– Dì Lan đó. Anh và dì làm vậy, có sợ chồng dì biết không. Thảo Nguyên chợt hỏi.
– Sợ chứ sao không sợ. Nhưng cũng không phải thím tôi muốn vậy.
– Là sao. Là anh cưỡng ép thím anh à.
– Bậy, tôi mà thế cô còn nằm trên lưng tôi được à.
– Anh dám, tôi cho anh vài cước hết sinh con luôn.
Tâm kể cho nàng chuyện Lan bị chuốc thuốc. Tất nhiên nó quên mất không kể nó và thím đã thịt nhau từ trước đó. Thảo Nguyên nghe nó kể mà nổi giận. Hóa ra Lan cũng bị như nó, bị mấy thằng khốn nạn chuốc thuốc. Cảm giác về Lan trong mắt Thảo Nguyên đỡ đi nhiều, nàng cảm như Lan cũng giống nàng. Nếu nàng bị như vậy thì giờ ra sao. Làm gì có thằng Tâm nào ở đó cứu nàng nếu mẹ nàng không đến.
– Vậy ý anh là sau chuyện đó, thím anh bị ảnh hưởng.
– Đúng vậy, thuốc nó ảnh hưởng đến cảm xúc trên não. Chú tôi đi tiếp khách suốt, rồi cũng có người đàn bà bên ngoài. Thím không có ai bên cạnh nên…
– Mà anh nói vậy là con gái thím biết anh và…
– Ừ, nó biết.
– Khó xử nhỉ. Tôi mà là cô gái đó thì cũng không biết giải quyết ra sao. Anh định cùng thím anh mãi thế này à.
– Không. Gia đình với thím tôi vẫn là quan trọng nhất. Tôi và thím đã thống nhất khi nào không được thì cả hai sẽ chấm dứt. Đợt này tôi về đó, có lẽ sẽ đưa chú tôi vào đây. Trong này môi trường mới, 2 vợ chồng biết đâu sẽ có thay đổi.
– Sao thay đổi được. Nhìn ba tôi là biết.
– Vậy… còn anh… và mẹ anh thì sao.
– Do tôi chủ động.
Tâm không trả lời nữa. Nó tăng tốc đưa Thảo Nguyên về. Nàng cũng không nói gì, chỉ nằm trên lưng nó.
Đến cửa nhà. Tâm định bấm chuông thì Thảo Nguyên tụt xuống. Nàng rút trong ví chùm chìa khóa rồi mở cổng. Thảo Nguyên tay vung vẩy đôi giày, đứng đó. Tâm chả hiểu gì, nó không hiểu sao nàng chưa vào.
– Em vào đi.
– Tôi ở đây là nhà tôi rồi.
– Vậy… tôi về nhé.
– Ai cho anh về.
– Đến nhà rồi còn gì.
– Anh nhìn xem chân tôi này. Anh làm nó bị đau. Anh bóp xong chân tôi càng đau. Anh cõng nốt tôi lên phòng nhanh.
Tâm ngớ người ra. Lại còn như thế nữa. Nó nhìn khuôn mặt không nhượng bộ của Thảo Nguyên, nó cúi người xuống. Thảo Nguyên nhảy tót lên lưng nó. Tâm quay người chốt cổng rồi cõng nàng vào nhà.
Nhà không thấy ai nhưng đèn vẫn bật. Nó định đưa Thảo Nguyên lên tầng 2 thì thấy phòng bếp có tiếng động.
– Chắc mẹ tôi đó.
– Vậy để tôi qua chào dì.
– Thôi chào làm gì. Mà thôi cũng được. Không tí nữa anh xuống mẹ tôi bắt gặp lại tưởng anh…
– Chắc có em mới nghĩ vậy thôi.
Tâm cõng Thảo Nguyên vào bếp. Nó chợt khựng lại không bước tiếp.
– Sao không đi nữa.
– Thôi, chúng mình lên gác đi.
– Là sao.
– Có người trong bếp.
– Thì là mẹ tôi mà.
Hai đứa chợt dừng không nói chuyện nữa. Tiếng rên rỉ của người đàn ông vang to ra, lần này Thảo Nguyên cũng nghe rõ. Nàng đập vào vai nó bắt tiến tới. Tâm đành tiến thêm vài bước, cảnh tượng hiện ra trước mắt 2 đứa. Thảo Nguyên vội bịt chặt mặt không dám nhìn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280