Hết 12 ngày nghỉ, nó lại quay lại Đà Nẵng. Công việc có rất nhiều, mọi việc vẫn quấn nó đi không ngừng nghỉ. Tâm cũng chọn được ngày, nó bắt đầu khởi công căn nhà của riêng mình. Căn nhà có đủ những căn phòng cho mọi người, có sân vườn hẳn hoi. Tâm ngoài việc quản lý và giám sát, thì đều về đây tự tay xây căn nhà cho mình. Đó là việc quan trọng nhất với nó lúc này. Căn nhà của ước mơ, của hy vọng, của một tương lai nó đang mong chờ.
Tối nay là lễ mừng công của một khách sạn nữa vừa được công ty của Tâm xây xong. Tâm là giám đốc phụ trách xây dựng nên phải đến dự. Ông chủ khách sạn quen biết khá rộng, mời khá nhiều ban ngành của thành phố tới. Tâm gặp cả dì, người nó luôn tránh mặt bấy lâu. Cũng không hẳn, vì nó còn tập trung xây nhà nên chả mấy khi gặp dì. Không phải việc quan trọng nó toàn đẩy cho người khác đi gặp dì.
Dì hôm nay bận một bộ vest thanh lịch, may thật khéo ôm sát người. Dì bây giờ không trêu hoa ghẹo bướm mấy ông khác nữa, thay vào đó là một khí chất thanh cao và có chút quyền lực. Nhưng dì có thế nào thì vẫn có những ánh mắt đảo qua thân thể dì, kín đáo có, sỗ sàng có.
Dì cầm ly rượu lại góc nó đang ngồi. Tâm dậy kéo ghế, dì khẽ liếc nó cười rồi ngồi xuống.
– Con dạo này toàn tránh dì. Sợ không dám gặp dì à.
– Đâu có. Con bận thật mà. Con còn phải xây nhà.
– Xây nhà của riêng con á. Cái đó kiếm thợ giỏi xây là được mà.
– Thì vẫn có thợ xây, nhưng Con thích tự tay xây nhà của mình. Nó đi kèm ước mơ và những hy vọng con ấp ủ.
– Có phòng cho dì không.
Tâm trố mắt ngạc nhiên vì câu nói của dì. Dì bật cười, gập cả bụng ngặt nghẽo cười vì thái độ của nó. Tay dì cứ đập đập vào gối nó như kiểu khoái chí vì trêu được nó…
– Trông con kìa, mới vậy mà đã thế. Vậy mà còn nói cưới dì.
– Con không nghĩ dì nói vậy. Nhưng lúc đó đúng là con nghĩ thế thật.
– Dì xin lỗi vì hôm đó có hơi xẵng giọng. Nhưng… dì cháu mình không được con ạ. Thời gian đó coi như là bí mật của hai ta con nhé. Dì thích lắm, giờ dì vẫn ước ao những ngày đó quay lại. Nhưng dì còn nhiều thứ ràng buộc, dì cũng không thích làm vợ con kiểu đó. Dì mà… làm vợ con á… đừng hòng có ai làm vợ con nữa. Cuộc đời dì dính phải Trần Hùng đã mệt lắm rồi, dì thích độc chiếm chứ không chia sẻ. Con hiểu cho dì.
– Con hiểu rồi. Con xin lỗi dì. Là con thiếu suy nghĩ. Con thật vẫn là độ tuổi trẻ trâu.
– Trẻ trâu quá đi chứ. Nhưng chỉ là trẻ trâu trên giường thôi.
– Dì… liệu con có thể…
– Không không, giờ chắc không được nữa. Dì có muốn mà cũng sợ lắm.
Dì chợt che miệng cười thật khả nghi. Tâm nhìn mà cũng chả hiểu được. Phụ nữ thật phức tạp. Dì ngồi hỏi nó thêm mấy câu về công việc rồi lại ra nói chuyện tiếp. Cái vị trí như dì giờ nhiều khi các mối quan hệ hay công việc chủ yếu qua giao tiếp. Tâm thì khác, nó hy vọng sau này mình không phải như dì. Nó biết vài người dì đang cười cười nói nói, nhưng dì rất là ghét. Cuộc sống, mục đích làm con người ta phải uốn cong các tiêu chuẩn của mình, sống với một khuôn mặt khác hẳn với những lớp phấn giả tạo trát dày bự.
Tâm đi ra khu đồ ăn, mục đích của nó chỉ là ăn thôi. Đồ ăn ngon tội gì không lấy. Nó bỗng bắt gặp một nụ cười thân thiện của một cô gái trẻ cũng đang lấy đồ ăn bên cạnh. Có nét quen quen mà nó không nhớ đã gặp cô ta.
– Anh ăn nhiều ghê, có ăn hết được không.
– Xin lỗi, để cô đợi lâu. Đồ ăn ngon, có no cũng phải ráng ăn cho hết. Mấy khi được ăn ngon.
– Thật á, em thấy đồ cũng bình thường mà.
– Chắc cô hay ăn quen. Tôi thường ngày toàn ăn cơm còn kém cả cơm bình dân, giờ thế này là sơn hào hải vị với tôi rồi.
– Anh nói thật không thế. Anh không phải giám đốc phụ trách xây dựng à.
– Đúng, tòa nhà mừng công hôm nay cũng tôi xây mà. Mà sao cô biết.
– Anh chắc chả để ý đến em. Nhưng em vẫn nghe kể về anh từ mẹ và anh trai em. Anh trai em thế mà có vẻ phục anh lắm.
– Anh trai cô, tôi có quen à. Cả mẹ cô nữa?
– Anh này, thực ra anh và em có chạm mặt nhau một lần rồi đấy. Dù lúc đó cũng chả hay ho gì.
– Thật à, tôi không có ấn tượng gì cả. Chỉ thấy cô hơi quen quen.
– Mẹ và anh trai em đang đứng kia. Giờ thì anh thấy quen hẳn chưa.
Hướng theo tay cô gái chỉ, Tâm nhìn thấy cô Loan và Nghĩa. Giờ anh biết cô gái này quen ở đâu rồi. Khuôn mặt cũng nhang nhác mẹ, chỉ có điều có chút giống bố, nên không xinh bằng mẹ lúc trẻ được. Cô gái giới thiệu, cô tên là Phượng. Hai mẹ con đặt tên thật khéo Loan – Phượng. Hóa ra sắp tới đến hè cô gái đi thực tập, cô Loan sẽ đưa cô ấy vào công ty luôn. Vậy sắp tới là đồng nghiệp rồi. Tâm cũng nói chuyện, giải thích một số vấn đề mà Phượng quan tâm về công ty. Anh dù chỉ nắm việc xây dựng nhưng gần đây cũng quan tâm đến nhiều điều, nhất là mảng quản lý khách sạn. Trung hợp thế nào Phượng học về ngoại ngữ và du lịch, nên cũng định làm về mảng khách sạn. Tâm vừa ăn vừa trò chuyện, có người nói chuyện cùng cũng vui, nhất là anh cũng đang tìm hiểu về khách sạn, đọc sách nhiều lúc có những đoạn không hiểu, Tâm bê nguyên ra cho Phượng. Phượng luôn cười, nụ cười luôn ở trên môi nàng, hơi khác cô Loan hay cau có. Có lẽ tuổi trẻ của cô Loan không thế, nhưng hoàn cảnh cuộc đời làm cô phải thế.
Hai người đang nói chuyện thì chợt chú ý tới đằng xa đang có chuyện. Có một sự cự cãi giữa cô Loan, Trần Hùng và một người đàn ông khác. Ở giữa hai người đàn ông đang mặt mũi đỏ bừng là Nghĩa. Anh đang cố gắng can ngăn hai người không lao vào nhau. Phượng bỏ đĩa đồ ăn chạy vội tới. Tâm ngẫm nghĩ rồi cũng đi tới. Ít ra nó cũng xem có thể giúp gì không.
Có thêm mấy người nữa can, hai người đàn ông chỉ gằm ghè nhau. Nghĩa và Phượng lôi Trần Hùng đi theo lệnh cô Loan. Cô Loan tỏ thái độ bực tức với Trần Hùng và liên tục xin lỗi người đàn ông kia. Tâm thấy người đàn ông rất nhẹ nhàng, luôn cười xòa trước lời xin lỗi của cô Loan. Ánh mắt người đàn ông dành cho cô thật trìu mến. Cô cũng rất nhẹ nhàng với người đàn ông, như cô em gái nhỏ nhu thuận trước anh mình.
Trò vui đã hết, mọi người lại tìm nhau nói chuyện, mấy khi có những dịp như này, cơ hội làm ăn là đây. Tâm cũng giãn ra về lại góc cũ tiếp tục ăn. Nó chợt thấy cô Loan đi lại chỗ nó. Tâm hơi ngạc nhiên, nhưng rồi nó hiểu ra khi cô cầm lấy cái ví của Phượng. Cô không đi mà ngồi xuống cạnh nó. Cô dựa vào ghế, thở một hơi dài đầy mệt mỏi, rồi nhìn nó cười. Tâm vẫn còn đang đồ ăn trong miệng, nó chỉ qua cái đĩa của Phượng đồ ăn vẫn còn đầy.
– Cô ăn một tí đi, đồ của Phượng đấy. Không ăn mệt lắm.
– Cô mệt vì chuyện khác. Giờ mà cố ăn có khi nôn ra.
– Cuộc sống của cô thật phức tạp. Cả dì Sương nữa. Thế nên cháu chỉ thích ru rú thế này, sống nhẹ nhõm hơn.
– Có lẽ thế. Nhưng rồi dần cháu cũng phải như cô thôi. Có những lúc hoàn cảnh buộc con người ta phải đứng lên, đương đầu nhiều thứ. Vì sau lưng mình còn nhiều người đang cần mình chăm sóc, chở che.
– Chồng cô không làm được thay cô sao. Ông ta cũng là quan to đó.
– Haha… ông ta còn đang lo cái ghế nhiệm kỳ tới. Ông ta tểnh tềnh tênh với nghề quan của ông ta, còn cô thì phải lo rất nhiều thứ.
– Cô biết không, lúc nãy cháu nói chuyện với Phượng. Cô và Phượng rất giống nhau. Chỉ khác là nụ cười luôn trên môi Phượng, còn vẻ nghiêm nghị, cau có luôn ở mặt cô. Cháu chả biết sao giờ cô cố gắng thật nhiều làm gì, các con cô cũng lớn rồi mà.
– Có nhiều thứ trách nhiệm lắm cháu. Sống nhiều khi không phải chỉ cho mình, cho gia đình mình. Như mình làm ra một doanh nghiệp, thì phải có trách nhiệm với cả đời sống của nhân viên cả công ty. Gia đình họ cũng đang trông mong vào họ, vào tiền lương và thưởng hàng tháng. Hai đứa nhà cô vẫn cần thêm vài năm nữa, rồi còn em trai cô nữa. Nó cũng sắp tới nhiệm kỳ mới, cô đang cố gắng để nó được bổ nhiệm vào vị trí mới. Đôi khi, vai mình mang theo một cái mai rùa to đùng, giờ bảo mình bỏ ra thì cũng thật không quen cháu à.
– Vậy thì thật mệt. Cháu thấy cô từ tết ra luôn mệt mỏi.
– Biết làm sao được. Người cô lúc nào cũng căng cứng. Nhưng đến lúc đặt lưng xuống thì cái đầu cứ nghĩ lung tung, thật khó ngủ.
– Cô có cần… cháu giúp không.
– Cháu á… cháu… á…
Bàn tay Tâm chợt đặt lên đùi cô, vuốt nhẹ dọc khe đùi lên dần lên cao. Cô Loan khẩn trương, ngẩng đầu nhìn quanh xem có ai nhìn không. Mọi người có vẻ tí ai ăn uống mà chủ yếu tụm thành từng nhóm uống rượu bàn công việc. Cô Loan hơi thở ra, đùi khẽ mở rộng hơn để tay nó đi vào sâu hơn. Bàn tay lách nhẹ vào sâu trong đùi, khẽ chạm gần bẹn cô. Nó thấy cô chợt thở mạnh khi tay nó chạm vào mu lồn cô.
Hai con người đang hoạt động bí mật thì đằng xa bố con Trần Hùng quay lại. Trần Hùng mặt vẫn hằm hè có vẻ khó chịu. Tâm tính rút tay ra nhưng nghĩ thế nào nó lại để yên đó. Cô nhìn qua Tâm rồi khẽ kéo dịch ghế sát vào bàn, cầm cái dĩa lên ăn đống đồ ăn của Phượng.
– Tôi định về đây, cô có về không.
– Anh không thấy tôi đang ăn à. Từ trưa đến giờ chưa ăn gì. Mẹ ăn nốt của con nhé Phượng.
– Mẹ ăn đi, mà có sợ nguội rồi không. Con để từ nãy.
– Ngon lắm. Đói ăn cái gì cũng ngon. Hai đùi chợt kẹp chặt tay nó lại làm Tâm đang ăn mà chọc luôn cái dĩa vào khóe miệng.
– Cô hay về luôn đi. Về nhà rồi ăn.
– Anh hay nhỉ, anh hết chuyện rồi chứ tôi thì không. Tôi còn cần tạo thêm mối quan hệ, kiếm thêm khách hàng.
– Hừ, tạo mối quan hệ gì chứ… mối quan hệ với thằng… Tạo phải không.
– Anh cẩn thận cái mồm mình. Đừng để mất hay.
– Cô được lắm. Tôi sẽ chú ý xem cô sẽ tạo mối quan hệ kiểu gì. Đi, Phượng về với bố. Cái chốn này chả có gì tốt đẹp đâu.
Trần Hùng vừa lôi Phượng đi khuất thì cô nhũn người ra, ngả hẳn lưng vào ghế. Không phải do Tâm vì nãy giờ nó chỉ vuốt nhẹ nơi đùi cô, chứ cô ngồi thế thì nó không chạm được vào lồn cô. Cô ngồi dậy cầm con tôm vừa bóc cho vào mồm rồi cầm ví kéo tay Tâm dậy.
– Đi với cô.
– Đi đâu hả cô.
– Đi ăn, cô cần ăn, cần xả stress.
Tâm không biết nhưng cũng đi theo cô. Chiếc xe lao vút về khách sạn nơi cô đặt văn phòng. Hai người nhanh chóng đi tới văn phòng của cô. Cánh cửa vừa được chốt lại, thì cô vội vã lao vào nó. Tay cô nhanh chóng cởi áo nó ra, những cái cúc hơi cứng đầu thì bị cô giật bung ra cho nhanh. Cô dường như không chờ đợi được lâu mà tụt cả quần nó xuống. Con chim cương lên chào hàng với cô qua lớp quần lót.
Tâm biết cô đang thèm, nhưng nó không vội vã. Tâm kéo cô vào tường, ngấu nghiến môi cô bằng đôi môi bạo lực của nó. Nhưng cô không phản đối, thậm chí ưa thích. Miệng cô gắn chặt, mút lấy lưỡi nó đầy đê mê. Bàn tay cô chu du trên ngực nó, xoa bóp bờ mông rắn rỏi của nó. Tâm cũng thế, tay nó đã cởi vest trên người cô ra. Cái áo sơ mi không cần đến nó cởi, bởi bàn tay cô đã bung nó ra rồi. Tâm chỉ việc đưa tay vào, lật cái bra trên ngực cô lên xoa nắn bầu vú đã cứng lại vì bị kích thích.
Hai con người cứ thế, lúc lặng lẽ chậm chạp, lúc lại như điên rồ kích thích lẫn nhau. Quần áo đã được cởi ra hết, chỉ có tấm da trên thân thể đang dính lấy nhau.
– Cô bảo đang đói, vậy là cô định ăn cháu.
– Thế nào, có được không. Từ lần trước cháu ăn cô xong, cô thành ra thèm cháu lâu rồi. Thẩn nào cái Sương mê mẩn cháu.
– Dì Sương. Dì Sương kể với cô à.
– Đâu ra, cô nhìn thấy nó và cháu một lần. Rồi cô để ý thái độ của nó dành cho cháu.
– Vậy cháu cũng muốn làm cô mê mẩn.
– Để xem, hãy chứng minh cho cô thấy đi Tâm.
Những lời gạ gẫm nhau trắng trợn đã thốt ra, Tâm nhấc cô lên chạy như bay về phía salon. Chợt cô đập tay nó chỉ về phía sau. Từ lúc nào có một cái giường đã được để nơi góc phòng. Tâm nhìn cô, nó thấy có chút xấu hổ, lại có vẻ tự đắc cười của cô. Nó hiểu, cái giường này là dành cho cô và nó, cô chắc đã chuẩn bị từ trước. Tâm bế cô ra giường, mạnh mẽ vứt cô xuống. Nó nhào vào cô đang nằm, cầm hai chân cô kéo lên. Nó đứng trên giường, kéo chân cô lên thật cao, để cô như dốc ngược trồng chuối. Tay nó dang hai chân cô ra, con chim lựa thế tìm cách đi vào bên trong. Hơi khó, chim nó cứ chếch lên trượt qua khe lồn. Bàn tay cô chợt túm lấy, cầm con chim nhét vào cửa lồn đã ướt nhẫy.
Cả nó và cô đều rên lên. Hai con người nứng tình, đói khát tình dục nhanh chóng cảm nhận niềm sung sướng khi hòa vào nhau. Tâm dần ngồi xuống, để mông cô lên đùi. Con chim cứ dùi thật sâu vào trong lồn cô. Cái lồn chếch sát đít thế mà thật lợi hại, chưa gì mà cứ bóp chặt chim nó.
Tâm cố gắng khống chế con chim và bộ não tránh bị kích thích với cô. Cái lồn thì thật chặt chẽ, đôi mắt thì hừng hực đầy dục tính, đôi môi khẽ mở làm ai đó chỉ muốn cắn gặm lấy. Tâm thúc chậm dần nhưng mạnh mẽ và thật sâu. Con chim cứ chếch lên do tư thế miết mạnh vào vách lồn trước của cô. Những tiếng rên rỉ và thở dốc không còn nữa. Thay vào đó là những tiếng rên như khóc, cô nhăn nhó giữ chặt tay bấu vào tấm nệm.
– A… aaaa… aaaa… aaaaa… nhanh nữa lên… aaaaa… cô rủn người rồi… aaaa…
– Đủ làm cô mê mẩn chưa.
– Chưa… còn xa lắm… aaaaa… đúng rồi… ôi… ôi… chọc vào đâu thế… ôi… ôi… Tâm ơi… chết mất… Tâm ơi… aaaaa…
Cô run rẩy rồi chợt chống mạnh chân xuống. Cái lồn tuột ra khỏi con cặc chĩa lên cao. Từng dòng nước đái cứ thế phụt qua mặt nó bắn thật xa. Tâm nghiêng người né dòng nước đái hơi vàng vàng của cô. Nước đái vừa dứt, cô hạ phịch người xuống thì nó lại kéo lồn cô lên. Hai tay giữ chặt đùi thon của cô, nó há miệng ngậm lấy cái lồn cô mà mút. Hơi khó vì nó sâu sát lỗ đit, nhưng Tâm cũng liếm láp đủ để cô quằn quại vì sướng. Nó chợt thấy nước nhờn từ lúc nào đã ướt hết lỗ đít. Cái lưỡi định rút ra khỏi lồn để chọc chim vào thì nó chợt đổi ý. Lưỡi nó nhọn lại, chọc vào lỗ đít cô. Cô nhíu lỗ đít lại, khẽ rên lên. Nó tiếp tục chọc mạnh lưỡi vào lỗ đít, cái lỗ cứ co ra nhíu lại.
Tâm lấy nước nhờn quanh lồn cô bôi lên lỗ đít, ngón tay chọc dần vào bên trong lỗ đít nong dần ra. Cái lỗ cứ khít rịt chặt ngón tay nó nhưng Tâm không từ bỏ. Nó để cô nằm xuống, cái miệng lại sáp vào cái lồn mà bú liếm, ngón tay tiếp tục chọc vào bên trong lỗ đít. Cô cứ rên hừ hừ, tay giữ chặt lấy đầu nó ấn vào lồn cô.
Ngón tay nó dường như chui vào dễ hơn khi cái lồn cô bị kích thích. Ngón tay đã vào được hai đốt. Nó dần ngoáy ngón tay thật khó khăn trong lỗ đít, cái miệng vẫn tiếp tục kích thích cô. Lỗ đít như dần quen với ngón tay nó, ngón tay có thể nhúc nhích ra vào dần trong lỗ đít cô.
Một đợt nước lồn chợt trào ra khi nó kích thích mạnh hột le của cô. Nó lấy đám nước lồn đó vét vào lỗ đít. Ngón tay nhanh chóng ra vào lỗ đít cô dễ hơn. Tâm nhìn cô đang đê mê không biết gì. Nó lật cô lại, để cô chổng cái mông ra chờ đợi nó. Nhưng tối nay kẻ bị hiếp không phải cái lồn, mà là lỗ đít của cô.
Nhưng chim nó vẫn ấn vào lồn cô trước, con chim dập phầm phập vào cái lồn mạnh mẽ và bạo lực. Cô rú lên, lồn bóp chặt lấy cặc nó. Hai bàn tay cứ thi thoảng đét 1 cái lên mông cô, hằn in dấu tay trên cái mông đỏ ửng. Cô ré lên, nhưng nó biết cô thích, vì cái mông như nhổng lên cao thêm chờ bàn tay nó vụt tới.
Đã đến đúng thời điểm rôi. Tâm dập liên tiếp khi cái lồn co bóp mạnh. Nó dùng hai tay bóp ngấu nghiến bờ mông dập lấy dập để. Cô cứ kêu thất thanh, cái lồn chợt giật giật lên báo hiệu cơn cực sướng.
Tâm rút vội chim ra, kéo theo đó là một đống dịch nhờn của cô. Nó vét hết dịch nhờn có thể trám vào lỗ đít. Cái lỗ cứ nhíu ra nhíu vào, một mùi nồng nồng không phải mùi cứt chợt xộc lên mũi nó. Tâm kê con cặc vào lỗ đít đã ướt nhẹp, nó dùng tay banh hết cỡ mông cô ra, đầu khấc ấn vào tách lỗ đít cô ra. Ấy vậy cũng thật khó, vì cô dường như phát hiện ra, muốn tránh chim nó đâm vào lỗ đít. Nó bực mình vỗ thật mạnh vào mông cô. Cô kêu to lên vì đau nhưng rồi im lặng. Con chim nhờ nước nhờn đã ấn được đầu khấc vào trong, nhưng chỉ dừng ở thế. Đít cô bót quá, ống hậu môn quá chật làm chim nó không vào thêm sâu được.
– Đau, đừng cho vào đấy. Địt lồn cô đi, ai lại cho vào đấy.
– Cháu muốn phá trinh lỗ đít cô. Đêm nay cô sẽ là cô dâu của cháu.
– Nói linh tinh, ai lại địt vào đít. Mới đi vào đã hơi đau và tức rồi đây này.
– Cô để yên, nếu thực sự đau quá cháu sẽ rút ra.
Cô nhíu cơ đít lại như muốn đẩy chim nó ra, nhưng con chim lầm lũi để đó. Nó còn nhân lúc lỗ đít co bóp mà đâm sâu thêm vào. Một luồng hơi nóng từ lỗ đít chợt đập vào đầu khấc, nhưng nó bỗng thấy lỗ đít mở rộng ra. Con chim không đợi lệnh từ bộ não mà tiến quân, đâm mạnh sâu vào hết mức có thể. Cô ré lên vì đau, nhưng chim nó cứ theo đà đâm tiếp vào, gạt hết mọi chướng ngại.
Tâm dừng lại khi chim đã vào được gần một nửa. Nó ngâm chim ở đó cho quen, cũng làm cô bớt đau. Lỗ đít cô cứ bóp chặt lấy thân cặc, làm Tâm vừa tức lại vừa khó chịu. Tâm cúi xuống hôn lên tấm lưng mịn màng đã rịn mồ hôi của cô, hai tay vòng ra xoa bóp lấy cặp vú đang rủ xuống thỗn thện.
– Cô hết đau chưa.
– Sao mà hết được. Tí cô sẽ xử lý cháu. Đau muốn chết.
– Cháu làm cô nhé.
– Làm đi, làm một lần rồi chừa đi nhé. Còn đau hơn là mất trinh.
– Cảm ơn cô, đã cho cháu trinh trắng nơi lỗ đít cô.
Tâm hôn chụt vào lưng cô, rồi con chim bắt đầu nhúc nhích. Khá khó khăn vì lỗ đít chật quá, con chim đôi lúc rút ra xong thật khó nhét lại vào. Tâm cứ hì hục một lúc, con chim vừa tức vừa đau, chả thấy cảm giác sướng ở đâu cả. Nhưng sự cố gắng của nó cũng dần đem lại thành quả. Lỗ đít dường như đã giãn ra thích ứng với con cặc to của nó. Tâm thúc nhanh và sâu dần, ống hậu môn chặt chẽ ôm lấy, ma sát với con cặc làm chim Tâm hơi chút sướng nhưng vẫn đau tức.
Nó bỗng nghe thấy tiếng rên nơi cô. Cô cứ rên hừ hừ như, rồi tiếng rên cứ ngày càng to khi con cặc bắt đầu dễ dàng nện những phát đại bác vào sâu trong lỗ hậu môn của cô. Cái vách ngăn giữa lồn và lỗ đít bị con chim ép mạnh vào như tăng lên thêm khoái cảm. Người cô run rẩy, nó thấy hai chân cô run run, nhưng cái mông vẫn ngỏng thật cao chờ đón những cú chọc bắt đầu nhanh dần nơi lỗ đít.
Bàn tay đang đặt lên mông bất ngờ tét mạnh nơi bờ mông cô. Cô rên to lên, lỗ đít thít chặt lấy chim nó. Tâm hẩy chim thật mạnh nơi lỗ đít, con chim đâm thêm sâu vào trong. Nó cũng không thật sướng, nhưng cảm giác đang hành hạ, chiếm hữu cô, phá trinh lỗ đít cô làm con chim thêm điên cuồng đâm chọc. Lỗ đít cứ nhíu chặt con chim, khi chim nó kéo ra cơ đít cũng như bám chặt thân cặc mà kéo ra theo. Cô rên lên thất thanh, bàn tay khẽ quờ ra sao tìm đùi nó bám lấy.
– Aaaaa… aaaaa… chọc lại vào… aaaa… mạnh nữa lên… ôi sướng… Tâm ơi… mạnh nữa… không đau nữa… sướng quá… aaaaa… ôi… ôi… đúng rồi… chọc ép vào… sướng quá… đít sướng… lồn sướng… Tâm ơi… aaaaa…
Tâm cứ thế chọc liên tục, lỗ đít như doãng hẳn ra thích hợp cho con cặc nện phầm phập vào. Tâm bớt cơn thèm xuất tinh, nó cũng không thấy sướng nhưng cơn sướng của cô thì là thật. Tâm giờ địt cũng chỉ để phục vụ cơn sướng của cô. Nó giữ tay nơi lưng cô, hai chân đứng tấn rồi cứ thế nhấp lia lịa vào lỗ đít. Cô rên rỉ ầm ỹ rồi chợt cứng người lại. Nó nghe thấy những tiếng xè xè từng đợt. Cô rùng mình rồi xụi lơ trên giường, chỉ có cái mông vẫn ngỏng cao chờ đón con cặc.
Tâm thấy nhiệm vụ hoàn thành thì rút dần chim ra. Nó thấy dường như cái giá phải trả cho trò nghịch ngu hơi quá. Đúng là không nên bắt chước theo phim. Nơi thân cặc có chút máu dính vào, không biết cô có bị rách ống hậu môn không nhưng da chim nơi gần đầu khấc đúng là có bị rách. Nơi thân cặc lốm đốm ít phân dính vào, đầu chim thì hơi đau. Tâm nằm phịch ra giường, thề rằng từ nay không làm cái này nữa. Lỗ đít vẫn nên là chỗ để đi ỉa thôi, có ai thích chứ nó thì không.
Nó còn chưa nghỉ ngơi được lâu, thì cô cũng hồi tỉnh lại. Nhìn thấy con chim của nó cô cười khúc khích rồi đạp nó bay xuống giường. Cô bắt nó đi rửa chim thật sạch mới cho vào nằm. Tâm lồm cồm dậy vào nhà tắm, cầm bánh xà phòng rửa chim thật sạch. Đau và xót, không cái ngu nào bằng cái ngu thích bắt chước.
Tâm vào thì cô đã lim dim ngủ. Nó nhào vào ôm cô thì bị đẩy ra. Nhưng bản tính lầm lì, nó cứ ôm chặt lấy. Cô quay lại lừ mắt nhìn nó:
– Cháu rửa sạch chưa đấy.
– Cháu rửa đến mấy lần rồi.
– Ôm thôi, không làm nữa. Cô đau hết đít rồi.
– Cháu cũng đau cả chim rồi. Cháu muốn ôm cô ngủ.
– Lợi lộc nhỉ, mai cô sẽ tính toán với cháu.
Cô nói vậy thôi nhưng lại cầm tay nó đặt lên ngực mình. Tâm dí sát người ép vào cô, tham lam hít ngửi mùi thơm da thịt nơi cô. Cô có lẽ nhột vì hơi thở của nó, khẽ quay lại lườm nó. Rồi bất chợt, một nụ hôn khẽ lên môi nó. Tâm ngạc nhiên nhìn cô, cô khẽ cười rồi khép mắt lại. Tay cô để hờ nơi con chim đang lòng thòng vắt vẻo nơi đùi của nó. Hai con người đều thoải mái sau những đợt vận động thể dục tốn đầy sức, giấc ngủ đến thật nhanh và sâu. Những bực dọc, căng cứng trong người cô dường như cũng vì thế mà đã hết luôn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280