Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 160

Sáng hôm sau Lan tỉnh dậy, thấy trong người thoải mái hơn nhiều. Cô nhớ lại giấc mơ tối qua mình được làm tình cùng Dũng. Lan thấy nửa vui nửa buồn tủi. Vui vì bản thân vừa trải qua một cuộc xuân xanh với Dũng, tủi buồn vì quá lâu rồi Dũng chẳng trở về, cô nhớ Dũng nhiều lắm chứ!!! Nhưng đâu hay biết Bưởng đã chiếm tiện nghi, nó đã cắm con cặc của mình vào âm đạo của cô.

Bên khu rừng địa phận Hòa bình nơi được coi là rừng thiêng nước độc, Mạnh nát cũng vừa mới tỉnh dậy. Nó đánh mắt nhìn xung quanh nơi này không khí quá trong lành, nó quyết định dừng chân tại đây luôn, không đi sâu vào trong nữa. Mạnh ants thao tác tìm chút đồ ăn trong này rồi bỏ quyển sách của Lão tứ cho, nó ngồi một góc nghiên cứu.

Trong quyển sách có ghi nếu như muốn trở thành 1 dị sĩ thì đầu tiên phải có được khí lực, khí lực càng dồi dào thì sẽ cho phép bản thân dị sĩ đó khai triển được nhiều dị thuật.

Mạnh nát tò mò lật sang trang thứ hai, trang này thì bổ sung thêm kiến thức về khí lực của dị sĩ. Được chia làm 3 loại, phân chia đẳng cấp rất sâm nghiêm.

Khí lực Hạ nguyên, loại này xuất hiện ở những người bình thường không có căn nguyên hay đại loại giống như là năng khiếu ấy, khí lực hạ nguyên khi thi triển ra ngoài mang màu bàng bạc trắng như dòng thủy ngân. Nhưng lại vẫn muốn trở thành dị sĩ, cho nên khí nguyên cũng chỉ thuộc dạng hơi kém một chút, dòng khí lực hạ nguyên này nếu như một người đạt tới cảnh giới rất cao của dị sĩ thì cũng chỉ thi triển được những dị thuật tương đối mạnh mà thôi. Trong này cũng có ghi từ khi dị sĩ và dị thuật được phổ biến và lan rộng cũng có vào trường hợp đặc biệt là dị sĩ hạ nguyên có sức chiến đấu vượt trội, căn nguyên của vấn đề thì không ai biết cho nên đây cũng là dấu hỏi chấm to đùng trong giới dị thuật tới ngày hôm nay.

Khi lực Trung Hoàng nguyên, đây là khí lực cao hơn hạ nguyên 1 bậc, có màu ánh vàng cho nên mới có thêm chữ hoàng. Thường thì loại này xuất hiện cực kỳ nhiều trong giới dị sĩ thời kỳ trước, đỉnh cao và giới hạn của loại này có thể mạnh mẽ dùng dị thuật hô mưa gọi gió, nhưng khí lực của Trung Hoàng Nguyên lại khó nâng cao nhiều hơn so với Hạ nguyên, có nhiều người sở hữu nhưng lại cả đời không đạt tới cảnh giới cao kia.

Nếu như một người sở hữu Trung hoàng Nguyên mà sử dụng dị thuật cấp thấp thì sẽ nâng uy lực của dị thuật đó lên cao gấp vài chục lần. Trong này thì Lão tứ cũng có ghi cô thuộc dạng này, Mạnh nát thấy lão tứ thi triển dị thuật rất mạnh mà không phải trong nhóm khí lực mạnh nhất cho nên cũng khá ngạc nhiên. Trong mắt của MẠNH NÁT hay bất kỳ một ai ở thời đại này thì tồn tại như Lão tứ đã được xem như tiên nhân rồi. Nếu mà đi làm thầy bà thì chắc chắn dùng mấy cái dị thuật này hốt bạc @@

Cuối cùng, Khí lực Thượng Minh nguyên, tại sao lại gọi là Thượng minh?? Bởi vì Loại khí này không tồn tại và dự trữ trong cơ thể như hai loại khí kia, chỉ có người sở hữu mới cảm nhận được độ nhiều ít hay là dồi dào tới đâu. Khi dùng không hề có lớp khí màu bạc hay là vàng bao quanh. Nó giống như 1 người bình thường sử dụng dị thuật vậy.

Nhưng đừng nhìn không biểu hiện ra mà khinh thường, loại này còn cao hơn cả Trung Hoàng nguyên, cho nên khi dùng dị thuật thì sẽ mạnh gấp hàng vài chục lần Hạ nguyên. Ví dụ như Thiên phạt dị thuật, một người Hạ nguyên có thể miễn cưỡng thi triển nếu như đạt tới cảnh giới cao, nhưng sức công phá chỉ gói gọn phạm vi vài mét. Người Trung Hạ nguyên thi triển thì lại diện tích và uy lực mạnh mẽ hơn nữa vài chục mét, người Thượng minh nguyên thi triển tới cực hạn thì có thể oanh kích cả một quả núi, đó là cực hạn của ThưỢNG minh nguyên.

Nếu không ngoa có thể nói là dời non lấp biển… Nhưng trong sách có ghi từ cổ chí kim, từ khi khai sáng tới giờ chưa có ai đạt tới cái cực hạn của Thượng minh nguyên. Bởi vì người sở hữu khí lực Thượng minh nguyên rất ít và hiếm, nếu chia theo thời gian thì khoảng 150 năm sẽ có 1 – 3 người có. Nhưng cái chính là Thượng minh nguyên rất trừu tượng, người sở hữu chưa chắc đã biết, vì không có thể hiện khí độ ra cho nên chẳng ai biết được hay bản thân còn mập mờ về kiến thức liền bị coi là một người không phù hợp với dị thuật. Tương đối giống Trung hoàng nguyên, độ khó về tích súc khí lực để nâng cao và trau dồi thêm nhiều hơn đã khó khăn hơn thì Thương minh nguyên còn khó gấp chục lần. Cái giá của sự ưu việt thì sẽ phải đánh đổi 1 sự khó khăn nhất định.

Trong này ghi thêm, Mai bà bà là người sở hữu Thượng Minh nguyên nhưng cảnh giới vẫn chưa tích sức được một nửa so với cực hạn. Mạnh nát khá tò mò về cái tên này, đúng là trời phú cho căn nguyên khí lực quá mạnh mẽ và may mắn… độ hiếm hoi đã là rất rất ít lại còn chọn đúng đường để đi thì khác gì cá gặp nước nước. Mạnh nát cũng đang tò mò bản thân éo biết là thuộc cái thể loại nào nữa, nó lật thêm vài trang là nói về cách thi triển dị thuật, trải nghiệm của Lão tứ. Nó đành mở lại từ đầu để học cách tạo ra khí lực trước đã.

Mạnh nát ngồi mà vừa đọc vừa phỏng theo miêu tả của lão tứ, vừa lẩm bẩm để học thuộc gì đó. Được một chút thì nó thấy tâm trạng thoải mái hẳn, như đang phiêu nhiêu trong một khoảng không đen kịt, bốn bề không có 1 chút ánh sáng nào hết. Mạnh nát cứ mặc cho bản thân trôi theo không gian nơi này, nó nhìn thấy phia xa xôi vài chùm sáng ảm đạm, thậm chí còn có 1 đốm sáng to hơn cả nhưng lại rất xa, áng chừng khoảng cách này tới chỗ đốm sáng đó phải mất rất lâu, lâu lắm mới tới được.

Nó cứ thả người xuôi theo, cứ trôi mãi, thậm chí nó còn cố hẩy bản thân lên phía trước để cho tốc độ tới chỗ đốm sáng kia nhanh hơn. Khoảng cách đã ngày càng gần, nhưng gần hơn chứ không có nghĩa sắp tới, chỗ này như trong không gian ngoài kia vậy, không có trọng lực hay từ trường… khiến cho cơ thể nó cứ trôi nổi.

Miêu tả thì nhanh như mà chỉ qua thời gian ngắn bên trong suy nghĩ mà Mạnh nát bị chìm đắm cả nửa ngày trời, Mạnh nát vẫn cứ đắm chìm… ngồi bất động một chỗ, hai mắt khép chặt…

“Lịch… kịch…” Tiếng âm thanh như ai đang mang vác 1 cái gì đó khá nặng đang đi về phía Mạnh nát. Đây là một tên thanh niên khoảng chừng ngang tuổi Mạnh nát, tên thanh niên này mang trên vai một cái lu to, kích thước phải to hơn cả cơ thể của tên này mà sao thấy mang vác cứ như không vậy. Tên thanh niên này đi thẳng lướt qua chỗ Mạnh nát đang ngồi, bỗng nhiên đứng lại, tên này quay mặt về Hướng mạnh nát cách độ 2m… ánh mắt nhìn dò xét.

“Bịch…” Cái lu to được đặt xuống bên cạnh, tên thanh niên này tò mò đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt Mạnh nát. Tên thanh niên nhìn xuống thấy quyển sách trước mặt Mạnh nát thì cũng cầm lên xem thử, ánh mắt của tên này đọc lướt qua, miệng hơi nhếch lên nở nụ cười nhẹ, đặt quyển sách xuống rồi tiếp tục quan sát Mạnh nát.

“Nhập môn à? Xem ra đang tìm kiếm khí lực trong mảnh không gian đen kịt kia, tiếc là ta chưa đủ năng lực giúp ngươi tìm kiếm. Gặp ở đây xem như là có duyên, tận sức có thể rút ngắn 1 khoảng”.

Tên thanh niên này lẩm bẩm, tên này vận khí lực trong người, dồn xuống hai ngón tay, điểm một đường vào huyệt trên hai cánh tay của Mạnh nát, kéo lên trên ấn xuống trán rồi tay còn lại cũng làm như vậy, khi bốn ngón tay chạm nhau. Người thanh niên này ấn một cái vào trán khiến Mạnh nát bật ngửa ra sau nhưng mà vẫn không bị tỉnh lại.

“Phù… Tiêu hao khá nhiều… không ngờ thời buổi bây giờ cứ nghĩ chỉ có mình ta và sư phụ nhưng lại có 1 người trốn vào tận đây để tu luyện. Phải về kể với sư phụ mới được.”

Người thanh niên tiếp tục lầm bầm rồi quay người đi tới vị trí chiếc lu mà vác lên vai đi tiếp. Mạnh nát bây giờ mới nheo nheo mắt nửa tỉnh nửa mê mở mắt ra, hình bóng của tên Thanh niên này là thứ duy nhất mạnh nát nhìn thấy. Nó đang bị trôi nổi trong không gian tối tăm kia và cố rướn bản thân tìm tới vị trí mấy đốm sáng, đột nhiên nó cảm nhận được cơ thể bị đẩy một cách nhanh chóng về phía trước, tốc độ như đang được gắn mô tơ và đít vậy.

Bây giờ khoảng cách giữ nó và mấy đốm sáng kia đã gần hơn nữa rồi, có thể nhìn thấy mấy đốm sáng kia, là ba loại đốm sáng có ba màu khác nhau tương ứng với ba loại khí lực, Đốm sáng trong suốt và to hơn hai loại kia thì có tản mát ra loại ánh sáng không chói lọi như màu nạc không long lanh và lóa mắt như màu vàng, mà lại rất tinh khiết, độ trong suốt như một quả cầu pha lê vậy.

Đang cảm nhận và cố nhìn rõ hơn thì nó chợt bị tỉnh dậy, thấy cơ thể bị ngã ngửa ra và nhìn thấy bóng lưng then thanh niên vác lu đi về phía trước, nó cũng chợt ngất đi chắc vì kiệt sức.

– Thằng này nó bị làm sao mà cứ cắm đầu đi về phía trước vậy con? Ta dùng dị thuật lướt nhanh như vậy mà vẫn tới nơi. – Mai bà bà cũng thấy khó chịu, dùng dị thuật tốn khí lực và làm cho bà bà thấy hơi mệt dọc.
– Chắc là lên núi tu rồi… hihi – Lão tứ nắm tay Mai bà bà lướt đi cũng không quên trêu chọc.
– Hừ… bình thường bảo con chăm chỉ tập luyện mà tới dị thuật này cũng không học được, khiến cho thân già này muốn héo rũ. Hay là con không muốn học? – Mai bà bà vẫn không quên cằn nhằn.
– Con không học được mà… – Lão tứ nói, cô thực không phải không muốn, chỉ là những dị thuật mà cô học đều thiên về sức tấn công là chính, ít khi học mấy cái dị thuật này lắm.

Hai người một trước nắm tay kéo 1 sau, lao nhanh như một cơn gió, cũng may hai người di chuyển ở vị trí tránh người đông đúc nếu không lại gây ra vụ đồn thổi có siêu nhân thì bỏ mẹ @@

Buổi chiều, bên Mạnh nát cũng đã tỉnh lại, nó lập tức đi dựng một nơi dừng chân, bởi vì toàn được sung sướng quen rồi cho nên hơi vụng về… đến chiều tối mới xong… nhìn cũng khá là ra gì và này nọ, có chỗ tránh mưa nắng là ổn rồi. Mạnh nát nhìn bầu trời, nó sau khi bổ sung thêm chút đồ ăn linh tinh thì đi xung quanh xem có gì cải thiện thịt thà gì không chứ toàn rau với cá hơi ớn.

Cùng thời điểm này, tại gia tộc Khun, Dũng bây giờ đã có thể dùng nội lực dồn vào cánh tay linh hoạt hơn mà đánh, sức công phá đã mạnh mẽ hơn nhiều, với thời gian ngắn như vậy mà thành tự có thể nâng lên tới tầm này là cũng rất nhanh rồi.

Còn Trinh, cô được Thất bà cho thanh đoản kiếm, chiều dài khoảng gần bằng 1 cánh tay, Trinh thích lắm, cô đang được Thất bà bà chỉ dạy những chiêu thức và cũng sử dụng nội lực để nâng cao thực lực dồn vào thanh kiếm.

Trinh bây giờ mới thấy bản thân đã rất là khác, thực sự thì khác hẳn với cô của hai ba chút thời gian trước đây @@

Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyensex68.com/dung/

TrỞ lại với căn nhà chòi rách nát lợp tạm bợ của Mạnh nát, nói là nhà thì nghe có vẻ khá hoành tráng chứ thực ra khác mẹ gì cái ổ đâu chứ @@ Mạnh nát lúc nãy bị bất tỉnh nên cơ thể bây giờ hơi mệt mỏi, nó ăn dặm mấy thứ linh tinh rồi lại chìm đắm tiếp vào khoảng không gián đen kịt mờ ảo kia, nó cảm thấy mình sắp di chuyển tới gần chỗ của ba đốm sáng kia rồi cho nên háo hức lắm. Mạnh nát tiếp tục bị hút vào chỗ khoảng không đó, lần này không phải bắt đầu ở một vị trí xa như ban đầu nữa mà trực tiếp được hút vào xuất hiện ở nơi nó áng chừng bằng với khi tỉnh dậy.

Mạnh nát căng mắt nhìn ra phía trước, lần này nó được nhìn kỹ hơn rồi, là ba đốm sáng với những tia khí tức bao quanh vần vũ… Nhưng với khoảng cách này thì vẫn chưa nhìn rõ, nó muốn được nhìn kỹ hơn thì phải đến thật gần. Mạnh nát tiếp tục rướn người như đang bơi trong không khí vậy, lần này nó cảm nhận được hình như phía ba đốm sáng kia đang tạo ra lực hút với nó thì phải. Nó thấy mình di chuyển về phía đó nhanh hơn lúc nãy rất nhiều. Nhưng vẫn còn hơi xa, không thể 1 – 2 ngày mà rướn tới chỗ sát ba đốm sáng được.

Chợt nó suy nghĩ, nếu như đây là một hiện tượng mà tất cả các dị sĩ đều gặp phải khi mới bắt đầu thì chắc chắn Lão tứ cũng phải có một chút gì đó ghi chép lại khoảng thời gian này chứ nhỉ? Nó lại từ trong mộng cảnh mà thoát ra, cơ thể còn rệu rão và mệt mỏi hơn rất nhiều. Mạnh nát thấy người bây giờ không khác gì đi mượn là mấy. Nó cầm quyển sách lên lật tìm các trang nhưng tìm hoài không thấy, kiến thức này là sự khởi đầu thì nếu mà chuẩn thì phải là những trang đầu tiên mới đúng.

Mạnh nát lật lại sau trang giới thiệu về ba loại khí nguyên, nó đưa tay lên sờ vào dọc sống của cuốn sách, cảm nhận được có chút gờn gợn ở tay, nó dơ lên nhìn cho thật kỹ thì thấy hình như đây có một trang như bị xé mất rồi, Mạnh nát hơi hụt hẫng, đáng lý trang này đâu có gì mà cần phải xé bỏ chứ?? Hay là ngoài chuyện này ra còn có nguyên do khác nữa??? Sao đây nhỉ? Với người trí thông minh nhanh nhạy như nó mà cũng phải đành chịu mà bó tay.

Mạnh nát trưng ra bộ mặt khá thất vọng, ngồi ở đó nghiền ngẫm. Hôm nay không đi được gần tới thì ngày mai vậy, trời cũng chạng vạng chuyển tối rồi cho nên Mạnh nát quyết định đi ngủ, mai tính tiếp.

Tại sâu trong rừng cách chỗ Mạnh nát khá xa, thằng thanh niên giúp Mạnh Nát đang đứng trước mặt một người đàn ông khoảng chừng 60 tuổi.

– Sư phụ, người bắt con vác cái lu này đi một vòng quanh bìa rừng mệt muốn đứt hơi. – Thằng thanh niên nói, giọng có chút trách cứ.
– Hừ… mồm kêu mệt nhưng mà ta đâu thấy có biểu hiện của mệt mỏi đâu? – Sư phụ của tên thanh niên nói.
– Con mệt thật mà, mà lần này sao lại triệu tập chúng ta sớm vậy sư phụ? Ba năm mới triệu tập một lần mà vào dịp cuối năm cơ mà? Sao lần này lại sớm hơn vậy ạ? – Thằng thanh niên hỏi.
– Ta cũng chưa rõ, phải đợi tối nay mọi người họp thì mới biết được, ngươi ở đây thì liệu mà biểu hiện đừng để người ta nói rằng ta không biết dạy đồ đệ. – Sư phụ tên thanh niên nhắc nhở.
– Được rồi, người biết con cũng rất biết điều mà phải không ạ!! – Thằng thanh niên đưa ra bộ mặt tự tin thể hiện sự uy tín của bản thân…
– Chính vì ngươi nói vậy ta mới lo đấy. – Sư phụ tên đó nói rồi chắp tay quay người rời đi.

Thằng thanh niên đứng ở đây bên cạnh cái lu mà chả hiểu vác theo cái lu này làm gì nữa đúng là hành xác.

– À sư phụ, con có chuyện này muốn nói với người. – Thằng thanh niên nhớ ra gì đó thì vội lên tiếng gọi.
– Chuyện gì thì chờ lát, ta đi vệ sinh đã. – Sư phụ tên đó tỏ ra vẻ mặt đạo mạo lắm.

“Hừ… ăn cho lắm vào rồi người mập thây mập ốm ra, này là bị chơi ngại heo chắc chắn luôn chứ người bình thường sao mập được như này, đã mập ăn tham lại còn hay đi ngoài. Hừ với mấy kiểu hành xác này chỉ mong một ngày sư phụ mình đi vệ sinh mà ngã xuống đó hoặc cắm mặt vào bồn cầu thì đẹp bài.” Tên thanh niên suy nghĩ trong lòng chứ không dám nói ra.

Thằng thanh niên cũng bắt đầu đi loanh quanh chỗ này, nơi này có kết cấu rất đơn giản, giống như một thế lực ngầm ẩn dật lâu đời, diện tích chung quanh đây rơi vào khoảng vài chục nghìn mét vuông cho nên rất rộng rãi. Nó đi dần tới chỗ cổng ra vào, có hai người mặc quần áo rất bình thường mà nheo ánh mắt nhìn nó đang lừ lừ đi vào trong.

Bên trong thì có kết cấu khá phức tạp, mặc dù nơi này được cải tạo hàng năm, khí tài và nguồn lực về kinh tế khá dồi dào cho nên trừ những nơi mà được cải tạo lại thì toàn bộ được giữ nguyên hiện trạng còn cổ kính. Dân số ở trong này phải rơi vào khoảng 3 – 400 người, đủ già trẻ lớn bé trai gái có hết.

Trong này được chia làm 4 khu chính, Ngay trước mắt cổng đập vào là 1 tòa nhà khá to và rộng, nơi này dành cho những người đứng đầu thế lực này ở, cũng là nơi họp bàn những việc quan trọng. Không phải ai cũng có thể đặt chân gần tới tòa nhà này, khi bản thân đạt được một vị trí trong này thì sẽ nhận được rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ của những người khác. Chuyện đạt được vị trí này khá là phức tạp, một thê lực lớn thì sẽ có những sự không thích lẫn nhau, ganh đua đạt được mục đích là chắc chắn có. Vì vậy sao mà tránh được sẽ có những bè phái, chẳng qua sự đấu tranh có mạnh mẽ, có lan rộng hay không mà thôi.

Hai bên của tòa nhà to lớn là hai dãy nhà được thiết kế theo hình xoắn ốc, nhưng nhìn tường và màu sắc của hai tòa nhà xoắn ốc này thì chắc chắn thuộc dạng cổ rồi, rất lâu rồi mà đã có thể làm ra 1 công trình xoắn ốc tinh xảo như này thì chắc chắn những người thợ cũng phải thuộc dạng giỏi nhất nhì cả cái thời đấy, thậm chí đây lại còn là hai cái. Đây là nơi ở của những người trực thuộc tầng lớp cao trong thế lực. Giống như ngoài xã hội phân chia giai cấp thì trong một thế lực cũng vậy cả, sẽ có những người có đị vị tôn quý ăn dây với người đứng đầu thế lực thì nghiễm nhiên họ cũng sẽ được hưởng đặc ân.

Tiếp đến, cách xa chỗ này một chút là một nơi có nhà cửa mọc lên xung quanh nhau như một ngôi làng, đây là nơi địa phận của những người thấp kém hơn hay là thuộc tầng lớp khổ sở và mệt nhọc nhất. Toàn bộ các công việc của thế lực đều do họ đảm nhiệm, chỉ có làm thì mới có ăn, chỉ có cố gắng thì mới hy vọng 1 ngày có thể bước lên tòa nhà khác.

Cuối cùng, nơi này là dành cho phục vụ nâng cao thực lực, và chiến đấu. PhẢI nói rõ ràng trước, tuy rằng có sự phân biệt rất mạnh mẽ và sâm nghiêm nhưng đây chính là tổ huấn của thế lực này, đây cũng là 1 cách để những người khác phát huy hết tài năng và cố gắng không ngừng nghỉ, để có thể ngày một leo lên cao. Tuy rằng như vậy có mà tất cả đều do thực lực quyết định hết, một người đứng đầu thì cũng phải dùng nắm đấm mà tiến tới để giành lấy cho nên những người xung quanh sẽ được hưởng phúc lợi khi có người thân đạt thứ bậc cao.

Nhưng mấy năm gần đây, những nhân tài có nổi lên cũng đều bị ám toán một cách khó hiểu, dẫn tới có nhiều người nghĩ rằng con trai mình giỏi giang như này chắc chắn lần này gia đình sẽ được tăng bậc và đãi ngộ tốt hơn. Vậy mà những cái chết này cứ ngày một tăng lên, tới hiện tại vị trí những người đứng đầu trong thế lực này vẫn không hề thay đổi, có thể ngầm hiểu chính bọn họ đã ra tay trừ khử những sự xuất hiện gây nguy hiểm cho vị trí của mình.

Thê lực này được hình thành dựa trên gia tộc họ Lý phát triển rộng ra ngoài, sau này gia tộc họ Lý cũng kết thân và cùng với vài gia tộc nữa là gia tộc họ Ma, gia tộc Dương, gia tộc Hồ… trở thành một thế lực mạnh mẽ bậc nhất Việt nam và thế lực này lấy tên là HỎA NGỤC CÁC, họ là những gia tộc có số lượng tộc nhân rất ít, ít đến đáng thương.

Đánh dạt sang cùng thời kỳ với gia tộc Khun bên Thái Lan và những thế lực mạnh khác của các nước láng giềng mà trấn thủ cho nước của mình. Nhưng khi thời đại phát triển mạnh mẽ, thay đổi của mọi thứ kỹ thuật số mà HỎA NGỤC Các không muốn bị cuốn theo sự xô bồ của xã hội, đã ẩn cư giống như gia tộc Khun.

Nói một chút về sư phụ và tên thanh niên đã giúp Mạnh nát. Tên thanh niên này lên là Lý Mạnh Nam, là đệ tử duy nhất của sư phụ Lý Mạnh Hùng. Có thể sẽ thắc mắc tại sao là sư phụ mà tên họ lại giống nhau như vậy chứ? Nguyên do là Lý Mạnh Hùng trước đây thuộc dòng dõi là trực hệ của một người mạnh đang nắm giữ vị trí cao trong thế lực và nghiễm nhiên ông ta cũng được hưởng lợi và hoàn cảnh đào tạo tốt hơn những người khác, thêm nữa dựa vào thiên phú của bản thân chỉ sau vài năm chính ông ta đã đánh bật vị tiền bối đi trước ra khỏi hàng ngũ đứng đầu và chiếm trọn vị trí đó.

Sư phụ của Lý Mạnh Nam là một dị sĩ rất mạnh, ông ta sở hữu nhiều dị thuật mà không phải ai trong giới dị thuật đều biết. Nhưng cũng chán cảnh đấu đá trong thế lực và bị người người lợi dụng để bấu víu chiếm chỗ tốt. Lý Mạnh Hùng đã rời khỏi thế lực không chấp trưởng vị trí đó nữa và vẫn được giao lại cho vị tiền bối trước đây. Tuy rằng đã rời đi nhưng mà bất kỳ có một việc gì trong gia tộc họ LÝ nói riêng và thế lực Hỏa ngục các nói chung thì ông đều được mời về.

Lý do vì sao hai người là quan hệ sư tôn và đệ tử mà mang hộ giống hệt là bởi vì vào một ngày trước khi rời khỏi gia tộc, Lý Mạnh Hùng hôm đó uống rượu khá say vì chịu nhiều đả kích từ tộc nhân họ Lý, cho nên ông mượn rượu để trút bầu tâm sự. Đêm xuống về nơi ở của mình, do uống nhiều mà ăn cũng nhiều cho nên phải lẻ vào bụi cây trên đường trở về khu vực của mình, ông ta ngồi xuống mà nhìn lên bầu trời đầy sao, vẻ mặt mập mạp đầy thịt ngửa cổ lên nhìn từ sau không khác gì con lợn thiến biết ngồi. Đang khoan khoái xả nỗi ấm ức trong bụng thì lại nghe văng vẳng tiếng trẻ con khóc ở ngay gần mình, tóc gáy dựng ngược lên mà dáo dác nhìn bốn phía qua bụi cây.

“Mẹ nó, tin đồn trong này có ma là thật à? Đéo gì đêm hôm con nghe tiếng trẻ con khóc” Lý Mạnh Hùng lẩm bẩm một mình.

– Mẹ chúng mày, ma cỏ ở đâu mà dọa người? Tao cho một búa thiên phạt tiễn cả lò chúng mày về chung mâm dưới kia đấy!!! @@ – Lý Mạnh hùng mạnh miệng nói, tiếng nói tuy không to nhưng cũng đủ cho khoảng cách tầm vài mét đủ nghe.

Kỳ lạ tiếng khóc không nghe thấy nữa thật, Lý Mạnh Hùng rất tự tin vào bản thân, trình độ của bố mày tới ma còn phải sợ cơ mà!! @@ Nhưng…”Oe… é… oe… oe” tiếng trẻ con khóc lại lần nữa vang lên, Lý Mạnh hùng nghĩ rằng con mẹ nó chắc nó nghĩ mình dọa nó đây, phải cho nó nếm thử thì mới thông não được, làm ma mà cũng không để cho người khác yên.

Lý Mạnh Hùng có tí men trong người cho nên đụng vào là như châm một ngọn lửa bừng bừng đang bùng phát lên vậy… Riêng mấy bố có men trong người mà động tới đánh nhau thì kinh lắm, cứ phải gọi là hết mình @@

Tiếng khóc vẫn cứ văng vẳng, Mạnh Hùng liền đi ra khỏi bụi cây, mắt nhìn dáo dác vẫn chưa thấy vị trí nào phát ra.

– Thôi thì đánh cả!!! – Lý Mạnh Hùng đưa ra lựa chọn, dùng dị thuật giáng thẳng xuống quanh đây, kiểu gì chả dính.

“Thiên… Phạt… ĐẠI… DỊ… THUẬT…”

4 tiếng gầm to như sấm trong đêm tối tĩnh mịch…

“UỲNH… ẦM ẦM…”

“Ru… uỳnh… xẹt… xẹt…”

Chỉ trong chưa đầy vào hơi thở, chỗ trên đầu Lý Mạnh Hùng đang đứng lập tức mây đen kìn kịt, sét đánh xung quanh. Tiếng nổ và tiếng sấm kêu kinh động toàn bộ HỎA NGỤC CÁC, mọi người nhìn dị tượng trên trời thì khiếp hãi… Con mẹ nó địch tập kích bất ngờ…

Tiếng báo động trong HỎA NGỤC CÁC vang lên, từng đợt pháo sáng bắn tóe loe trên bầu trời, có chỗ còn bắn nhầm hay sao mà bắn cả pháo hoa…

“CHIU… viu… chiu…” tiếng pháo sáng rít lên bay thẳng lên trời, cả một khoảng sáng trưng màu đỏ của pháo sáng. Toàn bộ tộc nhân của Hỏa Ngục Các bật ra khỏi khu vực sinh sống, hướng về nơi dị tượng phát sinh. Những người đứng đầu thực lực cường đại, mạnh mẽ phi thân quây vòng xung quanh nơi dị tượng đó phát ra. Chỉ trong 3 phút, cả HỎA NGỤC CÁC lâm vào tình trạng báo động khẩn cấp, gà bay chó chạy… Náo loạn cả Hỏa ngục các…

Chỉ có mỗi mình Lý Mạnh Hùng thấy pháo sáng bắn ngập trời, tiếng báo động và tiếng người đang ập tới làm cho Lý Mạnh hùng đang tê rượu mà phải hoảng loạn định hình…

Con mẹ nó, đêm rồi giám úp Hỏa Ngục Các, coi những người ở đây là bù nhìn à? Lý Mạnh Hùng càng hăng máu hơn, rượu vào đéo biết được gì nữa cả…

“Minh… Sơn… Dị thuật…”

“Hồng… Thủy… Thiên dị thuật”

“Đại Hỏa Vạn Pháp dị thuật”

Liên tục những tiếng hô vang của Lý mạnh hùng, nước rồi đất rồi lửa bùng lên thành ba loại công kích đánh lan sang xung quanh, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng… Sét trên bầu trời đang tụ lại, chỉ chờ lệnh là đánh thẳng xuống mà thôi…

– Con mẹ tụi mày… ĐỠ HỘ!!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189

Thể loại