Buổi tối.
– A… A… A… ư… Địt chết ta… ô… lồn ta rách rồi… A… a… Ư… Chu Hằng… a… Thật lớn… Cặc ngươi thật to… ô… ư… địt ta đi… Địt cái lồn dâm đãng của ta đi!
Hàn Diệc Dao điên cuồng rên la, thân thể như ngọc ngồi trên cặc Chu Hằng, hai tay nàng chống lên ngực hắn, thân thể không ngừng rung động. Phía sau nàng là một phân thân, hắn dùng con cặc không khác gì bản thể cắm vào lỗ đít Hàn Diệc Dao, ra sức nhấp động.
Hàn Diệc Dao lúc đầu còn cố kiềm chế mình, nhưng sau một hồi liền quên hết đời đất, thân thể hoàn toàn theo bản năng mà hành sự.
Tiêu Họa Thủy, Lan Phi cùng Lục Thần Phù cũng ở xung quanh rên rỉ đê mê.
Chu Hằng phân ra 12 phân thân, không ngừng luân phiên địt các nàng.
Tiêu Họa Thủy nằm gục xuống giường, thân thể đỏ ửng đầy dấu vết làm tình. Cặp mông thịt căng tròn chồng lên thật cao, tiếp nhận một con cặc to lớn nện vào khe lồn ướt nhẹp của nàng.
Một phân thân khác ngồi trước mặt Tiêu Họa Thủy, hắn thô bạo sùng con cặc đâm đâm vào má nàng. Tiêu Họa Thủy lập tức hiểu ý, nàng há miệng nhỏ mê người ra, cái lưỡi liếm láp quy đầu, sau đó dần dần nuốt lấy thân cặc.
Lan Phi thì bị 4 phân thân vây lại địt.
Nàng nằm trên một phân thân, bị hắn sùng cặc thúc vào lỗ đít đỏ bừng, khe lồn ướt át cũng bị một con cặc lấp đầy, cặp vú lớn đầy đặn kẹp lấy một con cặc khác, trong miệng ngậm một con cặc to lớn nuốt xuống.
Lục Thần Phù lúc này đã hai mắt trợn ngược ngất đi, nhưng thân thể nàng vẫn không ngừng uốn éo theo bản năng. Trong lồn nàng vẫn có một con cặc khổng lồ đanh thúc vào, mép lồn hồng phấn xinh đẹp hơi xưng lên, cặp vú không lớn lắm bị nắn bóp đỏ bừng.
Chu Hằng một lần sử dụng 12 phân thân, tinh thần tràn đầy sung sướng.
Hắn đột nhiên dùng sức, hông đẩy một cú thật mạnh vào lồn Hàn Diệc Dao. Đầu khác giật giật, bắn đầy tinh trùng vào tử cung nàng.
Hàn Diệc Dao cũng cùng lúc co rút âm đạo, âm tinh hòa lẫn tinh dịch chảy ra từ mép lồn. Hai người vừa mới ra xong, nhưng Chu Hằng vẫn hùng dũng như lúc đầu, con cặc sung sức tiếp tục chinh chiến thân thể Hàn Diệc Dao.
Thân thể Hàn Diệc Dao liên tục ra mấy lần liền, lúc này cực kỳ nhạy cảm, con cặc Chu Hằng liên tục địt nàng, khiến đầu óc Hàn Diệc Dao nhất thời tê dại, ý thức mơ hồ chìm xuống. Nhưng thân thể vẫn theo bản năng lắc lư cặp mông mềm, bên trên dần dần nổi lên từng dấu tay đỏ bừng, phân thân đang tét vào mông nàng.
5 người thác loạn một đêm điên cuồng, khắp nơi là dấu vết hoan ái ướt át.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://truyensex68.com/hanh-trinh-chich-dao/
Sáng ngày thứ hai, Hàn Diệc Dao để lại một tờ giấy mà đi mất.
– Đừng nhớ!
Chỉ có hai chữ này, trên giấy có dấu vết nước mắt ướt nhẹp. Để cho Chu Hằng có thể tưởng tượng ra bộ dáng nàng trần truồng, khắp thân thể là da thịt trắng hồng kiều nộn, cặp vú rung động theo bờ vai, khe lồn hơi sưng lên, hai hàng nước mắt lăn xuống của nàng khi viết là thư này.
Nữ nhân ngốc này, tự cho là đúng, luôn làm chuyện ngu xuẩn!
Chu Hằng biết, nàng rời đi chính mình chỉ là vì hòa hoãn lửa giận của Ứng gia. Mặc dù hắn làm thịt mấy người của Ứng gia, nhưng người trong võ đạo nào có đạo lý không chết, hơn nữa có Triệu Đoạt Thiên ủng hộ ở sau lưng, nếu không phải Ứng gia lão tổ cùng Ứng Thừa Ân tự mình xuất thủ, ai cũng không dám làm gì Chu Hằng!
Mà nếu là nàng kết bạn ở bên cạnh Chu Hằng, ý nghĩa sẽ hoàn toàn bất đồng, quả thực chính là công khai nhục nhã Ứng gia!
Nàng vốn là nghĩ hy sinh chính mình, vừa tăng tu vi Chu Hằng lên, vừa ít nhất có thể giảm bớt một bộ phận cừu hận. Nhưng hiện tại nàng không chết, lại giải được Đồng Tâm Kết, tự nhiên không thể theo bên cạnh Chu Hằng để hại hắn.
Chu Hằng chỉ là vừa nghĩ liền hiểu được dụng ý của nữ nhân ngốc kia, chẳng qua là ai cho phép nàng làm như vậy!
Ngay cả nữ nhân của mình đều không thể bảo vệ, hắn coi là nam nhân sao? Hơn nữa, muốn trốn thì hắn có thể trốn vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp a?
Chu Hằng bóp thật chặt nắm đấm, hắn nhất định sẽ bắt nữ nhân ngốc kia trở lại, hung hăng đánh cái địt cái lồn của nàng, con cặp mông kia cũng phải đánh một trận, làm cho nàng từ đó về sau cũng không dám tự chủ trương nữa.
– Đi, chúng ta lên đường!
Hắn mang theo Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi rời khỏi Hàn Thương Quốc, lao tới Lãng Nguyệt.
Đối với lần này, vui vẻ nhất chính xác là Lan Phi, bởi vì nàng không cần đợi trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, có thể hít thở không khí tự do, thưởng thức được thanh sơn bích thủy. Dĩ nhiên, vì để không bị Chu Hằng nhét trở về bảo tháp, nàng càng biết vâng lời, bởi vì tâm tình mấy ngày qua của Chu Hằng hiển nhiên không phải là rất tốt.
– Làm ra bộ dáng kia làm gì, ta cũng không phải là con cọp ăn thịt người!
Chu Hằng tức giận vỗ một cái lên mông nàng, hắn nhìn làm sao cũng thấy Lan Phi không thuận mắt, nụ cười giả dối kia vừa nhìn đã biết, rõ ràng là đang sợ hắn.
– Ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo các ngươi!
Lan Phi đưa tay xoa mông, trên mặt đang cười, trong lòng lại là xuy một tiếng, thầm nghĩ vẫn còn không giận chó đánh mèo, tối hôm qua không những thô bạo đè nàng ra địt ngay giữa rừng, con bóp vú nàng mạnh như vậy, đến hiện tại cũng vẫn đau!
Lời này nàng chết cũng không dám nói.
– Chu Hằng, bây giờ chúng ta đi đâu?
Tiêu Họa Thủy ôn nhu kéo tay Chu Hằng vào giữa cặp vú đồ sộ của nàng hỏi.
Bọn họ là đi Lãng Nguyệt Quốc, nhưng Lãng Nguyệt Quốc to lớn, lãnh thổ quốc gia bát ngát ít nhất phải bằng 100 Hàn Thương Quốc cộng dồn lại, dù sao cũng phải có một mục đích a?
– Phong Khiếu Tông!
Chu Hằng cảm nhận xúc cảm tuyệt diệu tren cánh tay nói.
Trong lòng Lan Phi nhất thời sững sờ, Phong Khiếu Tông này không phải là tông môn chỗ con gái nàng ở sao? Chẳng lẽ chủ nhân háo sắc của nàng thực sự đang đánh chủ ý vào nữ nhi của mình? Nếu là vậy, nàng nên hỗ trợ nữ nhi, hay là núp ở một bên làm bộ như không thấy được?
Nàng không thể không biết, nếu là Chu Hằng muốn động vào Nam Cung Nguyệt Dung, nàng có năng lực ngăn cản sao, vì vậy nàng căn bản không có ý nghĩ này!
Thật ra thì làm nữ nhân của Chu Hằng cũng thật không tệ, nam nhân này ngày sau tất thành bá chủ đại lục, làm nữ nhân của hắn nhiều uy phong a! Mặc dù mẹ con chung một chồng ít nhiều có chút làm trái luân thường, nhưng đạo lý thiên hạ cũng là cường giả chế định, khi Chu Hằng cường đại tới trình độ nhất định, một lời một hành động của hắn chính là chí lý.
Hơn nữa, hiện tại không phải là không có tiền lệ mẹ con chung một chồng, ít nhất nàng biết những đại thần kia của đế đô có rất nhiều người thích như vậy, thậm chí có người biến thái, còn tuyên dương ra ngoài để người người đều biết.
Nếu như Chu Hằng thực sự đánh chủ ý như vậy, nàng phải hảo hảo khuyên nhủ nữ nhi!
Chu Hằng tự nhiên không biết một câu Phong Khiếu Tông của mình không ngờ để cho Lan Phi sinh ra nhiều liên tưởng như vậy, mà hắn quả thật muốn thu Nam Cung Nguyệt Dung vào. Mặc dù hắn cũng không thích Nam Cung Nguyệt Dung giống như Lan Phi, nhưng nếu nữ nhân bị hắn chạm qua, tuyệt không thể lại bị nam nhân khác đụng vào.
Ở phương diện này, hắn là tuyệt đối ích kỷ.
Phong Khiếu Tông ở Lãng Nguyệt Quốc được xưng tụng là đại tông môn, trong đó có cường giả Linh Hải Cảnh trấn giữ, hơn nữa cũng không chỉ một, cấp bậc Linh Hải Cảnh ở trong tông môn cũng có thể xếp hàng trung thượng.
Cũng đúng là như thế, bọn họ mới có thể nắm Hàn Thương Quốc trong tay, đạt được một đại bộ phận lợi ích của quốc gia.
Tam đại hào môn có lão tổ Kết Thai Cảnh khống chế Lãng Nguyệt Quốc, bọn họ ăn là thịt, nhưng dù sao cũng phải chừa chút súp cho những người khác.
Phong Khiếu Tông cũng không ở đế đô Lan Lăng Thành, mà là ở Phong Minh Sơn ngoài Thiên Hà Thành!
Thiên Hà Thành là một trong 18 Đại Thành trong Lãng Nguyệt Quốc, Phong Khiếu Tông chính là người thống trị tòa thành lớn này, mặc dù tông môn không có thiết lập tại bên trong thành, nhưng lực ảnh hưởng cũng là không gì sánh kịp. Rất nhiều người trong thành có thể không biết tam đại hào môn của Lãng Nguyệt Quốc là ai, nhưng tuyệt đối biết tông chủ Phong Khiếu Tông là Kỳ Thanh Hòa.
Trải qua thời gian hơn một tháng, ba người Chu Hằng mới tới tòa cổ thành này.
Một gạch một ngói, không có cái nào không để lộ ra phong cách cổ xưa, tràn đầy khí tức hồng hoang, làm cho người ta không nhịn được đắm chìm ở trong dòng sông lịch sử, sinh ra một loại cảm giác hỗn tạp trong nháy mắt xuyên qua muôn đời.
Tòa cổ thành này so sánh với bất kỳ một tòa thành thị nào ở Hàn Thương Quốc cũng cổ xưa hơn!
Trên thực tế, ở thời kỳ thượng cổ, vô luận là Hàn Thương Quốc hay là Lãng Nguyệt Quốc cũng là không có khu vực hoang dã khai hóa, cho đến khi Thiên triều do Vạn Cổ Đại Đế khai sáng ầm ầm sụp đổ, Thiên Long Đế triều tạo dựng lên, vì để khuếch trương nhân khẩu, mới có thể phân phong ra những đất hoang này, đầu tiên là tạo thành tứ đại Hoàng triều của Lãng Nguyệt Quốc, tiếp theo sau đó khuếch trương ra các Vương triều của Hàn Thương Quốc.
Vì vậy từ trong lịch sử mà nói, Hàn Thương Quốc ít nhất trẻ hơn mấy vạn tuổi nếu so với Lãng Nguyệt Quốc.
Cụ thể bao nhiêu, không người nào có thể biết, đã mai một ở trong lịch sử.
Ba người bước chậm trên đường cái, người đến người đi, Ích Địa Cảnh, thậm chí võ giả Khai Thiên Cảnh cũng là thỉnh thoảng có thể thấy được, cho thấy nội tình thâm hậu của tòa cổ thành này.
Tiêu Họa Thủy mặc một bộ sườn xám xẻ tà đến tận eo, để lộ một phần cặp mông trắng mịn của nàng ra ngoài, quần lót mỏng dính không khác gì một sợi dây buộc bên eo, làm người khác không tự chủ được nhìn chằm chằm vào, hận không thể tiến lên hung hăng chà đạp nàng một phen.
Cặp đùi thon săn chắc được tất đùi màu đen bao bọc lồ lộ, quần lót màu đen thỉnh thoảng lại thấp thoáng giữa hai chân nàng, chỉ cần một cơn gió thổi qua, là có thể phơi bày hết phần dưới của Tiêu Họa Thủy. Phía tên cổ ảo càng là khoét thật sâu, lộ ra non nửa cặp vú đầy đặn, hai điểm nhọn nhô lên, cho thấy nàng không hề mặc áo lót.
Lan Phi cũng không kém phần gợi cảm, nàng mặc một bộ đồ bó thật chặt, quần tất màu đen bao trọn bờ mông vểnh lên kiều nộn, bên trong không mặc quần lót, khiến hai mép lồn múp míp in lên đũng quần.
Cặp vú Lan Phi lúc lắc qua lại theo từng bước chân của nàng, hai bầu vú bao bọ trong lớp vải áo bó sát màu đỏ. Chiếc váy đỏ chỉ vừa đủ che khuất hơn nửa bờ mông nàng, vô cùng gợi cảm.
Thỉnh thoảng người đi đường còn có thể nhìn thấy khe lồn khêu gợi của nàng dưới tà váy.
Chu Hằng thì ung dung được hai nàng khoác tay, hai cánh tay trắng nõn như ngó sen quấn lấy tay hắn, hai thân thể mềm mại áp sát người hắn, để người xung quanh nhìn muốn nổ mắt! Tên này cũng quá biết hưởng thụ đi!
Đột nhiên, phía trước truyền đến một trận kinh hô, chỉ thấy đám người chật chội tách ra giống như nước chảy, người đi trên đường rối rít trốn về hẻm nhỏ hai bên, có ít người lại lui về phía sau, bộ dáng như thấy quỷ. Mấy nam nhân đang dán mắt vào hai nàng Tiêu Họa Thủy bị người sau xô đẩy ngã chổng vó.
– Chẳng lẽ là con nhà giàu nào cưỡng đoạt mỹ nữ bên đường?
Tiêu Họa Thủy suy đoán nói.
Chu Hằng nghe vậy, không những không che giấu hai nàng, ngược lại còn đưa tay nắm lấy cặp mông hai nàng xao nắn.
Tiêu Họa Thủy nhéo hông Chu Hằng một cái, nhưng không gạt tay hắn ra, Lan Phi thì nào dám làm gì, chỉ có thể một bộ rụt rè mặc kệ Chu Hằng xoa bóp mông nàng.
– A!
Tiếng kinh hô càng ngày càng gần, Chu Hằng giương mắt nhìn lên, không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.
Cũng không phải là con nhà giàu đùa bỡn lưu manh bên đường, mà là trên đường cái xuất hiện một đầu gấu ngựa to lớn, cao chừng một trượng, dài hơn hai trượng, không kém một phòng ốc là bao nhiêu, đang lười biếng đi bên đường.
Nếu như chẳng qua là lớn, còn không đến mức làm cho võ giả Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh cũng bị làm cho sợ đến tè ra quần, đầu gấu ngựa này rõ ràng là yêu thú cấp bậc Sơn Hà Cảnh!
Mà ở trên người đầu Yêu Hùng này, lại còn có một cô nương hoang dã đang ngồi đó!
Tại sao lại nói là hoang dã?
Bởi vì cô nương này chính là mặc một trang phục kiểu dã nhân, trên người dùng vải trắng quấn bộ ngực, một tầng lại một tầng, cũng nhìn không ra kích thước bộ ngực như thế nào, hạ thân cũng chỉ dùng vải trắng quấn quanh, miễn cưỡng giống như mộ cái quần đùi. Nhưng lại vô cùng bó sát, phác họa rõ ràng khe lồn khép chặt của nàng, hai cẳng chân trắng nõn buông xuống.
Đầu nàng đầy tóc đen dài đến cái mông, không có một tia trói buộc, một tia điểm xuyết, cả người tản mát ra vẻ tươi mát, phong tình dã tính nguyên thủy.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317