Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 120

Sau khi cánh của phòng đóng lại, Tả Lãnh Thiền lên tiếng:

– Nào… giờ nàng mau nói đi, nàng tới tìm ta làm gì?

Nhạc phu nhân quay đầu lại, nhìn hắn:

– Tả Lãnh Thiền, ta biết võ công ông lợi hại nhất trong NNKP. Ngôi vị Chưởng môn nhân NNP(Ngũ Nhạc Phái) ngày mai khó mà thoát khỏi tay ông. Nhưng Nhạc Bất Quần cố chấp, nhất định sẽ đòi tỉ thí với ông để tranh ngôi Minh chủ.

– Đúng… nhưng như vậy thì sao, đó cũng là chuyện bìn thường mà?

– Tả Lãnh Thiền, ông không phải đóng kịch nữa… ta biết ông rất hận Nhạc Bất Quần… ngày mai là cơ hội vô cùng tuyệt vời để ông danh chính ngôn thuận giết chết ông ta mà không sợ mọi người trong ngũ phái dị nghị.

Tả Lãnh Thiền nhìn nàng, cười lớn:

– Hahaha… đúng vậy… nếu năm xưa nàng chịu lấy ta… thì ta cũng sẽ không hận hắn như vậy. Nàng nói đúng… ngày mai nhất định nếu hắn dám lên võ đài, ta nhất định sẽ không tha cho hắn. Hắn sống như vậy là đủ rồi.

– Tả minh chủ… ta đến đây cũng là vì chuyện này. Cầu xin ông hay tha cho Nhạc Bất Quần một mạng?

Tả Lãnh Thiền tắt ngúm nụ cười:

– Hắn bảo nàng tới đây cầu xin ta sao?

– Không… không phải… ta cho hắn uống thuốc mê trong rượu để hắn ngủ. Là ta tự nguyện đến… mong ông niệm tình… chúng ta… mà tha cho hắn một mạng.

– Xem ra… Nàng… vẫn còn rất yêu hắn?

Nhạc phu nhân nghe hắn hỏi vậy thì cười chua chát, có lẽ với hắn lúc này, nàng chỉ còn một chút tình nghĩa:

– Yêu ư… ta cũng không biết có phải là tình yêu không nữa… nhưng dù sao… ta cũng không muốn hắn chết… chỉ mong yêu cầu này được ông đáp ứng.

Tả Lãnh Thiền tiến tơi, hắn đưa tay lau hai hàng nước mắt trên má nàng:

– Được thôi, nếu nàng đã tới đây để mở lời… ta không đồng ý thì đúng là không xứng đáng là Minh chủ… sét cho cùng, một Nhạc Bất Quần bất tài vô dụng thì có thể gây nguy hiểm gì cho ta được chứ?

– Tả minh chủ… cám ơn ông…

– Gượng đã… để ta đồng ý… nàng cũng phải chấp nhận một điều kiện… gọi là trao đổi.

Nhạc Phu nhân lặng người… nàng biết rõ ý định của hắn:

– Ông muốn gì?

– Ta muốn nàng ở đây vơi ta đêm nay.

Hắn nói giọng nham nhở, kèm theo một nụ cười vô cùng dâm đãng trên môi. Dù đã biết trước nhưng nàng cũng không khỏi bất ngờ, trống ngực đập thình thịch. Nàng có đồng ý không? Có chứ? Nàng tới đây cũng là để làm việc đó mà. Nếu hắn có đuổi nàng về thì nàng cũng phải làm cho hắn phải địt nàng đêm nay. Giờ hắn tự mở miệng ra rồi thì dễ dàng cho nàng quá còn gì. Nàng chưa kịp đồng ý thì hắn đã nói tiếp:

– Không những đêm nay ở cạnh ta… nàng còn phải quyến rũ được ta… phải làm cho ta thấy nàng yêu ta… cho ta thấy bản năng khao khát… dâm đãng và thèm được làm tình trong con người nàng. Nào… cuộc chơi bắt đầu… ta đã chuẩn bị mọi thứ cho cuộc vui đêm nay rồi, chỉ chờ nàng tới thôi… ha ha ha…

Nói đoạn, hắn ngồi luôn xuống chiếc ghế bên cạnh, bình tĩnh nhìn nàng chờ đợi. Nhạc phu nhân mím môi nhìn hắn, nàng chợt nhận ra giữa phòng là một bồn nước nóng hình chữ nhật rộng thênh thang được trải hoa hồng đang bốc hơi nghi ngút, hình như hắn đã chuẩn bị cho nàng, vậy là hắn biết đêm nay nhất định nàng sẽ đến. Xem ra hắn còn hiểu rõ con người nàng hơn cả gã phu quân khốn kiếp kia.

Nhạc phu nhân nhắm mắt thở dài một tiếng rồi mở mắt ra khẽ nở một nụ cười trìu mến nhìn hắn. Xem ra nàng đã nghĩ thông suốt rồi.

– Được thôi… chính chàng muốn thế đấy nhé… vậy thì lát có đột tử cũng đừng trách ta… ư… ư…

Nàng buông lời lẳng lơ khiêu khích hắn rồi nhún chân cởi giày. Tay nàng nhẹ nhàng cởi sợ dây lưng buộc ngang eo. Tấm áo choàng màu đen buông ra, để lộ đôi vai trần trắng muốt trước mặt hắn. Từng chút từng chút một, cơ thể nàng từ từ lộ ra, phơi bày cặp vú căng tròn cao ngạo, cái bụng phẳng lì không chút gợn sóng, khó tin là nàng đã là mẹ và đã gần 40 tuổi mà vẫn giữ được một thân hình như thiếu nữ tuổi đôi mươi vậy. Cái áo choàng rơi phịch xuống chân, để lộ ra vùng tam giác đen tuyền huyền ảo, cơ thể vệ nữ của nàng một lần nữa phơi bày lồ lộ trước mắt Tả Lãnh Thiền, cả căn phòng như sáng bừng lên bởi ánh mắt của hắn. Nàng tới tìm hắn mà hoàn toàn không mặc đồ. Hơn nữa lần này lại chủ động khiêu khích hắn. Con cặc trong quần hắn khời nghĩa, giật giật liên hồi, nàng có thể cảm nhận hơi thở nóng bỏng và khao khát đang phát ra từ cuống họng hắn, thế nhưng hắn vẫn đang rất cố gắng để kiềm chế:

– Ha ha… khá lắm… nàng không phải là thiên hạ đệ nhất hiệp nữ nữa mà phải là thiên hạ đệ nhất dâm nữ mới đúng… nào… mau tới đây với ta…

Nàng bước từng bước uyển chuyển đến bên hắn đang ngồi, cặp mông và vú nàng rung rinh theo từng bước chân trông vô cùng kích dục. Nàng đến bên, dạng hai chân ngồi lên một bên đùi của hắn, hai tay vuốt má hắn rồi đưa miệng xuống nút chặt lấy lưỡi của hắn, cuống họng liên tục phát ra những âm thanh ư ử vô cùng kích thích. Tả Lãnh Thiền sướng rung người, hắn le lưỡi ra nút lấy lưỡi nàng. Hai tay xoa bóp lấy cặp vú căng phồng của nàng. Mông nàng liên tục sàng sê, chà sát cái âm hộ nhòe nhoẹt nước lên đùi hắn, nước nhờn trong lồn nàng trào ra ướt cả một bên đùi Tả Lãnh Thiền. Sau màn hôn mỗi nút lưỡi đê mê, nàng rời môi hẳn, ngẩng đầu lên nước miếng trong miệng nàng chảy ra rơi vào miệng hắn, hắn há miệng le lưỡi liếm sạch trong sự phấn khích tột cùng. Nhạc phu nhân thích thú thì thào:

– Thế nào… như vậy… vừa ý chàng chưa… ư… ư…

Tả Lãnh Thiền thở dốc, đáp lại lời nàng:

– Nàng… đúng là một con đàn bà hư hỏng… ta sắp phát điên lên vì nàng rồi.

– Ưm… ư… thiếp hư hỏng là vì ai… không phải vì chàng sao…

– Ưm… ư… Đêm nay… dù có thượng mã phong… ta cũng phải… đưa nàng… lên mây…

– Hứ… vậy thì… chàng làm đi… đừng nói mồm… ư… ư… ứ…

Giọng điệu lăng lơ, lả lướt của nàng khiến hắn như muốn nổ tung, hắn vít cổ nàng xuống hôn lên môi nàng một nụ hôn mãnh liệt, cuồng bạo và đầy chiếm đoạt, nàng cũng nút lưỡi, đáp lại hắn một cách say mê và nhiệt tình. Căn phòng rộng lớn thênh thang vang lên nhưng tiếng rên đầy khoái lạc và động đực của nàng. Vừa hôn môi nút lưỡi, Tả Lãnh Thiền vừa xoa bóp lấy cặp mông trần trụi của nàng, hai cánh tay rắn chắc của hắn biến cặp mông căng tròn nảy nở của nàng thành đủ mọi hình thù. Nàng cũng không vừa, vừa nút lưỡi hắn, nàng vừa khéo léo lột bỏ y phục của hắn ra ngoài. Tả Lãnh Thiền thu tay về cho nàng cởi áo, nhấc mông lên cho nàng cởi quần. Hắn vội vã tụt quần xuống dưới chân ghế, con cặc to tướng, dài ngoằng của hắn được giải phóng, bật tung ra chĩa thẳng lên bụng đầy kiêu hãnh.

Lúc này cả hai đều đã trần truồng, hắn kéo nàng tiếp tục ngồi lên một bên đùi hắn, đầu hắn vục vào cặp vú nàng mà bú, mút mà ngoạm thật chặt. Nhạc phu nhân ngửa đầu lên trần nhà rên xiết, hạ thể nàng nóng bừng, dâm tủy trào ra đùi hắn, nàng ôm lấy đầu hắn dí vào vùng ngực khao khát của mình, mông thì liên tục sàng sê, trượt lên trượt xuống trên đùi hắn, âm hộ nhòe nhẹt nước của nàng lướt qua lướt lại trên đùi, cơ thể mát rượi của nàng hòa vào với cơ thể nóng hừng hực của hắn khiến cho cả hai đều đê mê, sung sướng đến tột cùng:

– A… a… Tả minh chủ… chàng lợi hại quá… bú mạnh nữa lên… cắn nát vú thiếp đi… đúng rồi… ư… ư… ư… á… á… a… sướng… sướng quá…

Nàng rên rì, chà sát lên người hắn trong cơn động đĩ kinh người. Nàng tóm đầu hắn tiếp tục lùa lưỡi vào hôn ngấu nghiến lên môi hắn. Nàng vòng qua bên cắn nhẹ lên vành tai hắn khiến hắn rùng mình vì sướng. Tay nàng tóm lấy khúc thịt kia mà bóp mạnh rồi xục liên hồi. Tả Lãnh Thiền mấy lần phải dùng nội công kìm hãm sự sung sướng lại. Nhạc phu nhân vừa rên rỉ, vừa di chuyển lưỡi xuống liêm lên hai đầu ti hắn. Chiếc lưỡi di chuyển xuống bên đùi, nàng quỳ hẳn xuống liếm đùi hắn, liếm sạch dâm thủy của nàng dính trên đùi của hắn. Ân cần như một nô lệ đang phục vụ chủ nhân vậy. Chiếc lưỡi di chuyển dần lên vùng hạ bộ. Nàng há miệng ngoạm lấy đầu khấc mà nút thật mạnh. Tả Lãnh Thiền rùng mình mấy lần như muốn xuất tinh:

– A… a… a… Nhạc Bất Quần… ngươi thật có phúc mà… không biết hưởng… a… a… a… tới đây đi mà xem… vợ ngươi… đang bú cu ta đây này… a… a… a…

Nhạc Bất Quần đứng ngoài, hai tay nắm chạt, khuôn mặt hắn đỏ au, nghe tiếng rên rỉ thống khoái của vợ mình với Tả Lãnh Thiền mà không thể làm gì được, hắn gằn giọng:

– Khốn kiếp… ngươi cứ rên la đi… coi như đây là ân huệ cuối cùng ta ban cho ngươi.

Nói Xong hắn quay đầu, dùng khinh công phóng vun vút sang một ngọn núi khác. Lâm Bình Chi lúc này từ bóng tối bước ra, hắn mỉm cười:

– Nhạc Bất Quần… ông đúng là thiên hạ đệ nhất bỉ ổi, vô liêm sỉ và đê tiện…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154

Thể loại