Lựa ngay thời điểm thằng lớp phó lao động ra ngoài, bọn tôi liền chạy đến bu kín con nhỏ ấy làm nó giật mình mặt trố ra:
– Mấy ông định làm gì tui thế?
– Hề hề, hỏi tý ấy mà! Bà ngồi gần thằng Tuyên lớp lớp phó lao động chắc cũng biết ít nhiều về nó hả?
– À thì ra là điều tra à? Thế tui phải tính phí đó!
– Tính thế nào, nói luôn đi!
– Hề hề, một chầu kem nhé!
– Tham lam thế bà?
– Hông được thì thôi, tui đâu có ép mấy ông.
– Ờ được rồi!
Bọn tôi xui xị chấp nhận điều kiện của nhỏ đặt ra.
Ấy thế mà tưởng nhỏ này một mình thì ăn ít ai ngờ đâu bọn tôi đã bị nhỏ chơi một vố đau thảm thương. Cái ngày đãi nhỏ ăn kem không ngờ rằng nhỏ kéo thêm 2 đứa nữa làm bọn tôi trố mắt chẳng hiểu trời trăng gì:
– Gì đây?
– Thì ăn kem?
– Dãn theo ai nữa đây?
– Bạn tui, mấy người đâu có giao là phải đi một mình đâu!
Biết là bị chơi vố đau, bọn tôi vẫn cắn răng vắt cạn hầu bao để thõa mãn những cái miệng ăn như hạm kia. Sau bữa đó tài khoản túi của 3 thằng gần như hết sạch cho 3 cái miệng ăn đó, ấy thế mà sau khi ăn xong con nhỏ suýt đã bỏ đi luôn nếu bọn tôi không giữ lại:
– Ê nè, chưa nói thông tin của thằng Tuyên mà bà đi đâu thế?
– Ờ hé quên, mấy ông muốn biết thông tin à để xem ông Tuyên tính tình thì trầm, học cũng giỏi, không mê gái!
– Ẹc, tụi tui không cần biết mấy thông tin đó, tụi tui muốn biết sở thích của nó kìa!
– Sở thích hả, thế thì càng dễ, ổng thích uống nước cam, ăn bánh tráng trộn đấy!
– Trời ơi, chắc tui giết bà quá, bà hiểu sai ý rồi, ý tui hỏi là nó có sở thích đi đâu, làm gì ấy!
– Ơ, cái đó thì tui hông biết, có đi chung bao giờ đâu!
– Sặc, bà đang đùa với tụi tui à?
– Đó là tất cả mọi thứ tui biết rồi, mấy người muốn biết thêm tự đi mà hỏi!
Con nhỏ vùng vằng ra về cũng đám bạn bỏ lại 3 thằng tôi mặt méo xệch trông đến phát tội.
– Tại mày đó Toàn, tiền dành dụm để đi chơi với em Kiều của tao!
Khanh khờ tiếc của nắm cổ áo của thằng Toàn giật liên hồi.
– Mày buông bố ra mau, muốn giết người à? Con nhỏ nó giang manh thế tao cũng chịu, coi như cũng moi được một ít thông tin đi!
– Mày nói thế là được hở, tiền dành của tao một tháng trời đó, trả bố đi…
– Uầy, cứ lè nhè như con gái ấy, làm như tao không mất tiền à?
– Giờ tính sao mày Toàn, còn cách nào không?
– Giờ thì để xem sao đã, cứ thế mà sáp lại thằng Tuyên thế nào nó cũng nghỉ mình lợi dụng nó thôi, giờ về nhà trước tính sau, tao đói bụng rồi!
Cứ thế cả ba thằng ra về trong tâm trạng cực kì uể oải, tôi như thất lạc hướng chẳng suy nghĩ được gì ngoài đạp gồng thật nhanh về nhà cho qua cảm giác trống trãi.
Giữa chừng bắt gặp quán phá lấu ở công viên gần nhà, tôi liền tạt vào ngay, dù gì bụng đang đói với lại lâu rồi tôi cũng chưa ăn phá lấu một mình lần nào cả. Gọi một tô mì nóng hổi, tôi húp sộp soạp ngay không chờ đợi, cảm giác như đã bị bỏ đói lâu ngày vậy, ngon không thể tả.
– Tính tiền đi cô ơi!
Bỗng dưng một giọng nói trong trẻo vang lên làm tôi giật thót quay lại sau lưng.
Mọi người sẽ không ngờ tới đâu, người sau lưng tôi lúc này chính là Hoàng Mai, hôm nay em khác quá, mái tóc suôn dài không còn nữa nay đã được uốn lên xoăn bồng bềnh cộng với cặp kính cận dễ thương trên mặt làm tôi suýt nữa không nhận ra nếu như không được nghe lại giọng nói thân thuộc của em thuở nào.
Vẻ như nhận thấy được sự có mặt của tôi, nàng cười khẽ ngồi vào chiếc ghế đối diện:
– Biết ngay có ngày cũng gặp Phong ở đây mà!
– Hì, Mai cũng thích ăn ở đây hả?
– Tại Phong đấy, bây giờ Mai cũng ghiền món này rồi!
– Hì hì, ngon mà! Dạo này Mai sao rồi, vẫn tốt chứ!
– Vẫn tốt, tất cả là nhờ Phong đấy!
Nàng nghiêng mái đầu cười nhoẻn làm trái tim tôi có một chút gì đó hơi nhói lên cồn cào, nhưng sự việc đó đã qua rồi, tôi cũng không muốn nhớ lại nữa nên tìm cách đánh sang chuyện khác:
– À Mai này, Mai có thấy ác cảm với mấy tên cán sự lớp mới không?
– Ý Phong nói là thằng Hiếu với thằng Tiến à?
– Ừ, tụi nó rõ là đang đối đầu với bọn Phong mà, ngày nào cũng dí đầu tụi Phong mà trả bài hết!
– Ừ, Mai biết chứ, nhưng đâu có làm được gì đâu, Mai cũng bầu cho Lam ngọc và Toàn nhưng không ăn thua!
– Uầy, Phong cũng không giấu Mai làm gì, giờ tụi Phong đang có kế hoạch riêng nhưng mà trước hết phải làm quen với thằng Tuyên trước đã, mà chẳng biết nó có sở thích gì để tiếp cận nữa!
– Tuyên lớp phó lao động à, Mai thấy nó hay lòng vòng ở quán nét Đông Dương chỗ gần nhà Mai đó!
– Hở, thật không?
– Thật chứ, nhà nó cũng không cách nhà Mai bao nhiêu đâu, có mấy lần ra ngoài Mai đều thấy mà!
– Ô, hay quá, cảm ơn Mai!
– Ơ, Phong đi đâu đấy!
– Đi thông báo cho tụi thằng Toàn!
– Chưa ăn hết mì mà!
– Ờ hén, quên, hề hề!
– Thiệt tình!
Nhờ nguồn tin quý như vàng của Hoàng Mai, bọn tôi đã nắm bắt được sở thích của thằng Tuyên. Bây giờ chỉ cần đến tiệm nét Đông Dương mà em đã nói mà thôi. Đó là một tiệm tầm cỡ vừa nằm gần đường Nguyễn Văn Linh. Biết được thói quen của thằng Tuyên, sau giờ học bọn tôi gồng xe đạp đến tiệm nhằm mon men tìm cách tiếp cận với nó.
Hôm nay tiệm khá đông, phải chen chúc dữ lắm bọn tôi mới lần mò vào được bên trong, đúng y như dự đoán vừa vào đến nơi đã thấy thằng Tuyên đang ngồi ở đó cũng trong bộ đồng phục của trường. Tức thì bọn tôi len lén đứng sau coi nó chơi ngay. Sau một hồi quan sát, bọn tôi tạm kết luận nó đang ghiền điếu đỗ game võ lâm 2.
Thoáng thấy nó bực bội:
– Mịa nó, mời mãi chẳng thằng nào vào thái hư.
Đến lúc này mặt thằng Toàn bỗng phởn lên, nó ngồi vào máy kế thằng Tuyên quay qua cứ như đang tình cờ:
– Ú chà, Tuyên lớp phó lao động phải không?
– Ơ, hình như ông học chung lớp với tui phải không?
– Phải phải, tui là Toàn nè! Ông cũng chơi ở đây hả?
– Ừ, nhà tui gần đây mà!
– Đang thiếu team đi thái hư phải không, tui có con thiếu lâm quyền 90 này, cho đi chung với!
– Đù, hay quá, team đang thiếu, ông vào lẹ đi!
Phải nói là không gì kết nối tụi con trai nhanh bằng game, chỉ với vài ải ngắn ngủi, bọn tôi đã bắt chuyện với nó một cách tự nhiên rồi. Dù không rành game này lắm nhưng tôi cũng đủ kiến thức để biết được cấp của thằng Toàn đang chơi không phải là vừa và thằng Tuyên thì thích mê cái acc của Toàn phởn.
Chơi được một lúc, thằng Toàn lấy điện thoại ra bấm bấm như đang nhắn tin cho một ai đó, ngay sau đó tôi nhận ngay được một tin nhắn, chính là tin nhắn của thằng Toàn:
– [Mấy tụi bây về đi, tao ở lại với thằng Tuyên được rồi, bây giờ mày lo phần thằng Tiến theo kế hoạch là vừa!]
Yên tâm là mọi việc đang tiến triển theo kế hoạch, bọn tôi dong xe ra về sau một buổi đứng như người hầu trong quán nét nóng cực độ, mình mẩy mồ hồi mô kê ra như tắm.
Như vậy, phần quan trọng nhất của kế hoạch cũng đã được hoàn thành một cách đầy may mắn, bây giờ chỉ cần khích tướng dụ cọp ra khỏi hang mà thôi và đó chính là nhiệm vụ dành cho tôi. Đó chính là lí do vì sau chân tôi đã gần như hồi phục hoàn toàn nhưng vẫn giả vờ chống nạn trước mặt bọn nó.
Tuy nhiên những suy nghĩ dành cho kế hoạch khích tướng thằng Tiến bỗng cuốn theo mây gió khi tôi nhìn thấy thằng nhóc hôm trước đang chở con bé Noemi đi đạp điện ngược chiều với mình ở lề đường bền kia, có lẽ vì đang mãi mê nói chuyện với nhau nên bọn nó chẳng để ý đến sự hiện diện của tôi. Cũng như lần tập thể dục hôm trước, tôi chẳng dại gì mà bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này. Vòng xe sang đường bên kia, tôi cố gắng đạp gồng theo xe con bé. Phải nói là giữa trời trưa nắng nóng thế này, mà phải đạp chạy theo một chiếc đạp điện không phải là chuyện dễ, chiếc đạp điện cứ phi như bay trong khi tôi phải co giò đạp muốn sùi bọt mép.
Nhưng tôi không phải đạp gồng xe quá lâu, đến một khúc cua nọ, chiếc xe bỗng nhiên giảm tốc tẻ vào làm tôi giật mình phóng xuống dẫn bộ theo. Nhưng điều làm tôi sững sốt lúc này chính là việc hai đứa đó tẻ vào khúc cua và đi vào ngôi nhà đó, ngôi nhà có cái cổng trắng cao lêu nghêu mà tôi đã từng sợ hãi mỗi khi bước vào, ngôi nhà của Ngọc Lan…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122