“Cửu Âm bái kiến Ma Chủ!” Chưa đầy vài phút, Cửu Âm lão thái bà đã quỳ một chân trên đất hành lễ trước mặt Long, mụ có thể cảm nhận rõ ràng trong não hải mình đang có một cái gì đó cực độ tà ác tồn tại, nó không ảnh hưởng đến mụ nhưng mụ biết kể từ nay sinh tử của mụ đã nằm trong tay Ma Tôn… ngẫm lại thật nực cười mụ đến đây để giết hắn mà giờ lại trở thành một trong những bề tôi trung thành nhất của hắn.
“Hahaha… hay… quá hay, quá đặc sắc, thật không thể tin vào mắt mình với những gì đang diễn ra. Cửu Âm muội tử mà ta biết luôn cao ngạo khó ai bằng lại cam chịu thần phục một đại ác ma mà mình lĩnh đội đến tru diệt!” Huyền Phong chân nhân đến rối, lão nhìn Cửu Âm đang quỳ trên mặt đất mà cười hả hê.
“Vậy sao? Ta lại cho rằng Cửu Âm lão bà đây vẫn còn là một con người trọng tình trọng nghĩa và có chút cốt khí chứ không phải như ai đó bất tình bất nghĩa vì tư lợi mà sẵn sàng hại chết đồng bọn đấy.” Long mỉa mai khiến Huyền Phong gương mặt khó coi vô cùng.
“Ma Tôn đúng là Ma Tôn! Ta nghe nói ngoài thực lực thì ngươi vẫn còn mồm mép khá tốt, sao hả? Thắng đám võ giả ngu ngốc kia rồi thì tự cho mình là vô địch sao?” Huyền Phong chân nhân hướng Long khinh bỉ.
“Ô… Ta thật đang cảm thấy mình vô địch con bà nó thiên hạ rồi đây…” Long trợn mắt nói với khuôn mặt chân thật nhất như thể đó là điều hiên nhiên.
“Ngươi… “ Huyền Phong cứng họng muốn nói gì lại nghẹn không phát ra được, đối mặt với Ma Tôn hắn thấy mình như một kẻ ngốc… Khương Bât Phàm là có đồng bạn rồi.
“Hừ! Cần gì phải nhiều lời với hắn như vậy? Chỉ là nhãi ranh chưa hiểu sự đời mà thôi.” Thêm một lão già mặc sắc phục Võ Đang hiện thân.
“Đúng vậy! Giết người của Võ Đang ta thì hắn phải chết.” Lại thêm một lão giả xuất hiện, khí thế mạnh mẽ khôn cùng.
“Hấp… Hấp…” Hai lão giả khác cũng xuất hiện, năm Võ Đang chân nhân xếp thành một vòng tron vây lấy Long ở giữa.
“Mọi người! Dù sao chúng ta cũng phải nể mặt Thánh Tử một hai.” Huyền Phong lên tiếng chấn an đồng bọn rồi quay sang Long cười gằng.
“Ma Tôn ngươi giờ chỉ có một con đường, hàng phục trở thành một con chó của Võ Đang ta hoặc chết!” Huyền Phong bá đạo nói.
Long ngưng trọng không nôn nóng vì hắn có cảm giác kỳ lạ với năm lão giả này, khí thế bên ngoài của năm lão vẫn chỉ là Cường Giả thất cấp đỉnh nhưng sao hắn lại ẩn ẩn tin rằng đó không phải là cảnh giới chân thật của chúng.
“Hắc hắc… Huyền Phong chân nhân phải không? Ngươi là muốn bản tọa làm một con chó trước năm tên thất cấp sao?” Đẩy bay Cửu Âm lão thái bà ra xa, Long cười lớn đáp Huyền Phong.
“Thất cấp? Ngươi sai rồi… chúng ta Võ Đang không phải đám võ giả phế vật mà ngươi vừa đồ diệt… Oành!”
Huyền Phong chân nhân cười lạnh, khí thế như rồng mạnh mẽ cường hãn của lão thế mà kéo cao vượt qua thất cấp đỉnh vọt thẳng lên bát cấp mà còn là bát cấp hậu kỳ mới chịu dừng lại, so với uy áp từ lão thì uy áp của Thánh Vương chỉ là trò đùa trẻ con.
“Thật mạnh! Nhưng mà chưa đủ đâu!” Long vẫn nở nụ cười trên môi khinh bỉ Huyền Phong.
“Như thế này thì sao? Oành! Oành! Oành!Oành!”
Bốn luồn uy áp bát cấp thâm sâu xuất hiện cùng đè lên người Long, không thể ngờ Võ Đang chân nhân lần này xuất động lại là năm tên bát cấp mà còn là bát cấp lâu năm, thực lực cường hãn không thể đoán định.
“Hắc hắc… vậy mà năm tên bát cấp, uy áp khổng lồ thật khiến người ta khó chịu vô cùng… Võ Đang các ngươi cũng là che dấu đủ sâu, nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Cửu Âm thì có lẽ các ngươi hao tổn không ít tâm tư để bịt mắt thiên hạ về thực lực của bản thân.” Long cười tà nói, cỗ khí thế bát cấp từ người hắn bàng bạc tỏa ra đối chọi gay gắt với năm luồng khí thế xung quanh.
“Haha… nếu không có thực lực thì bọn ta sao dám tọa sơn quan hổ đấu đây?” Huyền Phong cười lớn đầy khoái chí.
“Ô… ý ngươi là các ngươi năm người rất tự tin có thể diệt sát được ta?” Long trừng mắt nhìn Huyền Phong như thằng ngu.
“Ngông cuồng!” Năm lão giả tức giận khi bị sỉ nhục, kẻ nào cũng lực lượng toàn thân bùng nổ tung liền một chưởng đến chỗ Long.
“Võ Đang chung cực vũ kỹ – Bát Quái Chưởng! Roẹt… roẹt… roẹt…”
Hình đồ bát quái ẩn hiện dưới chân năm lão giả chân nhân, chưởng lực biến ảo khôn cùng gồm tám hình thái tương ứng với tám quẻ bát quái là Càn – Thiên, Đoài – Trạch, Ly – Hỏa, Chấn – Lôi, Tốn – Phong, Khảm – Thủy, Cấn – Sơn, Khôn – Địa… tám loại hình thái của lực lượng hội tụ lại một chưởng xé toang không gian thành mảnh vụn nơi nó đi qua.
“Graooooooooooooo… Rầm! Rầm!… Rầm!”
Long cuồng bạo cũng huy động toàn thân lực lượng, hắn tung hai quyền hai cước đỡ bốn chưởng còn lại là Đại Ma Hồn huyễn hóa ma long đập lên một chưởng còn lại.
“Roạt… roạt… không thể nào!”
Dư chấn khiến năm lão già chân nhân lùi về sau hai bước và dùng ánh mắt không thể tin nỗi nhìn tên quái vật trước mặt.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175