Trời ban đêm ở thành phố biển mát rười rượi. Tâm lang thang trên con đường ra cầu Hàn để về lán nơi xây dựng. Nó thấy buồn bã, trống trải quá. Tự dưng nó thèm có ai đó ở bên để nó ôm vào lòng. Nó đã làm tổn thương Thảo Nguyên, nhưng chính nó cũng bị tổn thương. Những người đàn bà của nó là nó tự nguyện, nó cũng không muốn bỏ rơi ai cả. Nhưng đứng trước Thảo Nguyên, nó vẫn thấy có lỗi.
Tâm đang lang thang thì tiếng còi xe pip pip làm nó sực tỉnh. Nó quay lại, nụ cười chợt mỉm trên môi. Chị Ngọc thò đầu ra trêu nó:
– Xe không em.
– Có miễn phí không, em không có tiền đi xe của chị đâu.
– Sao lại không có, em đang là chủ nợ của chị mà. Lên xe đi.
Chị mở cửa xe ra. Nó leo lên, chị của 1 vòng xe làm nó giật mình, níu chặt ghế ngồi.
– Chị làm gì mà lái ghê thế.
– Hehe, đường vắng mà.
– Đang đi đâu mà chị lại ngoắt xe như thế.
– Chị định đi dạo, mà thấy em chị quyết định… về nhà.
– Ac, sao lại vậy.
– Thì… em là gối ngủ cho chị chứ sao. Chị đi dạo cho buồn ngủ mà.
Tâm câm nín chả biết nói gì. Nó nhìn lại, chị đang mặc một bộ hello kitty cả trên cả dưới toàn là mèo. Chị phi vun vút vượt qua mấy đèn đỏ rồi đỗ xịch trước ngõ. Tâm lui cui đi theo sau chị. Chị thì cứ tự nhiên như không, mặc định nó sẽ phải là gối ôm cho chị. Chị mở cửa rồi để luôn khóa đó, đi thẳng vào nhà. Tâm dở khóc dở cười, nó cầm cái khóa trên tay hồi lâu rồi đành khóa cửa lại.
Tâm vào trong phòng ngủ thì chị đã nằm trên giường. Dưới đuôi giường là một bộ đồ ngủ, khác với bộ lần trước nó mặc. Tâm nhìn chị, chị chẳng nói gì mà đang dán mắt vào cái điện thoại. Nó đành lấy quần áo vào nhà tắm, tắm qua rồi thay bộ đồ ngủ vào. Lần này không rộng như lần trước, mà vừa in. Tâm bước vào, chị ngẩng mặt lên nhìn nó. Chị cười toe:
– Có vừa không.
– Có chị ạ.
– Nằm đi. Em làm gì lâu chị chờ mãi.
– Thế nhỡ chị không gặp em, chị định đi xe đến khi buồn ngủ thật à.
– Ừ. Mà không có chuyện đó đâu. Chị với em là duyên phận rồi. Khi chị nhìn thấy dáng em trên đường, là chị biết điều chị tin tưởng không sai. Em là định mệnh trong đời của chị.
– Chị… em… chị nói vậy là sao.
– Là… nằm đây.
… Bạn đang đọc truyện Thằng Tâm – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex68.com/thang-tam-quyen-1/
Tâm chợt thấy khẩn trương. Nó thấy mặt chị cũng rất khẩn trương và nghiêm túc. Nó vừa nằm xuống vừa nhìn chị. Chị nhìn nó rồi bật cười:
– Sao em nhìn chị thế.
– Chị… trông chị nghiêm túc… em hơi… sợ.
– Phì… chị chỉ hơi khẩn trương… hơi lo lắng và hồi hộp chút thôi.
– Sao lại hồi hộp hả chị.
– Vì chị quyết định… hôm nay… em phải… làm gối ôm cho chị.
– Thì… như lần trước còn gì. Có gì hồi hộp.
– Lần này khác.
– Là sao hả chị.
Chị không trả lời câu hỏi ấy, mà chợt túm lấy tay nó, áp nó vào ngực chị. Nó giật mình định rút tay lại nhưng chị giữ chặt lấy. Ngực chị căng và mềm mại quá. Nó cảm nhận được cái núm vú chị, cái vú chị vểnh lên sau lớp áo ngủ.
– Hôm nay chị muốn ngủ với em.
– Tại sao.
– Em đừng hỏi tại sao. Chị có đẹp không.
– Có. Chị đẹp lắm.
– Vậy em có thích chị không.
– Có. Sao chị hỏi vậy.
– Vậy là được rồi. Ngủ với người có ác cảm với mình thì thật chán. Em đừng hỏi tại sao, chị muốn đêm nay thuộc về em, được em yêu. Chị muốn cái cậu bé của em kia vào trong chị. Được không.
– Em… sao tự dưng chị lại… muốn vậy.
– Sau này chị sẽ nói với em khi đúng lúc.
Tay chị vẫn giữ chặt tay nó ở ngực mình. Chị chợt ngồi đè lên nó. Chị cười, nó thấy đẹp quá. Nhưng sao không chân thật. Chị cúi xuống, tóc rủ vào mặt nó. Rồi môi chị khẽ chạm vào môi nó. Nó như cảm thấy có một dòng điện đi qua người. Má chị hây hây đỏ. Chị mút nhè nhẹ môi nó. Cái lưỡi chị khẽ tách môi răng nó ra luồn vào miệng nó. Chị cứ thế hôn nó, còn nó cứ đơ đó để chị làm.
– Này, chị xấu lắm phải không.
– Không, chị đẹp lắm.
– Vậy sao em không thích chị.
– Có, em thích chị lắm.
– Thích sao không hôn chị. Sao cậu bé của em không to lên.
– Em… em hơi… sợ. Mọi việc cứ như là mơ.
– Vậy, nếu trong mơ, chị muốn… em có yêu chị không.
– Có… em… nhưng đây là thật mà.
– Hãy nghĩ nó là mơ cũng được. Chị là công chúa ngủ trong rừng. Hoàng tử Tâm phải địt công chúa trước 12h đêm, nếu không nàng sẽ mãi không tỉnh dậy.
– Ặc, công chúa Ngọc, chị tha cho em.
Chị nằm vật ra, nước mắt chị chợt tuôn rơi. Nó luống cuống, tay nó khẽ lau nước mắt cho chị. Chị cứ thế nức nở khóc, khóc như có gì làm chị đau khổ lắm.
– Đừng khóc nữa. Em xin lỗi.
– Em làm gì có lỗi. Hức… là do chị… em không thích thì thôi. Em cứ về đi.
– Em… tại em chưa chuẩn bị tâm lý. Em không hiểu tại sao.
– Chả tại sao cả.
– Em… thôi chị đừng khóc nữa. Để em… yêu chị.
– Thật không.
– Thật.
Tâm nhìn chị, nước mắt giàn dụa, hai mắt đỏ hoe mất rồi. Chị vẫn đẹp kể cả như vậy. Nó chả hiểu sao chị lại muốn nó lúc này. Nó hơi bị khớp trước yêu cầu đó của chị. Nhưng giờ hết rồi, nhìn chị khóc lóc nó muốn chinh phục chị. Nó muốn địt nát cái lồn của chị. Chị vốn là thần tượng nó không với tới, giờ chị đang trong tầm tay nó.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280