Hai tên kia chỉ chờ có thế, chúng nhảy vút lên võ đài, quần áo trên người được chúng tự tay xé rách, hoàn cảnh kích thích đến nỗi cả hai thằng đều không có thời giàn mà cởi quần áo. Nhac phu nhân thấy thế vội hét lên “Không…không…”. Tên Đinh Tam thấy nàng có ý định chống cứ bèn nhanh ý ra điều kiện:
– Nhạc phu nhân, chỉ cần nàng ngoan ngoãn chiều bọn ta đêm nay, toàn bộ chuyện này sẽ được giữ kín.
Nhạc phu nhân nghe hắn nói vậy thì thở phào nhẹ nhòm vì đó cũng chính là diều nàng mong muốn. Địt nhau thêm với hai tên này cũng chẳng sao, quan trọng là bọn chúng kín miệng lại cho nàng. Cả hai thằng thấy nàng im lặng không nói gì, chúng biết là nàng sẽ không phản đối nữa, ngay lập tức, tên Đinh Tam nắm tay nàng nhấc dậy, hắn lùa lưỡi vào miệng nàng mà nút lưỡi nàng, Nhạc phu nhân ngoan ngoãn há miệng ra cho hắn lùa lưỡi vào, nàng thậm chí cò chủ động nút chặt lấy lưỡi hắn, một tay hắn vòng xuống bóp vú nàng. Tên Lý Tứ thấy vậy vòng sang bên cạnh mà ngoạm lấy bên vú còn lại của nàng mà bú, mà đánh lưỡi liên hồi, tay hắn vòng xuống sờ lên lồn nàng, cái lồn đầy ắp tinh trùng của Tả Lãnh Thiền nhưng hắn mặc kệ, những ngón láy cứ móc móc vào trong làm cho đám tinh đó rơi đầy xuống sân.
Được một lúc, tên Đinh Tam rời miệng nàng, lưỡi hắn liếm dần xuống dưỡi cổ nàng, rồi ngoạn lấy vú nàng, cùng lúc đó, tên Lý Tứ lại di chuyển dần lên trên, rồi nút lấy lưỡi nàng. Nhạc phu nhân luân phiên nút lưỡi cả hai thằng, dưới sự kích thích bởi những chiếc lưỡi điệu nghệ, nàng nhah chóng lấy lại cảm giác ham muốn, đâu ti nàng đã trở nên cứng ngắc, dâm thủy nàng bắt đầu tiết ra một đợt mới. Nàng không nghĩ làm tình với hai gã đàn ông cùng một lúc lại sung sướng như vậy. Vì trước đây, chỉ có hai mẹ còn nàng làm tình cùng một lúc với Lệnh Hồ Xung hoặc Lục Hầu Nhi mà thôi.
Cả hai thằng cứ thế thay nhau hô vú, sờ lồn, bóp mông nàng khiến cho Nhạc Phu nhân chỉ còn biết phát ra những tiếng rên vô nghĩa. Được một lúc, chúng ấn nàng quỳ xuống rồi chĩa hai con cặc vào hai bên nàng. Không ngần ngại, nàng nhanh chóng tóm lấy một con cho vào miệng mà kèn, con còn lại nàng lấy tay xục xục liên hồi, ánh mắt dâm đãng nhìn lên hai thằng. Rồi luân phiên thay đổi bú mút con cặc của hai thằng. Ở bên cạnh, Tả Lãnh Thiền ung dung thưởng ngoạn một cảnh tượng hoang dâm chưa từng có, với hắn, nàng chính là món quà mừng đại thọ tuyệt vời nhất mà Nhạc Bất Quần ban tặng.
Sau khi hai con cặc được nàng luân phiên chăm sóc, kèn sáo nhiệt tình. Tên Đinh Tam chủ động nằm ngửa ra sân, chĩa con cặc chổng lên trời, dưới sự hướng dẫn của Lý Tứ, Nhạc phu nhân liền ngồi lên hạ bộ của Đinh Tam, nàng khéo láo cầm con cặc của hắn kê vào cửa lồn nàng rồi từ từ ngồi xuống. Dưới sức nặng của cơ thể nàng, con cặc của hắn nhanh cón tiên sâu vào, xâm nhập vào tít bên trong lồn nàng, ngập đến lút cán. Rồi trong sự hân hoan, sung sướng của Đinh Tam, nàng bắt đầu nhấp monng, nhún nhảy và cưỡi ngựa trên người hắn. Tên Lý Tứ đứng trước mặt nàng, hắn dí con cặc vào miệng nàng mà nhấp. Như vậy, Nhạc phu nhân vừa nhấp nhổm trên người Đinh Tam, vừa há lớn miệng cho Lý Tứ địt cặc vào, ở bên cạnh, Tả Lãnh Thiền cũng đã bắt đầu vuốt ve con cặc đang dần hồi phục của mình.
Không chịu nổi trước độ dâm và sự co bóp nơi lồn nàng, chỉ hơn mười phút nàng cưỡi ngựa, Đinh Tam đã rên lớn một tiếng rồi trân mình xuất tinh xối xả vào lồn nàng, sau đó hắn nằm vật ra thở dốc. Tên Lý Tứ chỉ chờ có thế, hắn nhấc nàng ra hỏi người Đinh Tam rồi lên tiếng:
– Nào, bây giờ nàng chổng mông lên.
Nhạc phu nhân trong con khát tình chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo lời hắn. Nàng bò ra sân rồi chổng mông trong tư thế ngờ đợi. Từ phía sau, con cặc của Lý Tứ chọc tuốt vào lồn nàng rồi nhịp nhàng dã những cú như trời giáng vào lông nàng, cú nào cú nấy của hắn gập lút cán vậy, cả người nàng cứ chới với vào phía trước theo từng cú thúc của hắn. Tả Lãnh Thiền lúc này cũng đã nằm ra trước mặt nàng, chĩa con cặc của hắn vào miệng nàng, Nhạc phu nhân tóm lấy nó, nàng lấy tay xục xục liên hồi rồi cho vào miệng bú mút nhiệt tình, đồng thời mông nàng hẩy ngược về phía sau hỗ trợ nhịp địt của Lý Tứ. Cảnh tượng trên Phong Thần đài lúc này trông con hoang dâm hơn bất cứ kỹ viện hay lâu xanh nào trên đời.
Dù đã rất kìm hãm, nhưng cuối cùng Lý Tứ cũng phải đầu hàng, hắn rên lớn rồi rút cú ra xuất tinh xối xả lên mông nàng, chỉ chờ có thế, nàng nhả con cặc của Tả Lãnh Thiền ra rồi chồm tới và ngồi lên người hắn mà nhấp một cách vũ bão, hôm nay nàng ham muốn và thèm khát đến lạ kỳ. Tả Lãnh Thiền hết sức bất gờ trước độ dâm của nàng, đến cả hắn cũng không ngờ nàng lại dâm đến mức như vậy. Có cảm giác như nếu lúc này có bị Nhạc Bất Quần phát hiện, có lẽ nàng cũng mặc kệ, cái nàng muốn lúc này là sướng và được sướng, và ba con cặc này chính là công cụ để nàng thỏa mãn cơn dục vọng của mình.
Bị kích thích trước cơn dục vọng của nàng, Tả Lãnh Thiền dùng 2 cánh tay khoẻ rắn chắc của hắn bám vào 2 bên hông nàng mà kéo, đồng thời cái bụng săn chắc cũng hẩy lên liên hồi. Một lúc sau, hắn chồm dậy đè ngửa nàng ra chiếm thế chủ động, dập chan chát con cặc vào lồn nàng với tốc độ nhanh nhất, rồi hắn giật giật mấy cái, Tả Lãnh Thiền vội vàng rút cu ra khỏi lồn nàng, hắn tiến lên dí con cặc vào miệng nàng và xuất tinh xối xả đợt thứ hai trong đêm vào miệng nàng. Nhạc phu nhân há miệng, nuốt hết đám tinh trùng đó vào miệng, đến khi đầu cặc hắn chỉ còn lại những giọt cuối cùng, nàng vẫn le lưỡi liếm cho bằng sạch rồi mới chịu nhả ra, môi nàng khẽ nở một nụ cười thỏa mãn, khác hẳn dáng vẻ ân hận của 20 năm trước, lúc này trời cũng đã gần sáng…
… Bạn đang đọc truyện Tân Tiếu ngạo giang hồ tại nguồn: http://truyensex68.com/tan-tieu-ngao-giang-ho/
– Kiếm pháp Hoa Sơn lấy khí làm chủ, kiếm pháp hỗ trợ trọng khí không trọng lực, trọng ý không trọng hình, nếu đường kiếm cơ bản nắm vững, sau khi công lực đã thâm hậu mới có thể phát huy được hiệu quả gấp bội. – Lao Đức Nặc đang truyền thụ lại khẩu quyết tâm pháp cho các sư đệ của phái Hoa Sơn, đúng lúc đó, Linh San cũng đi tới.
– Tiểu sư muội.
– Nhị sư huynh
– Khỏe hơn nhiều rồi phải không?
– Nằm trong phòng cả ngày, thật là buồn quá, muội muốn ra ngoài đi dạo, xem các sư huynh luyện kiếm.
Nói xong, nàng đưa mắt tìm Lâm Bình Chi, vừa nhìn thấy hắn, nàng mỉm cười chào hắn, nhưng không hiểu sao Lâm Bình Chi không nói không rằng, mặt mày đăm chiêu, chạy đi chỗ khac làm nàng thấy hết sức kỳ lạ. Hôm sau Nhạc Bất Quần và phu nhân cũng về tới phái:
– Sư phụ, sư nương!
– Trong nửa tháng nay mọi việc trong Hoa Sơn đều rất ổn thỏa, các đệ tử rất chỉnh tề, mỗi ngày siêng năng luyện tập, còn trên núi, cũng không có chuyện gì phát sinh
– Rất tốt, Đào mừng thọ này là do Tả minh chủ tặng. Đức Nặc.
– Sư nương.
– Hãy phân phát số đào này cho các đệ tử đi.
– Dạ.
– Sư muội, lần này đi đường vất vả, chúng ta cũng đã mệt rồi, hãy mau về nghỉ ngơi thôi.
– Vâng, sư huynh
Hai người vừa đi khỏi, Lục Hầu Nhi với bản tính nghịch ngợm của mình đã nhanh chân chạy đến định xí quả to nhất, nhưng Linh San đã ngăn cản, đồng thời nàng cầm giỏ đào lần lượt chia cho các sư huynh, đến lượt Lâm Bình Chi thì hắn lại quay đi mất, không cầm đào, điều này khiến Linh San rất đau khổ, nàng quyết định đi tìm hắn.
Lâm Bình Chi đang ngồi miên man suy nghĩ thì nghe tiếng của Linh San liên tục gọi tên mình, hắn vội nấp vào một bụi cây ngay đó, đúng lúc Linh San cũng vừa chạy tới, đang ráo riết tìm quanh:
– Tiểu Lâm Tử, ta biết đệ đang ở đây, thật ra đệ không nên trốn ta, cho dù…cho dù chúng ta không thể ở bên nhau. Nhưng chúng ta cũng có thể làm sư tỷ đệ tốt của nhay được mà. Đệ cứ trốn ta nhu vậy, đệ tưởng có thể trốn được bao lâu, đệ có thể trốn ta cả đời hay sao? Cho dù đệ có muốn như vậy thật, còn mối thù của cha mẹ đệ thì sao? Đệ không định báo thù sao?
Nói xong, nàng chờ một lúc vẫn không thấy hắn xuất hiện, Linh San tiếp tục lên tiếng:
– Được, nếu đệ đã không muốn gặp mặt ta nữa, ta sẽ không miễn cưỡng đệ làm gì, chỉ là ta đã hứa với đệ sẽ giúp đệ luyện võ công, bây giờ ta sẽ múa Ngọc Nữ thập cửu thức cho đệ xem, mẹ ta từng nói, kiếm pháp này chủ yếu biến đổi kì diệu so với cách lấy khí khóng chế kiếm của bổn môn. Thể lực của nữ đệ tử thường yếu, nếu gặp phải cường địch, có thể dùng cách này để chiến thắng, đệ hãy nhìn cho thật kỹ nhé.
Dứt lời, nàng rút kiếm ra và múa Ngọc Nữ thập cửu thức, Lâm Bình Chi chăm chú nhìn, không bỏ sót bất kỳ một chiêu thức nào, tất cả những chiêu thức của nàng, hắn nhanh chóng ghi nhớ hết vào trong đầu. Múa kiếm xong, Linh San thu kiếm lẳng lặng đi mất, bóng nàng đã khấu hẳn rồi, Lâm Bình Chi mới chạy ra hắn múa lại những đường kiếm đó, thấy rằng quả nhiên thanh thoát và biến ảo vô cùng…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154