– Quá nguy hiểm!
Phí Thần Vũ lập tức lắc lắc đầu:
– Tất cả thợ mỏ một khi biến thành quái vật lông đỏ thì lực vô cùng lớn, hơn nữa lợi khí khó làm thương, cả người không có yếu hại, cho dù đánh nát trái tim cũng sẽ không chết!
– Nếu bị những quái lông đỏ này quào trúng, cho dù là miệng vết thương nhỏ cũng bị lây lan, trong thời gian rất ngắn biến thành quái vật đồng dạng!
– Nha đầu, ta cho ngươi đi vào, quay đầu lại tông chủ đại nhân nhất định sẽ lột da của ta!
Phí Thần Vũ mặc dù là trưởng lão Cửu Linh Tông, nhưng hắn bất quá là Tụ Linh nhất trọng thiên, địa vị cũng không cao, tự nhiên hết sức lo sợ!
Lâm Phức Hương lại hì hì cười, đẩy Chu Hằng ra, nói:
– Có tiểu tử này bảo hộ bổn tiểu thư, Phí thúc thúc không cần lo lắng!
Phí Thần Vũ thế nào đều không đáp ứng, nếu xảy ra chuyện làm sao bây giờ, hắn không gánh vác được trách nhiệm này.
– Xú tiểu tử, chúng ta đi!
Lâm Phức Hương trực tiếp lôi kéo Chu Hằng đi về phía trước.
– Hương nha đầu, không nên hồ nháo!
Phí Thần Vũ vươn bàn tay chụp tới Lâm Phức Hương.
Chu Hằng quyết đoán ra tay, hóa ngón tay thành kiếm, nghênh đón Phí Thần Vũ.
Đạt tới loại cảnh giới Tụ Linh Cảnh, tơ bông trích lá có thể là thần binh lợi khí, Phí Thần Vũ nào dám coi thường, vội vàng xuất chưởng chống đỡ, chưởng phong cùng ngón tay chạm nhau, hắn không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình chấn động.
Đúng lúc này, Lâm Phức Hương đã kéo Chu Hằng tiến nhập trong động.
– Thật sự là hồ nháo!
Phí Thần Vũ lắc đầu liên tục, nhưng hắn nhất thiết phải tọa trấn cửa động, bằng không hắn truy đi vào vừa lúc gặp được quái lông đỏ, cửa động nhất định bị đột phá!
Hắn đành phải trơ mắt nhìn hai người Chu Hằng biến mất trong bóng đêm, nghĩ đến thực lực Chu Hằng đúng là không kém mình chút nào, có lẽ cũng có thể giữ được Lâm Phức Hương an toàn, không khỏi hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.
– Để lão phu nhìn một chút!
Hắn quát to, mất mặt mũi chung quy phải nghĩ biện pháp vớt trở về.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://truyensex68.com/hanh-trinh-chich-dao/
Sơn động này trải qua qua khoảng nửa năm khai phá, đã hoàn toàn thay đổi, trên vách động cách mỗi một khoảng cách có cắm cây đuốc, chỉ là hiện ở trong động không người sống có thể tiến vào, cây đuốc đã sớm đốt sạch, mới đi qua một góc rẽ chính là một mảnh đen nhánh.
Chu Hằng lại thấy rất rõ ràng.
Đạt tới Tụ Linh Cảnh, linh thức tăng mạnh, thị lực tăng vọt, đồng thời còn có năng lực thấy vật ở trong bóng đêm.
Lâm Phức Hương lại không có năng lực này, lập tức đưa bàn tay mềm bắt được chéo áo của hắn, nói:
– Xú tiểu tử, ngươi làm bổn tiểu thư vướng chân, ta tuyệt không tha cho ngươi!
Tuy rằng một mảnh tối tăm, cũng không ngại Chu Hằng thấy rõ khuôn mặt nàng tuyệt mỹ tiếu lệ! Hắn không khỏi thầm nghĩ Tử Tinh tiểu thư mặc dù có danh xưng Hàn Thương Quốc đệ nhất mỹ nữ, nhưng cũng chưa chắc đẹp hơn vài phần so với Lâm Phức Hương, đại khái là thân phận cao hơn, mới có thể được bảo tọa đệ nhất mỹ nữ.
Hắn không nhịn được cười một tiếng, đè nàng lên vách động, hai bắt đầu không thành thật mò vào trong áo sờ mó, nói:
– Ngươi muốn như thế nào mới buông tha?
– Làm người cỏ mỗi ngày để ta ép khô ngươi 1 vạn lần!
Lâm Phức Hương hung tợn nói, nàng bị hắn kích thích hứng lên, bên ngoài quần lót rất nhánh đã thấm ướt một mảnh, hai tay thì nhanh chóng chui vào quần Chu Hằng nắm lấy cặc hắn dùng sức bóp mạnh.
– Ha ha ha!
Chu Hằng không khỏi nở nụ cười, con cặc giật giật cương lên, hai tay vạch áo nàng ra, miệng bú mút bầu vú căng mọng, nữ nhân này vẫn giống như trước đây.
– Nhẹ nhàng một chút, đừng đưa tới quái lông đỏ!
Lâm Phức Hương vội vàng nói.
– Ngươi không phải vì sang đây xem quái lông đỏ sao, như thế nào hiện tại ngược lại sợ?
Chu Hằng chui đầu vào trong váy nàng, miệng lớn ngậm chặt ngoài lồn, lưỡi linh hoạt gạt quần lót qua một bên, liếm láp, răng khẽ day day hột le.
– Ưm… ngươi… ưm… Thật sự không thể nói lý!
Lâm Phức Hương tự xoa bóp cặp vú mềm mại nói.
Chu Hằng không qua tâm nàng nói gì, hắn thấy dâm thủy đã rỉ ra, lập tức đứng dậy tụt váy nàng xuống, ngay cả quần lót cũng không thèm cởi, con cặc sớm đã mất kiên nhẫn đâm thẳng vào lồn nàng…
Ọt!
Âm thanh kỳ lạ vang lên, con cả con cặc Chu Hằng chớp mắt đã nằm gọn trong âm đạo Lâm Phức Hương, hắn ngựa quen đường cũ bắt đầu nhấp.
– Ưm… a… ngươi… xú… ư… xú tiểu tử… a… ô… sao ngươi… ưm… ngươi lại… Ưm… Lớn như vậy… Ư… ưm… chỉ… chỉ giỏi… Ưm… làm khổ ta… a… ưmm…
Lâm Phức Hương đánh lên vai Chu Hằng oán trách, bộ dạng vừa hưởng thụ vừa đau đớn, đôi mắt kiều diễm mê ly, cặp vú cao ngất một bên bị hắn bú mút, một bên xoa bóp thành đủ thứ hình dạng.
Chu Hằng mấy ngày nay mặc dù chơi nàng từ trong hồ nước đến trên cành cây, sau tảng đá… Có thể nói nơi nào cũng đã thử hết, thế nhưng mỗi lần địt vào cái lồn Lâm Phức Hương vẫn khiến hắn sung sướng không thôi! Lồn nàng quả thực là cực phẩm trong cực phẩm, dù bị nong ra liên tục vẫn bót như mới lần đầu.
Quả thật không phân cao với Tử Tinh tiểu thư!
Chu Hằng mặc dù đang giao hoan mê man với Lâm Phức Hương, nhưng trong lòng không hề hạ thấp cảnh giác.
– Cẩn thận!
Chu Hằng đột nhiên sinh lòng cảnh giới, đoạn kiếm màu đen từ trong đan điền trồi lên, hắn cầm kiếm nơi tay, xuất kiếm chém ra.
Một đạo ánh sáng đen xẹt qua, tiếp theo vang lên Thình thịch địa vật nặng rơi xuống đất thanh.
Hắc kiếm chớp động hào quang u ám, chiếu không gian quanh mình trong vòng ba thước rõ ràng thấy được có thể. Chu Hằng ôm chặt Lâm Phức Hương vào lòng, trong mắt chớp động thần quang quan sát tình cảnh chung quanh.
– A!
Lâm Phức Hương mạnh mẽ phát ra một tiếng thét chói tai, vội vàng co vào lồng ngực Chu Hằng, mất mấy giây mới dám ló đầu ra.
Trên mặt đất, rõ ràng có thêm một khối quái vật toàn thân mọc đầy lông đỏ hình người, chỉ là đã bị chém thành hai đoạn, máu tươi bốn phía, ẩn ẩn có mùi máu tươi truyền tới.
Lâm Phức Hương không khỏi sợ, nếu vừa rồi Chu Hằng phản ứng chậm một chút, nàng có thể có thể bị quái lông đỏ này chộp được!
Chu Hằng cầm kiếm mà đứng, con cặc căng cứng đâm vào lồn Lâm Phức Hương, nhưng hắn không có tâm thần để ý, hai mắt nhắm lại mở, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Hắn đoán được đúng, hắc kiếm quả thật có năng lực cướp đoạt lực lượng, chỉ là tuy rằng quái lông đỏ nghe nói là lực lớn vô cùng, nhưng lực lượng hắc kiếm cướp đoạt lại thật là ít ỏi. Có thể là có liên quan cùng cảnh giới, mà không phải lực lượng cơ thể.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn muốn vận dụng hắc kiếm, không cần hắc kiếm giết chết, chỉ cần cướp đoạt lực lượng, tuy rằng lượng thật ít ỏi, nhưng nghĩ dù nhỏ cũng là thịt, tích tiểu thành đại!
– Ngươi thật sự muốn đi vào bên trong sao?
Chu Hằng cười nhìn về phía Lâm Phức Hương, không che giấu ý nhạo báng chút nào.
Lâm Phức Hương vừa mới mới có chút cảm kích Chu Hằng, lập tức bị những lời này của hắn làm tức giận đến gương mặt xinh đẹp đen lại, sau khi hừ một tiếng, liền tách khỏi người Chu Hằng, tay nhỏ còn tát vào cặc hắn một cái.
Lâm Phức Hương “hứ” một tiếng thể hiện chính mình rất tức giận, không cho chơi ta nữa, nàng kéo váy lên mông căng lắc một cái tiến vào trong động, nàng tin tưởng Chu Hằng nhất định sẽ ra cứu giúp.
Chu Hằng nhìn con cặc vẫn cương cứng của mình, chỉ có thể bất đắc dĩ nhúm vai, mấy ngày nay trên đường đi, hắn hơi một tí là đè nàng ra nện, bất kể ăn uống ngủ nghỉ, thật sự cảm thấy có chút quá đáng.
Hơn nữa hoàn cảnh hiện giờ cũng không tiện cưỡng ép.
“Ta tự nhiên lại trêu tức nàng làm gì chứ?”
Chu Hằng lắc lắc đầu theo sát phía sau, cũng không thể thật sự bỏ mặc nàng được.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch, một đường đi qua, không ngừng có quái vật lông đỏ nhảy ra đánh lén, lại đều bị Chu Hằng một kiếm chặt đứt, bị chết hoàn toàn triệt để.
– Kỳ quái, không phải nói những quái vật này giết không chết sao?
Qua một trận, cuối cùng Lâm Phức Hương kịp phản ứng.
– Ngươi phản ứng cũng thật khá nhanh!
Chu Hằng khen.
– Đồ khốn, ngươi thật sự rất đáng ghét!
Lâm Phức Hương làm sao không nghe ra hắn đang nói mát, hận không thể đè Chu Hằng ra hung hăng vắt khô hắn, bất quá nàng thắng không nổi, nếu thật sự làm lên, không biết sẽ xuất trước bao nhiêu lần.
Chu Hằng kỳ thật cũng rất kỳ quái.
Những quái lông đỏ này quả thật rất giống cùng quái vật Mê Vụ Tử Cốc, nhưng quái lông đỏ trong Mê Vụ Tử Cốc vừa đụng liền toái, lúc trước hắn còn không dùng Sương Hàn Kiếm, càng miễn bàn là đoạn kiếm màu đen!
– A, bổn tiểu thư nghĩ là cái chuôi đoạn kiếm này đúng không?
Lâm Phức Hương lại vỗ tay kêu lên:
– Ta trước kia còn đang kỳ quái, như thế nào ngươi lấy đoạn kiếm làm vũ khí, không nghĩ tới lại chặt đứt pháp khí Kim Đằng Dật!
– Bây giờ còn có thể khắc quái lông đỏ, thật sự là bảo bối!
Hai mắt nàng sáng quắc, đến gần, cặp vú mọng nước ép vào tay hắn, ngẩng mặt nhìn chằm chằm Chu Hằng nói:
– Cho ta sờ sờ được không?
Một mỹ nữ ép tay hắn vào ngực nàng, ăn nói nhỏ nhẹ tràn ngập mập mờ, không khỏi khiến Chu Hằng rung động trong lòng, nhưng chủ là thoáng cái đã tắt, hắn chơi nàng không biết đã bao nhiêu lần, khắp thân thể nàng có chỗ nào chưa liếm qua?
Hơn nữa hắc kiếm chính là bí mật lớn nhất của hắn, sao có thể giao cho người khác, lúc này liền lắc lắc đầu.
– Quỷ hẹp hòi!
Lâm Phức Hương giẫm chân, hắc bạch phân minh mắt to chớp chớp, đột nhiên nói:
– Kiếm bổn tiểu thư đưa cho ngươi đâu?
– Lưu tại Cửu Linh Tông!
Chu Hằng âm thầm kêu khổ, như thế nào nữ nhân này lại nghĩ tới! Hắn đang muốn đè nàng ra chịch đánh lạc hướng, nhưng Lâm Phức Hương đã có chuẩn bị nhảy ra xa.
– Gạt người! Ngươi tưởng dễ dàng lừa ta như lần trước sao?
Lúc này nàng đã không tin tưởng Chu Hằng, lúc trước tên tiểu tử này cả ngày trừ chơi nàng chết đi sống lại, với tu luyện thì không biết làm gì cả, không ngờ bây giờ còn lòi ra trò nói láo!
– Quỷ hẹp hòi, bảo kiếm bổn tiểu thư ngay cả yêu mến nhất đều đưa cho ngươi, ngươi ngay cả để ta sờ một cái cũng không chịu!
Chu Hằng bất đắc dĩ thở dài, nói:
– Được rồi, cho ngươi sờ một cái!
Lâm Phức Hương lập tức đổi giận thành vui, nhưng thấy Chu Hằng cũng không giao ra hắc kiếm, mà vạch quần ưỡn cặc ra trước mặt nàng, Lâm Phức Hương không khỏi nghiến răng nói:
– Ngươi đưa qua thứ dơ bẩn như chó của ngươi để làm chi?
– Ngươi không phải nói muốn sờ một cái sao?
Lâm Phức Hương không khỏi méo cái cái miệng nhỏ nhắn, tay nhỏ tức giận đạp cặc hắn một cái, miệng thở phì phò trừng mắt Chu Hằng, mạnh mẽ quay đầu bước đi.
Chu Hằng kéo quần cười cười đuổi theo, hắn phát hiện trêu đùa Lâm Phức Hương thật có ý tứ.
Chẳng lẽ mình thật sự có thú vị làm kẻ ác?
Chu Hằng không khỏi tỉnh lại.
Một đường vượt mọi chông gai, trong mắt Phí Thần Vũ đều là quái lông đỏ rất khó dây dưa, dưới kiếm Chu Hằng lại một chém liền chết, liên đới khiến Lâm Phức Hương cũng khinh thường rất lớn, tuyên bố muốn dẹp yên sơn động, lập thiên đại công lao.
– Ngô…
Nàng đột nhiên chợt dừng lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, lại nửa câu cũng nói không nên lời.
Chu Hằng sau lưng nàng, ánh mắt đảo qua, chỉ thấy trên cổ ngọc của mỹ nữ hiện lên một tầng màu đỏ sậm! Hắn vội vàng đi lên một bước, khoát tay trái lên vai Lâm Phức Hương, tâm niệm vừa động, đoạn kiếm màu đen lập tức bắt đầu khởi động ra một đạo khí tức tối cao, thông qua tay hắn tiến nhập trong cơ thể Lâm Phức Hương.
Thân thể Lâm Phức Hương mềm mại phát ra một tiếng hít thở thật dài, gương mặt xinh đẹp trắng bệch.
– Mới vừa… vừa rồi không biết cái gì chui vào cơ thể của ta, dường như muốn khống chế ta, thật đáng sợ!
Nàng lạnh phát run, gắt gao cầm lấy góc áo Chu Hằng.
– Không sao! Không sao!
Chu Hằng ôm nàng vào lòng, vỗ vỗ lưng an ủi.
Quả nhiên giống như Mê Vụ Tử Cốc, nơi này có khí tức mê hoặc, khống chế thần trí hoặc là cái gì khác, chỉ là ở Mê Vụ Tử Cốc, người trúng chiêu chỉ biết lẳng lặng nằm chờ chết, nơi này lại lập tức biến thành quái lông đỏ khát máu cuồng bạo!
Giống nhau, hắc kiếm đều có thể trấn áp!
Trong dãy núi Bình Thiên đến tột cùng cất giấu bí mật gì?
Chu Hằng không khỏi xoay chuyển tâm niệm nhanh chóng, hắn và Lâm Phức Hương mới vào động này cũng không gặp được loại tình huống này, hơn nữa chủ nhân nơi này vốn là Lục Túc Cự Đầu Thú, cũng không biến thành quái lông đỏ!
Nói cách khác, biến cố phát sinh trong nửa năm này.
Trong nửa năm này xảy ra chuyện gì?
Khai thác quặng mỏ! Không sai, tấm bia đá màu máu trong Mê Vụ Tử Cốc trấn thủ một cái động không đáy, chẳng lẽ nơi này cũng có?
Di, nói như vậy, tấm bia đá màu máu ngược lại trấn áp khí tà ác, mà nơi này không có, cho nên sơn động bị đào ra hầm ngầm, tà khí tràn đầy bên ngoài lây lan cả thợ mỏ?
– Thối, Xú tiểu tử, chúng ta trở về đi!
Lần này Lâm Phức Hương bị dọa không nhẹ, nói chuyện có chút run run.
Chu Hằng lắc lắc đầu, cười nói:
– Ngươi không phải muốn quét sạch quái lông đỏ, lập đại công lao sao? Sao có thể bỏ dở nửa chừng!
– Bổn tiểu thư nghĩ, vẫn giao cho phụ thân là tốt nhất, chúng ta đi thôi!
Nàng hãy còn mạnh miệng.
– Ta đây đưa ngươi đi ra ngoài trước!
– Di, ngươi còn muốn đi vào nữa?
– Đó là đương nhiên!
Lâm Phức Hương lại không chịu, giữ chặt góc áo Chu Hằng nói:
– Bổn tiểu thư sao có thể thua quỷ hẹp hòi ngươi! Đi!
Chu Hằng không khỏi sững sờ, suy nghĩ nữ nhân này như thế nào thay đổi bất thường, thật sự không người nào có thể nắm lấy.
Hắn lật tay kéo Lâm Phức Hương đến phía sau, nơi này càng ngày càng cổ quái, hắn cũng không muốn để Lâm Phức Hương lỗ mãng đi ở phía trước.
– Quỷ hẹp hòi có đôi khi cũng quan tâm người!
Lâm Phức Hương đảo mắt, gương mặt xinh đẹp lại vô tình nhiều thêm một tầng đỏ ửng mê người.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317