Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh tức tốc thẳng hướng Hắc Mộc Nhai nhằm đuổi kịp xe ngựa chở Nghi Ngọc, Nghi Lâm và các đệ tử của Hằng Sơn. Toàn bộ bọn người Nghi Ngọc, Nghi Lâm bị trói tay, bịt miệng, họ bị nhốt vào hai chiếc xe ngựa. Đi được nửa đường đến Hắc Mộc Nhai thì Nhạc Bất Quần xuất hiện, hắn dùng tấm Hắc Mộc Lệnh, ra lệnh cho đám người bọn họ đổi hướng đưa đệ tử phái Hằng Sơn lên Hoa Sơn.
Đám người tùy tòng áp tải bọn họ gồm 12 tên, chúng chia ra 6 người canh giữ một xe, do có Hắc Mộc Lệnh Nhạc Bất Quần đưa ra, bọn chúng không dám cãi mệnh, đổi hướng xe lên núi Hoa Sơn, Nhạc Bất Quần nhanh chóng trở về Hoa Sơn trước để dự liệu. Trước khi đi, Nhạc Bất Quần còn cẩn thận dặn dò tên Hương chủ ở đó răng phải thật thần tốc, hơn nữa tuyệt đối giữ bí mật, và được phép giết tất cả những kẻ nào cản đường. Nhạc Bất Quần làm vậy chủ yếu để đổ mọi tội lỗi lên đầu NNTG, để sau này hắn có thể dễ bề thôn tính hơn.
Bọn Chúng đi cả ngày trời, tối đến chúng vào hẳn một sơn trang rộng lớn dọc đường để nghỉ ngơi. Do Trang chủ sơn trang trong bộ dạng tà ác của chúng, tỏ ý nghi ngại thì ngay lập tức chúng rút kiếm tàn sát toàn bộ gia nhân của Sơn trang, già trẻ lớn bé đều bị giết sạch, không chừa một ai. Chỉ một lát, cả sơn trang đã nhuộm đỏ máu tươi. Cảnh tượng thật hãi hùng. Ngay sau đó, đám người này thu dọn xác của bọn họ đào xuống một cái hố và chôn họ ở đó.
Nghi Ngọc và Nghi Lâm giỏi võ nhất trong đám, vì vậy bọn chúng nhốt riêng nàng ở một phòng, do tên Hưởng chủ và hai tên còn lại canh giữ. Còn những tỷ muội còn lại bị nhốt vào một phòng khác, do đám tên cuối canh giữ. Bọn chúng chọn nơi này làm nơi dừng chân tạm thời, hô sau sẽ lên đường sớm.
Chỉ một nơi dừng chân tạm qua đêm mà bọn chúng sát hại toàn bộ người nhà sơn trang đó, âu thật là ác độc. Nghi Ngọc và Nghi Lâm đã tỉnh lại từ lâu, nhưng do bị trói chân tay và bịt miệng, nên hai người không nói được, chỉ ú ớ trong miệng. Ở bên ngoài hai tên kia ngồi nói chuyện với nhau:
– Này, thật không ngờ hai ni cô này không những giỏi võ mà nhan sắc lại đẹp tuyệt trần như vậy. Không thua gì Thánh cô của chúng ta.
– Còn phải nói, giá như họ không làm ni cô, ta nhất định sẽ cưới họ về làm vợ, cả ngày không cho mặc quần áo, ngày đêm vui vầy với họ. Ha ha ha.
Tên Hương chủ nghe vậy, nổi máu dâm dê lên, gọi hai tên kia lại gần, nói nhỏ:
– Các ngươi có thực sự muốn hưởng thụ hai tiểu ni cô xinh đẹp này không?
– Hương chủ nói gì lạ vậy, ai mà không muốn cơ chứ? – Cả hai tên hí hửng như bắt được vàng.
Thấy cả lũ bọn chúng cùng máu dâm dê như mình, hơn nữa, miếng thịt cừu non lại dâng đến tận miệng, nếu để ngày mai họ rơi vào tay Nhậm giáo chủ hoặc Nhạc Bất Quần thì coi như xong, không bao giờ chúng có thể nhìn thấy các nàng nữa. Nghĩ là làm, bọn chúng gọi nội ba tên kia tới, sau đó chúng đi lấy một thùng nước sạch, bỏ xuân dược mà chúng luôn mang theo bên người vào đó, rồi chia ra hai thùng nhỏ, hai tên đi vào hai phòng. Chúng lật lượt giật tấm vải bịt miệng Nghi Ngọc và Nghi Lâm ra rồi lên tiếng:
– Hai vị, tại hạ chỉ bắt buộc tuân mệnh người khác thôi, chứ hoàn toàn không muốn làm chuyện này, hai vị và những sư tỷ muội của các vị cả ngày đi đường mệt mỏi, có lẽ đã khát rồi. Hai vị mau uống chút nước cho đỡ mệt. – Hắn giả vờ tử tế.
– Ta không uống, các ngươi mau thả bọn ta ra. – Nghi Lâm cứng rắn.
– Nếu các vị không uống, thì bọn ta sẽ đổ đi vậy.
Nói xong, hắn toán cầm xô nước đứng dậy ra ngoài thì Nghi Ngọc lên tiếng:
– Khoan đã. – Nàng quay sang nhìn Nghi Lâm và lên tiếng: Nghi Lâm sư muội chúng ta phải giữ gìn sức khỏe, còn chờ Chưởng môn sư huynh đến cứu nữa. – Sau đó nàng nói với hắn: Chúng tôi uống nước.
Hắn nghe vậy thì mở cờ trong bụng, múc từng gáo nước đưa lên miệng Nghi Ngọc, nàng không chút nghi ngờ gì, hé cái miệng xinh xinh ra uống cạn gáo nước của hắn. Nghi Lâm tuy tức giận, nhưng thực sự nàng cũng khát lắm rồi, lại nghe Nghi Ngọc phân tích, nên nàng cũng há miệng ra uống nước của hắn. Hai người uống tới nửa sô nước mới thấy đã khát. Ở phòng kế bên cạnh, các tỷ muội kia cũng đã uống cạn thùng nước đó.
Sau khi cho hai nàng uống nước, hắn nở một nụ cười gian dâm khiến cả Nghi Ngọc và Nghi Lâm đều giật mình kinh hãi. Hắn từ từ đứng dậy theo dõi sự thay đổi của hai người. Cùng lúc đó, hai tên ở bên ngoài cũng mở cửa bước vào. Nghi Ngọc và Nghi lâm thấy nóng ran người, toàn thân vã mồ hôi, khó chịu vô cùng.
Hai tay hai chân đang bị trói, nếu không có lẽ cả hai đã tự cởi quần áo ra cho mát rồi. Cánh cửa phòng được khép lại, cả ba tên cứ thế lần lượt cởi quần áo trước sự ngỡ ngàng của hai người. Cu dái bọn chúng thò ra dài thòng lọng. Có tên còn giật giật, lắc lư cu liên tục trông thật kinh tởm.
Nghi Ngọc cả kinh, vậy là nàng đã mắc lừa bọn chúng rồi, chúng đã cho nàng uống thuốc kích dục để dễ bề hãm hiếm mà không vấp phải sự chống cự của nàng. Quả thực, thời gian có hạn, nếu như bọn chúng không bỏ thuốc mà cứ thế hãm hiếp, chắc chắn nàng sẽ chống cự. Và như vậy thì rất mất thời gian. Vì vậy, bọn chúng muốn các nàng tự động hợp tác, vừa sướng lại không phải vất vả. Nghi Ngọc quá nhẹ dạ nên dễ dàng chúng phải độc kế của bọn chúng.
Nghi Ngọc và Nghi Lâm lúc này khó chịu vô cùng, mồ hôi của hai người vã ra đã ướt hết cả áo rồi. Cơn ham muốn tìn dục cư tấn công mãnh liệt vào cơ thể hai nàng vậy, lồn của Nghi Ngọc và Nghi Lâm đã tiết ra nước nhờn làm ướt đẫm cả vùng hạ bộ. Cơn khao khát đang bùng cháy dữ dội trong người hai nàng.
Vậy mà bọn chúng vẫn còn chưa chịu cởi trói cho hai nàng, bọn chúng muốn nàng thật ngấm thuốc, thật ngấm đòn. Có như vậy, đụ mới đã. Trong khi đó, ở phòng bên cạnh, những tiếng cười dâm đang và của lũ khốn nạn và những tiếng rên đầy nhục cảm của mấy ni cô ở đó càng khiến hai nàng vô cùng khó chịu, vậy là bọn họ đã chịu chung số phận với Nghi Ngọc và Nghi Lâm rồi.
Ở phòng bên cạnh, tất cả đã bị ngấm thuốc, sau khi được cởi trói, bọn họ nhanh chóng lột sạch quần áo của mình, rồi cứ một người bám lấy một tên ma giáo, lúc này đã trần truồng hoàn toàn, biến căn phòng trở thành chiến trường truy hoan của lũ dâm loạn. Cả chục cặp nam nữ tìm đến nhau trong điên loạn, chốc chốc lại thấy nam nhân đổi nữ nhân để tìm cảm giác mới mẻ trong truy hoan. Đây là phần thưởng sướng nhất mà bọn chúng được hưởng đêm nay. Dự kiến là một đêm thật dài, sẽ kéo tới tận sáng không thôi…
Cuối cùng, Nghi Ngọc và Nghi Lâm cũng được cởi trói, chỉ chờ có thế, cả hai không ai bảo ai, tự động cởi sạch quần áo của mình rồi lao vào đám nham nhân đó liền. Tác dụng của thuốc kích dục là quá mạnh, cộng với máu dâm có sẵn trong người, lại có ba con cặc cứng ngắc đang chĩa lên ời gọi, hỏi làm sao mà hai nàng có thể chịu được chứ. Ngay sau khi cởi quần áo, Nghi Lâm bị hai tên kia nhao tới, đè ngửa nàng ra liền, còn Nghi Ngọc không nói gì, lao thẳng vào tên Hương chủ đang ngồi trên ghế để vuốt ve con cặc của mình mà xọc xọc.
Nghi Lâm nằm ngửa ra nền nhà, dưới ảnh hưởng của thuốc, nàng lấy tay xe xe hột le, tay còn lại đưa lên xoa vú, chỉ chờ có thế, một tên nhào tới gục đầu lên vú Nghi Lâm mà bú mút mà ngấu nghiến xoa bóp cặp vú của nàng cho nó biến thành đủ mọi hình dạng, tên còn lại cũng tức tốc banh chân Nghi Lâm dang xa úp mặt vào háng nàng mà xì xụp, uống cạn dâm thủy của nàng. Dưới ảnh hưởng của thuốc kích dục. Nghi Lâm nảy người uốn éo như con rắn, quằn quại và rên xiết liên hồi:
– Á… á… á… chết ta… chết ta rồi… ư… ư… ư…
Trong khi đó, Nghi Ngọc thì quấn chặt lấy gã Hương chủ đang ngồi trần truồng ở ghế, dơ cặc dái ra cho nàng bú liếm, Nghi Ngọc cúi đầu, thè lưỡi hớt giọt tinh khí rỉ ra ở quy đầu. Nàng há miệng ngậm đầu rùa, nuốt dần vào trong họng. Răng cắn nhẹ, cà lên thân cặc trong khi đầu nàng ngẩng lên, hụp xuống. Gã Hương chủ sung sướng la lớn vì hành động dâm đãng của nàng, hai tay không ngừng vuốt ve tấm lưng trần trụi của nàng, một tay thi thoảng vòng xuống bóp nghiến lấy hai bầu vú no tròn của Nghi Ngọc.
Bú cặc hắn một hồi, Nghi Ngọc liền đứng dậy, quay lưng, dạng hai chân, ngồi vào lòng gã Hương chủ, kẹp cặc vào giữa hai đùi. Nàng cảm thấy cặc cọ vào mép lồn liền đưa tay xuống cầm cặc dẫn đến miệng lỗ lồn của mình rồi từ từ ngồi xuống. Âm hộ đẫm nước của nàng hé mở, từng chút từng chút nuốt trọn lấy dương vật to và dài của hắn. Nghi Ngọc ngả người ra phía sau, quay đầu đón nhận nụ hôn môi của hắn. Bàn tay trái hắn di chuyển từ đùi này sang đùi kia, lách vào giữa hai đùi, ngón tay lướt lên, kéo xuống dọc theo cửa động. Cùng lúc đó, bàn tay phải.
Vẫn tiếp tục kích thích hai nhũ hoa. Nghi Ngọc rùng mình, nhổm người lên, gục về phía trước, nhưng hắn ôm chặt, không để nàng rời khỏi vị trí cũ. Hắn ghì chặt, kéo lưng nàng sát vào ngực, trong lúc hai tay chia nhau xoa bóp phần ngực và moi móc mọi ngóc ngách phần hạ bộ. Nghi Ngọc rùng mình, khép hai đùi, kẹp chặt cặc lúc khoái cảm bùng nổ.
Lúc này Nghi Lâm đã chụp lấy con cặc của một tên mà nhai ngấu nghiến, mút chùn chụt vào miệng. Nàng thấy sung sướng kinh khủng khi hai gã đàn ông địt nàng cùng một lúc, người đang hì hục bú lồn nàng, người bú vú, còn trong miệng nàng thì đang ngậm con cặc dài hơn cả gang tay của một thằng, mặt của một gã bây giờ đang ướt nhem vì nước dâm của Nghi Lâm.
Được một lúc bọn họ thay đổi tư thế, một thằng dựa lưng vào tường con cặc chĩa cao như nòng pháo, Nghi Lâm ngậm cặc hắn liếm từ ngọn tới gốc, tới hai hòn dái nàng nút vào miệng chùn chụt, tay nàng sục sục con cặc của hắn, còn tên kia thấy Nghi Lâm chổng mông bú cặc bạn mình từ phía sau, lồn nàng vun hai mép thịt dày cộp ra kính thích quá, hắn liền đưa con cu vào của lồn nàng thúc mạnh. Cái lồn bó chặt lấy con cặc của hắn làm hắn sướng quá rít lên từng chập.
– Trời ơi… sướng quá… cái lồn thật khít khao… ha ha ha.
Hắn la lớn rồi địt cái nào cái nấy như trời giáng khiến cho Nghi Lâm bị từ sau đẩy tới, con cặc nàng đang ngậm đâm sâu tới cuống họng nàng theo mỗi cái nắc của tên kia, hai tay tên ở dưới xe xe cái núm vú của Nghi Lâm, nàng trườn lên cao con cặc của hắn rút ra khỏi lồn nàng sau đó, Nghi Lâm nằm lên người tên ở dưới, tay cầm lấy con cặc cương cứng nhét vào lồn, tướng nàng lom khom trườn lên xuống uốn éo lượn lẹo trông hấp dẫn vô cùng.
Nghi Ngọc quằn quại trên đùi gã Hương chủ, hưởng đợt cực khoái thứ hai. Thân hình mềm nhũn trong lúc ngây ngất say men tình khiến nàng trông đẹp hơn bao giờ hết. Hắn nâng Nghi Ngọc đứng dậy, bế nàng đặt lên chiếc giường trong phòng, để hai chân thõng xuống sàn nhà. Hắn cúi xuống hôn lên lồn nàng.
Nghi Ngọc rên xiết “Á… á… á…” khi cái lưỡi của hắn vét sâu vào trong lồn nàng, tay nàng nắm chặt lấy đầu hắn mà dí mạnh vào đó, đầu nàng lắc qua lắc lại liên hồi, dâm thủy một lần nữa lại tiết ra dầm dề trên khuôn mặt của gã Hương chủ. Sau một màn liếm lồn chán chê, hắn nhấc hai chân nàng để lên vai.
Đứng giữa hai chân Nghi Ngọc, tay cầm cặc rê lên cửa miệng hang còn dính đầy dâm khí để bôi trơn quy đầu. Với động tác nhẹ nhàng, thong thả, hắn đút cặc vào lồn. Khi đầu cặc lọt qua cửa ải một chút, hắn rút ra, rồi lại chui vào, cứ vậy qua lại vài lần, chừng một lúc sau cặc mới từ từ tiến sâu vào tận cùng cung cấm. Hắn muốn hưởng cái lồn khít khao của Nghi Ngọc nhiều lần, cốt yếu muốn nàng nhớ mãi cây gậy thịt của hắn.
Nhìn khuôn mặt hồng hào, mắt lim dim trong cơn ngây ngất gần như mê sảng của Nghi Ngọc.
Cặc hắn như cứng thêm và muốn nổ tung. Gã Hương chủ phải ngưng ấn vào, rút ra, cố nghĩ lảng sang chuyện khác để kìm hãm việc xuất tinh sớm. Nghi Ngọc có một thân hình bốc lửa, một làn da trắng mịn, một bộ phận sinh dục tuyệt vời biết cách bóp, hút sạch tinh khí của người tình. Mặc dầu hắn cố gắng kéo dài cuộc chiến, nhưng chỉ một lúc sau là phải đầu hàng, phóng tinh trùng xối xả vào đầy lồn, nhiều đến nỗi trào ra ngoài mép lồn, chảy xuống nệm. Hắn nằm.
Trên bụng Nghi Ngọc cho tới lúc cặc thu nhỏ lại mới rút ra. Sự dâm đãng của nàng là quá sức tưởng tượng đới với hắn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154