Tối hôm đó, chú Khá và thím Lan về. Kéo theo đó là thằng Mạnh và Liên chị nó. Cả nhà rôm rả hẳn lên. Ngay cả chị Thanh cũng nói nhiều hơn, chắc thấy người cùng thành phố với mình. Chỉ có riêng nó là chả nói gì, ai hỏi thì trả lời. Chú nó ở thành phố suốt, nên chỉ có giỗ tết mới kéo cả nhà về. Thím Lan mấy lần định nói chuyện với nó mà đông quá nên lại thôi. Tâm cũng biết nhưng không có tâm trạng, chỉ đành gượng cười với thím. Nằm trên giường, Tâm thao thức, nghĩ về tương lai của mình. Nói thực, nó chỉ nghĩ là phải đi học bổ túc, chứ chưa nghĩ sẽ làm gì tiếp. Cái tuổi này, đáng nhẽ phải có người định hướng, nhưng nó lại phải tự bơi.
– Hôm nay con có chuyện à, sao mãi không ngủ.
– Con đang nghĩ về tương lai, con cũng chưa biết sẽ làm gì. Nhưng con sẽ không làm mãi thợ xây đâu.
– Mẹ thấy từ sáng con vẫn vui lắm mà. Từ lúc đưa con An về, con đi đâu rồi tối về liền vậy. Cãi nhau với nó à.
– Vớ vẩn, cãi nhau gì đâu. Mà An thì liên quan gì tương lai con.
– Thật không, mẹ lại thấy khác đấy. Con An cũng được, chỉ tội giờ nó ở tận Daklak. Nó vẫn còn đi học, không là mẹ mang trầu cau sang hỏi nó rồi đấy.
– Con còn chưa có sự nghiệp gì, vợ con gì mẹ. Con còn phải lo cho mẹ, để mẹ không còn vất vả nữa. Tâm khẽ ôm chặt mẹ, kéo mẹ vào lòng.
Thương mặc Tâm kéo vào lòng. Nàng khẽ để tay lên ngực Tâm. Chân gác nhẹ lên chân Tâm. Đã lâu lắm rồi nàng không được ôm ấp dễ chịu thế này, từ khi Thành mất. Tâm rồi cũng sẽ trưởng thành, nó sẽ rời nàng đi con đường của nó, có cuộc sống rồi vợ con. Thương bỗng thấy cô đơn. Thương giúi người vào sâu trong ngực Tâm, lặng lẽ nhắm mắt lại, cảm nhận mùi cơ thể đàn ông của thằng Tâm. Giá như, tết kéo dài thêm ra nhỉ!
Tâm khẽ tỉnh vào ban đêm, vì có cái gì nặng đè lên nó. Mẹ nó lại nằm để chân gác qua người nó, làm nó thấy nặng quá. Mọi hôm nằm 1 lúc là mẹ nằm ngửa ra, giờ mẹ gác qua thế này Tâm khó ngủ quá. Tâm khẽ nâng chân mẹ lên, nhưng mẹ lại gác chân lại qua người, vài lần như vậy, nó đành làm quen rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng 29 tết, cả nhà nó luộc bánh chưng. So với các nhà khác đã luộc 1 – 2 nồi, giờ nhà nó mới là nồi đầu tiên. Mẹ nó và thím Lan làm là chính, còn mấy đứa em bu chung quanh làm linh tinh. Anh Công và chị Thanh ngồi giúp 1 chút làm màu rồi cũng chạy đi đâu mất. Nó thì đi quanh làng, gọi bọn bạn cùng lớp ngồi nói chuyện. An hôm nay cũng lên nhà bà nội từ sớm, nó chỉ nhìn thấy An qua rặng dâm bụt, nàng khẽ vẫy tay cười với nó rồi mới đi. Chỉ 1 cái vẫy tay thôi làm nó thẫn thờ đôi chút. Lại có chút vui vẻ, thật khó hiểu.
Tâm bù khú với chúng bạn đến tối, về nhà thì mọi người vừa ăn cơm xong. Mọi người đang ngồi quanh 2 nồi bánh chưng nói chuyện. Chú Khá lâu mới có dịp về quê, đi từ sáng đến giờ chưa về, chắc tí nữa về lại quay ra ngủ. Tâm ngồi cùng mọi người 1 lúc thì thím nháy mắt với nó về phía vườn rồi xin phép về nhà, nồi bánh chưng để bọn trẻ trông. Nó đợi 1 lát rồi cũng đi về phía vườn đi vệ sinh. Nhà chú nó cạnh nhà nó, vốn là 1 mảnh to của ông bà để lại. Hai bên cũng chỉ có 1 hàng rào dâm bụt cho nó có. Tâm nhanh chóng trèo qua, rồi lẻn vào nhà chú qua phía sau. Cửa sau đã mở từ lúc nào.
Tâm vừa mở cửa, 1 cánh tay đã nhanh chóng kéo nó vào. Một nụ hôn áp lên môi Tâm, nó nhanh chóng đáp lại. Cả 2 như hòa vào nhau, quần áo nhanh chóng được cởi bớt ra.
“Lan nhớ Tâm quá, mà về đến giờ không có lúc nào nói chuyện cả”
Thím nghỉ hôn nó, hổn hển nói.
“Thím đã đóng cửa chưa, không giờ các em nó vào là chết”
“Lan đóng rồi, mình làm luôn ở đây đi, chúng nó có về thì còn dễ xử lý, Lan thèm lắm rồi”
Lan nhanh chóng cởi cái quần phăng của mình ra, chĩa cặp mông to tròn về phía Tâm.
“Tâm nhét vào đi, Lan thèm lắm rồi”
Tâm không vội, mà cúi xuống, banh chân Lan ra, chui đầu vào giữa lồn Lan. Cái lưỡi cứ liếm từ hột le xuống đến cửa lồn, thì thoảng lại đá sang 2 mép. Lan rên hừ hừ, túm chặt lấy đầu Tâm, chỉ muốn nhét cái đầu vào lồn thật chặt. Được 1 lúc, Tâm chuyển sang đá lưỡi hột le, tay thì chọc vào lồn Lan và móc. Lan như lên cơn co giật, miệng há hốc ra vì sướng. Nàng rên ư… ư trong miệng, như bị bịt khăn vào mồm…
Không thể chịu được nữa, Lan kéo Tâm dậy, tay bám tường, chổng mông đợi Tâm. Tâm kê cặc vào lồn Tâm rồi đẩy nhẹ. Khi con cặc đã chui vào được 1 phần 3, nó dập thật mạnh. Lan cứng người ra vì cú đâm của nó. Thằng Tâm bợ mông Lan, rồi bắt đầu dập. Từng nhát từng nhát, kéo chim nó ra thật gần cửa lồn, rồi dập thật sâu vào. Lan như đê mê, sướng quá đi mất.
Được 1 lúc, thằng Tâm kéo Lan thẳng người, rồi tóm lấy 2 ngực Lan từ phía sau. Tay thì bóp vú, buồi thì dập từ dưới lên thật mạnh. Cặc nó được lồn Lan bọc lấy thật khít khao. Lan che mồm, ư ử vừa rên vừa khóc. Sao lại có thể sướng như thế. Lồn Lan co bóp mạnh, những khao khát của Lan mấy hôm nay được đền đáp, nên chỉ có chút ít thế thôi nàng cũng sắp lên đỉnh.
Con cặc co bóp làm thằng Tâm không chịu được. Chịu sao được cái tư thế này, khi cái lồn con cái nó co bóp con cặc, cái mông hơi lúc lắc cũng có thể làm súng cướp cò. Thằng Tâm gầm gừ, dập cố vài phát trước khi xuất tinh. Lan lồn thì bóp, mông thì sàng qua sàng lại, tay day hột le đã sưng đỏ lên. Thằng Tâm bắn từng phát súng vào lồn Lan, rồi ôm ghì lấy Lan. Tâm sướng, cơn sướng không chỉ khi xuất tinh, mà còn đến tận bây giờ. Vì Lan cũng lên đỉnh rồi. Lồn Lan co bóp giật giật, làm buồi nó sướng đến tận xương tủy. Cái cảm giác sướng thật khó tả, chỉ biết Tâm bủn rủn hết tay chân.
Cạch, cửa chính nhà Lan bỗng mở, có ai về thì phải. Lan và Tâm chợt bừng tỉnh. Lan vội vơ lấy quần áo, hôn nhẹ lên môi Tâm, rồi chạy biến lên tầng 2. Tâm cũng vơ quần áo, mở cửa sau rồi chạy qua đường vườn rồi về. Nó vừa mới mặc xong quần áo, nhảy qua hàng rào, định vào nhà thì gặp mẹ. Nó ngại ngùng định đi qua mẹ thì mẹ hỏi:
– Con vừa đi đâu thế. Mẹ hơi nhăn mũi khi nó đứng cạnh.
– Con… vừa đi đái.
– Sao không đi trong nhà vệ sinh, lạnh thế này con ra vườn làm gì.
– Tự dưng con muốn ra vườn, chắc lâu không ra vườn đái.
– Thôi con vào đi tắm đi cho sạch, rồi đi ngủ sớm đi cho khỏe.
Tâm chạy vội vào nhà, may quá mẹ không phát hiện. Nó vô thức đi tắm, rồi có lẽ phải ngủ thôi. Làm xong 1 phát đúng là hơi buồn ngủ. Nó lăn ra giường định ngủ. Nó mê man, rồi bỗng chợt tỉnh. Bình thường có bao giờ mẹ để ý mình tắm rửa đâu, mà mùa đông này mấy khi tắm. Thường đến 30 mẹ mới đun lá để cả nhà tắm xông cho thơm tho. Tâm bỗng thấy có gì đó sai sai, có khi nào mẹ biết nó và thím vừa mới… Nó mới nghĩ đến đây thì mẹ vào. Mẹ nhẹ nhàng chui vào chăn, rồi nói…
“Chưa ngủ hả con, bánh chưng xong rồi. Thằng Mạnh Thằng Tính đang vớt bánh”
Mẹ nằm xuống, nhưng không rúc vào nó.
– Sao tối thế mà mẹ biết con chưa ngủ.
– Mẹ cảm thấy con chưa ngủ, thôi ngủ đi, mai còn dậy sớm.
Mẹ nói xong liền im lặng, thở đều. Cũng không ôm nó ngủ. Điều này làm Tâm cảm thấy khác lạ, có chút nặng nề, không quen, có chút bất an.
– Mẹ ngủ chưa?
– Sao con, mẹ đang sắp ngủ.
– Vừa rồi, chuyện ở vườn, con…
– Mẹ không muốn nghe gì cả, con đi ngủ đi, mẹ mệt rồi.
– Mẹ… biết hết rồi ạ.
– Mẹ không biết gì cả.
Mẹ nói rồi quay lưng lại với nó. Thế là mẹ đã biết rồi, nhưng sao mà mẹ lại biết được, trời tối, mình với thím ở bên nhà, sao mẹ lại biết. Tâm thấy lúng túng, nhưng nó biết phải giải quyết chuyện ngay tối nay. Nó nằm sát mẹ, kéo người mẹ lại, vòng tay ôm mẹ.
– Sao thế, để cho mẹ ngủ, mẹ mệt rồi.
– Thế mẹ ôm con như mọi hôm, con xoa lưng cho mẹ ngủ.
– Thôi, tôi không khiến. Anh ôm ai thích chứ thích gì ôm mẹ già.
– Vớ vẩn, ai nói thế. Con chỉ thích ôm mẹ thôi. Mẹ rất đẹp, lại thơm nữa. Con mà có thể, con cưới mẹ làm vợ ngay.
– Con lên thành phố mấy năm mà dẻo mồm nhỉ. Con nói câu này với mấy người phụ nữ rồi. Cả người phụ nữ nhà bên cạnh đúng không.
– Không, con chả dối mẹ tí nào. Mẹ của con là đẹp nhất. Con chỉ thích ôm mẹ thôi.
Tâm nói rồi vòng tay qua đầu, nhấc đầu mẹ lên tay mình rồi ôm mẹ. Mẹ cũng khẽ ôm hờ vào ngực nó. Tâm liền kéo chân mẹ, để nó gác lên người mình. Mẹ giãy ra, nó càng kéo mạnh.
“Đau mẹ, còn làm gì thế”
“Mẹ để yên đây, con thích chân mẹ gác lên người con thế này”
Nó giữ chặt chân mẹ, mẹ đành để yên gác chân qua người nó. Tay thằng Tâm mân mê chân Thương. Hôm nay Thương mẹ nó mặc 1 bộ cotton hoa màu xanh rộng, ống quần rộng. Mẹ gác lên người làm ống quần kéo lên cao, lộ ra bụng chân mẹ thật mềm và mịn màng. Tâm xoa nhẹ bụng chân mẹ, đến bàn chân, ngón chân.
Thằng nhỏ của Tâm theo tay tâm xoa chân Thương, đã dần nhúc nhích. Thương bỗng co chân, vì thằng Tâm gãi nhẹ vào gan bàn chân, làm nàng nhột. Chân nàng vô tình đụng phải cái cọc gì đó, khi nàng co chân lại.
“Á, đau quá”
Thằng Tâm rên.
“Sao, đau chỗ nào con”
“Mẹ… chân mẹ đụng vào chim con”
Tay Thương cầm xuống chỗ cái cọc vừa đụng vào. Qua lớp quần đùi mỏng, cặc thằng Tâm chạm vào tay mẹ bỗng dựng thẳng đứng, to lên. Á, Thương khẽ kêu lên khi chạm cặc thằng Tâm, nhưng tay vẫn xoa xoa nhẹ.
– “Có dễ chịu chưa, chim cò gì mà đêm hôm không đi ngủ à”
– Dễ chịu lắm, mẹ xoa thêm cho con tí nữa.
– Hừ, anh định lợi dụng ai. Anh sung sướng với ai thì bảo người ta xoa cho.
Mẹ vùng vằng rút tay khỏi cặc Tâm. Tâm vội cầm lấy tay mẹ, nhét lại vào cặc mình.
“Mẹ, mẹ xoa con thích lăm, đỡ đau nhiều, mẹ xoa cho con tiếp đi”
Nó cứ giữ tay mẹ ở cặc mình, 1 lúc thì Thương lại xoa xoa con cặc nó tiếp.
– Mẹ không biết con với thím Lan đã như thế bao lâu, nhưng con phải chấm dứt ngay. Chú Khá mà biết là chết đấy. Tan cửa nát nhà. Chú mày dìu mày lên thành phố, giờ con làm vậy sao phải với chú.
– Con… Biết rồi. Con cũng định làm thêm ít lâu nữa, học xong bổ túc cấp 2 rồi học nghề. Chứ con cũng không định làm thợ xây mãi.
– Con định thế là đúng. Lớn rồi, kiếm nghề gì ổn định rồi chuẩn bị cưới vợ đi. Chim cò thế này rồi bậy bạ với người khác không được đâu.
Mẹ nó im lặng xoa chim nó ngoài quần. Con cặc hung dung, run run mỗi khi tay mẹ nó xoa tới xoa lui. Tâm bỗng kéo quần xuống, cầm tay mẹ vào cặc nó.
“Mẹ giúp con nhanh, con sắp ra rồi”
Thương giật mình, khi tay chạm vào con cặc thằng Tâm. Nó thật to làm sao. Theo bản năng, nàng định rút tay lại. Nhưng tay thằng Tâm vẫn giữ chặt tay nàng. Nghĩ thế nào, nàng lại sục cặc nó tiếp. Lần này, không có cái quần vướng víu, con cặc như thanh kiếm tuốt vỏ ra ngoài, hiên ngang như cây cột. Thương vuốt mà khẽ nuốt nước bọt. Cặc thằng Tâm chắc to như bố nó, nhưng có vẻ dài hơn. Nó giống bố nó, thẩn nào mới tí tuổi đã không kìm được đi làm chuyện đó với thím nó.
Thương vuốt cặc thằng Tâm càng nhanh, con cặc đã rỉ ra 1 ít nước nhờn, dính vào tay Thương. Thằng Tâm sướng quá, cái cảm giác mẹ nó sục cặc cho nó, làm nó sướng khoái. Nó không để ý, tay nó tìm tới ngực mẹ xoa bóp ngực Thương. Mẹ nó không mặc áo ngủ, làm nó có thể cảm nhận rõ hơn sự mềm mại của bộ ngực. Nó cảm thấy được núm tí mẹ nó, khẽ cứng lên. Mẹ nó càng sục nhanh, nó xoa bóp ngực quanh núm tí càng nhanh, càng mạnh. Tâm trân người, xuất từng dòng tinh trùng, bắn mạnh lên. Nó gồng cứng người, tay ôm lấy bầu ngực mẹ, co giật.
Đợi nó lắng xuống, mẹ nó định xuống giường lấy cái khăn lau. Tâm ôm giữ mẹ lại, lấy cái quần đùi lau qua rồi vứt đi.
“Kệ nó, có chăn đắp là ấm rồi, ngủ đi mẹ, con muốn ngủ”
Tâm kéo mẹ vào gần ngực nó, mạnh mẽ ôm lấy mẹ, tay kia kéo chân mẹ gác lên người nó, mặc kệ con cặc vẫn lủng lẳng, chạm vào bắp chân mẹ.
“Con yêu mẹ”
Tâm khẽ hôn lên trán mẹ rồi nhắm mắt ngủ. Trước khi chìm vào giấc ngủ, nó có cảm nhận được mẹ khẽ rúc chặt vào người nó. Tâm mỉm cười rồi ngủ thiếp đi.
Tâm không biết, nó ngủ nhưng mẹ nó chưa ngủ được. Đã bao lâu từ ngày chồng mất, nàng chưa cầm con cặc ai. Nhưng giờ lại sục cặc thằng con xuất tinh. Tinh trùng nó bám đầy tay nàng. Cả người nó toàn mùi con đực nồng nặc, nhưng Thương không thấy khó ngửi. Nàng thèm muốn cái mùi này bao năm nay. Lồn nàng rỉ nước khi sục cặc nó, cái lồn bao lâu nay chỉ để đi đái và chảy máu kinh giờ đã lại hoạt động, lại co bóp khi tay cầm cặc thằng con, ngực bị nó chà nó bóp. Bị thằng Tâm ôm cứng, Thương đành phải đi ngủ. Chả biết sao, nàng lại phục tùng ý của nó, như thể nó là người đàn ông của nàng. Nàng là phụ nữ, chả nghe lời thì sao. Thương rúc người vào thằng Tâm, miệng khẽ liếm tinh trùng thằng Tâm, rồi thiếp đi trong sự bình yên.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280