Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 4

Kim Sơn đại hội… các trận đấu dù tẻ nhạc nhưng vẫn có kết quả cho dù hiện tại võ giả xung quanh đã chẳng quan tâm lắm… ba võ giả cuối cùng còn đứng trên võ đài là Võ Đang – Vũ Lập Kiếm, một tán tu không môn không phái Diêm Vạn Sát và Nga My – Dương Mặc Tuyết.

Khẽ liếc qua Long đang ngủ khì nơi ghế dựa, một tên trọng tài mệt mỏi hướng ba võ giả thi đấu nói:

“Các ngươi giờ sẽ bốc thăm chọn ra một người được miễn thi đấu, hai người còn lại phải đấu với nhau… người thắng sẽ đấu tiếp với người miễn lúc trước… haizzzzz… ta biết là gượng ép các ngươi nhưng các ngươi cũng nên biết phần thưởng cho hạng hai cùng hạng ba của Kim Sơn đại hội cũng không hề ít cho nên mong các ngươi cố gắng đạt được thứ hạng càng cao càng tốt”

Dương Mặc Tuyết xinh đẹp gật gù tỏ vẻ đồng tình, Vũ Lập Kiếm cùng Diêm Vạn Sát thì khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc.

“Được rồi… rút thăm đi…” Một vị trọng tài xuất hiện, trên tay lão là ba que gỗ đưa tới trước mặt ba người.

Sau khi rút thăm… Dương Mặc Tuyết nhảy cẩng vui sướng vì que gỗ trong tay nàng là ngắn nhất tương đương với nàng được miễn đấu một lượt. Võ đài số một nhanh chóng trở thành địa điểm đấu của Vũ Lập Kiếm cùng Diêm Vạn Sát.

Vũ Lập Kiếm đứng trên võ đài, tà áo tung bay trông chẳng khác nào chuẩn soái ca, chỉ là trên khuôn mặt soái ca là ba vết sẹo dài cùng một con mắt bịt kín… tốc độ chữa thương của Võ Đang phải nói là rất khá.

Diêm Vạn Sát thì khác, hắn mặc hắc y nhìn chăm chăm Vũ Lập Kiếm, trong ánh mắt của hắn là vô tận sát ý không hề che giấu.

Ở chỗ Thập Lục Tháp…

“Đại nhân! Diêm Vạn Sát chẳng lẽ là?” Một tên Hộ Pháp ghé vào tai Long hỏi nhỏ.

“Hắc! Sát khí rất thịnh, tám chín phần là hắn!” Long nói.

“Chúng ta có nên ra tay?”

“Cứ để hắn đánh đi, nếu Diêm La thua thì hắn không đáng để chúng ta coi trọng… giết hay không giết cũng chẳng còn ý nghĩa… còn lại mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?” Long ngả đầu nói.

“Đã chuẩn bị xong đâu vào đấy, xin đại nhân yên tâm” Tên Hộ Pháp cung kính.

Sàn Đấu…

“Diêm Vạn Sát… nhận thua đi, ngươi không phải đối thủ của ta!” Vũ Lập Kiếm tay cầm kiếm, khí thế cương mãnh nói.

“Khà khà! Ngươi rất tự tin với kiếm của mình” Diêm Vạn Sát cười tà lè chiếc liếc đỏ thắm liếm quanh bờ môi tà dị.

“Võ Đang Kiếm – Duy ngã độc tôn!” Diêm Vạn Sát nội khí bạo liệt, kiếm cùng người hợp nhất một lần nữa chẳng khác nào một thanh kiếm sắc bén chọc thẳng lên trời cao khiến người ta nhìn vào không nhịn được cảm khái.

“Duy ngã độc tôn?… khà khà… duy ngã độc tôn lại có va vết sẹo ngay trên khuôn mặt, mắt lại còn bị người ta đào ra… thật buồn cười…” Diêm Vạn Sát nhếch miệng khinh bỉ.

“Nhục mạ ta! Chết” Vũ Lập Kiếm bị đối phương nhắc lại chuyện đáng xấu hổ nên tức giận, cả người hắn xoay tròn lao thẳng tới chỗ Diêm Vạn Sát, lưỡi kiếm ma mị đâm thẳng hướng mi tâm gã .

“Kiếm tốt!” Diêm Vạn Sát thu hồi vẻ khinh thị, hắn móc từ sau lưng ra một chiếc roi đỏ thẩm như nhuốm qua không biết bao nhiêu máu người, bên trên lại gai góc ghê rợn.

“Huyết Xà Vạn Phá” Roi trong tay Diêm Vạn Sát ngay tức khắc giống như một con mãng xà hung hãn lao tới mũi kiếm của Vũ Lập Kiếm.

“Keng! Keng! Oanh!!!!” Kiếm gặp roi tạo thành âm thanh chạm đụng lạnh người, sau vài hơi… Vũ Lập Kiếm không thể công phá qua vòng roi của đối phương nên lại xoay người ổn định thân hình trên mặt đất.

“Oằng!!!” Mất thế, Vũ Lập kiếm vừa mới đứng vững thì con rắn màu máu đã đánh tới, chiếc roi tốc độ như thiểm điện quất một phát vào ngực gã.

“Bốp!” Ăn một roi, Vũ Lập Kiếm lùi ra sau bốn bước mới đứng vững, khóe miệng hắn đã tràn ít tơ máu… hắn cúi đầu nhìn vết thương sâu thấu xương trước ngực, thậm chí một vài chiếc xương sườn đã gãy… ưu thế của vũ khí tầm xa được thể hiện rõ rệt.

“Hà hà! Để xem gãy vài chiếc xương sườn thì thân pháp ngươi có còn nhanh nhạy như trước không?” Diêm Vạn Sát cười tà, chiếc lưỡi đỏ của hắn thè ra thụt vào trông khá buồn nôn.

Vũ Lập Kiếm sắc mặt âm trầm, lại một lần nữa vì hắn khinh thị đối phương nên phải chịu thiệt thòi… nhưng hắn cũng không có thời gian lâu để suy nghĩ vì… roi tới.

“Vù!!!!” Roi đỏ xé gió một lần nữa đánh vào người Vũ Lập Kiếm, lần này Diêm Vạn Sát đã tăng uy lực lên gấp bội… roi nhanh đến mức khiến người ta chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh trên không trung.

“Tam Hoàn Thao Nguyệt…” Vũ Lập Kiếm không đứng chịu chết mà hắn cẳn răng nhịn đau, kiếm trong tay khẽ động tạo thành ba đường kiếm đánh tới mãng xà hung bạo đang lao tới.

“Xịch… xịch… xịch…” Kiếm đụng roi chỉ khiến nó chậm đi… nhưng chỉ là thế… Vũ Lập Kiếm đây là xài kiếm chiêu đánh vào vũ khí đối phương sao, dưới đài ai nấy trong đầu đều hai chữ ‘ngu ngốc’ dành cho Vũ Lập Kiếm.

Chiếc roi của Diêm Vạn Sát tuy bị chặn lại vài nhịp nhưng rất nhanh lại uốn lượn xông thẳng tới chỗ Vũ Lập Kiếm.

“Oành! Keng!” Kiếm rơi, Vũ Lập Kiếm gương mặt trắng bệch chảy từng giọt mồ hôi lạnh vì đau đớn kinh khủng, cánh tay phải cầm kiếm của hắn đã biến dạng hoàn toàn vì ăn một roi cực mạnh của đối phương…

Chỗ Võ Đang phái… lão già trưởng lão sắc mặt âm trầm… trong một ngày bị người ta đánh vào mặt hai lần khiến lão tức lộn ruột, lần này trở về thì chức Thủ tịch đệ tử Võ Đang xem ra phải thay đổi rồi.

“Hà hà! Vũ Lập Kiếm, nhận thua đi… ngươi không phải đối thủ của ta…” Diêm Vạn Sát thu roi cười nói, hắn lại dùng chính câu của Vũ Lập Kiếm nói với mình trả lại cho gã… quả là một cái tát vào thể diện của gã cũng như Võ Đang.

Nhận thua? Vũ Lập Kiếm không cam lòng, hắn đến đây vì dương danh thiên hạ, vì để lão cha vui lòng… nếu hắn nhận thua thì chắc chắc khi trở về, thái độ của Võ Đang với hắn sẽ không tốt, lão cha của hắn tuy không trách cứ nhưng cũng sẽ không vui… Vũ Lập Kiếm khuôn mặt vặn vẹo, hắn không thể thua.

“Vũ Lập Kiếm ta từ ba tuổi luyện kiếm… mười tuổi vào Võ Đang… mười lăm tuổi luyện được Nhân Kiếm Hợp nhất… mười bảy tuổi được chưởng môn nhận làm đệ tử chân truyền… ‘nhận thua’ không có trong từ điển của ta… tới… Kiếm Phá Tinh Hà…” Vũ Lập Kiếm gào lên, mặc kệ thương thế trên người… hắn tay trái cầm kiếm dậm chân lao thẳng tới chỗ Diêm Vạn Sát.

“Kengggg!” Kiếm Quang mãnh liệt, nội khí bùng nổ… lưỡi kiếm xé gió để lại những âm thanh rợn gáy… Kiếm Phá Tinh Hà… chung cực kiếm kĩ của Võ Đang.

Diêm Vạn Sát tóc gáy dựng đứng, hắn có thể cảm nhận kiếm tới thế không thể đỡ… nhưng hắn cũng không đứng nhìn.

“Huyết Xà Thủ Hộ!” Diêm Vạn Sát rít gào, roi trong tay hắn cuồn cuộn vòng lại tạo thành một tấm khiến trước người, những gai sắc nổi lên chĩa thẳng ra phía trước.

“Kengg!!! Xịch… xịch… xịch…” Kiếm khí chạm vào tấm khiến bằng roi để lại những vết rách trên roi da, cắt qua vài cái gai sắc nhọn… mũi kiếm mạnh mẽ đâm sâu vào thân roi cùng kình lực đẩy lui Diêm Vạn Sát ra sau đến năm mét… cơ mà, tất cả chỉ dừng lại tại đó.

“Phốc!” Vũ Lập Kiếm tay còn không giữ nổi kiếm, hắn thả chiếc kiếm đang găm chặc vào chiếc khiên ra mà ngã quỵ xuống, máu từ hai miệng vết thương trên người do cử động mạnh nên tuôn ra xối xả…

“Hắc! Nguy hiểm thật!” Diêm Vạn Sát cũng thả đi chiếc roi da trên tay, đôi lông mày của hắn cũng nhíu lại vì đau đớn… bàn tay cầm roi của hắn bị kiếm khí trùng kích khiến nó gần như đứt lìa ra. Hắn ôm lấy bàn tay liếc nhìn Vũ Lập Kiếm nằm trên mặt đất… dù thương nặng nhưng gã vẫn liều chết xuất chiêu chung cực, cái này đủ để võ giả kính trọng.

Có điều lạ lùng là lão giả trọng tài lại không tuyên bố Diêm Vạn Sát thắng mà chỉ trơ mắt nhìn hai võ giả máu chảy ròng ròng, lão thi thoảng liếc qua chỗ Võ Đang phái xem động tĩnh… đùa chứ giờ thông báo chẳng phải là đắc tội một đại phái sao, lão còn chưa ngu.

Lão già trưởng lão dẫn đoàn Võ Đang sắc mặt âm trầm, thua một thế gia vọng tộc hay một đại phái thì lão đã không ngần ngại nhận thua cơ mà đây lại là một thằng tán tu không tên tuổi cùng môn phái, nhận thua chẳng phải là Võ Đang mất mặt hay sao.

Diêm Vạn Sát liếc qua lão già trọng tài, khóe miệng hắn nhếch lên khinh bỉ vì hiểu rằng tại sao lão lại không lên tiếng tuyên bố kết quả, hắn liếc qua Vũ Lập Kiếm rồi bước tới chỗ gã… giờ chỉ có cái chết mới có thể kết thúc trận đấu này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175

Thể loại