Hai người nhìn nhau âu yếm một hồi lâu, bao nhiêu cảm xúc ùa về khiến cả hai đều cảm thấy rạo rực, rồi như không chịu được nữa, Lệnh Hồ Xung tiến tới giữ tay nàng lại rồi kéo người nàng đứng lên mà đưa môi hôn lên má nàng. Doanh Doanh nhắm mắt cảm nhận sư yêu thương mà chàng mang lại. Lệnh Hồ Xung vòng tay ôm gọn luôn nguyên thân hình mảnh mai của nàng vào lòng. Chàng ghì sát người nàng rồi ghìm đôi môi mình lên đôi môi nàng. Doanh Doanh từ từ hé môi đón nhận nụ hôn nhẹ nhàng, lãng mạn của chàng. Hai người nhẹ nhàng mơn trớn đầu lưỡi của nhau, hơi thở thơm ngát của nàng khiến chàng say đắm. Vừa từ từ nút lưỡi Doanh Doanh, Lệnh Hồ Xung cũng từ từ lột bỏ từng lớp áo của nàng. Dưới sự hợp tác của Doanh Doanh, từng lớp vải trên người cứ không ngừng rơi xuống chân nàng, rồi đến cả chiếc áo yếm màu hồng xinh xắn cũng nằm dưới đất.
Lệnh Hồ Xung rời môi nàng, chàng khom người di chuyển xuống cổ nàng, chiếc lưỡi cứ như thế mà đi xuống hai bầu vú căng tròn của Doanh Doanh. Lệnh Hồ Xung úp mặt vào hai bầu vú căng tròn mà hít hà lấy mùi thơm trên khoảng ngực đó. Chàng há miệng ngoạm lấy một bên vú mà mút thật mạnh:
– Ư… ưm… ôi… Xung ca… ư… ư…
Doanh Doanh khẽ rên lên một tiếng khi vú nàng bị chàng bú mút, nàng cong người như con tôm, vươn hai bầu vú ra, hai tay ôm lấy đầu chàng mà dí chặt vào khoảng ngực trần đó, đầu ngửa lên mái nhà, miệng xuýt xoa rên rỉ. Lệnh Hồ Xung vừa luân phiên bú hai bầu vú nàng, hai tay chàng thì không ngừng vuốt ve tấm lưng trần của nàng, một lúc sau chàng di chuyển xuống dưới, xoa nắn lên cặp mông căng tràn nảy nở của nàng. Chiếc quần lót cổ trang của nàng đã theo chiếc quần chun trong cùng bị tuột xuống tận đầu gối. Đứng cúi một hổi lâu khá mỏi, chàng liền quỳ xuống ngay trước hai chân nàng, Quần nàng được chàng tuột hẳn ra, ném vào một góc. Doanh Doanh lúc này hoàn toàn trần truồng trước mặt chàng, phơi bày thân hình vệ nữ đầy nhục dục trước ánh mắt của tình lang.
Lệnh Hồ Xung úp mặt vào giữa hai chân nàng, chàng nhắm mắt hít hà, tận hưởng hương vị đàn bà thơm ngát đang qỏa ra từ cái âm hộ xinh xắn của Doang Doanh, hơi thở chàng phả vào nóng hổi làm nàng thấy ngây ngất, hai chân nàng run run trước cảnh tượng lãng mạn này. Chàng lắc đầu, ngọ ngoạy, cọ cọ sống mũi vào vùng tam giác ẩm ướt thơm ngát ấy. Doanh Doanh ôm lấy đầu chàng, chà sát vào háng nàng, mông không ngừng sàng sê, hai chân khẽ banh ra miệng rên rỉ:
– Ôi… ưm… ư… Xung ca… liếm… liếm lồn muội đi… muội muốn… ứ… ư… ôi… đúng rồi… vét sâu vào… a… a… muội sướng… sướng quá… ư… ư… a a… a… muội ra… a… a… a…
Chàng ôm chặt lấy mông nàng, ép mặt chàng vào âm hộ nhòe nhoẹt đó. Lưỡi chàng liên tục vét sâu vào khe lạch đào suối tiên của nàng. Nước suối tiên tuông ra khắp khuôn mặt chàng. Dù chàng đã uống khá nhiều nhưng nó vẫn trào ra cả hai bên mép và làm ướt đẫm khuôn mặt chàng.
Lệnh Hồ Xung đứng dậy, chàng chưa kịp làm gì thì nàng đã vít khuôn mặt ướt đẫm nước nhờn đó vào mà nút chặt lấy lưỡi chàng, hôn cách mãnh liệt và cuồng bạo, Doanh Doanh liếm khắp khuôn mặt chàng, nàng như muốn nuốt hết nước lồn của chính nàng đang dính trên khuôn mặt chàng, vừa hôn môi, nút lưỡi, Doanh Doanh vừa vội và cởi dây lưng và áo của Lệnh Hồ Xung ra. Khi quần áo của chàng đã bị lột sạch, nàng cúi xuống liếm liếm hai đầu ti của chàng, một tay vội vã tóm lấy khúc gân nóng hổi bên dưới mà xục liên hồi:
– Doanh Doanh… muội tuyệt quá… ta sướng… ư… ư… ư…
Lưỡi nàng liên tục đánh lên hai đầu ti của chàng, tay không ngừng xục mạnh con cặc khiến cho cái đầu khấc to bè ra, đỏ au. Nàng quỳ xuống há miệng ngậm lấy khúc thịt quen thuộc mà mút thật mạnh. Nhưng tiếng nhóp nhép do nàng tạo ra vang khắp căn phòng:
– Ôi… ư… ư… ta chết mất… Doanh Doanh… nút mạnh nữa lên… a… a…
Được chàng cổ vũ, cái miệng nhỏ bé của nàng không ngừng nút ra, nút vào khúc thịt to tướng nỏng hổi đó của chàng. Thật kì lạ, miệng nàng thì nhỏ, cặc chàng thì vừa to lại dài, nhìn nó nằm chật ngất trong miệng nàng mà cú hiên ra rồi lại mất hút vào trong họng, y như một nhà ảo thuật vậy. Cặc chàng như muốn nổ tung trước sức tấn công dữ dội và hoang dại của nàng. Lệnh Hồ Xung không chịu nổi, chàng sợ sẽ xuất tinh trước cơn sướng như sóng biển không ngừng ập đến này, nên vội vàng rút cặc ra khỏi miệng nàng, rồi vội vàng bế bổng thân hình của Doanh Doanh lên:
Lệnh Hồ Xung bế Doanh Doanh đặt nàng nằm ngửa ra giường, hai chân nàng banh rộng, để lộ ra cái khe lồn đỏ ửng và ướt đẫm nước nhờn, chàng cúi mặt xuống, le lưỡi vét sâu vào, rồi xì xụp hút cạn dâm thủy của nàng. Cả người Doanh Doanh như bị điện giật, cơ thể trần truồng của nàng nảy lên từng hồi mỗi khi lưỡi chàng vét thật sâu vào trong:
– Ôi… za… a… a… a… chết muội… ư… ư… ư… muội sướng… sướng quá… Xung ca ơi… ư… ư… Mau lên đây… nhét nó vào đi… địt muội đi… ư… ư… ư…
Doanh Doanh liên tục rên rỉ, phát ra những tiếng rên tục tĩu và dâm dục. Nghe nàng nói vậy, Lệnh Hồ Xung trèo lên giường, chàng ôm chặt lấy Doanh Doanh rồi đè nàng xuống, Lệnh Hồ Xung trượt nhẹ con cặc của chàng vào đúng cái khe lồn của nàng. Nước nhờn của Doanh Doanh đã chảy ra mà thấm chầm chậm vào thân cặc của chàng. Khẽ gạt chân của Doanh Doanh ra một chút, Lệnh Hồ Xung luồn tay xuống cầm con cặc mà ấn chầm chậm vào bên trong cái lỗ lồn ẩm ướt nhưng vô cùng khít khao. Doanh Doanh biết vậy lên cũng dạng chân của mình to ra thêm một chút để con cặc chàng có thể chui được vào bên trong.
Khi đầu khắc của chàng nằm gọn trong đó, thì Doanh Doanh khẽ cong người ưỡn mông lên để cặc chàng đi sâu vào thêm một chút nữa, nàng cố kìm nén tiếng rên thổn thức của mình. Khẽ cong người lên Lệnh Hồ Xung đẩy chầm chậm con cặc cho nó chui vào bên trong cái lỗ lồn của Doanh Doanh, sự khít khao y như lần đầu tiên khiến chàng cảm thấy sướng kinh khủng, đã vậy dâm thủy nóng bỏng của nàng còn chay ra bám quanh lấy thân cặc khiến chàng không sao chịu nổi.
Khẽ nhấp vào dần dần, mỗi lúc cặc chàng vào một sâu hơn, đến khi thấy đã đủ kích thích Lệnh Hồ Xung cong người rồi ấn cho con cặc ngập sâu vào bên trong cái lỗ lồn của Doanh Doanh. Những thớ thịt ấm nóng ẩm ướt chầm chậm siết chặt lấy con cặc của chàng. Lệnh Hồ Xung cứ như thế mà nhún chầm chậm, Doanh Doanh thì khỏi phải nói, từ khi chia tay chàng, nàng luôn luôn mong đợi ngày này, hôm nay được toại nguyện một lần nữa, nàng sung sướng tê người, nàng đưa hai chân thon thả lên cặp vào mông chàng mà nhún lên, những tiếng nhóp nhép dần dần vang lên khi bụng chàng chạm nhẹ vào bụng của nàng. Rồi cư như thế, Lệnh Hồ Xung tăng tốc cho đến khi tiếng da thịt của hai bộ phận sinh dục va vào nhau vang lên bành bạch khắp căn phòng.
– Ôi… ta sướng… sướng quá… Doanh Doanh… muội thật… tuyệt vời…
– Ứ ứ… Xung ca, nắc mạnh nữa lên… muội cũng sướng… muội nhớ huyh lắm… ư… ư…
Doanh Doanh liên tục thốt ra những tiếng rên ngắt quãng vô nghĩ vì sự sướng khoái mà chàng mang lại.
Lệnh Hồ Xung thay đổi tư thế, chàng cúi xuống nút chặt lấy lưỡi nàng rồi xoay người nằm ngửa ra, cả hai cứ quấn chặt lấy lưỡi của nhau cho đến khi chàng nằm dưới, nàng nằm trên mới chịu nhả lưỡi ra. Doanh Doanh chống hay tay xuống ngực chàng, nàng chủ động nhịp nhàng lên xuống để điều chỉnh nhịp độ sướng, cặp mông nàng không ngừng sàng sê trên dương vật của chàng. Lệnh Hồ Xung vươn hai tay lên bóp nghiên lấy cặp vú đang nhấp nhô của nàng mà thưởng thức, ở tư thế này chàng nhìn được trọn vẹn thân hình trần truồng của Doanh Doanh, cặp vú đầy đặn trắng tròn nảy nảy trước mặt và méo mó theo bàn tay của chàng, hai bàn tay kiều diễm của nàng áp trên ngực chàng, nhìn xuống dưới thì cái eo thon nhỏ làm nổi rõ cặp mông đầy căng, tuyệt hơn nữa là chàng tận mắt nhìn rõ cu mình và lồn nàng cọ xát nhau. Chàng thì đê mê, nàng cũng sướng không kém. Doanh Doanh thích thú nhún nhẩy, tóc tai rũ rượi nhưng gương mặt xinh đẹp toát ra một vẻ mặt hoàn toàn thỏa mãn, trông nàng lúc này rất xinh nhưng vẻ xinh đẹp này khác xa với vẻ đoan trang và đài các của một Thánh Cô Ma giáo.
Doanh Doanh nhún nhẩy trên người chàng cả canh giờ đồng hồ mà không hể thấy mệt mỏi, cả hai xoắn lấy nhau, lăn qua lăn lại để thay đổi tư thế, khi thì nàng nằm trên, khi thì chàng nằm trên… cứ thế, liên tục, liên tục… họ làm tình không biết mệt mỏi, không cần biết ngày mai sẽ là những cuộc đấu vô cùng khốc liệt để cạnh tranh ngôi vị Chưởng môn, cả hai luôn thèm khát và tận hưởng… nàng thì mồ hôi nhễ nhại, tóc tai rũ rượi, còn chàng thì đê mê, ngây ngất vì quá sướng. Sau hơn 2 canh giờ ái ân, Doanh Doanh rã rời, kiệt sức, nàng gục xuống trên người Lệnh Hồ Xung, áp má trên ngực chàng, lồn nàng tê rát nhưng vẫn không rời cặc của chàng, Doanh Doanh nằm lim dim, mê đắm, dục vọng của nàng đã hoàn toàn thỏa mãn.
Tuy nhiên, Lệnh Hồ Xung thì vẫn chưa lên đỉnh, chàng quyết định làm cú chót, lật ngửa Doanh Doanh xuống giường đút cu vào miệng nàng mà nhịp nhàng ra vào, Doanh Doanh cũng đã kịp làm quen với trò này, nàng há miệng nút cu chàng thật mạnh, nhìn hai gò má nàng hóp vào khi nút cu mình, Lệnh Hồ Xung hứng chí xuất thêm một đợt tinh khí vào miệng Doanh Doanh, nàng sung sướng đón nhận và nuốt sạch, không để sót một giọt nào tràn ra ngoài.
Lệnh Hồ Xung chủ động nằm ngửa ra, Doanh Doanh dù đã mệt, nhưng bỗng này ra một ý, nàng ngồi trên ngực chàng, kẹp mặt chàng giữa 2 bắp đùi nàng để lồn nàng dâng ngay miệng chàng. Lệnh Hồ Xung thấy nàng chủ động như vậy thì kích thích quá, ngay lập tức nút chùn chụt chùn chụt lồn nàng làm Doanh Doanh sướng rên cả người, nàng xuất khí đầy mặt chàng, chàng sung sướng uống hết nước nhờn rỉ ra từ cái lồn của vị Thánh cô xinh đẹp này… Bú nút xong xuôi cả hai nằm vật ra giường thở hổn hển và nghỉ mệt…
Linh San ngồi một mình trong phòng. Do là vợ chồng mới cưới, nên nàng và Lâm Bình Chi được Lục Bá khéo léo sắp xếp cho một phòng riêng tách biệt với mọi người xung quanh để cho hai người có thể thoái mái tận hưởng lạc thú nếu muốn. Nàng tất nhiên là không từ chối, Lâm Bình Chi thì lại không có phản ứng gì, thế nên sau khi về phòng, nàng hồi hộp chờ đợi. Thế nhưng đã quá khuya mà Lâm Bình Chi vẫn không thèm bước vào. Nàng mở cửa bước ra, hắn vẫn đang một mình đứng giữa sân, ngẩng đầu lên trời nhìn sao nàng nhẹ nhàng bước đến nắm lấy tay hắn:
– Bình Chi, muộn rồi… huynh… mau vào nghỉ ngơi đi.
Nào ngờ hắn gạt tay nàng ra:
– Muội nghỉ trước đi. Ta muốn yên tĩnh một lát.
Nói đoạn, hắn dảo bước chân đi:
– Rốt cuộc muội phải làm sao thì huynh mới vừa lòng.
Nàng uất ức, hai hàng nước mắt đã lăn dài trên má. Giọng nói chua chát, cay đắng của nàng vang lên khiến hắn dừng bước quay đầu lại. Nhìn hai hàng nước mắt cảu nàng, lòng hắn đau nhói. Hắn yêu nàng, hắn hận Dư Thương Hải, Mộc Cao Phong, hắn hận cả Nhạc Bất Quần, nhưng hắn hận bản thân mình nhất. Bây giờ hắn đâu còn là đàn ông, hắn không thể mang lại hạnh phúc cho nàng. Nếu bây giờ hắn mềm lòng, nàng sẽ biết hắn đã tự cung để luyện kiếm, và nếu việc này để Nhạc Bất Quần biết được, hắn sẽ khó mà sống sót khi thù còn chưa trả. Cố nén nỗi đau vào lòng hắn buông một câu lạnh lùng:
– Cô thấy cô có xứng làm vợ ta không?
Câu hỏi của hắn như nhát dao cứa vào lòng Linh San vậy, nàng cố gạt nước mắt:
– Muội biết… muội vốn không xứng làm vợ huynh… muội biết huynh hận muội vì khi đến với huynh muội không con là Linh San trong trắng. Nhưng nếu huynh chấp nhận bỏ qua. Cả đời này muội hứa muội sẽ bù đắp cho huynh. Được không?
Lâm Bình Chi nhói lòng “Linh San… ta không hận muội… ta yêu muội… ta không muốn làm muội tổn thương, nhưng giờ ta không còn cách nào khác… mong muội hiểu cho ta”. Hắn lạnh lùng quay đầu bước đi:
– Ta muốn tĩnh tâm suy nghĩ nột đêm nay đã. Muội đừng làm phiền ta.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154