Bắc Kinh…
“Brummmmmmmmmm… Brummmmmmmm…” Đoàn xe quân đội nối đuôi nhau vào thành phố như chiến tranh xảy ra, lênh giới nghiêm bắt buộc đã được ban bố nên không có người dân lai vãng trong đêm nay nhưng mà không thể che dấu được tiếng xe cùng tiếng quân lính hành quân… hai bên đường nhà nào cũng cố gắng hé cửa ra một chút vì tò mò, rốt cuộc thì Bắc Kinh có chuyện gì mà quân đội lại tiến vào lúc đêm khuya thế này.
“Xịch… xịch…” Dẫn đầu đoàn quân là năm chiếc thiết giáp hầm hố, vỏ xe được làm bằng thép nguội dày đến 30 centimet chống được cả đạn xuyên giáp cỡ nòng 25mm, bên trên là một bệ súng máy hạng nặng 14, 5 mm đã được lên đạn sẵn sáng bóp cò bất cứ lúc nào… đùa chứ gặp phải loại súng này thì Cường Giả tam cấp trở xuống cũng phải tìm cách tránh né chứ không thể nào ngạnh kháng nổi.
“Brummmmmmmm…” Đi tiếp theo là đoàn xe hộ tống là mười chiếc bán tải quân sự có gắng súng máy hạng nặng 11 mm để bảo vệ cho một chiếc xe jeep chỉ huy ở giữa đội hình mà kẻ ngồi trong không ai khác là Trần Bá Hải.
Tiếp theo ở phía sau là những chiếc xe chở lính và lực lượng thiết giáp gồm hai mươi chiếc tăng Type 99, vì đứa con mà Trần Bá Hải bất chấp tất cả mang những cỗ máy có sức tàn phá kinh khủng này vào Bắc Kinh nhưng đó vẫn chưa là tất cả.
“Tạch… tạch… tạch… tạch… tạch… tạch…” Trên đầu đoàn xe quân sự là hơn ba mươi chiếc trực thăng tiêm kích hạng nhẹ loại Kanzan với những nòng súng đại liên 12, 7 mm cùng dàn phóng tên lửa hạng nhẹ… và đặc biệt hơn cả là hai chiếc trực thăng to lớn ngay trên đỉnh đầu xe của Trần Bá Hải với nhiệm vụ bảo vệ cho gã chính là hai chiếc trực thăng hạng nặng Mi24 trang bị tên lửa tối tân có tầm sát thương lớn.
“Vút… vút… vút…” Đương nhiên đi trước vẫn là đội ngũ UAV thám thính, chúng dàn hàng bắt đầu quét đường trước đội hình đoàn xe để phát hiện kẻ địch mai phục… phải nói Trần Bá Hải lần này huy động lực lượng không nhỏ.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-2/
“Kitttt…” Đột nhiên tiếng thắng xe phía trước làm cả đoàn xe quân đội giật mình, ngay tức khắc những chiếc đèn pha trên cao từ những chiếc trực thăng rọi thẳng vào trước chiếc thiết giáp đầu đoàn… cảnh tượng đập vào mắt đám binh lính khiến bọn chúng không nhịn được rét run người… là một cái đầu lâu treo lủng lẳng trên không… Trần Bá Thán… con trai của trung tướng đấy.
“Chuyện gì? Tại sao lại dừng lại?” Trần Bá Hải đang sốt sắng trước an nguy của con trai thấy đoàn xe dừng lại thì vội quát… đến khi hình ảnh từ màn hình truyền tới làm hai mắt gã trợn to như muốn nứt ra… từng đường mạch máu trong mắt nổ tung làm hai mắt gã nhuộm huyết hồng, trên trán gân xanh nổi thành từng đoàn, khuôn mặt vặn vẹo thống khổ và giận dữ.
“Chó chết… chó chét… Ma Tôn… giết con lão tử… giết con lão tử… ngươi được… được lắm…” Trần Bá Hải gấm rú như người điên trong chiếc xe jeep khiến đám thuộc hạ sợ hãi lùi ra xa, đúng lúc này một tên thân cận của gã nhận được cuộc gọi từ bộ chỉ huy, hắn nhanh chóng nghe điện và báo cáo lại.
“Trung tướng! Thống soái có lệnh dừng toàn bộ hoạt động quân sự ngay lập tức, kẻ nào chống lệnh phải ra tòa án… Đoàng!” Gã sĩ quan còn chưa báo cáo xong thì một viên đạn đã bay xuyên qua mi tâm gã tạo thành một lỗ máu thẳng ra đến sau ót, gã chết không thể chết hơn.
“Hừ! Ta là tai hỏng nên không nghe rõ hắn nói gì! Các ngươi ai nghe rõ không nói lại với ta một chút…” Chính là Trần Bá Hải vừa bóp cò súng, nóng súng của gã vẫn còn bốc khói sau phát đạn hạ sát thủ hạ kia kìa… khuôn mặt gã dữ tợn quét mắt qua đám thủ hạ cười lạnh.
“Không… thuộc cấp là không nghe thấy gì cả!” Một tên sĩ quan nhanh nhạy ngay tức thì thề thốt… hắn là bị cử động của Trần Bá Hải dọa sợ rồi.
“Thuộc cấp cũng không nghe thấy gì…” Ngay tức thì đám sĩ quan rối rít đồng tình với tên đầu tiên, đùa chứ bọn chúng cũng không ngu mà phản đối để ăn một viên đạn vào đầu, tên trung tướng này đã nổi điên rồi nên tốt nhất là nhẫn nhịn.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-2/
“Vậy hóa ra là ta nghe nhầm sao! Được rổi, truyền lệnh của ta… tiếp tục tiến đến Bộ Tư Lệnh, người nào cản đường bắn trước hỏi sau!” Trần Bá hải gầm lên khiến đám sĩ quan rối rít thi hành, vậy là ngay sau khi lấy xuống cái đầu của Trần Bá Thán, đoàn xe quân đội trực tiếp tiến sâu vào Bắc Kinh.
Trên cao…
“Số 0, hắn không ra! Chúng ta sao có thể động thủ đây?” Truy Mệnh vốn đã mai phục ở các tòa nhà cao tầng trên đường đi của đoàn xe tìm thời cơ động thủ, vỗn dĩ sử dụng đầu Trần Bá Thán làm mồi nhử đế Trấn Bá Hải hiện thân nhưng nào ngờ trước cái chết của con trai mà lão vẫn cứ khư khư núp trong chiếc xe jeep đặc biệt của mình.
“Tiếp tục đợi thời cơ! Chúng ta là sát thủ, phải biết ẩn nhẫn đợi đối phương lộ ra sơ hở mới ra tay chứ không phải đến so chiêu hiểu không? Là sát thủ chứ không phải anh hùng.” Số 0 là Tiêu Nghệ lão già giáo huấn đám sát thủ.
“Đã rõ!” Đám sát thủ gật gù nhận lệnh.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/soi-san-moi-quyen-2/
Đoàn xe quân sự tiếp tục tiến gần đến trụ sở Bộ Tư Lệnh Bắc Kinh, máy bay thám thính từng góc ngách nhỏ để tránh bị phục kích, Trần Bá Hải dù đang trong cơn điên loạn nhưng vẫn bảo trì một chút thanh tỉnh của một tướng quân.
“Xuy… xuy… xuy…” Đúng lúc đoàn xe đang đi qua một ngã rẽ, từ trên cao đột nhiên xuất hiện mười bóng đen, chính là Truy Mệnh… chúng quyết định động thủ… chín tên chia làm ba hướng vọt thẳng xuống đoàn xe hộ tống Trần Bá Hải.
“Có… có phục kích… Phốc… Phốc…” Tên sĩ quan trên xe bán tải quân sự là kẻ đầu tiên reo lên nhưng chỉ ngay sau đó một lưỡi kiếm lạnh lẽo đã cắt qua đầu hắn chẻ đôi nó ra thành hai mảnh bán cầu đẫm máu… mười bóng đen tốc độ quá nhanh làm đám sĩ quan không kịp phản ứng, những lưỡi đao và lưỡi kiếm biến ảo trong không gian dày xé đoàn xe để rồi tạm thời tạo thành một con đường để bóng đen thứ mười vọt thẳng đến chiếc jeep của Trần Bá Hải.
“Xuy… xuy… xuy…” Tiêu Nghệ chính là bóng đen thứ mười kia, lưỡi đao vẫn còn nhuộm đỏ máu của lão nhào tới chỗ chiếc jeep ở chính giữa mà bổ mạnh một nhát xuống, nhát đao xé gió ẩn chứa lực lượng kinh thiên.
“Keng… rắc… rắc… rắc…” Âm thanh im loại va chạm khiến đám người xung quanh rùng mình, nhưng mà Tiêu Nghệ nhanh chóng biến sắc vì đao của lão vậy mà không thể chém đứt được khung xe jeep kia… chắc hẳn nó đã được gia cố cứng rắn hơn nhiều lần… làm sát thủ một kích không thành phải rút ngay… Tiêu Nghệ huýt sáo một tiếng dài rồi phi thân đi trước.
“Vút… vút… vút…” Đám sát thủ cũng không chần chờ ham chiến mà đạp chân lấy đà lao vút vào màn đêm…
“Các ngươi còn làm gì? Tại sao không bắn?” Trần Bá Hải còn chưa hết hoàng hồn sau khi bị phục kích, ngồi trong xe… cảm giác được lực lượng kinh thế hãi tục từ nhát đao kia mà vết kim loại oằn xuống ngay trước mặt mình là minh chứng mà hắn sợ đến teo chim… nhưng mà cái chết của con trai làm hắn mặc kệ tất cả rồi, hắn vẫn cố thủ trong xe nhưng thông qua bộ đàm gào lớn.
“Trung… trung tướng… đây là khu dân cư, nếu xả súng máy hạng nặng thì thương vong là rất lớn!” Tên sĩ quan cấp dưới cắn răng trả lời Trần Bá Hải, chúng là không dám nổ súng ở chỗ này.
“Chó má gì dân cư… các ngươi để mặc đồng bạn mình bị chém giết thế kia sao? Nổ súng… ta chịu toàn bộ trách nhiệm… giết bọn chúng cho ta!” Trần Bá Hải hai mắt lòng sọc vì giận dữ, hắn gầm lên ra lệnh.
Bên ngoài… đám lính ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi không biết phản ứng thế nào cho phải, nhìn cảnh tượng đồng bạn chết thảm ở kia và mấy chiếc bán tải thế mà bị cắt đôi trước vũ khí đối phương mà chúng rùng mình…
“Báo cáo! Máy quét tầm nhiệt đã xác định được tung tích đối phương!” Cũng vào lúc này, một tên sĩ quan báo cáo cho Trần Bá Hải, máy quét tầm nhiệt trên UAV đã phát hiện tung tích của Truy Mệnh đang rút lui cách đó mấy tòa nhà.
“Lệnh cho trực thăng truy đuổi! Nố súng tiêu diệt bất chấp hậu quả cho ta!” Trần Bá Hải gào vào bộ đàm.
“Tuân lệnh!” Bên kia tên sĩ quan đổ mồ hôi hột truyền lệnh cho đám trực thăng tiêm kích Kazan đuổi theo mục tiêu, ngay tức thì 20 trong số 30 chiếc tiêm kích tăng tốc độ về hướng phát hiện ra đối phương.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175