Ngày hôm sau, Chu Hằng dẫn theo ba nàng Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung xuất phát hướng về Lan Lăng Thành đế đô Lãng Nguyệt Quốc. Giải quyết một việc riêng treo trong lòng đã lâu, tâm tình của hắn rất là thoải mái.
– Tỷ tỷ! Chờ ta với!
Bọn họ đang đi, chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng gọi giòn tan dễ nghe, Phong Liên Tình đang cưỡi một con gấu lớn chạy như điên mà tới.
Chu Hằng thấy Phong Liên Tình, trong lòng liền nghĩ tới cảnh địt nàng lần trước, không khỏi thèm thuồng cái lồn cực phẩm này. Vốn tưởng rằng mất đi một cái lồn cực phẩm, không ngờ nàng lại tự quay về.
– May mắn Tiểu Hôi mũi thính!
Phong Liên Tình vỗ vỗ bộ ngực mềm mại, nhưng lập tức mềm nhũn ngã xuống trên thân gấu, bụng truyền đến tiếng “Ọt ọt”:
– Người ta sắp chết đói rồi!
Chu Hằng nhìn nhìn con gấu lớn nhìn như thật thà phía dưới kia. Ngươi cmn không phải gấu sao, làm sao mũi còn thính hơn chó!
– Tỷ tỷ, người ta đói!
Phong Liên Tình hướng về Tiêu Họa Thủy tội nghiệp nói, cặp mông nhỏ chổng lên, đùi thon trắng mịn duỗi sang hai bên lưng gấu, bộ dạng vô cùng đáng thương.
– Hai người các ngươi, hôm trước đem một nhà tửu lâu ăn sạch, hôm nay liền đói?
Chu Hằng đen mặt nói, hắn cũng không phải luyến tiếc chút tiền ấy, nhưng một võ giả Khai Thiên Cảnh, làm gì có chuyện một ngày không ăn mà đã đói đến mức này?
– Hôm trước là hôm trước, hôm nay là hôm nay. Thật là kỳ quái, điều này có quan hệ gì chứ?
Phong Liên Tình dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Chu Hằng, chỉ cảm thấy kẻ này làm sao ngu xuẩn vậy chứ?
Tiêu Họa Thủy nhìn bộ dáng hai người, không khỏi che miệng mà cười, nói:
– Được, tỷ tỷ dẫn ngươi đi ăn cơm!
– Da!
Phong Liên Tình lập tức đáp một tiếng:
– Tỷ tỷ ngươi thật tốt!
Nàng xoay đầu lại, hướng về Chu Hằng lè lưỡi làm mặt quỷ, nhưng bụng lại truyền đến tiếng kêu, nàng lập tức lại nằm xuống trên người Tiểu Hôi.
Bọn họ đã rời khỏi Thiên Hà Thành, liền tùy tiện ở ven đường tìm một tiệm cơm nhỏ ăn. Phong Liên Tình và Đại Hôi Hùng lại bày ra khẩu vị kinh người, không đến một giờ liền ăn sạch của tiệm nhỏ!
– Mới no một phần!
Phong Liên Tình tiếp tục phóng điện đối với Tiêu Họa Thủy.
Dời bước đi tới, ngoài mười dặm có tiệm cơm thứ hai, hai tên ăn tạp lại lần nữa gió cuốn mây tan.
– Miễn cưỡng no hai phần!
Đi nhà thứ ba.
Cả ban ngày chính là trải qua trong sự giành ăn của hai tên ăn tạp, Chu Hằng cũng không nói gì nữa, ngược lại lộ ra vẻ suy tư.
Đại Hôi Hùng hình thể như núi, ăn nhiều đồ vật như vậy có thể lý giải, nhưng Phong Liên Tình vì sao cũng có thể ăn như vậy chứ? Hơn nữa ăn nhiều đồ như vậy ngay cả bụng cũng không nhô lên, dường như trong cơ thể có một không gian khác vậy.
Lại hoặc là, năng lực tiêu hóa của nàng cường đại đến khiến người giận sôi!
Thế gian đã có Phệ Kim tộc, có thể cắn nuốt tinh hoa kim loại lớn mạnh bản thân, vì sao không thể có chủng tộc khác có dị năng. Tỷ như giống như Phong Liên Tình… Tham Ăn tộc?
Tu vi tốc độ của nha đầu hoang dã này cũng có thể nói khủng bố, khả năng chính là có liên quan tới sự tham ăn, có thể ăn của nàng!
Nên biết ở thời kỳ Hậu Thiên, võ giả chỉ có thể từ trong thực vật ăn vào bụng luyện hóa ra chân nguyên lực, thẳng đến sau khi vượt qua Tụ Linh Cảnh mới có thể hấp thu linh khí thiên địa! Tuy nhiên, nếu là năng lực này một mực tồn tại, hơn nữa vượt xa người thường thì sao?
Tuy nhiên, Phong Liên Tình là một cô nhi, từ nhỏ ở trong núi rừng lớn lên, muốn hỏi nàng có phải “Tham Ăn tộc” hay không phỏng chừng tuyệt đối là hỏi đường người mù.
Buổi tối, Chu Hằng vừa mới định vui vẻ với Tiêu Họa Thủy liền bị Phong Liên Tình đuổi ra ngoài. Lần trước nàng bib lừa một lần, lần này làm sao có thể để hắn đắc thủ?
Chu Hằng tức giận không nhỏ, rất muốn động tay động chân, cường bạo địt nha đầu này một trận, nhưng Tiêu Họa Thủy đối với nha đầu hoang dã này phi thường yêu thích, đối với Chu Hằng vừa cầu lại xin, khiến hắn chỉ có thể thở dài, cắn răng để Phong Liên Tình dương dương đắc ý.
Lui mà cầu thứ, hắn đi phòng Lan Phi, không nghĩ tới Nam Cung Nguyệt Dung không ngờ cũng ở đó.
– Chủ nhân!
Hai nàng cùng hướng về hắn quỳ xuống, nhu thuận nói.
Hai thân thể ẩn sau lớp vải sa mỏng manh, vô cùng mê người, khi các nàng quỳ xuống, để lộ ra non nửa hai cặp vú trắng nõn đồ sộ, hai cặp mông nhếch lên như ẩn như hiện vô cùng mê người.
Lan Phi một mực rất nghe lời, làm sao Nam Cung Nguyệt Dung sau một ngày cũng trở nên ngoan ngoãn như vậy?
Chu Hằng nghĩ đến tối qua Lan Phi tẩy não Nam Cung Nguyệt Dung, hắn chỉ lo địt hai nàng, cũng không để ý lắm. Hắn đối với đôi mẹ con này đều không hề có tình cảm, giữ các nàng ở bên cạnh chỉ là muốn hưởng thụ cảm giác mẹ con cùng hầu hạ. Các nàng nghĩ như thế nào cũng không đặt ở trong lònghắn.
Lan Phi thoáng hơn xa Nam Cung Nguyệt Dung, nàng tứ chi quỳ rạp trên đất, đem cái mông to tròn nhô thật cao, bò đến dưới chân Chu Hằng, cặp mông lúc lắc khêu gợi đến trước mặt hắn, váy mỏng vừa lúc tụt xuống, để lộ lỗ đít mê người, cùng với khe lồn đỏ hồng ướt át.
Đường cong dồi dào mê người hoàn toàn bạo lộ, da thịt trắng mịn tinh tế không một chút tì vết.
Chu Hằng đối với nàng không có ý thương tiếc gì, lúc này bị khiêu khích như thế, làm sao có thể chịu được? Hắn lập tức một tay nhấc Lan Phi lên, ném lên giường.
– Chủ nhân, nhớ cặc người chết mất! Xin hãy dùng thần long to lớn địt chết nô!
Lan Phi mị nhãn như tơ nằm sấp trên giường, cặp mông nhỏng lên thật cao, hai tay nàng banh lồn ra, để lộ âm đạo ửng hồng mê người, hai mép lồn giống như mời gọi Chu Hằng, không ngừng lấp lóe dâm thủy. Nàng quay đầu lại, mị nhãn như tơ nhìn Chu Hằng nói.
Nam Cung Nguyệt Dung căng thẳng một chút, nhưng Lan Phi làm trước cho nàng dũng khí, rất nhanh cũng nằm úp sấp lên giường, đem cái mông hơi có vẻ ngây ngô nhếch cao, hai tay học theo Lan Phi, tách hai mép lồn ửng hồng ra, đặt song song Lan Phi. Phong tình khác biệt nhưng đồng dạng tràn đầy hấp dẫn.
Chu Hằng nhìn hai mẹ con các nàng cùng chổng mông trên giường chờ hắn địt, trong lòng dấy lên khoái cảm mãnh liệt!
Hắn phân ra một phân thân, hai con cặc cùng kê vào lồn các nàng, dùng sức thúc vào!
– Ưm… ư… a… chủ nhân… thật thoải mái… ưm… ưm… thật lớn… ô… nha… địt nô… A… nô sướng chết mất! Ưm… ưm… ưm… ư…
Trong tiếng rên rỉ nỉ non, hai nàng bị Chu Hằng địt như điên, hai con cặc khủng bố thô bạo nện vào lồn các nàng.
– Ư… Ư… ư… Ưm… A… Thoải mái… Ư… địt… địt mạnh… ư… mạnh lên… Ưm… Ưm…
Nam Cung Nguyệt Dung mới đầu còn có chút câu nệ ngại ngùng, nhưng sau đó liền hoàn toàn buông thả phóng đãng. Trong miệng nàng liên tục truyền ra từng thanh âm rên rỉ tiêu hồn.
Chu Hằng càng địt càng hăng, hắn hung hăng tét lên cặp mông các nàng, bàn tay như thước gỗ đánh lên mông mềm, gợi ra từng làn sóng thịt, vô cùng kiều nộn ướt át.
Chu Hằng lật ngang hai nàng đối diện với nhau, hắn và phân thân nhấc một chân hai nàng gác lên vai, con cặc vẫn mạnh mẽ nện vào hai cái lồn co bót trơn trượt.
Lan Phi cùng Nam Cung Nguyệt Dung thuận thế hôn lấy nhau, hai tay càng nàng xoa bộ cặp vú mềm mại của nhau, vải mỏng bị hai nàng xé rách, lộ ra đôi bầu vú trắng hồng mê người. Núm vú nhô cao cương lên, bị các nàng dùng ngón tay vê vê chơi đùa.
Chu Hằng thấy vậy, dục hỏa trong người bị kích thích lên, một tay hắn giữ đùi thon, một tay nắm chặt bờ mông Nam Cung Nguyệt Dung, con cặc thúc như điên vào khe lồn nhỏ hẹp. Từng tấc thịt non mềm ôm lấy cặc hắn, đầu khấc hôn lên tử cung như nhận một mực hút kỳ dị.
Khoái cảm vô cùng vô tận truyền đến 3 người.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317