồn của nàng, cọ sát vào 2 bên vách lồn, thi thoảng lại dùng lưỡi đâm sâu vào bên trong lồn làm cho Linh San ngất ngây vì sướng. Lúc này người nàng giật giật liên hồi, nàng tóm lấy đầu của hắn dí sát miệng vào lồn của mình, hình như ko thể kìm hãm được nữa nàng hét lớn “A…a.. Sướng…ta…ra…a” rồi cơ thể nàng giật giật thêm mấy cái nữa và xuất khí, nàng đã đạt cực khoái lần đầu tiên trong đêm. Mật ngọt trong lồn nàng tuôn ra như suối, Lâm Bình Chi há miệng ra hết cỡ nhằm uống hết sạch chỗ dâm thủy đó của nàng nhưng không xuể, nước lồn tuôn ra nhoe nhoét khắp cả mặt của hắn.
Lâm Binh Chi đứng dậy, con cu của hắn cũng đã vươn lên hùng dũng và kiêu hãnh, không chần chờ, Linh San nhao ngay tới, nàng áp mặt mình vào thân con cặc quen thuộc, hít một hơi thật dài như để hít hết cái mùi ngai ngái của cặc vào mũi mình, Linh San lè lưỡi của mình ra bắt đầu chăm sóc cặc của Lâm Bình Chi, nàng liếm dần quanh thân cặc, từ từ chậm dãi, thi thoảng lai ngước mắt lên nhìn hắn với vẻ mặt vô cùng dâm đãng. Linh San bắt đầu tăng tốc độ, nàng liếm nhanh và mạnh hơn, sau đó nàng chuyển dần lên liếm vào cái đầu khấc của hắn rồi bất ngờ hà miệng lơn hết cỡ ngậm chặt con cặc của hắn, tay inh San vòng ra sau ôm mông đít của hắn ấn manh vào miệng mình như thể muốn nuốt luôn con cặc đó vậy. Lâm Bình Chi sung sướng rên lớn:
– Ôi…sư tỷ…tỷ bú cặc giỏi quá…đệ sướng…bú mạnh nữa lên.
Được hắn khen như vậy, Linh San sung sướng vô cùng, nàng càng miệt mài khẩu dâm cho hắn, được Linh San bú cặc kĩ càng như vậy, Lâm Bình Chi như ở trên mây, hắn ngửa cổ lên trời, mắt nhắm nghiền hưởng thụ, tay nắm chặt lấy đầu Linh San từ từ dí sát vào vùng hạ bộ của mình, cặc của hắn đã chui tọt vào miệng nàng, ngập lút đến tận cán. Sau đó lại từ từ rút ra rồi lại ấn vào. Cả hai người cứ thế bắt đầu gia tăng tốc độ. Được một lúc chắc do quá sướng khi được khẩu dâm, mà Lâm Bình Chi gần như không chịu nổi, hắn giật giật liên hồi tưởng như sắp xuất vào miệng nàng đến nơi, rất may là Lâm Bình Chi đã vận khí kiềm chế lại được và rút con cặc cái”póc” ra khỏi miệng nàng.
Linh San nhìn con cặc ướt đẫm nước miếng của nàng đang giật giật, nàng đưa ánh mắt lẳng lơ, dâm đãng lên nhìn hắn với dánh vẻ vô cùng kích thích, hai người bốn mắt nhìn nhau trong đêm trăng sáng, Lâm Bình Chi sốc nách Linh San đứng dậy và bắt đầu nút lưỡi nàng, nàng đáp trả lại một cách cuồng nhiệt và si mê, rồi từ từ hạ nàng nằm xuống và nằm đè lên người nàng, con cặc nóng hổi và cứng như 1 thanh sắt của hắn như có mắt, tìm đúng động vàng suối tiên và ấn một phát hết cỡ, ngập lút cán vào trong đó. Đến đây thì Linh San lại hét lên một tiếng: “Á.. A…a…” với vẻ mặt đầy sung sướng, nhục dục và khoái cảm. Lâm Bình Chi đẩy tốc độ của con cặc nhanh dần, nhanh dần, tiếng phành phạch của 2 bộ phận sinh dục ma sát va cham vào nhau vang lên văng vẳng trong đêm khuya thanh vắng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154